"Nếu có một ngày tôi cần phụ nữ thì người ấy chỉ có thể là em. Tiểu yêu - người duy nhất khiến tim tôi lỗi nhịp"Tiểu Xuân Ái - cô như con mèo nhỏ, lanh lẹ đáng yêu. Ánh mắt ngây thơ, thuần khiết tựa thiên thần. Dù buồn chán hay mệt mỏi chỉ cần nghĩ đến cô, khuôn mặt ấy với nụ cười toả nắng một bên má lúm đồng tiền cũng khiến lòng anh cảm thấy bình yên đến lạ quên hết mọi ưu phiền sầu lo.Hắc Tử - với vẻ ngoài hoàn hảo, đôi mắt hút hồn nhưng gợi nét ưu sầu. Một người khó đến gần, lạnh lùng đến xa cách....P/s: lần đầu mình viết truyện nên chắc còn nhiều thiếu sót, các bạn thoải mái cho mình ý kiến để mình phát triển nhé. Cám ơn ^_~! ❤️Au: Quỳnh Đinh…
Xuân Tháng Ba là bộ truyện về 12 Cung Hoàng Đạo được sáng tác bởi Ong Mập. Người lớn hay nói với tôi cuộc đời chúng ta rất ngắn ngủi, chỉ vỏn vẹn sáu mươi năm. Chớp mắt một cái chúng ta đã là những đứa trẻ nhỏ chuẩn bị rời xa vòng tay cha mẹ để tiếp xúc với xã hội bên ngoài, chập chững đi vào lớp một. Thời gian cũng trôi rất nhanh dần dần chúng ta lên cấp hai và sau đó là cấp ba, cấp ba là quãng đường cuối cùng của thời học sinh. Là bước ngoặc lớn trong cuộc đời chúng ta, và nó cũng là mốc thời gian đẹp đẽ nhất của mỗi con người. Khoảng thời gian ấy là lúc mà chúng ta vô tư, hồn nhiên, vô lo, vô nghĩ và cũng là lúc tình cảm đôi lứa bắt đầu. Tuổi mười tám của cậu có gì ? Tuổi mười tám của tôi có những người bạn hề hước, luôn bầu bạn bên tôi mỗi khi tôi vui buồn, họ và tôi cùng chia sẻ đắng cay ngọt bùi với, cùng nhau trưởng thành. Và có một người chấp nhận mọi khuyết điểm hay tật xấu của tôi để đến bên yêu thương tôi. Tuy những thứ ấy nghe thật đơn giản, nhưng đối với tôi đấy là những điều tuyệt vời nhất và tôi vẫn luôn trân trọng từng phút, từng giây.Bìa edit bởi facebook: • Serendipity •…
.Ngẫm mà cười, đời này cũng lắm thằng khốn nạn, dụ dỗ con gái nhà người ta, ăn cho no xôi chén chè, rồi lại đi khoe khoang chiến tích. Mà cũng trách cho những cô gái trẻ, bởi không biết nói như thế nào cho phải nhỉ!. Xin mượn câu nói của một gã sở khanh, nói về các cô gái mà gã đã chiếm đoạt là: (Nói một cách ngọt ngào: "Bạn thật là một người trong sáng, thánh thiện, ngây thơ". Nói một cách thô hơn: "Bạn là người ngu đần". Nói một cách nhẹ nhàng: "Bạn là người sống thiên về tình cảm, không có lý trí và không có bản lĩnh trước cám dỗ". Nói theo kiểu chuyên môn: "Bạn bị yêu mù quáng").Mà rút gọn cuối cùng thì chính bạn là người con gái quá dễ dãi, chứ nếu là gái chính chuyên thì mấy thằng sở khanh chẳng bao giờ có đất dụng võ cả. Xin nói rõ: Dễ dãi ở đây không chỉ có nghĩa là dễ dãi với đàn ông con trai, nhiều khi là dễ dãi với chính bản thân mình, dễ dãi với đạo đức lối sống truyền thống và dễ dãi trước mọi cám dỗ...; thực tế là nhiều cô dễ dãi đến mức, chỉ đơn giản vứt cho một cái hoa hồng héo + một đồng hồ tàu 100k là mấy gã họ sở dễ dàng đưa em vào hạ rồi.Ngẫm, buồn cười hơn nữa là nhiều khi con gái biết đàn ông nói dối đấy những vẫn cứ thích nghe. Cho nên, dù biết đích thị chàng là gã sở khanh chính hiệu, nhưng trăm cô vẫn cứ tranh nhau, xô đẩy nhảy vào, còn đối với những chàng vừa hiền lành, lại vừa không khéo miệng như tôi đây thì các cô tránh xa cả ngàn cây số.Và tôi, xin gửi đến mấy gã họ sở rằng: không biết mấy gã có tin hay không, chứ riêng tôi, tôi vẫn tin vào luật nhân quả. Chún…
