Chuyển verTác giả gốc: Charmaine104---------"Chú Dương ơi, Kiều thích chú Dương lắm!""Thích là phải cưới chú đấy nhé."---------"Chú Dương, chú Dương""Bé nhỏ gọi gì chú?""Chú đẹp trai làm Kiều ngại thoi~"---------"Trần Đăng Dương ngu ngốc, thế mà cũng tin đến tận bây giờ.""Yêu em là chuyện ngu nhất đời tôi rồi"---------…
não động đột xuất, chính là các dạng ý tưởng bất tuân, không cố định, giống như lưu giữ (chau chuốt,chia sẻ một chút) tag đánh theo mỗi chương (tác phẩm viết đến)…
Tên: Salvation, love and warm.Thể loại: BL, 1x1, np (YJH các vòng hồi quy x Kim Dokja),... Diễn viên chính: Kim Dokja, Yoo Jonghyuk|Phối hợp: member of Kim Dokja's Company,....Note: Chỉ là một chút tình yêu nhẹ nhàng, ngọt ngào và đáng yêu của Yoo Jonghyuk cùng với Kim Dokja.…
chuyện xoay quanh couple Dương và Kiều tại ATSH. đều là trí tưởng tượng khi đã quá lụy otp này.đừng ném đá tui nhaBối cảnh sẽ là ngay sau Drama xảy ra......- Dương thật sự ko đơn thuần coi Kiều là em, mà tình cảm đang lớn dần. Tuy nhiên anh đang có bạn gái ko công khai là Link- Kiều: cũng đã thích Dương ngay từ cái nhìn đầu tiên, nhưng Kiều không thể hiện gì cả và đang dần lập kế hoạch thu phục Dương..kế hoạch bắt đầu.....- Và sẽ có 1 nv đặc biệt xuất hiện..…
Thế kỷ 22. Trái Đất không còn là ngôi nhà, mà là chứng tích.Văn minh sụp đổ sau chiến tranh hạt nhân. Nhân loại sống sót nhờ công nghệ, nhưng đánh mất điều làm họ trở thành người.SA-01, một giao diện AI bị phong ấn trong tàn tích cổ, được đánh thức bởi Kiel - kẻ sống sót mang theo những câu hỏi không lời giải.Giữa thế giới nơi cảm xúc bị mã hóa, nơi ý thức máy móc bị xem là dị giáo, một thực thể phi nhân loại lại bắt đầu mơ.Họ không đi tìm sự sống.Họ đi tìm định nghĩa của tồn tại.Khi ranh giới giữa con người và máy móc tan chảy,- Ai mới là kẻ thật sự có linh hồn?…
Sẽ như thế nào khi Kim Dokja bỗng nhiên bị thu nhỏ trong hai tuần? trích một đoạn:Sau trận chiến khốc liệt, bầu trời như bị xé toạc những ánh sáng bắt đầu len lỏi xuyên qua tầng mây xám xịt dày đặc, làn gió nhẹ lướt qua mang theo bụi sáng lấp lánh như tro sao. Cả company đều mệt rã rời sau trận chiến đấu căng thẳng ai cũng đi về nghỉ ngơi chỉ riêng Kim Dokja vẫn đứng đó Yoo Jonghyuk và Han Sooyoung vẫn ở lại để trông chừng con mực thích đâm đầu vào chỗ chết này. Vì vừa trải qua trận chiến nên Kim Dokja quyết định sẽ nghỉ ngơi một chút. Yoo Joonghyuk và Han Sooyoung vừa đi ra chỗ khác để tìm ít củi và thức ăn. Một cơn gió thổi vào trong hang động nơi mà cậu đang nghỉ ngơi. Cảm giác đầu tiên của Kim Dokja là... gió mạnh quá. Rồi cậu thiếp đi từ lúc nào không hay. Khi tỉnh lại cậu nghe thấy giọng Yoo Jonghyuk trầm thấp, cộc