Tiếng động lớn rầm rĩ hiện thế, hồng trần vạn trượng, ẩm thực nam nữ, chân tình giả yêu. Giảng một cái yêu xinh đẹp có dã tâm kiêu ngạo tiểu nha đầu, tại (ở) đàng hoàng ương ngạnh thanh xuân lý, cố ý muốn yêu một cái yêu không thể người. Thật sao tướng mở ra con bài chưa lật, sở hữu nước mắt đều được sính, phản bội cùng lời thề tại (ở) rêu rao chém giết, này trưởng thành tàn khốc lột xác có không làm cho nàng... Hiểu được yêu? Bắt lấy yêu? Bọn họ nói, mỗi người trong lòng đều có một tòa mộ phần. Nhưng mà bọn họ chưa nói, tái kiến người chung sẽ gặp lại.…
Tên truyện: Ano Hi Mita Hana no Namae o Bokutachi wa Mada Shiranai (Anohana) - We Still Don't Know The Name Of The Flower We Saw That DayTác giả: Mari OkadaTranslate từ bản Eng trên www.baka-tsuki.orgGiới thiệu: Một câu chuyện cảm động về tình bạn. Xoay quanh những con người từng là bạn thân thời thơ ấu, nhưng một biến cố xảy ra đã khiến họ phải xa rời nhau, để rồi dần thay đổi theo năm tháng. Và mùa hè ấy lại đến, với sự xuất hiện của một người bạn năm xưa cùng điều ước cao thượng của mình đã kết nối những con người ấy lại với nhau.Liệu tình bạn năm nào có được khôi phục? Họ có thể trở lại như trước kia hay không?Mùa hè ấy sẽ trả lời tất cả.…
- Nè - Trương Gia Nguyên dùng cái giọng Đông Bắc hùng hồn của nó cắt ngang sự hỗn loạn của mấy ông anh - Đố mấy anh biết trong những cái buổi tụ tập như vầy thì cái gì là đặc sắc nhất?Có thứ gì đó lóe qua đầu của hơn ba mươi con người ở đây, nhưng mà thằng nhóc này là đứa hay có mấy ý tưởng lạ lùng lắm, chắc không chỉ đơn giản vậy đâu ha.- Biểu cảm kì quặc của mấy người là sao vậy chớ - Gia Nguyên vừa nói vừa tự vò đầu - Em chỉ định rủ mọi người kể chuyện ma thôi mà.Hòn đảo lấp lóe ánh đèn, tiếng rù rì phát ra từ mấy chục con người đang chụm đầu vào nhau khiến màn đêm không còn quá yên tĩnh nữa.Tag: KINH DỊ, OOC, (maybe) bad words*Note:- Nhân vật trong truyện chỉ được lấy cảm hứng từ ngoài đời, truyện chỉ do người viết tạo ra, không liên quan đến người thật.- Vui lòng không reup, không chuyển ver.…
Thì chuyện là vào 1 ngày nọ do chán với công việc quá nên chủ tịch Ri nhà ta nhớ lại bộ anime về đấu bài mà mình từng xem rồi thử xin Ciel cho đi đến đó chơi.…
Author : RiPairings : ChanBaekDisclaimer : Nhân vật không thuộc về tớ.Tớ viết vì mục đích phi lợi nhuậnSummary : Em nói em không quan trọng với anh . Kì thực đối với anh điều đó chưa bao giờ đúng Byun Baek Hyun .…
Ume-ingHusbando của toi là Draco Malfoy, Harry Potter nhaCouple thì sẽ luôn trung thành với thuyền DraHar và HarDraNếu trúng Notp của bạn, click backHàng nhà làm nha các cậu đừng lo…