Tác giả : Thanh Thanh Thùy TiếuThể loại: Ngôn Tình, Truyện Sủng, Hài Hước, Trọng SinhNguồn: Web NovelTrạng thái: Full[ Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình - Ngôn Tình, Trọng Sinh]Bị đầu độc mà qua đời, hình ảnh cuối cùng mà Quý Noãn nhìn thấy chính là bóng một người đàn ông cao lớn bước tới bên cửa phòng giam, đó không phải ai xa lạ mà chính là Mặc Cảnh Thâm - người chồng mà mười năm trước cô dùng việc tự tử để buộc hắn ly hôn.Mở mắt tỉnh lại, Quý Noãn bất ngờ phát hiện mình đã sống lại ở thời điểm mười năm về trước, đó là khi cô còn là bà Mặc - người phụ nữ xinh đẹp, kiêu ngạo và có cá tính nhất Hải Thành, khi ấy cô rất coi thường người khác và đặc biệt không thích sự liên hôn giữa hai họ Mặc - Quý.Trong quá khứ, cô đã tự cắt cổ tay để ép Mặc Cảnh Thâm ly dị, ép anh phải thề không được xuất hiện trước mặt cô, để rồi sau đó, nhà họ Quý sụp đổ, cô lang thang phiêu bạt, bị bọn buôn người bắt đi, bị vu oan rồi chết trong nhà giam, còn Mặc Cảnh Thâm trở thành người đứng đầu Tập đoàn Shine, giữ đúng lời hứa, mười năm không một lần quay lại Hải Thành......Vận mệnh cho Quý Noãn cơ hội được sửa chữa sai lầm, bởi vậy, cô không thể bỏ lỡ. Cô ra sức níu giữ cuộc hôn nhân đã từng bị chính mình đẩy đến bờ vực đổ vỡ, cô tìm cách kiên cường, độc lập, trả thù những ai từng muốn hại cô và nhà họ Quý. Đối với Mặc Cảnh Thâm, cô lại càng trân trọng, bởi khi tĩnh tâm nhìn lại, cô mới nhận ra Mặc Cảnh Thâm chính là người đàn ông luôn đứng sau bảo vệ mình, dù cô ngông cuồng, bất ch…
Tên truyện: Mẫu Hậu, Theo Ta Đi (母后,跟我走)Tác giả: Hoặc Hứa Hữu Nhất ThiênThể loại: Cung đình tranh đấu, NPNTCouple: Vương Dịch x Châu Thi VũĐộ dài bản raw: 102 chương (Hoàn) + 4 Phiên ngoạiEditor: Trầm Ngôn ( Shoshi5999)Văn án: Lần đầu gặp gỡ,Nàng là Hoàng tử bình thường tử nhỏ đã mất đi mẫu thân, còn nàng tuy sinh ra gia thế hiển hách nhưng lại là Hoàng hậu bị thất sủng.Nàng chỉ tay về phía hoàng cung nói: "Ta muốn hóa thành chim bay ra khỏi nơi này, ngươi sẽ cùng ta đi chứ?"Nàng cười gật đầu: "Được, nếu có một ngày như thế, ta sẽ cùng ngươi rời đi."Mười năm sau,Nàng là thiếu niên nơi sa trường, là Vương gia chiến công hiển hách. Còn nàng vẫn là một thân bạch y, bình thản đạm nhiên ở trong cung.Nàng ngẫng đầu, ưỡn ngực nói: "Không cần biến thành chim ta vẫn có thể thoát khỏi cái lồng này. Ngươi nguyện ý cùng ta đi chứ?"Nàng như cũ nhàn nhạt cười, nhưng không có cho nàng một câu trả lời vừa lòng.Thay đổi bất ngờ,Nàng lĩnh binh bình định, được chọn trở thành Thái tử. Mà nàng, vì gia tộc liên lụy liền bị biếm vào lãnh cung.Trong lãnh cung, nàng đối nàng vương tay nói: "Mẫu hậu, theo ta đi."Vì nàng, chẳng sợ vạn kiếp bất phục!…