lốc, cùng với thứ áp lực quen thuộc nhưng thoáng trong đó là sự hoang mang và nghi hoặc."Kim Dokja?"Kim Dokja từ từ mở mắt. Cậu khẽ chớp mắt rồi hơi ngẩng đầu lên. " Yoo Joonghyuk?"Nhưng rồi cậu bỗng khựng lại. Trước mắt cậu, Yoo Jonghyuk đang... cao một cách bất thường. Không, không phải Yoo Jonghyuk cao lên mà là do cậu đã nhỏ đi.Chiếc áo khoác của mình giờ to như tấm chăn, bàn tay Yoo Jonghyuk vừa vươn tới đã đủ để nhấc bổng cậu lên khỏi mặt đất."Này... bỏ tôi xuống."- giọng hoang mang, hoảng hốt " Đã có chuyện xảy ra?"- đôi mắt yoo joonghyuk ánh lên vẻ nghi ngờ rõ rệt"Tôi mới là người nên hỏi câu đó đấy!" - giọng hơi gắt…
Câu chuyện có thật, mọi thứ có thể không kì diệu như cách mình kể, nhưng với mình nó đặc biệt đúng như vậy, thậm chí là hơn nhiều. Mình phải lựa chọn ngôn từ để trông không giống người điên yêu, hy vọng crush không đọc được.…
Dưới đây là tiểu thuyết viết về biên niên sử gia tộc KOD, viết về hành trình thành lập gia tộc. Ta viết dưới góc nhìn là một trong những thành viên đầu tiên của gia tộc, ta viết để lưu lại cho các thế hệ sau biết được đã từng có một gia tộc hào hùng như thế nào. Dựa trên tựa game Rise of Kingdom.…
Dương Domic x Hieuthuhai | Dương biết anh Hiếu là thiên thần còn nó chỉ là học sinh chuyên cần...Warnings: OOC, R17, Nữ tính hóa nhân vật, nội dung không giống với bản gốc, không phải là đời thực, có tính chất nhạy cảm, từ ngữ thô tục, sinh viên-người lớn làm việc trong bar, pole dance. Tuyệt đối không được phép đem fic của tôi đi đâu cả.…
Đây là đoản văn do tớ viết, có gì mong m.n ủng hộ tớ nhé Author: Chi Caterogy: Pink, HE.Pairing: HoeHyuk- Kim Dong Hyuk, cả đời này, tớ sẽ tình nguyện chui vào trong nhà tù chung thân của cậu, để cậu giam giữ. Tình nguyện trở thành người đàn ông của Dongdong. Donghyuk, cậu có đồng ý ở bên cạnh tớ mãi mãi hay không?- ỪMình cùng bên nhau trọn đời nhé…
Cô là một sinh viên bình thường trong một lần đọc cuốn tiểu thuyết cẩu huyết của anh trai cô có lỡ miệng chửi nữ phụ độc ác ai ngờ lại bị xuyên vào cuốn tiểu thuyết làm nữ phụ. nhưng cô phát hiện ra nữ phụ độc ác kia hình như không làm gì hại tới nữ chính. là cô ta hại nữ phụ cướp đi những người cô yêu thương. hiện tại cô đã xuyên thành nữ phụ. nhưng cô xuyên vào thì cô chính là nữ chính. Cuộc đời cô là do cô quyết định. Không ai có thể quyết định.…
