[Húc nhuận]TÌNH☺️☺️☺️
Long Phượng Tường Trình…
Long Phượng Tường Trình…
18+, hàng coppy để đọc dần lúc rảnh rỗi, vui lòng k chửi nhé…
Tên gốc: Giá cá ảnh vệ nhĩ khai khai khiếuTạm dịch: Vị ảnh vệ này, ngươi mở mang đầu óc chút điTác giả: 77 gia miêu Editor + Beta-er: ToruDThể loại: Hoàng đế công x Ảnh vệ thụ, cường cường, sinh tử văn, ngọt, cung đình.Nguồn raw: khotangdammyfanficTình trạng bản gốc: Hoàn 76 chương + 6 phiên ngoạiTình trạng bản dịch: Đang tiến hành.Ngày bắt đầu: 26/04/2021Truyện được dịch bởi người không chuyên, nhưng vẫn sẽ cố gắng hết sức dịch chuẩn từ 60-80%.TRUYỆN DỊCH CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ. KHÔNG REUP - KHÔNG CHUYỂN VER.Đây là account của @-ToruD…
Văn ánHôn nhân thương mại. Đối với anh, 1 năm chỉ là thời gian để củng cố địa vị: " Tô Nhật Thiên tôi là bị bắt ép trong cuộc hôn nhân này... Cô cũng vậy chúng ta đến với nhau vì đôi bên cùng có lợi. Sau 1 năm chúng ta sẽ kết thúc. Không ai nợ ai."Nếu cô đến với anh cũng đơn giản như lời anh nói thì có lẽ đã không đau khổ như vậy. Tình cảm như trò chơi mà định trước người nào yêu là người thua cuộc... mà cô đã định sẵn là đã thua từ đầu. Cô yêu thầm anh, cứ tưởng đó mãi là tình yêu không hồi đáp. Kết hôn với anh, tưởng như mình là người may mắn nhất thế giới này. Có con với anh, tưởng anh sẽ quay lại nhìn cô một lần. Nhưng... đó mãi chỉ là suy nghĩ của cô, chữ "tưởng" sẽ mãi không bao giờ thành hiện thực. Cô cố chấp trong tình cảm, cũng cố chấp ôm nỗi đau ra đi, cố chấp sinh con. Anh, không biết từ lúc nào bất giác đặt người vợ trên danh nghĩa ấy trong lòng, không tự chủ nhìn về phía cô. Người ta thường nói khi mất đi rồi mới biết trân trọng, khi anh nhận ra tình cảm của mình để trân trọng cô thì cũng là lúc cô biến mất. Hóa ra trong cuộc chơi này, không chỉ có cô là người thua cuộc...…
16x31text fic, bad words, social mediaage gap, size gap…
Thanh xuân học đường (học là chính chơi là mười)…
mùa đông cuối tôi còn ở trường bưởi, tôi vẫn nhớ mang máng những giọt lệ hà nội thương tiếc nhớ tôi đi - nhưng bạn cùng lớp tôi thì không khóc. chúng nó cũng đều đi cả, lớp tôi rã đoàn và cũng chẳng thân nhau.lần này, khi tôi đi; hà nội nắng gắt đè lên cả pheromones đầy sầu muộn ngợp cả buồng phổi và cả cái căn hộ cao tầng của tôi. vậy thì bù lại, liệu em có còn nhớ tôi chăng?…
shipper JINSOOVJENJIROSELIZKOOK Trong chuyện nhiều chap rất là ngược nha quý vịngược nhất là Lizkook…
Tàn nhẫn với người mình yêuViết một bộ truyện suy đến tận cùng!?…
Bùng binh li kì truyện /Giang sơn có đẹp nhưng tranh//Cũng không bằng nụ cười của anh.../✘𝐓𝐑𝐎𝐍𝐆 𝐌𝐀𝐓 𝐄𝐌✔…
