- "Sun à, tên của em có nghĩa là mặt trời phải không? Vậy em có sẵn sàng sưởi ấm cho một mặt trăng cô đơn không." Đây là truyện đầu tay của em nên sẽ có rất nhiều sơ xót, mong các tiền bối góp ý để em rút kinh nghiệm ạ. Cảm ơn mọi người.…
Tên truyện: Có Thứ Còn Đau Hơn Cả Cái ChếtTác giả: T.T.DiệuThể loại: tiểu thuyết tình cảmVăn án:Tương truyền rằng những đôi nam nữ yêu nhau lần đầu tiên gặp nhau khi trời mưa thì tình yêu của họ sẽ gặp rất nhiều trắc trở vì mưa tượng trưng cho nỗi buồn, sự ly biệt.Bình An cũng hơi lo sợ nhưng cô tin rằng tình yêu của anh cùng cô đủ lớn có thể vượt qua mọi sóng gió, lại không ngờ rằng tình yêu ấy không chịu nổi một đòn liền vỡ tan thì ra câu truyện truyền thuyết ấy là có thật...Tình yêu trong sáng, thuần khiết lúc ban đầu trải qua năm tháng tích tụ thêm thù hận, thống khổ, tuyệt vọng, đau đớn, oán trách đã trở nên đen tối. Tình yêu ấy đã biến chất.An, có thứ còn đau hơn cả cái chết. Em biết thứ gì không?""Thứ gì?""Là em không còn yêu anh."…
Sách viết dựa trên câu chuyện có thật của nhân vật chính là Yên cùng các nhân vật đi kèm gồm Nam, Hân, Mây... Sách kể về chuyện tình cảm của Yên và Nam - cơ duyên hai người gặp gỡ, yêu nhau và rời xa nhau, thời gian Yên chấp nhận nỗi đau sau chuyện tình cảm tan vỡ và bước vào hành trình chữa lành cho bản thân. Mượn câu chuyện tình cảm của nhân vật chính, tác giả muốn gửi gắm đến người đọc những lời tâm sự về chuyện tình yêu đôi lứa, những lời động viên, những cách chữa lành giúp mọi người đứng dậy sau tan vỡ và học cách yêu thương bản thân. Không giống như những cuốn sách khác, thường dùng danh xưng "Tôi" để dẫn dắt câu chuyện và liên kết với độc giả, trong "Có thứ lấp lửng gọi là "tạm chia tay", tác giả dùng danh xưng "Mình" để xưng hô với độc giả, tạo cảm giác gần gũi, thân thiết như một người bạn đang tỉ tê, tâm sự về câu chuyện tình cảm của mình; đồng thời thể hiện sự đồng cảm, gửi gắm những lời an ủi, động viên với những người đọc đã và đang trải qua nỗi đau trong chuyện tình cảm. Kết hợp giữa chủ đề tình yêu và chữa lành, với câu chuyện tình cảm dở dang của những người trẻ, khi đọc "Có thứ lấp lửng gọi là "tạm chia tay", bất kỳ ai cũng có thể dễ dàng nhìn thấy hình ảnh của mình đâu đó ở những trang sách. * Tên nhân vật trong truyện đã được thay đổi.…
Có một con Mèo con lạc đường đi vào trong hang động của một con Hổ dữ. Hổ dữ to lớn có thể một giây nuốt chửng Mèo con. Nhưng không biết vì sao, Mèo con thấy Hổ dữ không hung tợn mà thấy nó rất tốt bụng, Hổ dữ cũng thấy Mèo con rất đáng yêu. Mèo con và Hổ dữ ở cùng bên nhau, Hổ dữ mỗi ngày đều đi bắt mồi về cho mèo ăn, nuôi sống Mèo con. Một hôm, Mèo con nhận ra rằng Mèo con phải trở về với nhà của chủ. Cứ thế bỏ lại Hổ dữ một mình trong hang cô độc. Hổ dữ ngày ngày ngồi trước hang đợi Mèo con về. Nhưng Mèo con đã không trở lại. Mèo con vừa về thấy ông chủ bồng một con mèo khác, thấy Mèo con ông chủ liền lấy gậy đuổi đi. Mèo con buồn bã đi lang thang trên đường buổi tối. Mèo con nhớ tới Hổ dữ. Mèo con nhận ra rằng chỉ có Hổ dữ mới đối tốt với Mèo con thôi. Mèo con chạy thật nhanh tới cái hang của Hỗ dữ. Nhưng trên đường đi, nó đã bị một chiếc xe lớn cán phải.…