Fan-fiction: Bleeding Heart - Trái tim rỉ máuTác giả: ThxwingTranslator: Wendy Editor: BonPairing: YoonsicStatus: OngoingForewordIm Yoona, con gái của hai trong số những người đáng kính bậc nhất Hàn Quốc, nhận ra cô bị buộc kết hôn với người mà cô ghét. Cô biết rằng cha mẹ đã không để ý đến quyết định của cô trong cuộc hôn nhân này. Cô cố gắng để thoát khỏi sự ràng buộc của gia đình nhưng có vẻ như mọi thứ đã lệch khỏi quỹ đạo. Thỏa thuận mà cha mẹ cô và nhà chồng tương lai đặt ra đã làm trái tim cô đau đớn.Jessica Jung, con gái của hai trong số những người giàu nhất Hàn Quốc, cũng rơi vào tình cảnh tương tự Yoona. Cơn thịnh nộ choán lấy tâm trí và biến cô thành một người nổi loạn: cô làm những gì mình muốn, mặc cho điều đó làm cha mẹ cô thất vọng. Bởi cô nghĩ đó là cách tốt nhất để xoa dịu sự đau đớn trong lòng.Hai người con gáiMột cuộc đính ướcHai hành độngMột câu trả lời…
Giữa thế gian rộng lớn, nếu đã là thiên mệnh sắp đặt thì dù có đứng giữa biển người mênh mông vẫn sẽ tìm được nhau. Hai trái tim một nhịp đập, nếu một trái tim bị lệch nhịp hay đột ngột ngừng đập thì trái tim còn lại tức khắc sẽ bị bóp nghẹn, đau đớn đến rỉ máu.....…
một giấc mơ quay trở lại với mingyu. giấc mơ về nội cỏ xanh rì, nửa đồi trăng lên, về mùi tóc thơm pha cùng gió cuốn, nhấn chìm mingyu trong cái ký ức xa xưa tới mức cảm giác như đang nghẹt thở. tỉnh dậy giữa đêm khuya, dưới ánh sáng vàng nhạt của chiếc đèn ngủ đã cũ, mingyu quay cuồng trong hồi ức, tiềm thức như đang rơi nước mắt vì một điều gì đó đã quá xa vời.𐙚 category: oneshot, light angst, mentioned minor kmg & xmh, childhood friend coded (but not really), modern setting𐙚 note: fic viết từ 2019 nhưng giờ mới đăng. mong mọi người iu thương tác phẩm đầu tiên cho 17 mà mình publish (ㅅ˶ ' ˘ '˶ )₊‧°𐐪♡𐑂°‧₊…
Lưu Diệu Văn từng nói hắn không thích con trai, cảm thấy hai đứa con trai cứ bám dính lấy nhau có chút kì quái. Nhưng bên cạnh hắn lại có một người như thế, Nghiêm Hạo Tường, cậu bạn chơi thân với hắn từ khi còn cao trung, cho đến khi lên đến đại học."Nghiêm Hạo Tường, tỉnh lại ngay, tôi không thích con trai...càng không thích cậu""Tớ biết...xin lỗi, làm cậu tức giận rồi"Đó là lần Nghiêm Hạo Tường tỏ tình hắn, cũng là lần đầu tiên Lưu Diệu Văn thẳng tay đánh cậu, cú đánh đau điếng, khóe môi Nghiêm Hạo Tường bắt đầu rỉ máu......Lưu Diệu Văn mãi không thể nào biết được, lần tỏ tình là lần cuối mà hắn được gặp cậu, không còn một cơ hội nào khác để hắn có thể gặp lại, dùng thứ tình cảm muộn màng của mình để bù đắp."Hạo Tường...xin lỗi"…
Tên: Vô Tư Ưu LựTuyển tập: Mộng Vô ThườngTác giả: Kẻ Dệt Mộng (Mộng)Giới thiệu:Có một số chuyện, không chỉ cứ giải thích trên mặt chữ là có thể hiểu được. Đây là điều mà hắn được nghe, được nhắc không biết bao nhiêu lần. Hằng đêm, mỗi khi hắn nhắm mắt lại, sẽ luôn có giọng nói rỉ vào tai hắn câu nói kia. Đã không biết qua bao nhiêu đêm thức trắng, hắn bị giọng nói kia hành hạ đến nỗi không ngủ được. Tuy nhiên, đấy cũng không hẳn là một vấn đề quá lớn.Chỉ là, hắn vẫn luôn không hiểu giọng nói đó đến từ đâu, là của ai?Rốt cuộc là ai luôn nhắc hắn về điều khó hiểu ấy?Là ai?Hắn không biết.Hắn không biết.Không biết.Không...Đôi mắt hắn đỏ sọc.Hắn rốt cuộc cũng điên rồi.…