Tác giả: Tinh Tinh Bạch ThỏLà truyền nhân đời thứ 32 của Sở gia Huyền học nổi danh, Sở Vân Tụ có thiên phú dị bẩm với Huyền học. Tuy nhiên, từ bé cô đã ốm yếu bệnh tật, lại chịu đủ khổ sở bởi phản phệ do Sở gia nghịch thiên sửa mệnh tiết lộ thiên cơ gây ra. Cô từng bị phán rằng sẽ không sống quá năm 25 tuổi.Cũng may, tâm thái của Sở Vân Tụ rất tốt, sống không nổi thì sống không nổi đi. Chỉ cần sống vui vẻ trọn vẹn hai mươi lăm năm này là được!Vì thế Sở Vân Tụ không tim không phổi sống hai mươi bốn năm. Vào ngày sinh nhật thứ hai mươi bốn, cô nhận được một hệ thống, là hệ thống phát sóng trực tiếp (livestream).Chỉ cần Sở Vân Tụ tiến hành phát sóng trực tiếp, giá trị nhân khí cô đạt được có thể dùng để mua thuốc kéo dài tính mạng.Nói như thế nào nhỉ? Tuy rằng Sở Vân Tụ không sợ chết, nhưng nếu có thể sống thì cô đương nhiên vẫn muốn sống. Kết quả là, trên nền tảng phát sóng trực tiếp hot nhất hiện nay bỗng xuất hiện một [Phòng phát sóng trực tiếp đoán mệnh chiêu hồn].Đoán mệnh: Chỉ tính quá khứ, không tính tương lai.Chiêu hồn: Chỉ chiêu linh hồn người chết (vong linh), không chiêu hồn người sống (hồn sống).Lúc đầu mọi người không tin."Chỉ tính quá khứ? Vậy cô tìm người diễn trò nói bừa không phải được rồi sao.""Chiêu hồn? Chiêu hồn nào? Trên thế giới không có quỷ, phải tin tưởng khoa học!"Nhưng sau này..."Chỉ cần có thể gặp lại con gái, tôi nguyện ý tự thú." Kẻ sát nhân bỏ trốn năm năm nói như vậy.…
Cô là con gái chủ tịch một tập đoàn lớn, sống trong phú quý từ nhỏ, là viên ngọc trên tay ba mẹ cô.Vì những tham vọng của mình, ba cô bất chấp thủ đoạn khiến công ty gia đình anh phá sản, khiến ba anh lên cơn đột quỵ rồi mất, còn mẹ anh chịu không nổi cú sốc mà treo cổ tự tử chết.Năm ấy anh 22 tuổi, cô 16 tuổi. Anh hận thù trong mù quáng, bắt cóc cô rồi cưỡиɠ ɦϊếp . Đau đớn, tủi nhục, cô từ một cô bé năng động, xinh xắn trở nên điên dại.5 năm sau, anh trở thành ông lớn trong giới kinh doanh, vực dậy tập đoàn gia đình mình từ hai bàn tay trắng, vẫn chưa nguôi cơ hội báo thù, đem chuyện 5 năm trước ra, đòi lấy cô, mục đích cũng vì muốn có một con tốt để dễ dàng điều khiển ba mẹ cô.Nhưng anh đã lầm...cô giờ không còn là viên ngọc quý trong tay ba mẹ cô nữa. Vị trí đó đã đổi thay.....…
Nhan đề: Hoa Nở Hai ĐóaTác giả: Sumin LiebertThể loại: bách hợp, thời xưaNhân vật chính: Nguyễn Diệp Anh, Nguyễn Thùy TrangLời giới thiệu:Thời ấy, khắp Nam Kỳ Lục Tỉnh mọi người đều biết về cái danh giàu nứt tiếng của nhà Hội đồng Lĩnh ở xứ Mỹ Tho. Ruộng đồng thì mênh mông ngàn dặm. Tá điền mướn ruộng không đếm xuể. Ngay cả nhà máy xay lúa, một cái đáng giá cả trăm cây vàng mà nhà Hội đồng Lĩnh cũng có hẳn gần chục. Giàu có là vậy nhưng ông Hội đồng cũng không tránh khỏi chuyện tam thê tứ thiếp. Người ta cứ nhắc tới ông là sẽ không quên nhắc tới