[Kaiisa] Lời Yêu Liệu Có Quá Khó Nói ? Tác giả : nt.isgKẻ buôn lời chia tay với em cũng là tôi kẻ ân hận cũng là tôi. Liệu chúng ta có thể quay lại như trước kia, tôi thật sự hối hận rồi. Mà sau em lại khó cưa đổ đến như thế ? Rồi còn cái lũ cứ bám theo em mãi riết mà khiến tôi muốn điên cả đầu là như thế nào ? Cớ sao tôi lại bỏ em người yêu đíck bự của tôi ? [Kaiisa] Notp, Anti không tiếp hãy cùng nhau tận hưởng tư tưởng của riêng nhau chứ chửi nhau cũng như mấy con hề làm khùng làm điên ảnh hưởng đến một tập thểThân gửi !…
⚠️warning : textfic, lowercase, ooc, niên thượng. 《---- tục như group chat của bạn và lũ bạn thân. sẽ có viết tắt, chứ nhắn tin mà không viết tắt nhìn sợ ma quá.. 》 《người đi làm × người đi học. 》 . cp(9) : ngro .cp phụ : kins, isbc, kncg N -----------R ❗️ nagi hơn reo 5 tuổi. ❗️ .một lũ lụy tình.…
Một chàng trai trẻ phá miếu của một cô gái chết trẻ, cậu nhờ bạn cũ nhưng ko thành. Cô gái sống trong nhà cậu và mê phim trên zingtv:))).Khi cậu chuẩn bị hôn bạn gái thì cô ra doạ từ tủ quần áo. Bạn zai cậu giận rỗi bỏ đi. Cậu đuổi cô ra ngoài khi trời mưa to. Sáng hôm sau cậu nghe tin ngập lụt nên lộ lắng đi tìm. Cậu thấy cô đang đánh bài với lũ đàn ông, cậu lôi cô đi. Cậu nói rằng cậu sẽ hẹn hò với cô. Từ đó, cậu đưa cô ấy đi những nơi cô chưa từng đi. Cô nói với cậu rằng cô đã tự tử vì cô bị đem bán. Cậu đưa cô gái về. Và sáng hôm sau, cô đã đi rồi. 3 năm sau, người cậu yêu thầm đã ngỏ lời, nhưng cậu lúc này đã yêu cô gái ma rồi cậu đã từ chối và sau ngày làm việc, cậu đã tự tử để có thể đến với cô gái. Và cuối cùng cũng họ cũng gặp được nhau và sống với nhau mãi trên thiên đàng…
[Plot fic AtemYugi]Cảnh báo nội dung 18+Yugi dán băng cá nhân 2 bên dú. Tay bị trói không thể bóc băng dán ra.Như mọi người biết đó, bóc băng dính ra nó sẽ hơi đau. Atem gỡ từ từ để Aibou ko đau. Xong cái tiếng băng dính bị bóc ra cũng khá là kích thích.Lấy ra xong thì hơi mạnh tay nên Aibou run lên nhè nhẹ vì rát. Cái níp pồ thì sưng lên một chút.Xong Tèm ngồi dòm cái níp pồ đang sưng lên, hỏi Aibou là rát lắm hem, tớ thoa thuốc choa. Nhưng trong lòng đang nghĩ sẽ lấy tay thoa thuốc hay dùng mồm.Plot: Natsumi Le🐦🐦🐦…
tôi là một vật thí nghiệm, nhưng đã trốn thoát thành công. Tôi chạy trốn và lang thang những vùng đất xa vời cùng với tâm trạng và những cảm xúc rồi bời, tôi cố gắng đi, đi trên những nền đất lạnh lẽo và chịu những cái đói qua ngày dài.sau đó một cô gái đã cứu tôi, cô ấy tự nhận mình là Sơ của một tu viện gần đó, gương mặt hiền dịu và trong sáng của cô ấy đã làm một cho một cô bé như tôi phải ấn tượng, nét đẹp tựa như dịu hiền đó khiến tôi muốn chiếm cô ấy là của riêng, một người mẹ của riêng mình. Sơ Marie đã đưa tôi vào tu viện, cô ấy đã chăm sóc tôi qua từng tháng năm, tôi yêu cô ấy lắm, nhưng...sự cố đó đã ập đến, khi tu viện trưởng đã ra tay bóp nát cổ Sơ Marie, khiến cô ấy không còn thở nữa, và sau đó vứt cô ấy xuống trên nền đất lạnh đó, không thương tiếc. Tôi đã thấy tất cả, và tôi đã chứng kiến ánh mặt trời soi sáng cuộc đời tôi đã dập tắt. Con quái vật điên khùng đó đã khiến ánh dương của tôi không còn chiếu sáng được nữa.ôi trời, cảm xúc gì đây? Cảm xúc giận dữ không kiểm soát này là gì đây? Tôi đã lao lên như một kẻ điên và nắm lấy cổ của tu viện trưởng, và sau đó...bà ta không còn thở nữa. Tôi đã tàn sát hết những lũ trẻ và các Sơ trong tu viện, con dao bếp đã ướt những giọt máu đỏ tươi, chiếc áo đầm trắng nhuộm một màu đỏ hôi hám, những vũng nước nặng giọt màu đỏ lan trên chiếc sàn trắng đen. Khi đến với đứa trẻ cuối cùng, giọt nước mắt của tôi đã rơi xuống trên làn má dính máu, đứa trẻ đó run bần bật và hét lên vào mặt tôi rằng:"Đồ…