Tên nhân vật phụ mình dịch không chính xác lắm , nhưng nhân vật chính thì ok la nha (^_^)Số chương: 99 chương Tình trạng: đang ra...Truyện này viết về tình yêu ngọt ngào của hai sư đồ.Tiền Sắt Sắt, người cũng như tên, yêu tiền như mạng, nhưng vì nam sắc cũng có thể vứt luôn sinh mạng. Vào một ngày đẹp trời nào đó điều này đã được chứng minh.Đơn giản, cô chết vì một người đàn ông.Khi tỉnh lại thì phát hiện mình trở thành một con hồ ly con, có lẽ được trời cao đoái thương, thành hồ ly lại được ban một mỹ nam làm sư phụ, Tiền Sắt Sắt lập tức cảm thấy viên mãn.----Tiền Sắt Sắt vẫn như cũ, có thể bán sư phụ lấy tiền, nhưng cũng có thể vứt tiền vì mỹ nam.Bạn sư phụ nào đó giận dữ, vi sư không phải mỹ nam sao?Tiền Sắt Sắt run run ngón tay, sư....sư phụ, một ngày làm thầy, cả đời làm cha, đồ nhi không muốn loạn luân!----Mục tiêu cuộc đời này của bạn sư phụ nào đó: dốc toàn lực xây tường cao, phòng ngừa đồ đệ vượt tường. Khí tiết là gì chứ? Có quan trọng bằng giữ đồ đệ không? Vẫn là xây tường thật cao đi.Châm ngôn của bạn đồ đệ nào đó: ngươi có kế sách tốt thì sao, ta đây vẫn có8 thang để vượt tường. Cố gắng khiêng thang trèo tường mới là vương đạo.----Một buổi sáng đẹp trời nào đó, bạn sư phụ nào đó tỉnh lại phát hiện trên giường mình có thêm một người.Nữ nhân nào đó rất thẳng thắng: sư phụ, người ta vẫn nói nước phù sa không chảy ra ruộng ngoài. Sư phụ trước sau gì cũng phải cho một nữ nhân nào đó dùng, không bằng để đồ nhi dùng trước nhé!Bạn sư phụ …
Lúc hai người đi qua nhau, anh Suho đã giật tay Lay lại, ép cả người anh vào tường, giữ chặt hai tay Lay ở sau lưng, một tay thì đưa lên vuốt ve khuôn mặt hoàn mĩ của Lay:" sao lại tránh...em không có gì muốn sao...". Cố cựa quậy đẻ thoát khỏi sự khống chế của anh, nhưng nó thật khó vì bây giờ anh không còn sức nữa rồi, thật sự rất mệt mói, rất cần được nghỉ ngơi. Lay cúi xuống không nói gì, Suho tiếp tục vuốt ve khuôn mặt của Lay, tiếp đó lướt qua cái cổ nhỏ bé của anh, xuống xương quai xanh tuyệt đẹp rồi dừng ở cái cúc áo thứ nhất:" em thật không biết nghe lời...không ngoan một chút nào..." dứt lời anh đưa tay xé toạc áo của Lay, để lộ bộ ngực của anh, tuy nói là anh đã gầy đi nhiều nhưng cơ thể vẫn quyến rũ và đầy hấp dẫn. hoảng hốt về hành động của anh, Lay nói bằng giọng yếu ớt:" anh...anh làm gì vậy ...." Chưa nói hết câu thì đã bị anh bịt miệng bằng một cái hôn. Trong đó Lay có thể cảm nhận được sự tức giận trong đó, Suho gặm lấy môi của Lay như con hổ đói mồi, ra sức mà cắn như một sự trừng trị. Đã lâu rồi Lay chưa cảm nhận được hương vị ngọt ngào từ môi anh, từ ngày thằng nhóc đó xuất hiện, anh không còn quân tâm hay gần gũi Lay như trước. anh rất muốn được đôi môi bạc đó hôn và chiếm lấy. Biết được Lay đã thích ứng được liền đưa lưỡi vào trong, tách hàm răng đang ngậm chặt của Lay, đưa lưỡi vào trong khoang miệng mà khuấy đảo, quấn lấy cái lưỡi thơm ngon của Lay mà cùng nhau tận hưởng vị ngọt của nụ hôn. Dây dưa không dứt đến khi đầu lưỡi của Lay đã bị anh làm cho tê dại, phát ra n…
Bất Dạ Trụy NgọcSư La Y đối đầu với tiểu sư muội Cẩm Lý.Không cam lòng mà chịu thua cả đời. Thanh mai trúc mã cuối cùng cũng không bằng người trời giáng, vị hôn phu của nàng cũng mê đắm tiểu sư muội không cứu vãn được.Phá miếu gần chết, không ai liệm xác.Thật tức giận mà!Nàng chợt nhớ lại, rất lâu trước đây, mình từng thắng một lần: Nàng bắt gặp tiểu sư muội nhìn chằm chằm vào người anh trai phàm nhân của mình!Ngày đó tiểu sư muội sợ hãi đến tan nát, khóe mắt rướm máu; còn nàng thì vô cùng hả hê.Thiếu niên lạnh lùng khép mắt lại, khiến cả hai cùng lăn ra.Biện Linh Ngọc thích một người, thích nhiều năm.Khoảnh khắc gần gũi nhất