chuyện nhà ông có tới tận bốn bà vợ. Nổi bật phải nói đến bà Cả Diệp Anh. Cô nức tiếng là người nhân hậu thích giúp người. Dân trong làng hay gia đình tá điền mang ơn cô phải nói là hàng tá. Không những thế, Diệp Anh luôn giữ cho mình hình tượng một người phụ nữ thanh cao khi chuyện trong ngoài đều quán xuyến rất tốt. Ấy thế mà đối với ông Hội đồng còn chưa đủ. Vì ông đã vô tình gặp được cô đào hát Thùy Trang.Thùy Trang là đào hát chính trong gánh Diễm Sương, chuyên đi lưu diễn khắp tỉnh Nam Kỳ. Với nhan sắc và tài năng vẹn toàn. Nàng chưa từng thất bại trong việc chiếm lấy tình cảm yêu thương của khán giả. Đặc biệt là đàn ông. Đàn ông si mê nàng không thiếu, quỳ dưới chân nàng lại càng nhiều. Nhưng điều khiến mọi người khó hiểu đó là cô lại chọn ông Hội đồng Lĩnh để gửi gắm tấm thân. Trở thành bà Năm nhà Hội đồng.Và cuộc hội ngộ tình cờ chung m.ột mái nhà giữa Thùy Trang và Diệp Anh, viết tiếp câu chuyện tình dang dở của mấy năm về…
Lisa xuất thân là một người diễn viên cho nên cũng đã từng vào vai kẻ thứ ba, mụ phù thủy, phần đa các kiểu nhân vật nữ phụ xấu xa, trở thành một "ác nữ quốc dân" cũng hoàn toàn xứng đáng, tạo ra ấn tượng trong lòng người xem là diễn viên chuyên trị các vai ác và cô dùng hình tượng mang tiếng ấy để ngụp lặn vẫy vùng tự do trong giới giải trí.Về sau, cô thích một anh lính xuất ngũ, một anh lính không-hề-có-khuyết-điểm! [Lisa nghiêm mặt]Có điều hình như anh không ưng ý lắm hình tượng ác nữ này của cô.Thế nên Lisa mếu máo chạy về công ty: "Tôi muốn đổi hình tượng! Tôi không diễn vai ác nữ nữa đâu! Tôi muốn diễn vai lương thiện, tốt nhất là vai vợ lính hi sinh vì tình yêu ấy!"…
Bắc Bình năm 1933, là nơi náo nhiệt nhất toàn Trung Quốc. Sự náo nhiệt này khác hẳn với những nơi khác, không phải về ăn chơi trụy lạc, người Tây đông đúc, mà là một loại huyên náo đẹp lạ thường, côn khúc Kinh kịch, bang tử loạn đạn , Tần khang đại cổ , khoái bản bình thư, bất kỳ nghệ thuật truyền thống nào ta có thể tưởng tượng ra đều dung hợp tại nơi này -- đây là võ đài Lê viên ngàn năm huy hoàng nhất, cũng là nơi cuối cùng một vị thủ khoa Lê viên Thương Tế Nhụy chiếm hết phong lưu.Một tiếng gọi trên sân khấu, một buổi gặp mặt ngẫu nhiên, khiến Trình Phượng Đài Trình Nhị gia từ Thượng Hải tới, làm quen được vị danh linh dường như sống ở trong lời đồn đại cùng truyền kỳ này, hắn tháo xuống bông hồng mai trên vạt áo Thương Tế Nhụy, cười một tiếng, cắm vào nơi cài hoa trên âu phục mình. Giữa lúc hai mắt chợt nhắm chợt mở, người đã ở Trường Sinh điện. Thương Tế Nhụy hát, nào nào nào, tôi và Nhị gia cùng bước một lần. Trình Phượng Đài lại nói, chỉ cần em chịu, tôi sẽ luôn ở bên em. Hai người kết duyên bởi kịch, lời bày tỏ cũng nói giống như đôi câu kịch. Sau đó, có tài tử phong lưu thuật lại câu chuyện của hai người bọn họ, để các vị khán giả có thể tỏ tường, chính là vở《 Bên tóc mai nào phải hải đường đỏ 》đây.…