Sẽ ra sao nếu như đất nước được mệnh danh là Hoa Anh Đào - Nhật Bản rơi vào khủng hoảng, tất cả những tội phạm giết người, buôn ma túy buôn người ngày càng lộng hành hơn? Các tổ chức ngầm càng ngày càng hoạt động nhiều hơn? FBI cũng bị gài gián điệp vài và cả cảnh sát cũng thế? Nếu như người già - đứa nhỏ - trung niên cũng là những thành phần giết người không gớm tay?Sẽ không có thám tử hay còn gọi là công lý?Muốn biết rõ hơn cốt truyện như thế nào thì hãy theo dõi và đoán xem!! Ngày đào hố 10.5.2025 Hoàn - Chưa biết.Sẽ không có thời gian cụ thể. Nào có thời gian sẽ có truyện để đọc.Truyện được viết ra bởi trí tưởng tượng của tôi, nhân vật không phải của tôi nhưng cốt truyện này là của tôi. Xin cảm ơn!!…
"Anh không hứa rằng mình sẽ yêu em nhưng anh sẽ chăm sóc em, cùng em bước qua những năm tháng thanh xuân ấy. Chờ anh nhé. Anh nhất định sẽ tìm được em một lần nữa."Anh và cô... hai người gặp nhau như cuộc gặp gỡ định mệnh... Cuộc gặp gỡ định mệnh ấy... Liệu có thể đưa họ đến gần với nhau hơn?Câu chuyện của Chu Tử Yên cô học trò bé nhỏ và anh Lãnh Đình Huân rồi sẽ đi về đâu...??Mời mọi người đón đọc!!- Đây là lần đầu tiên Yan viết truyện nên có gì sai sót mong mọi người rộng lòng bỏ qua và góp ý nhiệt tình. Truyện này thì hoàn toàn do Yan viết và không hề sao chép từ bất kì một ai cả. Ý tưởng truyện này do chất xám bản thân và kinh nghiệm đọc sách và truyện mà Yan tích góp được theo thời gian mà có. Yan sẽ cố gắng viết hay nhất có thể để mọi người có thể đón nhận một cách hài lòng.…
Hoàng Phong 19 tuổi, con trai thứ của một gia đình giàu có về bất động sảnChí Cường 22 tuổi, con trai út của một gia đình kinh doanh buôn bán khá giả Một ngày họ gặp nhau dưới một cơn mưa mùa hèVà rồi.....…
Câu chuyện tình yêu giữa con người và thiên thần bị ruồng bỏ! Xoay xung quanh giữa cuộc sống thường nhật của Đăng Khôi và Cẩm Tú. Liệu sự khác biệt có ngăn cách họ bên nhau?Xin chào mọi người, đây là tác phẩm đầu tay của mình nên còn các sai sót, mong mọi người góp ý để truyện được cải thiện. Mình cảm ơn nhiều!…
Cô là một thiếu nữ mới lớn, vừa bước khỏi vòng an toàn của quá khứ lại sa lầy vào vòng tay của một "chiếc ô" chuyên bắt cá. Dù biết một khi bước vào thì khó mà thoát ra. Nhưng sự thiếu hơi ấm từ nhỏ đã khiến cô như con thiêu thân mà lao vào anh. Muốn biết kết cục, đừng vội mà hãy từng hưởng cả quá trình cô yêu.…
Một ngày tôi nhận ra thế giới này vốn dĩ vận hành như một cuốn truyện đầy đủ thể loại hiện đại ất ơ nào đó.Cuộc sống của tôi trôi qua thật sự chẳng có gì thú vị cho đến năm cấp 3, nơi mà cội nguồn của ác mộng, thức khuya, dậy muộn bắt đầu.…
Một cô gái tính cách lúc nào cx lạnh lùng khi bước vào ngôi trường xa lạ ko quen biết ai. Nhưng lại bị một người con trai làm rung động con tim. Cảm thấy mình đã yêu anh ấy chỉ muốn kẻ cạnh anh ấy. Tôi Yêu cậu chàng trai họ Hà của em. Thanh xuân của em chỉ mình anh thôi…
hehe truyện buê đuêMô tả ---YÊU EM TỪ CÁI NHÌN ĐẦU"Có những người, dù chỉ gặp một lần cũng không thể quên..."Năm đó, trong cái lạnh tê buốt của tháng Mười Hai, tôi tình cờ nhìn thấy một cậu nhóc đang nghịch tuyết. Nụ cười của cậu rực rỡ như ánh mặt trời, xua tan đi giá rét quanh tôi. Nhưng khi tôi chưa kịp lại gần, cậu đã biến mất giữa dòng người.Nhiều năm trôi qua, tôi ngỡ rằng mình đã quên đi khoảnh khắc ấy... cho đến khi gặp lại cậu-trong một hoàn cảnh không ngờ tới. Nhưng cậu giờ đây đã khác, trưởng thành hơn, xa cách hơn, và nụ cười ngày nào cũng không còn vẹn nguyên như trước.Liệu tôi có thể kéo cậu quay về những ngày tháng tươi đẹp ấy không? Hay tất cả chỉ là một giấc mộng của riêng tôi?#NiênHạ #GặpLại #TìnhYêuĐịnhMệnh #TuyếtĐầuMùa…
