(Bhtt ) BĂNG SƠN LÃO SƯ ĐANG ĐƠN PHƯƠNG TÔi
Đây là thể loại trn bh éo cs ngược đc đou Có vài chương hơi nhảm aaaa kon người kao rất dễ lười nên vt trn nhảm nhíYên bình có 1 kẻ là gọi là trà tranh =))…
Đây là thể loại trn bh éo cs ngược đc đou Có vài chương hơi nhảm aaaa kon người kao rất dễ lười nên vt trn nhảm nhíYên bình có 1 kẻ là gọi là trà tranh =))…
"Ta trông coi cái kia một điểm ngọt, đã qua mấy trăm năm, hồn phách đều không nỡ bỏ tán...Kết quả là lại phát hiện, chẳng qua là lớn mộng một hồi. " Quân vũ, tỉnh mộng, ta không thương ngươi rồi. Vân Khuynh vốn là cao quý chính là phượng thần nhất tộc, lại bị Long thần Thiên Đế đuổi tận giết tuyệt. Vốn tưởng rằng quân vũ là hắn duy nhất cứu rỗi, không nghĩ tới người nọ lại nhổ sạch hắn phượng vũ, vì một người khác làm trên đời đẹp nhất mai mối. Ngã vào tru tiên đài trong nháy mắt đó, hắn ba hồn bảy vía ly thể, chuyện lúc trước cố gắng hết sức quên, mang theo vết thương đầy người ngủ say. Cái này một giấc ngủ, chính là suốt 300 năm. -- sau khi tỉnh lại, đã thành rảnh tay không trói gà chi lực phàm nhân, còn là một kẻ đần. Hơn nữa...Giống như như thế nào vừa tỉnh dậy, đã bị người đè ép? ! Chuyện cũ trước kia, tất cả đều quên mất, hắn không còn là phượng thần Vân Khuynh, mà là Tể tướng chi tử, tô vân thanh. Gả cho quả nghiêng vua và dân Thất vương gia, cũng đã là tàn phá chi thân. Nhưng vì cái gì rõ ràng chán ghét chính mình Thất vương gia nhưng mà làm chính mình hao hết tâm tư? Còn có Ma Giới Nhị đương gia mực ly vì sao cũng đối với chính mình nói gì nghe nấy? Càng kỳ quái hơn chính là, Ma Giới Thiếu chủ rõ ràng biến thành một đầu Sói, cùng mình cùng sập mà nằm! "A thanh, ta...Ta còn muốn muốn..." Mực hoa đưa lông xù lớn móng vuốt, thử chọc chọc nằm tô vân thanh, hai cái lỗ tai đỏ đến nóng lên. Tô vân thanh xoa cay mũi eo, một cái tát vỗ vào hắn móng vuốt bên trên: "Bò khai mở! Ngươi là cầm thú sao! " X song khiế…
Converter: Mễ Trùng萌宝驾到:邪帝宠妻无度Văn ánNgủ đẹp nhất nam nhân, lao thế gian chí bảo, thải đứng đầu thiên tài, đánh tra tra khuôn mặt... Đây là Dạ Khinh Trần, trọng sinh về sau lớn nhất nguyện vọng.Nhưng này nguyện vọng còn chưa kịp quy hoạch, Dạ Khinh Trần liền giống phát điên bình thường, ngửa mặt lên trời thở dài: "Nằm tào, lão nương cư nhiên bị súc sinh đạp hư ."Nhất quan trọng là, kia súc sinh lê điền, bá loại, sau đó muốn làm biến mất. Mà chính mình chỉ có thể nhìn kia lông xù Tiểu Bạch hồ, không nói gì vọng thương thiên.Nàng thề, nhất định phải bắt đến này làm ác bạch mao quái. Nếu là bộ dạng thuận mắt, có thể làm như váy hạ chi thần, nếu là không vừa mắt, lập tức bán được kỹ viện đi.Dạ Bảo Bảo đối chính mình mẫu thân vẫn là có vẻ vừa lòng : Thiên phú nhất