với nàng, hắn mới biết rằng mình chỉ là công cụ để nàng chọc tức muội muội và người trong lòng.Thiếu nữ quên hắn suốt 60 năm.Hắn bảo vệ tiên sơn, thủ đến từ từ già đi.Hái lá sen trời, mỹ lệ trời cao, hắn vì nàng liệm thi ở miếu đổ nát, mang nàng về nhà.Dù cả đời nàng chưa bao giờ nhìn hắn một lần.Sư La Y trải qua một giấc mộng dài, sống lại lần nữa, trở về lúc ban đầu.Lúc đó nàng không biết tiền căn, cũng không hiểu hậu sự.Nhưng sau cánh cửa, nàng bất chợt cảm thấy thương xót thiếu niên phàm nhân đáng thương kia.Nàng bối rối áy náy, muốn chạy trốn, nhưng cuối cùng vẫn đến bên Biện Linh Ngọc.Biện Linh Ngọc đã quen với việc bị nhục nhã.Hắn đã không còn mong chờ gì ở nàng.Nhưng lần này, trong ánh mắt lạnh lùng cô độc như tuyết của hắn, thiếu nữ nắm lấy tay hắn, rồi cùng nhau vượt qua cả đời khốn khổ.…
Toang... chiếc cốc trên tay của người đàn ông trung niên giáng xuống trên trán của người mà cô yêu thương nhất. " Ba làm gì vậy hả?Sao ba lại đánh mẹ..." Tiếng la thét cầu cứu vang vọng ra bên ngoài căn nhà nhỏ. Từng giọt nước màu đỏ rơi xuống sàn nhà, mẹ cô nằm gục xuống. Bàn tay yếu ớt cố ngăn không để máu chảy... Gương mặt hốc hác, đôi mắt tròn xoe lệ cứ rơi. Trời đêm nay sao buồn đến vậy. Rộng lớn đến nỗi chứa đựng hết nỗi buồn của cô. Uất ức nhưng không thể chia sẽ cùng ai. Lại khóc.1:00 am Cầm tay mẹ cô lại khóc. Xót thương. Cô nói " Mẹ vất vả nhiều rồi, chịu đựng vì con nhiều rồi, không hạnh phúc thì mẹ cứ ly hôn, con ổn mà đừng lo cho con".Ba tệ lắm mẹ con đã làm gì mà ba phải làm như vậy? Suốt ngày uống say xỉn rồi lại đánh đập chửi bới mẹ con. Hay chỉ vì con là đứa con gái. Haha con gái có tội tình gì mà khiến ba phải như vậy. Con gái không phải là con của ba hay sao? Trên người cô đầy vết sẹo do bị chính người ba ruột đánh đập khi uống say vào.Cô hận vì mình là con gái, cô hận tại sao lại có sự hiện diện của cô khiến cho gia đình mình không có hạnh phúc.Liệu cô sẽ sống hạnh phúc một lần trong đời hay không?* Trích trong truyện " Em sẽ hạnh phúc, bình an, tự do nhưng không phải ở thế giới này..." " Chúc ba mẹ một đời an yên, vui vẻ, không bệnh tật, không phiền lo "" Đời này kiếp này em mãi cô độc "" Yêu anh chỉ có thể giữ trong lòng "" Rõ anh biết tình cảm của em nhưng lại vờ không để ý đến..." ( Tình yêu của Zoe mình không thể nói trong đây được. Vì viết ngắn gọn mong mn ủng hộ tá…
Không phải nàng ở trang đáng thương, chính là y tá làm được loại trình độ này, nàng cũng thật là xót xa ,Khám bệnh tính tình kém đến không được “Hách” Bác sĩ loạn mắng chửi người, nàng muốn phụ trách thiện hậu,Nghỉ thiên hắn vui vẻ đi chơi, nàng lại phải đi gia sản của hắn giá rẻ quét rác bà,Tam không ngũ khi còn phải thân kiêm tổng phô sư, nghĩ biện pháp uy no của hắn bụng.Hiện tại càng khoa trương, vì tham dự nhà mình đại ca hôn lễ,Cư nhiên đem cân não động đến trên đầu nàng, kéo dài nàng làm phù dâu?!Không quan hệ, chỉ cần hắn nguyện ý phó nàng phí tăng ca, nàng nhất định nghĩa bất dung từ,Chẳng qua này nam nhân thật sự có đủ phiền toái, không phải là chọn kiện lễ phục thôi,Lộ ngực, lộ lưng, lộ kiên , toàn bộ không cho mặc,Hắn rõ ràng liền suất khí bức người, tư tưởng lại cũ kỹ cùng cái lão nhân không hai loại,Hơn nữa không hiểu được nàng ở trong hôn lễ uống say sau rốt cuộc làm cái gì,Làm cho hắn bỗng nhiên vòng vo tính, chẳng những mỗi ngày ở bên người nàng trước mặt cùng sau,Hành vi trở nên trắng mắt lại khác thường, thậm chí còn lớn hơn ngôn bất tàm nói ở truy nàng?!Má ơi! Như vậy kỳ quái theo đuổi pháp, nàng có thể hay không nói “Không” A!…
