em
tớ viết linh tinh…
Tên Hán Việt: Tha đích bạch nguyệt quangTác giả: La Tam VươngNguồn: WikidichTình trạng: Hoàn cvConvert: Leo SinhSố chương: 38Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt, Sủng, Nhẹ nhàng, Đô thị tình duyên, 1v1, Nữ chủNgày khai: 19 - 06 - 2020[ Văn án 1 ]Vì sáng tác tư liệu sống, Đinh Tô nhờ bằng hữu tìm quan hệ để vào được công ty khoa học - kĩ thuật Thịnh Việt.Không nghĩ tới rằng cô như thế mà lại gặp được mối tình đầu thời đại học của mình. Cũng không đúng, năm đó là cô yêu đơn phương, theo đuổi người ta.Tiểu tử nghèo năm đó thế mà lại trở thành đại lão được người người kính nể. Đinh Tô vuốt cằm cảm tưởng, khi đó hắn ta ngay cả một ánh mắt cũng không lưu lạc trên người cô, hiện tại chắc cũng không nhớ rõ cô là nhân vật nhỏ nào.Vì thế, Đinh Tô yên tâm thoải mái mà xem sinh hoạt hằng ngày của mọi người, xem đại lão hằng ngày, lén lút ghi lại tư liệu sống.Gì? Hắn thế mà lại còn nhớ rõ cô? Còn muốn theo đuổi cô?[ Văn án 2 ]Trong lòng Đinh Tô có ánh trăng sáng của mình, nàng không có được, cũng không động vào được. Vì thế, nàng quyết định đem ánh trăng sáng này biến thành cơm trắng viên.Sau lại, ánh trăng sáng vẫn là ánh trăng sáng. Chỉ là, lúc này đây, ánh trăng sáng không biết xấu hổ mà hướng tới trước mặt nàng xem.Truyện này còn có tên là [ Năm đó ánh trăng sáng làm ta đau hết nội tâm, hiện giờ ta làm ánh trăng sáng khóc lóc thảm thiết].( Mình xin lấy ảnh bên Wikidich)Truyện chỉ được đăng tải tại Wattpad này của mình : @tandu1906 và WordPress : chungtalaai.wordpress.comcomTruyện không…
hy vọng các bạn không thích thì cũng đừng ném đá.…
💜✌Lần đầu viết xin ý Kiến từ độc giả✌💜…
Thể loại: Tình trai, Hài hước, Bot cưng top, Bot đội top lên đầu.Warning: Top từng thích người khác trong lúc bot theo đuổi mình.Giới thiệu:Trường Phong - thầy giáo trẻ mới vào nghề vì giải cứu hai nhóc học trò mà lọt vào tầm ngắm cùa 'ác ma' bán cá viên chiên trước cổng trường. Hắn bám theo anh, ngày qua ngày buông những lời tán tỉnh sến tới tận óc khiến anh vừa xấu hổ vừa phải tình cách trốn tránh. Thế nhưng Phong lại không hề hay biết rằng giữa mình và hắn còn có một cuộc gặp gỡ từ rất lâu về trước, chỉ bởi một ánh mắt thoáng qua năm đó mà hắn không cách nào quên được anh. Trích đoạn:"Em thích ông giáo đó hả?" Hắn hỏi."Ông cái gì, người ta còn trẻ hơn anh đó." Phong bĩu môi rồi đột nhiên quay sang đối diện với hắn: "Nếu vậy thì sao?"Hắn nhún vai, cười cười ra vẻ đáng thương: "Thì anh lăn ra đây ăn vạ chứ sao nữa, khóc um sùm cho hiệu trưởng nghe rồi đuổi việc cả hai luôn.""Nói cứ như anh dám khóc ấy, mặt mũi để đâu nữa." Thầy giáo đưa tay vỗ cái bép lên vai hắn: "Nào, khóc thử tôi coi.""Vậy nếu anh khóc thì em có chịu quen anh không?""Chắc là có." Phong bật cười thành tiếng."Em nói rồi đó, đừng có nuốt lời.…
mỗi người đều được an bài vận mệnh riêng . Và nhiệm vụ của cô là nuôi dưỡng hắn .…
Valentine Gift💓✨💕…
em nhớ anh.…
Nếu như chúng ta gặp lại ... Liệu anh có thể tha thứ cho em không ?…