lưu, có thể đánh người xấu; bộ dạng nhất lưu, có thể chiêu mỹ nhân; vơ vét của cải nhất lưu, có thể dưỡng cục cưng...Chỉ có một chút, hắn muốn đưa ra nghiêm túc phê bình: "Mẫu thân, ngươi cũng không thể được không cần như vậy cơ khát, người ta vẫn là một cái cái gì cũng đều không hiểu cục cưng."Tái sau lại, đánh chạy phần đông hoa đào áo bào trắng mỹ nam, ôm của nàng eo nhỏ: "Tiểu mỹ nhân, bản đế cho ngươi đạp hư trở về. Không cần đau lòng, khả kình đạp hư."Dạ Khinh Trần hé ra mặt đen, bắt đầu ở trong gió lay động. Người này không biết xấu hổ thiên hạ vô địch, hồ ly không biết xấu hổ hội thế nào? Nàng hôm nay xem như đụng phải kình địch.Nhãn: Thăng cấp nữ cường trọng sinh cổ ngôn phúc hắc…
Tôi là người tha thiết cầu mong anh được hạnh phúc hơn bất kì ai khác trên cõi đời này, chỉ có điều khi nghĩ đến niềm hạnh phúc đó không có phần mình, vẫn sẽ cảm thấy rất đau.Éo le và ngang trái khi người mình thích là anh trai của mk... mời mn đón xem tiếp câu chuyện dang dở này...…
Đoản văn đam mỹ và các otp của tác giả🙈Kết tùy theo tâm trạng😈…
Éo có gì để mô tả…
Mô tả: kể về 1 cô gái là 1 ngôi sao nổi tiếng cô ấy tên là kaa (kannika) đang cạnh tranh idol với nhóm nhạc 'happy star' nhưng ko hiểu sao mà cô với 1 chàng trai da thích nhau và đến với nhau, chuyện tình có j bất ổn, hãy đóng chờ…
câu chuyện nói về 1 anh tổng tài 23 tuổi và 1 cô họa sĩ nhỏ 16 tuỏi họ gặp nhau trong những hoàn cảnh vô cùng éo le và bắt đầu là nữ họa sĩ đã phải lòng sau một khoảng thời gian chạm mặt nhau♡☘ Hãy là của riêng anh nhé bé con!!! - Đọc và cho ý kiến nha -- cảm ơn rất nhiều -…
Mình đăng lại để tiện xem.Nam nhân khó khăn tại nàng chặt trất hoa huyệt trung qua lại co rúm ngón tay, nàng trong cơ thể trào ra trong suốt dính trù theo động tác của hắn bị mang xuất, đầy đủ theo tay hắn chảy xuống, đem đệm giường biến thành ướt một mảnh.Hắn cởi xuống gấm vóc đai lưng, đem quần xi-líp kéo xuống phóng xuất ra thẳng đâm rung động nam tính, đem nó đỡ lấy, để hướng nàng trắng mịn giữa hai chân, một trận đẩy tễ, muốn nó đưa vào nàng ấm áp trong cơ thể.Cảm nhận được cường đại đẩy đè ép lực, bị hắn nóng cập cứng rắn để lộng , nàng phối hợp đem hung về phía trước đâm, vòng eo hơi hơi cung khởi, để tuyết cỗ có thể thuận lợi để hắn sáp nhập."Ta... Ta cầu ngươi! Tỷ phu..."…
