Anh và Cô cưới nhau vì bị gia đình ép ph buộc.Cô yêu anh nhưng anh không yêu cô.Cô vẫn mù quáng yêu anh không màng đến những ngày bị anh chửi rủa còn thậm tệ hơn cả con hầu.Rồi một ngày,cô bước vào phòng anh,cô thấy anh đang ân ái với người phụ nữ khác,tim cô đau lắm,tim của cô như có một mảnh thủy tinh sắc nhọn đâm vào vậy.Phải rồi,anh chỉ nhớ tới cô khi bực mình và muốn phát tiết mà thôi.Cô đau lắm,giờ cô mới hiểu,anh sẽ không bao giờ để ý đến cô.Vậy cô sẽ đi đến một nơi thật xa,một nơi không có hình bóng của anh.Tạm biệt người em yêu. Đôi lời muốn nói của tác giả_Đây không phải lần đầu tiên mình viết chuyện,nhưng tay nghề vẫn còn non kém lắm,bạn nào thấy truyện không hay thì xin cứ góp ý nhiệt tình.Và lời cuối cùng mình muốn nói là mình bận công việc nên sẽ không đăng được chap đều,mong mọi người thông cảm.…
Hạ Lâm thiên: (kết thúc)Mẹ kế sinh hạ tỷ tỷ cùng bạn trai hợp mưu, đem nàng đưa cho xa lạ nam nhân.Vốn tưởng rằng nhân sinh u ám không ánh sáng khi, thầm mến nhiều năm nam nhân lấy buôn bán đám hỏi vì danh nghĩa cưới nàng.Nàng tưởng trên trời chiếu cố, khả nào biết, hôn sau, cũng là vô tận nhục nhã cùng trừng phạt.Ngoài ý muốn mang thai, nàng không biết đứa nhỏ phụ thân là ai, đã bị hắn ấn ở trên bàn mổ, lạnh lùng mệnh lệnh, "Xoá sạch!"Lần lượt đau lòng, lần lượt tra tấn, thẳng đến sinh mệnh đe dọa khi, nàng mới giật mình minh bạch, nguyên lai hắn cưới của nàng mục đích dĩ nhiên là...------------Lam Hi thiên: (kết thúc)Mười hai tuổi khi, hắn thu dưỡng nàng, nói cho nàng, "Từ nay về sau, ngươi kêu Lam Hi, ai động ngươi một ngón tay đầu, ta muốn hắn một đôi tay."Lam Hi, Lam Hi, hắn dung túng của nàng điêu ngoa tùy hứng, dung túng của nàng kiêu ngạo ương ngạnh, dung túng của nàng cố tình gây sự, kết quả là nàng mới biết được, nguyên lai chỉ là vì nàng kêu "Lam Hi", chỉ là vì của nàng dung mạo...Nàng đã khóc, nháo quá, hắn lại thủy chung mắt lạnh xem nàng, một cái ôn nhu ánh mắt đều keo kiệt.Nàng cảm thấy thật giận lại buồn cười, giận dữ dưới hủy diệt bản thân mĩ mạo, ngạo nghễ cô lãnh cười, "Từ nay về sau, ta không gọi Lam Hi!"Làm nàng kéo khác một người nam nhân xuất hiện ở trước mặt hắn, hắn mới phát giác, nguyên lai hắn có bao nhiêu sao tưởng niệm nàng tại bên người cảm giác...Lam Hi, Lam Hi, ngươi chỉ có thể là của ta Lam Hi! Chỉ thuộc loại ta!…
Tôi đã được trọng sinh trở thành nhân vật phản diện trong một trò chơi Hậu cung. Thân phận của tôi lúc này là con gái duy nhất của gia tộc Công tước Eckart.Nhưng đó vẫn chưa phải là điều tồi tệ nhất xảy ra đối với tôi!Tất cả mọi thứ mà tôi làm đều dẫn đến một kết cục duy nhất - CHẾT!Tôi nhất định phải ghép đôi thành công với một nam chính trong dàn Hậu cung hùng hậu của nữ chính trước khi người "con gái hàng thật giá thật" của gia tộc Công tước xuất hiện!Hai người anh trai thì lúc nào cũng hằn học đối với tôi cho dù là những việc nhỏ nhặt nhất. Còn cái tên Hoàng Thái Tử chết