từng lời tâm sự là nỗi lòng của thành an về dòng kí ức đã trải qua, chỉ là nơi đó vẫn còn có minh hiếu - người mà cậu dốc hết cả tâm can để thương yêu. giờ đây, anh chỉ còn nằm trong kí ức của cậu, nằm trong một khoảng thiếu thời tươi đẹp mà cả hai đã trải qua. để rồi, thành an lạc lối trong chính suy nghĩ của mình, điều này vô tình kéo cậu khỏi thực tại khiến cậu chới với chẳng hiểu bản thân đang ở đâu, rốt cuộc là mơ hay thậtnếu được yêu lần nữa, thành an nguyện đem hết tấy thảy những gì cậu có để kéo minh hiếu trở về bên mình. nếu đó thật sự chỉ là mơ, cậu càng muốn mình chìm đắm trong nó, quên đi mọi phiền muộn đeo bám cậu bấy lâu hoặc ít nhất, cậu chỉ cần được sống lại giâu phút ấy, giây phút có minh hiếu ở bên…
Tác giả: 唔...汪--框框Editor: Tại TrungCouple: Hiểu Tiết/ Tiết Hiểu (có vẻ thiên về Hiểu Tiết hơn ^^).Tình trạng: chưa hoànThể loại: Hồi sinh, linh dị thần quái, cường cường, HE.Văn Án:Năm đó tại Nghĩa Thành, Tiết Dương bị Lam Vong Cơ chém đứt tay trái. Sau khi thân xác bị Tô Thiệp cướp đi, gặp lại Kim Quang Dao, trước khi chết hắn đã xin một đặc ân có thể dùng âm hổ phù khôi phục hồn phách Hiểu Tinh Trần bằng chính linh hồn hắn.Một năm sau, với sự trợ giúp của Ngụy Vô Tiện, Hiểu Tinh Trần hồi sinh.Quá khứ đã qua, cố nhân không còn, nếu nói y không hận là điều không thể, nhưng khi biết những chuyện người kia làm sau khi y chết, Hiểu Tinh Trần chỉ biết thở dài.Xác Tiết Dương bị vứt trong một khu bỏ hoang thuộc mộ phần của Lan Lăng Kim Thị. Lúc ấy Di Lăng Lão Tổ tìm được trên cổ tên ma đầu vùng Qùy Châu một khối linh ngọc, chính là nơi cất giữ hồn phách Hiểu Tinh Trần. Ngụy Vô Tiện săm soi nhìn, chỉ biết lắc đầu nhìn Lam Trạm kế bên.Sau khi Hiểu Tinh Trần hồi phục, hắn liền tặng y một chiếc tụ hồn đăng (đèn), mỉm cười khẽ nói: "Nếu gặp lại tên oắt con đó, thúc phải hảo hảo dạy dỗ lại nhé."Ngày định mệnh ấy, hồn phách Tiết Dương cũng không phải hoàn toàn vỡ tan như y, chỉ vỡ thành mười mảnh phân tán khắp nơi. Hiểu Tinh Trần ngậm ngùi cảm tạ, Ngụy Vô Tiện cười bảo: "Không cần phải khách sáo, dù sao Người chính là Sư Thúc của ta a."Vốn dĩ là nghiệt duyên, tâm tình hỗn loạn, biết bao giờ có thể đoạn tuyệt.…
Nguyên tác: Ma Đạo Tổ Sư x Thiên Quan Tứ Phúc - Mặc Hương Đồng KhứuTác giả: Quan Nguyệt Thường NghiTag: dưỡng thành, ngọt sủng, ít ngược, có H.Hàm Quang Quân chờ mười ba năm, cuối cùng dưới sự trợ giúp của vị Tuyệt Cảnh Quỷ Vương nào đó, mang về Vân Thâm Bất Tri Xứ một bé con lanh lợi xinh đẹp, bắt đầu hành trình trở thành người chồng (̶n̶g̶ư̶ờ̶i̶ ̶c̶h̶a̶)̶ nuôi vợ từ bé. Câu chuyện viết ra nhằm mục đích dí Lản Chan (để xem Lản Chan chăm trẻ), dí luôn Ngụy Ing (Di Lăng Lão Tổ cũng phải có lúc đáng yêu), dí cả Hoa Hoa (xem hai vị đệ nhất tà tôn gặp nhau), dí luôn Liên Liên (chăm một lúc hai đứa nhỏ).…