Một căn đầu gỗ có cái gì hảo, trừ có thể trưởng mộc nhĩ phát điểm nấm còn có cái gì dùng? Lê Kiệt không nghĩ ra này có thể so với đầu gỗ chất phác nam nhân đến cùng là dùng cái gì hấp dẫn Lê An —— Không chỉ cấp lại không nói thậm chí còn cầu chính mình đem người tiến cử chính mình khách sạn. Được rồi, hắn thừa nhận đối phương trù nghệ vẫn là thực không sai, chiếu cố người cũng là có thể đánh lên 90 phân, bộ dạng tựa hồ cũng rất hợp khẩu vị... Di di, tựa hồ có cái gì không thích hợp ! Lê Kiệt sờ đau mỏi eo hận đến mức nghiến răng nghiến lợi: "Đầu gỗ, ngươi cho ta lại đây !" 1. Văn này 1V1, chủ thụ, có khác phó CP, kết cục HE 2. Ngạo kiều nữ vương thụ X người / thê trung khuyển công, niên hạ 3. Thoải mái sinh hoạt văn, chậm nhiệt, thiên chính kịch ̣ hướng, ngẫu nhiên sẽ xuất hiện tiểu ngược Nội dung nhãn: Hoan hỉ oan gia mỹ thực niên hạ Tìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Lê Kiệt, Tần Thiệu Dương ┃ phối hợp diễn: Lê An, Tạ Thần Hi, Trình Viễn, Du Tử Hân ┃ cái khác: Chúng nước mắm quân…
"Ê thằng bê đê không bố kìa chúng mày!""Con trai gì nhìn ẻo lả như con gái! Tao không tin nó là con trai đâu!" Viên Hữu bị dồn vào góc, cậu đứng sát vào cây cổ thụ đằng sau. Đôi mắt cùng hàng lông mi dài chớp chớp, mắt ngấn lệ nhìn tủi thân vô cùng"Tụt quần nó ra xem nào! Xem nó có cái ấy không!" Cậu nhắm tịt mắt lại mong thời gian trôi qua thật nhanh. Chỉ cần chịu đựng thôi thì mẹ sẽ không phải lo lắng. Cả lũ trẻ con cười ha ha hô hô chỉ chỏ rồi bỗng nghe thấy 1 tiếng thét từ đằng xa vọng lại"Bọn kia! Làm gì thế!" Mộc Nhĩ từ từ đi tới, trên ba lô đeo cặp sách như vừa đi học về. Bọn trẻ con kia quay người lại thấy Mộc Nhĩ thì như thấy ma."Á! Con đàn ông kìa chúng mày! Chạy đi chạy đi!" Mộc Nhĩ từ khi sinh ra đã 4.5 kg. Càng lớn thì càng to, thịt trên người chắc nịch lại thích lo chuyện bao đồng, luôn tỏ ra mình mạnh mẽ hào sảng nên cả xóm này gọi cô là con đàn ông. Ngoài ra vì cha cô là giáo viên dạy Toán ở thôn này nên trẻ con ai cũng sợ đắc tội với Mộc Nhĩ.Lúc Mộc Nhĩ đến, thì quần Viên Hữu đã bị tụt, lộ thiên trước bóng râm của cây cổ thụ. Mộc Nhĩ cũng chẳng thấy ngại ngùng gì, vì ở nhà cô có một đứa em trai 3 tuổi, mà kích thước hiện tại cũng chẳng khác biệt là bao...…
Tác giả: Hạnh TrangSau trận đánh phong ấn hỏa Hồng Liên thì chỉ có một vị thần bị lãng quên ở đồng bỉ ngạn.Nàng là vị thần bất diệt duy nhất, một con cửu vĩ hồ thiên vạn năm tuổi mang theo đóa bỉ ngạn đỏ rực nơi mi tâm.Cả đời nàng cống hiến cho cái gọi là "thái bình"Nàng và chàng chính là hai thế giới khác nhau. Từng là ân nhân rồi sư phụ rồi là người kết tóc se duyên.-----"Ta có tên, ta là Hoa Nguyệt, tỉ đừng gọi ta là tiểu tử." Khuôn mặt thiếu niên mười sáu, da như tuyết, mặt như hoa. Hắn đẹp như nữ tử, nhưng lại có ánh nhìn rạng ngời khí chất của nam nhân."Tỉ tỉ, ta nguyện một đời theo người, bảo vệ người."Nàng chỉ rộ cười không đáp...."Ta với ngươi xuống núi cũng nhân tiện mua vài sấp vải may cho ngươi vài bộ y phục." Lúc đó chính là nàng nói với hắn. Nói rồi cùng nhau cưỡi mây lướt trên trời cao. Nàng sợ hắn công phu kém cỏi dễ ngã liền lấy tay hắn vòng eo mình. ...Hắn ôm nàng trong tay, cảm nhận từng hơi thở, mùi hương của bỉ ngạn phảng phất của nàng. Hắn chỉ ước, thời khắc này có thể kéo dài mãi mãi. Có thể cùng nàng là một đôi uyên ương an nhàn giữa chốn nhân gian cũng đủ rồi.