dẫm, điên loạn kia lúc nào cũng là kẻ làm cho tôi phải chết!' Tôi chỉ thấy mỗi Nữ chính, một tên Phù Thủy tự do và còn một tên Kỵ sĩ nô lệ trung thành của cô ta nữa.'' Đầu tiên, tôi cần phải loại bỏ hết những cái tên không có khả năng ra khỏi danh sách trước đã.'"Lúc bắt đầu, tôi vẫn chưa ý thức được địa vị của bản thân. Nhưng kể từ bây giờ, tôi sẽ sống âm thầm, lặng lẽ như một chú chuột nhỏ, ẩn mình trong bóng tối, an an ổn ổn mà tìm đường sống sót trong cái trò chơi chết tiệt này. Vì vậy các người làm ơn đừng để ý đến "con chuột bé nhỏ" này nữa có được không?"Nhưng mà tại sao khi tôi càng cố gắng tránh xa bọn họ bao nhiêu thì độ hảo cảm của họ đối với tôi lại tăng lên bấy nhiêu là như thế nào?!Đọc truyện gốc tại: https://wordpress.com/view/micasacua3dua.wordpress.com…
Một câu truyện ngẫu hứng của tớ! ---"Phác Họa Bầu Trời Riêng"Tuấn Khanh và Quý Hoàng-hai người tưởng chừng chẳng bao giờ có thể hợp nhau, lại vô tình trở thành đối tác vì gia đình làm kinh doanh. Khanh, với vẻ điềm đạm và chín chắn, như một người anh trai trưởng thành, lại luôn làm Hoàng cảm thấy khó chịu và bị coi thường. Cậu không ưa gì anh chàng này và chẳng ngại thể hiện thái độ bất mãn của mình.Nhưng qua từng lần gặp gỡ, giữa những ánh nhìn sắc bén và lời nói khích bác, một mối quan hệ khác dần hình thành. Liệu Khanh có thể tiếp tục chống lại sức hút kỳ lạ mà Hoàng vô tình tạo ra, hay một điều gì đó ngọt ngào và bất ngờ sẽ len lỏi vào trái tim cả hai? _____theo dõi tại LounanTar_____…
Điềm văn đọc chơi (warning vào vip đi tìm chương mới hoài k ra ... nên khả năng là hố , chờ truyện hoàn mới có tiếp)Tiểu mễ là một cái tiểu sửu Ngư tinh, Hải lý ngư thành tinh sau này đều là nửa người nửa ngư dáng dấp, rất bình thường ! Thế nhưng có một ngày hắn xuyên qua rồi, đi tới một cái địa phương rất kỳ quái Σ( ° △ ° - - -)︴ Nơi này không có thư tính, chỉnh cái tinh cầu liền ba cái chủng tộc. Xà tộc tính cách hung tàn, không tình cảm chút nào. Bức vào sinh tồn, sức chiến đấu thấp sinh dục dẫn cao Nhân ngư cùng Nhân loại định ra vạn năm khế ước, thông hôn thông thương cộng đồng đối phó Xà tộc. Cho tới lên xuống vị trí, võ lực giải quyết →_→ Nhân tộc bạo lực Lôi hệ lãnh khốc bụng Hắc vương tử công VS giả ngu bán manh Ngư tinh manh thụ Những cái khác nhân ngư Đuôi đều là đơn sắc, chỉ có Tiểu mễ là đỏ trắng song sắc, mà còn lại trưởng lại xinh đẹp, đặc biệt mỹ lệ động nhân, người theo đuổi tràn ngập. Tiểu mễ hai tay chống nạnh, hỏa rồi: "Ta là tiểu sửu Ngư tinh, không là người ngư ngươi mù nha?" Alrt mặt không hề cảm xúc: "Ta không chê ngươi xấu." Tiểu mễ xinh đẹp gương mặt khí đỏ càng thêm đáng yêu: "Ta làm thịt ngươi !" Alrt cao lãnh: "Đến đây đi, ta tiếp thu ngươi cầu yêu." Tiểu mễ nổi khùng (╯ ̄Д ̄)╯╘═╛ Người cùng người ngư dễ dàng không đánh nhau, bởi vì thắng được nhất phương có thể dùng hợp pháp nắm giữ Hội Tiên thuật Tiểu mễ ích ra vô số đạo ánh chớp, sóng nước giết giết giết... Thua Sĩ khả sát bất khả nhục ! Không phục tái chiến !…