Anh: từ nhỏ nhà đã nghèo, nhưng với nỗ lực vươn lên đã thành công gặt hái kết quả đáng mừng. Ai biết , trong quá trình lại vướng phải một đứa con gái xấu xí kèm theo gia thế bí ẩn. Đưa hai đường thẳng song song vướng mắc vào nhau, đồng thời cũng thay đổi cả hai tính cách và thân phận hai con người .Cô: dõi theo anh từng bước, mặc dù biết mình không xinh những vẫn nuôi hy vọng, giúp anh loại bỏ mọi chướng ngại vật để đạt được kết quả mong muốn. Tưởng chừng như có thể âm thầm lặng lẽ giúp, không ngờ lại giáp mặt nhau trong trường hợp dễ hiểu lầm. P/S: nhân vật nữ chính gia thế, thân phận vô cùng thần bí, vô cùng mạnh mẽ, về sau vì anh Nam chính mà thay đổi rất nhiều. Anh nam chính về sau cũng thay đổi. Thân phận của hai nhân vật cũng khá phức tạp.Kết thúc thì không biết là he hay là se, Tuỳ vào quan điểm.…
Aldric Mourier, một chàng trai bị trầm cảm trở về thị trấn sau đám tang của ông mình để sống và thừa hưởng căn nhà cũ do ông để lại. Tại đây, anh vô tình và không hay biết gặp cô gái tự kỷ sống trong căn nhà ấy, người mà ông của anh nhận nuôi và chăm sóc. Liệu rằng hai con người không hoàn hảo có thể sống chung hay chỉ là mỗi người một cuộc sống đây?Lưu ý: truyện được viết theo trí tưởng tượng của tác giả và hư cấu, ngoài ra còn có tình tiết nhạy cảm nho nhỏ. Lưu ý trước khi đọc nha, sai sót mọi người bỏ qua cho tác giả nha<3…
Ở đây, tớ viết những mẫu chuyện nhỏ, những lời tâm sự, động viên, cỗ vũ tình thần của chính tớ cũng như là của cậu.Trong tập truyện này sẽ có những điều vui vẻ, cũng sẽ có những lời nói man mác buồn!! Và tớ chỉ hy vọng, mỗi câu, mỗi chữ tớ viết ra đều sưởi ấm cậu 1 phần nào đó!!…
Đây là truyện thứ 2 của tuinó sẽ ko hay cho lắm,mn thông cảm nhéTG:Min_TFVui lòng ko sao chép khi chưa có sự cho phép!Thanks"Anh như là Thủy TriềuLên rồi lại xuống..""Sau tất cả,Hai ta đều đi một nơi.Liệu anh còn nhớ đến em?.."Người luôn che chở anh quan tâm anh là em,Người bên anh mỗi khi vui buồn là emVậy tại sao cất bước ra đi ko một lời nóiRồi anh hạnh phúc trong vòng tay ai ko phải em..…
Cheonhatình yêu của tôi chưa bao giờ dành cho cô. cheon seo jin, tôi hận mình vì không thể chính tay mình giết chết cô vì cô là mẹ của con gái tôi. là cô, chính là cô, người hủy hoại tôi từng ngày, từng ngày một.... !…
Truyện "Duyên phận" được viết về một câu chuyện có thật của một cô bé, và qua câu chuyện cũng muốn nói lên những mối tình của tuổi học trò. Độ tuổi mà hầu hết tất cả các bạn từng và đang trải qua, đó là độ tuổi mà các bạn biết thích, nảy sinh tình cảm với một bạn nào đó. Đối với tôi, tôi cũng đang ở độ tuổi học sinh, và đã từng có một lần thích, một lần yêu, một lần đau, một lần tổn thương vì 1 người.. Mặc dù không cầu kì, không lãng mạn như bao người khác, nhưng đó cũng là một khoảng thời gian rất vui, rất hạnh phúc của tôi. Cuộc sống của cô bé tên Nguyễn Hàn Ngọc Minh cũng vậy, những niềm vui hiếm hoi, những tổn thương, những nỗi buồn mỗi lúc đan xen nhau và từng ngày, từng ngày đến với cô...…
Yêu một người là lúc nào cũng mong muốn người mình yêu hạnh phúc một chút, sung sướng một chút, chỉ Cần người mình yêu vui vẻ thì chính mình mới vui vẻ nhưng cũng có những tình yêu dấu nơi khóe môi đặt tận đáy lòng. Yêu rồi, sai rồi , chấp nhận rồi nhưng liệu ta có thể buông bỏ được người mình yêu.Tình yêu là mật ngọt nhưng cũng là sự dày vò đáng sợ nhưng tất cả cũng sẽ chẳng còn quan trọng nữa bởi vì khi ta chấp nhận yêu là đã chấp nhận thua thiệt một nửa rồi và yêu chưa bao giờ là sai.…