----"Hoa Nguyệt, nếu có kiếp sau, ta không là Thần Nữ, chàng cũng không cần trấn giữ hỏa Hồng Liên. Chúng ta có thể lần nữa kết tóc phu thê không?"Ánh mắt nàng sóng sánh, từng giọt máu lệ tuông trào. Một đời nàng oanh liệt, thắng không biết bao nhiêu trận. Còn cả dệt nên mộng cảnh cho người đời. Vậy mà cuối cùng nàng lại thua trong tay chàng, thua một cách thảm bại. Nàng chỉ nhắm mắt, mỉm cười…
Chao xìn mọi người, đây là fic đầu tiên mình làm về allNobita. Mặc dù không biết mình có làm tốt hay không ,nhưng vẫn mong mọi người ủng hộ và đón đọc nhaaaa. Mong mọi người không chê ạ🥰Mấy anh công: dekisugi, jaian, su eoBé thụ: nobitaVà sẽ có 1 couple nữa là sizuka Mời mọi người vào chương…
Tôi là kẻ viết nên câu chuyện này bạn ko có quyền bàn tán hay chỉ chỏ nếu bạn nghĩ tôi sẽ thiên vị thì mặc kệ bạn tôi éo quan tâm…
Tác giả: Mặt Trăng Ngân HàConvert ( đăng lên tiện đọc thui, vừa đọc vừa sửa )Đây là câu chuyện về Lan Sơ Nhai, một huyền thoại trong giới tu luyện , và người yêu của mình đã vượt qua mọi chướng ngại vật và trở thành tiên nhân. Ở đại lục tu luyện, một tên ngốc có thiên phú tu luyện tuyệt đỉnh, Lam Sơ Nhai bị ép nhảy xuống giếng, vô tình xông vào hang động của một tên yêu tu, chiếm giữ hang động, trộm bảo vật, bắt đầu hành trình tu tiên dài đằng đẵng. Phù văn, quỷ núi, thuốc men đều nằm trong tầm tay hắn. Chiến thú là quái thú mạnh nhất, Lam Sơ Nhai thì cực kỳ điên cuồng. Con đường tu tiên thật sự rất cô đơn, Lam Sơ Nhai muốn tìm một đạo hữu, sau một hồi tìm kiếm, cuối cùng cũng tìm được Vân Tử Thanh. Vân Tử Thanh là thiên tài số một của Tiêu Dao Tông, một nhân vật không thể với tới, đứng cao trên mây. Liệu Lan Sơ Nhai có thể chiếm được trái tim của Vân Tử Thanh không? Đừng đánh giá thấp sự trơ tráo của anh ta. "Anh ơi, anh luyện tập vất vả quá, em có thể xoa bóp cho anh không?" "Tốt." Một lát sau... Vân Tử Thanh vỗ bàn tay bẩn thỉu vào eo anh rồi hỏi: "Anh để tay ở đâu vậy?" Lan Sơ Nha chớp mắt, tỏ vẻ vô tội: "Massage chính là mát-xa toàn thân." "Vậy thì tôi sẽ không nhấn nữa." "Vậy anh đưa em đi tập thể dục nhé?" "Đang chạy?" "Chán quá. Chúng ta làm trên giường nhé. Đến đây, anh sẽ dạy em..."…