-Không! Em sẽ ko bao giờ kết hôn cùng hắn đâu!Mộc Lan chạy ra khỏi căn phòng, chạy thật xa, chạy đến cánh đồng hoa cô thường tới. Tại đây, Tiểu Lan của chúng ta đã gặp một trai có liên kết vs vận mệnh nơi cô. Thế nhưng, tuyệt vọng bao trùng lấy Tiểu Lan khi biết người mình yêu là kẻ thù đã giệt tổ tiên cô bằng cách tàn nhẫn nhất. Để có thể tạo nên tình yêu giữa ác ma và thiên sứ, để xóa bỏ thù hằn gia tộc liệu nữ chính cường quật của chúng ta sẽ làm gì. *Trích đoạn Cô đứng trước hắn, đôi mắt bi thương tràn ngập nước. Dường như chỉ cần một cái chớp nước mắt sẽ tràn khỏi khóe mi. Khi thấy không khí đã tràn đầy ngượng ngập mà anh vẫn không nói, cô cất giọng: -Anh không phải là Hắc Dương Thành. Anh nhất định không phải. Anh chỉ đứng đó, trầm mặc nhìn cô. Mộc Lan không chấp nhận sự im lặng của anh, dùng cả dũng khí rống to: -Anh là Hắc Dực, người bị lạc đến vườn cây hôm đó anh không phải đại ma vương đúng không? Câu trả lại là im lặng. Mộc Lan đầu choáng váng, hét lên: - Trả lời mau!! -Dúng như anh ta nói, tôi là Hắc Thành. Câu trả lời của anh làm cô chết lặng. Tại sao lại là anh!! Tại sao ông trời lại trêu ngươi như vậy. Liệu bọn họ sẽ đi đâu, về đâu. Lần đầu viết truyện, mong các bạn đọc và góp ý :)) Mình viết theo thể loại ngôn tình nha !!!…
Đây là lần đầu tiên ad viết truyện tiểu thuyết như zầy nếu có lỗi hay từ ngữ chưa xài đúng hay không thích hợp mọi người có thể comment cho ad để ad biết lỗi và rút kinh nghiệm sửa chữa và mong mọi người chân thành ủng hộ ad nha ~ ad rất cảm ơn . • • • • • • • • • • • • • • •Tác giả : Thập Môn .Thể Loại : Manhua , Ngôn Tình , Xuyên Không , Drama , Nữ Cường ,...-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------... Thánh Quân nói : " Hồng Liên , ta giao Triệt Nhi cho ngươi , ngươi cần chăm sóc tốt cho nó !" Hồng Liên nắm chặt tay đứa bé còn chảy nước miếng , cười hì hì nói :" Hắn thật đáng yêu ' .Nhưng ánh mắt lại tự do , không biết nhìn về đâu , nàng duỗi hươ hươ trước mắt đứa bè vài cái , không có bất cứ phản ứng gì . " Hắn không thấy " " Tại sao? "" Bởi vì điềm rủa hắn là người mang điềm xấu , Hồng Liên , ngươi sau này cách xa hắn một chút . " " Tháng Quân nhưng người vừa bảo ta chiếu cố hắn "" Đó là vì cần có người đi theo hắn , nếu không hắn sẽ đi lạc , tương lai sau này hắn sẽ là một con mãnh thú trừ giết chóc hắn sẽ không biết gì khác "Hồng Liên im lặng nghe rồi cúi đầu nhìn đứa bé , đứa bè tỉnh tỉnh mơ mơ ngẩn đầu cười không phòng bị với nàng lộ ra hàm răng chưa mọc bộ dạng ngốc nghếch. Lòng nàng khẽ rung nắm chặt lấy tay hắn " Được ta sẽ chiếu cố hắn!!"~~~----------------------------------------------------------------------------------------------------------------- .. DI NGUYỆN.. "Ta yêu ngươi !! Rất yêu , nhưng ta lại không đem lại hạnh phúc cho ng…