Nguồn: https://wikidth.com/truyen/dau-qua-tim-nhi-thuong-benh-my-nhan-XwYSI1S4CC10C8xVHán Việt: Tâm tiêm nhi thượng đích bệnh mỹ nhânTác giả: Đạo HuyềnTình trạng: Hoàn thànhMới nhất: Khai phá quá trìnhThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , HE , Tình cảm , Tiên hiệp , Tu chân , Niên hạ , Sinh con , Chủ thụ , Kim bài đề cử 🥇 , 1v1Hắn là đã từng tiên môn thủ tọa.Giang Chiết Liễu lấy bản thân chi lực, chặn lại thiên địa hạo kiếp, bảo hộ Thần Châu bá tánh, sau đó tu vi tẫn phế, một tịch đầu bạc.Chỉ còn lại có uổng phí ngàn năm quá vãng, cùng đầy người trầm kha.Hắn rời xa Tu Chân giới, ở Chung Nam sơn chỗ sâu trong hái thuốc trồng hoa, quyền đương bảo dưỡng tuổi thọ.Thẳng đến…… Những cái đó cứu trợ quá tiểu yêu tinh, yêu quý có thêm hậu bối, thậm chí bị hắn chèn ép quá vô số lần Ma tộc nhóm, toàn bộ tìm tới môn tới, một cái so một cái kích động mà cầm hắn tay:“Tiền bối, ngươi thích loại nào cóc ghẻ? Giới tính yêu cầu có thể hay không không cần tạp đến như vậy chết? Ta có thể, ta có thể hành, ta sẽ không làm đau ngươi!”Giang Chiết Liễu: “……???”•Văn Nhân Dạ là tân nhiệm Ma giới tôn chủ.Hắn lãnh khốc vô tình, hắn soái khí bức người, hắn có một cọc niên thiếu khi bị tiên môn thủ tọa nhất chiêu đánh bại sỉ nhục chuyện cũ.Văn Nhân Dạ chấp niệm chưa tiêu, suốt đêm chạy tới Chung Nam sơn, sau đó liền nhìn thấy cái kia đầu bạc mỏng y tiên môn người trong, lãnh đạm rũ mi, bệnh cốt rời ra, trên môi khụ ra nhất điểm chu sa đỏ tươi.Hắn chấp niệm chưa tiêu,Rồi lại ngực áy náy.•Ngày xưa cao cao tại thượng Tiên Tôn, hiện giờ yếu ớt bất kham.Hắn có khi sẽ túc khẩn đỉnh mày, cánh môi phiếm hồng, bị ma mềm gân cốt, thanh âm cơ hồ toái run mà nói hắn.“…… Làm càn.”Làm người…… Thích vô cùng.1. Vạn nhân mê thụ, công là Văn Nhân Dạ, những người khác đều là đơn mũi tên. Sinh! Con! Báo động! Trước!2. Có hơi lượng phó cp.3. Phóng dự phòng, nếu là còn có khác báo động trước ta sau này lại thêm.Tag: Sinh conNiên hạYêu sâu sắcTiên hiệp tu chânT…
Tóm tắt truyện:- chờ đợi một ngày anh trở về bên tôi- chờ đợi anh cùng tôi viết nốt trang cuối của một mối tình còn dang dở- chờ anh hàn gắn lại những mảnh kí ức nát vụn trong lòng tôi khi anh đi- chờ anh dẫn tôi đến cuối con đường rực rỡ ánh bình minh- chờ lời cầu hôn ngọt ngào trên bờ biển hai chúng tôi từng mơ mộng...chờ anh nói lời yêu thương ....Tôi gặp anh vào ngày gió lạnh đầu đông, cơn gió đầu mùa như tạt vào lòng người sự buốt giá vốn dĩ của nó . Mưa phùn bắt đầu rơi, tôi đội đầu trần đứng chôn chân lạnh lẽo tại trạm chờ xe buýt, mặc kệ những cơn gió buốt, và những hạt mưa lạnh cóng ,chuyến cuối rồi tôi phải bắt được nó và anh bước đến như một luồng nước ấm chảy vào lòng tôi từng ngụm ngọt ngào, chiếc áo dày cộp khoác hờ trên vai tôi, ánh mắt nâu trầm ấm áp lạ ..tôi yêu anh từ khắc đó ....Anh học chung trường cấp 3 với tôi , vì vậy