Một hồi rò rỉ khí than khiến cho nổ mạnh làm cho La Cửu Nguyệt sinh mệnh chung kết ở hai mươi mốt tuổi.Cũng may ông trời bù lại cho hắn một khác thứ nhân sinh, nhưng là... Đây là cái thần mã tình huống? !Thũng sao, hắn tới thế giới này tựa hồ không có nữ nhân, có khi là tiểu ca.Tiểu ca nhóm đam nổi lên giúp chồng dạy con trọng trách.Càng không nói gì chính là, hắn tựa hồ cũng là trong đó nhất viên.Hắn phải phấn đấu, hùng khởi! Cho dù làm tiểu ca nhi cũng là có cách điệu.…
* Pairings : T.O.P - VIT.O.P as Choi Seung HyunVI as Lee Seung Ri * Rating : Trong sáng !* Category : Tự nhiên ! Nhẹ nhàng !* Summary : - Yêu là cái gì ? Ăn được không ? Mà nếu có ăn được thì có ngon như những chiếc bánh ngọt này không ? * Author : Lại là mình đây , nhỏ fan gơ ATSM nặng . * P/S : Mong các GRi , ToDae , GTop shipper đừng ném đá em . Nghiêm cấm đọc chùa dưới mọi hình thứcSản phẩm của 1 vài phút ngẫu hứng aka nổi hứng !…
Author: @White_SoraTranslator: @Rion_GessoBản dịch đã có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác.Đây là fic dịch đầu tiên của Ri, mong nhận được sự ủng hộ từ các độc giả.KHÔNG RE-UP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC!!!…
Mọi tấm rèm đen trong căn hộ đều được kéo vào kín mít, không hề có một tia nắng nào có thể lọt được vào trong. Nội bất xuất, ngoại bất nhập. Đó là một nơi an toàn tuyệt đối. Căn hộ thường khoác lên sự im lặng, nay lại có tiếng hai người đang nói chuyện, đúng hơn là tranh cãi. ________________________________•Tác giả: Ofdogsandwriting•Link tài khoản tác giả: https://archiveofourown.org/users/ofdogsandwriting/pseuds/ofdogsandwriting•Link tác phẩm gốc: https://archiveofourown.org/works/12756291•Người dịch: RiBản dịch đã được cho phép bởi tác giả. Vui lòng không tự ý đem đi nơi khác hoặc sử dụng với các mục đích thương mại. Nếu yêu tác phẩm, hãy click vào link và ủng hộ tác giả nhé.Permission to translate was kindly granted by the author. Please do not take out or use it on commercial purposes. Click on the link and support the author if you like this work!…
Một buổi chiều mùa thu Hà Nội, tôi bất ngờ nhận được một lá thư kèm dòng nội dung chính."16h ra sau trường gặp t"Cầm theo tờ thư và trạng thái lo lắng, tôi bước nhẹ từng bước ra sau để làm sao cho từng chiếc lá đừng xào xạc, từng tán cây đừng rù rì. Ngay theo sau lưng tôi là Hoàng Minh, nó đi theo tôi lúc nào không biết, chỉ có trời mới biết. Thấy tôi đứng một mình, nó tiến lại gần, áp sát tôi vào bức tường đã cũ. Nhẹ nhàng bày tỏ với