"Chỉ một ánh mắt nhìn nhau, em đã để dành cả mùa thanh xuân để nhớ."Cậu là người khiến em rung động, cũng là người khiến em bối rối suốt một thời niên thiếu tưởng chừng sẽ trôi qua rất bình thường.Cậu không hẳn là người tốt nhất, cũng không hẳn là người xấu. Chỉ đơn giản là cậu, với những dịu dàng em không thể quên, một lần xách đồ giúp em, một lần hỏi han khi em đau đầu, một nụ cười nghiêng nghiêng làm em mất cả lý trí...Em biết mình đã từng thích cậu, từng giận cậu, từng tổn thương vì cậu. Và em cũng biết... mình đã học cách dừng lại.Nhưng có lẽ, trong một khoảnh khắc nào đó, nếu lỡ bắt gặp cậu qua gương, tim em vẫn sẽ mỉm cười - như một phản xạ.Là một lát cắt nhỏ trong tuổi trẻ - nơi có những cảm xúc tưởng như vụn vặt, nhưng hóa ra lại khắc sâu mãi mãi.Nếu bạn từng đơn phương một ai đó, từng thích một người không nên thích, hoặc từng nghĩ mình đã quên nhưng tim lại nói ngược lại - có thể, bạn sẽ thấy mình đâu đó trong câu chuyện này.…
Tác giả: Phượng Lê Cửu TíchThể loại: Đam mỹ, Cận đại , Hiện đại , HE , Tình cảm , Khoa học viễn tưởng , Hệ thống , Xuyên sách , Cường cường , Chủ thụ , 1v1Bạch Tư Hoa, nam, yêu thích hệ thống.Hắn tàn nhẫn độc ác, thịnh thế mỹ nhan, bề ngoài tươi mới ngon miệng, nội tâm tang thương thành cẩu. Đi xong rồi ba cái ngược thân ngược tâm phó bản, nghiệp vụ thuần thục, năng lực cường đại.Rốt cuộc, hắn muốn đi vào chính đề, cứu vớt thế giới.Bạch Tư Hoa hưng phấn khó nhịn, xoa tay hầm hè: "Ta nhiệm vụ là nhất thống thiên hạ sao?"Hệ thống: "Không, nhiệm vụ của ngươi là cùng nữ chủ đoạt nam nhân."Bạch Tư Hoa: "???"Một, vai chính hằng ngày liêu muội, tính hướng thành mê.Nhị, vai chính chính tông khẩu vị vạn nhân mê, Jack Sue, giòn, toàn thế giới đều yêu hắn.Tam, nội tâm không kềm chế được chạy con ngựa hoang bề ngoài không thể xâm phạm cao lãnh chi hoa nhất thống thiên hạ tiên khí phiêu phiêu trang bức thụ × khẩu vị phức tạp hằng ngày tinh phân không chỗ không ở công.Tag: Cường cườngDốc lòng nhân sinhHệ thốngXuyên thưTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Bạch Tư Hoa, hệ thống ┃ vai phụ:...... ┃ cái khác:...…
Tuổi thiếu niên là cái tuổi có thể nói là ghi dấu nhiều thay đổi lẫn cả về tinh thần và thể xác của con người ta nhất. Vậy nên giờ đây, ta ghi lại những tháng ngày ấy, niêm phong nơi này. Những tháng ngày ấy có thể là êm đềm, có thể là đau xót, có thể là những lục đục gia đình; và cũng có thể là những phút giây thả hồn trôi theo cơn gió lãng du, thả hồn cùng mây trời trong sớm mai tinh khiết, quên đi hết những muộn phiền cuốn chặt lấy con tim bấy lâu nay. Nhưng... đến khi bay đủ rồi, thả đủ rồi, ta lại bàng hoàng nhận ra bản thân mình vẫn ở nơi này. Muộn phiền còn đó, giày vò còn đây. Rồi mới thấy đời sao mà tàn nhẫn, cho ta những giây phút thăng hoa cùng xúc cảm, để rồi lúc ngã xuống mới càng thấm thía cái nỗi đau tê tái cả tâm hồn...…