chẳng khó khăn để tôi thân thiết với anh kể từ đó , chúng tôi bên nhau tận hưởng những thời khắc đẹp nhất của quãng đời học trò đầy mộng mơ và hoài bão. ai cũng tin rằng tôi sẽ cùng anh nắm tay nhau đến cuối con đường của cuộc đời....nhưng không, chính vào cái thời khắc tôi dồn hết dũng khí để ngỏ lời thích anh , từng câu nói của anh như 1 gáo nước lạnh dội sạch hết những can đảm của tôi ..." cảm ơn em vì đã bên anh suốt thời gian qua, anh phải đi rồi , đi đến nơi có thể giúp anh hoàn thành những ước mơ bấy lâu anh đặt ra , nơi đó không có em nữa .. em hãy cố gắng học tập tốt nha, và mong em sẽ tìm được ai đó mang đến hạnh phúc cho e…
Tên truyện: Tháng Năm Trôi Mới Biết Hạ Dài - 岁月知长夏Tác giả: Mỹ Bảo 靡宝Giới thiệu:Mọi người đều bật cười khi Lâm Tri Hạ tự tay mang về một con sói.Cái tên Thịnh Lãng này có đôi mắt xanh biếc và hàm răng nanh sắc nhọn, bình thường thì trầm mặc ít nói, nhưng một khi đã điên lên thì chỉ có Lâm Tri Hạ mới kìm được hắn.Chỉ riêng Lâm Tri Hạ mới hiểu rõ, thiếu niên ấy thực ra là một chú chó, tuy đôi lúc ngang ngược bất chấp nhưng lại cực kỳ trung thành.Chú chó ấy sẽ bám lấy Lâm Tri Hạ một tấc không rời, sẽ ở nơi không người đè cậu dưới móng vuốt của hắn, từ từ dùng răng nanh cắn cổ cậu, như một cách tuyên bố quyền sở hữu với chủ nhân của mình."Đã nhặt tôi, thì phải chịu trách nhiệm với tôi cả đời đấy."Được thôi. Lâm Tri Hạ nghĩ thầm.Vậy nên toàn bộ cuộc đời cậu, sẽ bàn giao hết lên người thanh niên ấy.___________Học sinh giỏi tsundere thụ x Siêu mẫu chó săn côngChó công mèo thụNgọt sủng, cứu rỗi lẫn nhau, 1vs1Vai chính: Lâm Tri Hạ, Thịnh Lãng ┃ Vai phụ: ┃Khác:Tóm tắt giới thiệu: Hứa sẽ trông coi nhau cả một đời Dàn ý: Người trẻ tuổi dốc lòng phấn đấuConvert: Kho tàng đam mỹ fanficEditor: Cam🚨 Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi khắp nơi…
Tác giả: Huỳnh Ngân Hương; Cùng hệ liệt: Quán Trà Kỳ Lạ Nơi Góc Phố; Nội dung: "Hoàng hậu, người đi rồi vậy cung Phượng Xuân sau này phải làm sao?"Tiếng khóc thút thít của cung nữ vang lên trong cung điện trống vắng. Người phụ nữ mặc địch y đứng trước khung cửa khóa chậm rãi cúi đầu, hơi thở mỏng tưởng chừng như ngắt lúc nào chẳng hay."Ngươi nói xem, ta còn có thể gặp được cha và anh cả một lần nữa không nhỉ?" - Nàng chớp mi, ánh mắt dõi ra ngoài cung Phượng Xuân mà càng thêm vô vọng. Ánh sáng cuối đông thật yếu ớt, yếu tới mức chẳng đủ rọi vào trong gian phòng tăm tối này của nàng."Hoàng hậu, người là hy vọng cuối cùng của họ Bùi, người đi rồi làm sao trả thù được cho họ Bùi!" - Thanh Trúc quỳ sụp xuống sàn đất bụi bặm.Thục Tư khẽ bật cười tự giễu, nước mắt chầm chậm lăn xuống gò má hồng. Cả cuộc đời này, người nàng áy náy nhất chính là cha và anh cả. Đến những ngày cuối đời, tiếc nuối lớn nhất cũng là hai người họ. Họ Bùi có Bùi Thục Tư có lẽ chính là nỗi ô nhục lớn nhất. Xuống âm ti làm sao dám nhìn thẳng mắt họ đây?Bàn tay gầy guộc của nàng từ từ trượt khỏi khung cửa gỗ cũ kỹ, hàng mi dài cũng chậm rãi khép lại. Nàng xoay người, trút bỏ từng lớp địch y nặng nề, bờ môi khô tới tróc da lặng lẽ ngân nga câu hát: "Thuần Dương Thuận Từ hậu... Mụ ác hại Nguyên phi... Lệ Dương người ở lại, vắng một bóng người thương... Lệ ấm nhòa má ngọc, nào biết người nơi đâu..."Giọng cất lên càng lúc khàn rồi cuối cùng nghẹn lại nơi cổ họng.…