Đây là lần đầu mình thử viết truyện, mong mọi người đọc và góp ý cho mình ạ. Mình cảm ơn 🙏 -Tôi gặp cậu vào một chiều mưa tháng Sáu.Buổi sáng hôm ấy, trời đẹp lạ thường. Bầu trời cao vút, xanh thẳm như tấm lụa mềm mại trải dài vô tận. Gió nhè nhẹ lùa qua kẽ lá, mang theo hương thơm của đất ẩm sau cơn mưa đêm qua. Những đám mây trắng bồng bềnh lững lờ trôi, thong thả như chẳng vướng bận điều gì. Nhưng ai mà ngờ được, chỉ vài tiếng sau, bức tranh thanh bình ấy lại bị xé toạc bởi một cơn mưa bất chợt........Mưa mỗi lúc một nặng hạt hơn, tôi vội xoay người, định chạy về phía siêu thị. Nhưng khi vừa đứng thẳng dậy, tôi chợt nhận ra có gì đó khác lạ. Những hạt mưa vốn xối xả táp vào người giờ lại dịu đi. Tôi ngẩng lên, sững sờ khi nhận ra một chiếc ô đã lặng lẽ mở ra che lấy tôi từ lúc nào. Tôi không biết cậu ta đã đứng đó bao lâu, cũng không hay rằng mình đã quá mải lo cho con mèo mà không nhận ra sự hiện diện của một người khác. Tôi sững người, không phải vì cơn mưa lạnh buốt, mà bởi sự xuất hiện đầy bất ngờ ấy.Tôi ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt của một thiếu niên xa lạ giữa cơn mưa.Cậu đứng trước mặt tôi, lặng lẽ, bàn tay vững vàng giữ chặt cán ô, như thể khoảnh khắc này vốn dĩ đã được sắp đặt. Ánh mắt cậu lướt qua tôi rồi dừng lại ở thùng xốp tôi đang ôm chặt. Tôi không biết vì sao cậu ấy lại xuất hiện giữa cơn mưa này, vì sao lại giang ô che lấy tôi. Có thể cậu chỉ vô tình đi ngang qua, có thể chẳng có lý do đặc biệt nào cả. Nhưng trong khoảnh khắc ấy…
#HinnCực kì cực kì thích An Dĩ Phong nên tớ sẽ đăng truyện lên đây, để tiện đọc lại************Tác giả: Diệp Lạc Vô TâmSố chương: 67Nhân vật: An Dĩ Phong ❤ Tư Đồ Thuần ****************GIỚI THIỆU Nếu An Dĩ Phong không tính là đàn ông, trên thế giới này không ai dám nói chính mình là đàn ông!Nếu An Dĩ Phong không tính là yêu nghiệt, như vậy, trên thế giới này cũng không hề có yêu nghiệt...Hắn là một người đàn ông như vậy, rong ruổi giang hồ mười lăm năm, ai dám cùng hắn một câu trái ý, về sau đừng nghĩ mở miệng nói chuyện. Hắn kiêu ngạo ương ngạnh, hoành hành ngang dọc, hắn cô độc, mệt mỏi... nhưng mấy ai biết rằng, trong tim hắn chỉ có một bóng hình, và có một người lặng lẽ yêu hắn, chờ hắn... ở một nơi rất xa."Em không cần kết quả, cũng không cần hứa hẹn gì, có thể yêu thêm được một ngày thì sẽ yêu một ngày, có thể nhìn thêm được một lần thì sẽ nhìn thêm một lần!""Tư Đồ Thuần, em hãy nhớ rằng, An Dĩ Phong cả đời này sẽ không lấy ai khác ngoài em!""Nhưng em không thể lấy anh.""Anh biết... Được yêu em là đủ rồi.""Cho dù ngày mai có kết cục thế nào đi nữa, em cũng sẽ không hối hận vì đã yêu anh."…
Lời nói không phải gió bay, chỉ có tổn thương, là ở lại mãi mãi.Không phải do tớ đâu mà, xin cậu, đừng như thế, sẽ đau.Tớ vẫn thế, tựa như năm mười bảy. Trên tay tớ vẫn cầm chiếc cọ từng gánh bó trên từng nét nghuệch ngoạc ngày xưa. Chỉ có điều, đây đã không còn là đam mê của tớ, chỉ còn là chấp niệm của cậu mà thôi.Bức tranh lần này, một lần nữa, lại không còn cậu.Vì vốn dĩ, cậu trông như thế nào, từ lâu tớ đã quên."Vy nhớ Tuân nhiều, cũng rất thương. Nhưng cũng vì thế, Vy lại càng trách."Vy trách Tuân, vì Tuân đã bỏ Vy mãi mãi, rời xa Vy, và để lại mình Vy ở nơi biển sâu không đáy. Cuối cùng, Tuân bỏ mặc Vy đang bị chôn vùi trong cái ước mơ ngày xưa._______________________Chương dự kiến: 30.Ngoại truyện: 1.Ngày chấp bút: 11/2/2024.Thể loại: Teenfic, Thanh Xuân Vườn Trường.KẾT CHẮC CHẮN LÀ SE.@mộngkhiết.…