Tác giả:Thược Thi KhấuThể loại:Ngôn Tình, Hài Hước, Cổ Đại, SủngNguồn:DĐ Lê Qúy ĐônTrạng thái:FullMANH SỦNG LIỆT THÊ1 2 3 4 5 6 7 8 9 10Đánh giá: 7.8/10 từ 28 lượtThể loại: Cổ đại, hài, sủng, HEEdit: Hồ Điệp NhiSố chương: 59 chươngDesigner: ngocvukytam - NaDuNếu không vì chạy trốn mà thiếu tiền bạc, nàng tuyệt nhiên sẽ không làm việc cướp bóc giữa đường.Xuất sư bất lợi a!Không nghĩ đến nàng xuống núi làm sơn tặc, cướp tiền lại đi cướp trúng thổ phỉ cướp sắc chân chính, còn bị đùa giỡn!Chỉ là hái hoa tặc này có chút đáng giận, chiếm tiện nghi lại còn nói khuôn mặt nàng không đủ đẹp, vòng eo không đủ chuẩn lại không đủ lớn.Ngươi cho là ngươi đang tuyển mỹ nữ sao?Quân Tiểu Tà tức giận, hậu quả thật sự nghiêm trọng.Lật bàn! Thù này kết rồi!Nói giỡn, hắn là đại ma đầu giết người không chớp mắt, là Ma quân mà trên giang hồ người ta nghe đến tiếng đã sợ mất mặt, làm sao có thể bị một tiểu nha đầu chưa mọc đủ lông từ đâu nhảy ra đùa giỡn?Giựt tiền?Tốt lắm, mang ý định này cướp hắn cũng thôi đi, lại vọng tưởng xong việc lại chiếm thêm tiện nghi của hắn, vậy đừng trách hắn lòng dạ độc ác.Từ nay về sau, Quân Tiểu Tà thật không may mang món nợ "thịt" hành tẩu giang hồ...…
Vào đăng kí nào các bạn đáng éo Dog_Team luôn chào đón các bạn ❤…
Thể loại: Đam Mỹ, Niên Thượng, Có H, Giam cầm, Chiếm hữu.Học sinh 17 tuổi nghiện thuốc lá thụ × Nông dân già gân còn thích ăn cỏ non công. Phương Chí là cậu học sinh ngoan trong mắt ba mẹ, thầy cô bạn bè đều quý cậu ta. Cậu ta là học sinh đứng top ở trường, thường đạt được những giải thưởng của tỉnh cho trường. Mấy ai biết rằng cậu trai non trẻ nhìn là búng ra sữa này, thế mà lại nghiện thuốc lá nặng, sau eo cậu còn xăm hình. Cậu ta che giấu mình dưới vỏ bọc học sinh ngoan giỏi. Cậu ta tận hưởng những khía cạnh của bản thân ít ai thấy. Đến khi một chú già nông dân bắp tay to bằng cả cái hai cái đùi cậu, hắn ta nhìn bé con mặt trắng mềm, trên tay là điếu thuốc đang cháy dở. Mặt ngơ ngác nhìn bé học sinh, Phương Chí bị lão già gân này nắm bắt trong lòng bàn tay.Cậu khó khăn lật mình, eo đau nhức, cả người khó chịu. Ở dưới hay trên đều khó chịu, lão già đó tịch thu cả thuốc lá trong cặp cậu, cả ngày nay một điếu cũng không được nhìn. Cậu lôi thân xác héo tàn này cầu xin, giọng mềm mỏng như lông tơ cọ qua lòng bác nông dân già dê. "Chú, chú giấu thuốc lá của tôi ở đâu rồi?" "Hỏi làm gì? Còn muốn hút hả? Muốn sau này vừa ho vừa bị chú chịch à?""Tôi ho thì ho chịch thì chịch. Hai chuyện này hoàn toàn khác nhau." "..." Thế là cậu ta, Phương Chí bị chịch đến khóc tha, xuống giường đòi thuốc trên giường đòi tha. Câu chuyện tình giữa bé cỏ xanh với già dê thèm cỏ non...…
Một vụ tai nạn bình thường xảy ra nhưng đằng sau nó lại mang theo một câu chuyện éo le khác.Bằng tài suy luận của mình,thám tử Sở Dương sẽ khám phá câu chuyện...…
-Ta quên mất cmn author-Ta ver vì ta muốn lật thuyền>>Nhân vật:Dịch Dương Thiên Tỉ x Vương Tuấn KhảiThể loại: H đam mỹ Ver xong máu mũi cũng éo còn >>>>…