Truyện kể về 1 cô nàng Kim Ngưu tinh nghịch, quậy phá chỉ biết mỗi ăn và chơi…... Trong 1 lần đi khám phá khu rừng cấm cùng đám bạn và em trai là Thiên yết ở ngoại ô thàng phố Zodiac mang tên Die -Chết, thì cô đã bị lạc vào một ngôi đền cổ đã có từ 1000 năm trước. Trong lúc tham quan ngôi đền đó cô vô tình nhặt được 1 cuốn sách cổ, do có tính tò mò bẩm sinh nên cô đã lật cuốn sách ra và thấy 1 sợi dây chuyền pha lê màu xanh lam đang toả ra ánh sáng,..... trên đó có khắc chữ và cô đã vô tình đọc lên... "N....h...ã... K....i....m .... N...g.." Thì bỗng nhiên có 1 luồn ánh sánh màu xanh bao phủ lên người Kim Ngưu, thứ ánh sáng đó làm cô chói mắt cô khiến cô bất tỉnh. Khi tỉnh dậy thì...... cô thấy mình đang ở một thế giới khác, một thế giới kì lạ..... Hình như là ở cổ đại thì phải....... Tại nơi đây sẽ là nơi bắt đầu 1 cuộc sống mới cho cô nàng Kim Ngưu của chúng ta, sẽ xuất hiện mối tình tay ba, hai chàng trai..... 1 chàng là giáo chủ hội Hắc Đạo muốn lật đổ hoàng đế đương triều và soán ngôi, 1 chàng là Hoàng đế vùng đất Hoàng Đạo quốc với 1 trái tim băng giá, lạnh lùng và tàn nhẫn... Vậy Kim Ngưu sẽ giải quyết ra sao đây, giữa hai chàng trai cô sẽ chọn ai???? Và làm cách nào để cô có thể quay lại về thế giới của mình????? Yunika thân mời mina đón đọc.....…
Mỗi người đều hâm mộ hạ hạm gả cho thương nghiệp đại lão Hàn mặc nhiễm, hắn không chỉ có nhan giá trị cao dáng người hảo hơn nữa thực sẽ kiếm tiền, mấu chốt hai người từ cao trung liền nhận thức, từ giáo phục đến áo cưới, người khác đều nói hạ hạm sống thành đồng thoại trung bộ dáng.Mỗi lần nghe đến mấy cái này lời nói hạ hạm đều sắc mặt lãnh đạm làm khiêm tốn trạng, nội tâm lại yên lặng phun tàoLà đâu, Hàn mặc nhiễm rất lợi hại, thực ưu tú, chẳng sợ kết hôn vẫn như cũ rất nhiều nữ nhân minh minh ám thích hắn.Bất quá đâu, nàng rất rõ ràng Hàn mặc nhiễm là cái dạng gì người, người này tinh với tính kế, trừ bỏ ích lợi, khác hết thảy hắn đều không bỏ ở trong mắt.Hắn cùng nàng kết hôn bất quá là ích lợi điều khiển, trước mặt ngoại nhân cùng lão bà ân ái Hàn mặc nhiễm căn bản liền không thích nàng.Bất quá cũng không cái gọi là, dù sao nàng cũng không thích hắn.Hạ hạm từ lúc bắt đầu liền cảm thấy nàng cùng Hàn mặc nhiễm hôn nhân quá không vững chắc, sớm hay muộn đều sẽ ly hôn. Nào một ngày ích lợi băng rồi, kia một ngày hôn nhân liền tan.Chính là nàng không nghĩ tới, nàng trong lúc vô ý nói ra những lời này lúc sau, Hàn mặc nhiễm lại vẻ mặt âm trầm nói cho nàng, "Muốn ly hôn, trừ phi ta chết!"Đây là hai người ở hôn nhân trung cho nhau battle, cái kia nhìn qua phần thắng rất lớn sẽ không bị cảm tình tả hữu đại lão cuối cùng hoàn toàn quỳ gối ở thạch lựu váy hạ chuyện xưa.* văn án hảo đứng đắn, nhưng mà đây là một thiên nhẹ nhàng sung sướng sa điêu văn* hẳn là cũng c…