"Khẩu vị của người này rốt cuộc ra sao a! Cái này cũng bỏ được vào miệng à?"Sau khi cô tỉnh dậy, nhìn vào trong gương thấy chính mình đầu xăm mặt giống như quỷ, cảm giác chỉ nhìn thêm một giây cũng hỏng đôi mắt.Trước khi trọng sinh, Cố Việt Trạch chính là người mà cô dùng cả tấm lòng để yêu nhưng sau đó cũng là người mà cô hận thấu xương.Đời trước cô chính là kiểu phụ nữ não tàn nên mới không muốn lây một ông xã tuyệt sắc, lại bị đôi tiện nam nữ hãm hại, bị người bạn thân nhất tẩy não, kết cục cuối cùng chính là không còn người nào muốn ở gần cô.Đời này mặc cho các ngươi trâu bò rắn rết trăm phương nghìn kế, muốn cô ly dị, nhường đi ngôi vị phu nhân. Ngượng ngùng quá ~~, chỉ số thông minh của bản tiểu thư đã lên dây rồi nhé!…
Mỗ nữ nộ mục trừng mắt trước này soái khí bức người bá đạo Vương gia, tức giận quát: "Thỉnh lấy ra ngươi móng vuốt!" Mỗ Vương gia tà mị cười: "Ta phi, nên đi ngủ!" Nàng, thế kỷ 21 vương bài quỷ y, xuyên qua thành phế tài đại tiểu thư? Mẹ kế thứ muội khi dễ? Vị hôn phu càng là nhẫn tâm muốn hại chết nàng? Nói nàng là phế tài, đánh đến ngươi răng rơi đầy đất! Bao lì xì nơi tay, thiên hạ ta có! Đan dược, người khác đều là từng viên ăn, mà nàng đan dược, đó là đó là một phen một phen uy linh thú. Linh thú, người khác đều là cầu linh thú ký hợp đồng, mà nàng linh thú, đó là tự động tới cửa cầu thu lưu. Hắn lãnh khốc bá đạo, trong truyền thuyết Diêm Vương sống, lại đem cái kia nơi nơi gây hoạ sinh sự phế tài sủng lên trời.https://truyentiki.com/chi-ton-bao-li-xi-chien-than-vuong-gia-sung-len-troi.25497/…
Tên khác: Sau Khi Ly Hôn Tôi Sống LạiHán việt: Đề Xuất Ly Hôn Hậu Ngã Trọng Sinh LiễuTác giả: Điềm NhuĐề cử edit: Qui QuiEditor: Team Mihortensia + Beta: MiaĐộ dài: 92 chính văn + 6 ngoại truyệnThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Trọng sinh, Song khiết, Hào môn thế gia, Cường cường, Nữ cường- Giới thiệu ( by Qui Qui ) -Thư Lan và Lệ Bắc Đình liên hôn thương nghiệp, không hề có tình cảm, cho nên cô chưa từng nhìn xem Lệ Bắc Đình, phớt lờ sự quan tâm chăm sóc của anh dành cho cô, thậm chí bị người khác lợi dụng, suýt chút nữa đã hại chết Lệ Bắc Đình.Sau khi hiểu rõ tất cả mọi chuyện, chắn vết thương trí mạng thay Lệ Bắc Đình, trước khi chết nằm trong lòng anh vừa run rẩy vừa nói: “Lệ Bắc Đình, nếu như có kiếp sau, em nhất định sẽ đối xử tốt với anh”.Ai có thể ngờ, thế nhưng Thư Lan trọng sinh trở về vào năm kết hôn thứ hai với Lệ Bắc Đình, nhưng ngày này lại là rạng sáng hôm sau, sau khi cô đưa ra lời đề nghị ly hôn. Thư Lan không quan tâm nhiều, chạy thẳng đến phòng ngủ của Lệ Bắc Đình, xốc chăn lên và ôm chặt lấy anh, giọng điệu khẩn thiết mà thấp thỏm: “Lệ Bắc Đình, chúng ta không ly hôn được không anh?”Lệ Bắc Đình mất ngủ cả đêm bởi vì Thư Lan đưa ra lời đề nghị ly hôn, ai có thể nghĩ thế mà đợi đến khi cô vợ ngọt ngào ôm vào lòng, sửng sốt nhìn cô, một lúc lâu sau mới nói: “Được.”Không cần biết em giở trò gì, chỉ cần ở lại bên cạnh là được rồi.Nhắc nhở ngọt ngào:1. 1V1, HE, SC.2. Chỉ trọng sinh, bàn tay vàng không lớn, nam nữ chính không phải con người hoàn hảo vẹn toàn.3. Giao lưu hữu nghị và cùng nhau xây dựng xã hội hài hoà, xin cảm ơn!Tag: Hào môn thế gia, Trọng sinh.Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Thư Lan, Lệ Bắc Đình ┃ Vai phụ: Chu Tự Bạch, Đỗ La.Một câu tóm tắt: Em không muốn ly hôn.Lập ý: Dù hoàn cảnh khó khăn như thế nào, cũng phải làm việc chăm chỉ, tự lập tự cường!…