tôi rằng nó rất thích tôi. "Thật sự là rất rất thích"Tôi mới bất ngờ hỏi lại "Tại sao thích?""Không biết"Hai ánh mắt nhìn nhau, tôi cũng bất ngờ thoáng chốc. Từ từ đưa tay chạm lên làn da mặt của Hoàng Minh "Da mày mềm vãi""Đừng đánh trống lảng"Ngẩn ngơ một lúc, tôi mới phản ứng lại. Chậm rãi đặt bờ môi lên trên khóe môi của Hoàng Minh. Ngay lúc cảm nhận được mùi vị ngọt ngào sót lại trên bờ môi. Tôi im lặng, Minh cũng im lặng, và mang theo ý cười. Thấy nó cười, mặt tôi thoáng chốc đã đỏ bừng, vội vàng đưa tay che toàn bộ khuôn mặt. Khi chỉ còn lại hai vành tai đỏ ửng. Hoàng Minh nhẹ nhàng kéo tay tôi ra, hôn nhẹ lên khóe môi tôi một lần nữa."Coi như là đồng ý""Khongggg""Yêu mất rồi!!!"------ VIẾT NÊN CHUYỆN TÌNH ĐÔI TA ------(Tác phẩm đầu tay của Medasaudoii)…
NOTE viết truyện này để thỏa mãn thôi. Ai không thích đam mỹ thì click back :))Tác giả: Bạch BạchThể loại: Đam mỹ, trước lạnh lùng vô tình sau trung khuyển thê nô si tình bá đạo nhân thê độc chiếm dục siêu cường công x trước tự ti trong tình yêu sau nữ vương yêu nghiệt thâm tàng bất lộ cường thụ, công siêu sủng thụ, cả hai đều sạch, bàn tay vàng, ngược tra, ngược não tàn, 1 x 1, HELần thứ nhất, Cố Sanh Tiêu chỉ còn ý thức mơ hồ, Tá Thượng Thần hỏi hắn-Cố Sanh Tiêu, ngươi có từng yêu Tá Thượng Thần hay không?Hắn nhíu mày-Không.Lần thứ hai, Cố Sanh Tiêu thanh tỉnh hoàn toàn, hắn không hề biết Tá Thượng Thần đã mạo hiểm vì hắn đi tìm Nguyệt Linh thảoTá Thượng Thần lại hỏi hắn-Cố Sanh Tiêu, ngươi có từng thích ta?-KhôngTá Thượng Thần cười khổ, cái tình thẳng thắn này của hắn quả thực khiến y vừa yêu vừa hận. Trái tim thật đau a….Lần thứ ba, Tá Thượng Thần thay Cố Sanh Tiêu chặn ngân châm độc. -Cố Sanh Tiêu, ngươi có từng thích qua ta không?Cố Sanh Tiêu khó chịu, đang lúc hiểm cảnh y trêu đùa hắn cái gì?-Không thích một chút nào hết. Đừng hỏi nữa.Thân ảnh Tá Thượng Thần lúc này như hòa vào lửa, tàn ảnh chầm chậm biến mất, y quyết định từ bỏ đoạn tình cảm này rồi...-TÁ THƯỢNG THẦN!!!!!--Tá Thượng Thần mở mắt, cảm thấy bản thân nhẹ bẫng. Y đẩy nhẹ cặp kính mắt Diêm Vương tặng nhìn xung quanh. Trùng sinh rồi! TMD!!!---Cố Sanh Tiêu điên cuồng tu luyện chẳng hề gặp ai kể từ ngày Tá Thượng Thần biến mất. .Có lúc hắn định tự hủy đi theo y vì cảm thấy không có y thế gian này thật vô nghĩa nhưng rồi lại nghĩ biết đâu y vẫn còn sống? Hắn phải sống để đền bù tôn thất cho y. Đúng vậy, đơn giản là đền bù cho y thôi. Thế nhưng hắn lại không hiểu vì sao tim vẫn luôn đau đớn, khó thở khi nhớ về y. Có lẽ nào là vì bạn thân rời khỏi khiến hắn như thế? Ừm, chắc chắn là vậy. Cố Sanh Tiêu co người lại một góc ôm lấy y bào còn sót lại của Tá Thượng Thần. Hắn rên rỉ hệt như một con mãnh thú bị dồn đến đường cùng. -Tá Thượng Thần, mau trở lại, Cố Sanh Tiêu nhớ ngươi...…