Thể loại: Cổ đại, viễn tưởng, ngôn tình Tên truyện: Muôn Kiếp Tương Phùng Tác giả: Lam Tuyết LiênInstagram: _mktp.ayo_Kẻ thù kết oán, yêu ma quỷ quái bấy giờ lại nổi lên lòng muốn thống lĩnh Tam Giới, lại một sứ mệnh mới được đặt lên vai vị Thừa Tướng khai quốc, hắn buộc phải bình định được tất cả, phải ngăn chặn mưu đồ xấu xa của bọn chúng mới có thể oanh liệt bước lên ghi danh vào Bảng Phong Thần...Sau khi rời khỏi Tây Kì, Khương Tử Nha ẩn mình nơi tiên giới không lâu thì đi phiêu bạt khắp thiên hạ. Nghiên cứu Thiên Thư mấy trăm năm, hắn đã tìm được cách cứu thê tử của mình. Phải! hắn vẫn không thể chấp nhận việc mất nàng, hắn vẫn đang tìm mọi cách để giúp nàng trùng sinh. Dù có phải trả cái giá nào, hắn cũng muốn gặp lại nàng, hắn sẵn sàng làm mọi thứ chỉ mong đổi lại một lần tương phùng..."Khương Tử Nha, tay cầm pháp bảo, vai gánh đại nghiệp, lòng chứa người thương"…
Một ngày nắng hạHai người xa lạ Vài ba chuyển tình…
CP : Quý Hướng Không _ Phương Thiên TrạchThể loại: đam mỹ, ngược, BE...Lời tác giả:Bộ này là shortfic nên số chương dự đoán có lẽ sẽ rất ít :))Và vẫn là câu nói cũ rích đồng hành cùng tôi bao lâu nay😅, tình tiết trong truyện là hoàn toàn PHI THỰC TẾ, và không thuộc sở hữu của bất kỳ ai khác!Thêm vấn đề nữa là truyện có kết BE, là BE đó nha bà con, thỉnh cân nhắc! ❤️❤️❤️…
chuyện viết về, hoonsuk, cặp phụ-Jaesahi harukyu, ngược nhẹ, chúc mn đọc truyện vui vẻ 🥰, chuyện ko giống ngoài đờiĐã hoàng thành…
Tác giả: Mộng Dữ Chu ĐồngGiới thiệu: Trải qua bao năm làm việc cật lực cho tư bản, làm một xã súc (*) chính hiệu, Thuỳ Trang cuối cùng cũng từ giã nếp sinh hoạt đó vào năm 29 tuổi, cô rời bỏ thành phố, trở về quê nhà, mở một cửa tiệm tạp hóa.xả xúc (*): làm việc như trâu như bò,không ý kiến ý còSau đó, cô còn để ý tới người tài xế thanh tú thường giao hàng cho mình.Nữ tài xế tên là Diệp Anh, nàng sống ở tầng trên cửa hàng tạp hóa. Nàng trẻ tuổi, dáng người rất đẹp, người thì ưa nhìn nhưng lúc nào cũng mặt lạnh, phong cách cũng ngầu lòi, và luôn chỉ trả lời một hai tiếng. Khi Thuỳ Trang đến gần một chút, nàng sẽ lùi lại nửa bước, dường như không thể chịu được mùi nước hoa và chiếc áo hai dây trên người cô.Chậc. Thuỳ Trang chống cằm bất mãn nghĩ, sợ tôi đến vậy sao?Không ngờ rằng một giây sau, Diệp Anh dỡ hàng xong vào nhà uống nước, nhìn thấy Thuỳ Trang ăn mặc mát mẻ, mặt lập tức đỏ đến mang tai. Nàng quay lưng lại và đứng đó, thậm chí không dám nhìn lại.Sau đó, xe của Diệp Anh vẫn dừng trước cửa hàng tạp hóa, cả đêm không rời.…