Tác giả : Hoài tên truyện : Thần thoại ma pháp vương Văn án : Rầm... rầm... Tiếng sấm vang trời, phong vân mãnh liệt, thiếu niên đứng trên đỉnh ngọn núi lớn" Còn sống "? haha... haha... Tiếng cười dần đứt quãng rồi nháy mắt tan biến. À thật ra là vấp cục đá té xuống sườn núi ấy mà. Lăn một vòng lớn rồi rơi xuống cái hồ dưới chân núi, bất tỉnh, ấy vậy mà không chết. (Cá mắm tác giả : sống dai dữ thần). Thiếu niên mở to đôi mắt, phủi đi một thân dính đầy bùn, nghi hoặc mà nhìn xung quanh. Mình còn sống? Đây là đâu Thiên Hoài thật không nhớ rõ chuyện gì đã diễn ra, chỉ mơ màng nhớ rằng mình đang đánh nhau? Nổ tung, sau đó rơi vào vết nứt không gian. Kèm theo hình ảnh của một thanh nhiên, đang che chắn phía trước cậu. Hắn? Là ai ? Tại sao ta lại không nhớ. Mà thôi đau đầu quá. không nhớ thì thôi vậy, còn sống là còn cơ hội để nhớ lại...Nói tóm lại đây là một câu chuyện kể về chàng thiếu niên vượt không gian đi đến một thế giới xa lạ, không ngừng nỗ lực để chinh phục sức mạnh, bước chân vào những cuộc phiêu lưu đầy hấp dẫn, lại không ngừng tìm về những mảnh vỡ của kí ức...Tiểu kịch trường:Thiên Hoài : khoan khoan cho ta xin năm phút ooc hình tượng: buông ta ra, chặt nát tay ngươi bây giờ, tên hỗn đản. (cá mắm tác giả : Nhìn là biết cậu ấy rất hiền rồi nhỉ? )Lý Quân :Bảo bối ơi ta sai rồi, hôn cái nữa thôi, hứa danh dự Hệ thống: Chủ nhân... chủ nhân...đừng đánh, đừng đánh, không được bạo lực gia đình. Lưu manh công x ngây thơ ( vô số tội) thụ Vai ch…
Thể loại: đồng nhân Hoa Thiên Cốt, đam mỹCp: Hoa Mãn Lâu × Sát Thiên Mạch (ôn nhu, khiếm khuyết công (công bị mù) và tự kỷ tự luyến bản thân thụ)Văn ánSát Thiên Mạch: "Hoa Mãn Lâu, ta sẽ bảo vệ Tiểu Cốt, còn ngươi sẽ bảo vệ ta thế nào?"Hoa Mãn Lâu cười cười không nói gì.Sát Thiên Mạch: "Có thể thủ hộ lục giới đệ nhất mỹ nhân, đó là vinh hạnh của Hoa Mãn Lâu ngươi."Hoa Mãn Lâu vẫn cười không nói.Sát Thiên Mạch: "Hoa Mãn Lâu, ngươi rốt cuộc là có ý gì?"Hoa Mãn Lâu ôm lấy Sát Thiên Mạch: "Ta luôn luôn tự nguyện."Hoa Thiên Cốt đẩy cửa mà vào: "Sát tỷ tỷ, ca ca, sư phụ lại khi dễ ta! Ách. . . Các ngươi tiếp tục tiếp tục, muội ra bên ngoài chờ, hắc hắc."Nhìn đi, Hoa Thiên Cốt vốn rất yêu quý Sát Thiên Mạch, một người như vậy đúng ra phải có người đến thủ hộ mới đúng, nàng cảm thấy Hoa Mãn Lâu là thích hợp nhất, mà khi Hoa Mãn Lâu và Sát Thiên Mạch bên nhau Tiểu Cốt cũng sẽ rất hạnh phúc, không ngược, ngọt ngào!Đôi lời: hơ hơ ta làm cái này hoàn toàn vì tình yêu ta dành cho Sát Thiên Mạch (đệ nhất là Đông Phương Bất Bại). Không biết là có ai vì Sát Thiên Mạch quá đẹp mà đi ghiền Hoa Thiên Cốt không, có ta đó. Nói chung là không uổng công khi đọc bởi ít nhất trong truyện thì Sát Thiên Mạch không có bị hủy dung 😀.Cảnh báo: không nên ăn, uống bất kỳ cái gì khi đọc, nếu được thì xin hãy ngồi đất kẻo phun đồ ăn thức uống và té ghế trước ngôn từ của Sát tỷ.…