Minh Quân và Thảo Nhi vốn đã học cùng lớp từ năm lớp 10, nhưng suốt cả năm đó, họ hầu như chỉ là hai cái tên trong cùng một danh sách. Với Nhi, Quân là một cậu bạn ít nói, đôi khi mờ nhạt trong đám đông. Nhưng với Quân, Nhi từ lâu đã là một sự chú ý thầm lặng - từ buổi văn nghệ đầu tiên cậu thấy cô đứng hát dưới ánh đèn, cho đến những lần vô tình bắt gặp nụ cười của cô giữa sân trường.Bước sang năm lớp 11, một sự sắp xếp tình cờ của cô giáo khiến Nhi trở thành bạn cùng bàn với Quân. Từ đó, những ngày học tưởng chừng bình thường lại bắt đầu có thêm nhiều khoảnh khắc đặc biệt. Tiết Văn buổi sáng, giờ ra chơi nơi hành lang, buổi học nhóm trong thư viện, hay cả những lần dọn lớp cuối tuần... đều trở thành những dấu mốc nhỏ, dần xóa nhòa khoảng cách giữa hai người.Câu chuyện diễn ra trong không khí quen thuộc của đời sống học sinh: những trò trêu chọc tinh nghịch của Đức Huy, sự tinh ý và dí dỏm của Phương Linh, những lần cả lớp rộn ràng chuẩn bị văn nghệ, những chuyến dã ngoại ngắn ngủi nhưng đầy ắp tiếng cười. Giữa những điều giản dị đó, Quân và Nhi dần nhận ra sự hiện diện của nhau đã trở nên quan trọng theo cách nào đó mà chính họ cũng khó diễn tả.Không có những xung đột quá kịch tính, cao trào của truyện nằm ở những khoảnh khắc rất đời thường: Nhi căng thẳng vì áp lực học tập, Quân âm thầm giúp đỡ; Quân ngại ngùng trước đám đông, nhưng lại dũng cảm hơn khi có Nhi ở bên; đôi khi chỉ là một câu nói nhỏ, một ánh mắt vô tình, cũng đủ làm lòng họ xao động.Khi năm học lớp 1…
Tôi và Cố Diệp Huy chướng mắt nhau từ hồi còn bé xíu.Ba tuổi, hắn giật bím tóc tôi, tôi thì bứt tóc hắn.Năm tuổi, hắn cướp đồ chơi của tôi, tôi nọc hắn ra đánh. Hai đứa tôi đánh nhau ngay giữa lớp, khiến giáo viên cả trường phải chạy tới can.Mười tuổi, hắn in dấu giày lên bàn lên sách vở của tôi, tôi xé vở bài tập của hắn. Thế là năm đó hai đứa cùng phải đứng đọc kiểm điểm trước toàn trường.Mười lăm tuổi, hắn trắng trợn tuyên truyền sự tích tôi tè dầm cho cả lớp biết, tôi lan tin hắn rớt xuống vũng bùn pha nước tiểu cho cả trường nghe.Mười tám tuổi tốt nghiệp, hắn tặng tôi một bức hoành phi viết "Phàm phu tục tử, vô dụng", tôi tặng hắn một bức tranh chữ ghi "Vô sỉ hạ lưu, không xong".Bây giờ bọn tôi đã 26 tuổi, nhưng thấy mặt nhau là phải cà khịa, không khịa là thấy bứt rứt.Cho đến một ngày, tôi phát hiện hắn bất bình thường.Nhật ký của hắn viết toàn tên tôi.Cảnh tượng quỷ dị này khiến tôi sốc nặng.Ê mà khoan, sao tôi lại đọc được nhật ký của thằng ranh này nhỉ?Càng nói càng khó mà tưởng tượng nổi.Sáng nay tỉnh dậy, tôi phát hiện mình biến thành thằng ôn con kia rồi.Hế! Mày chớt với bà nhá!Tôi lập tức nhảy lên bệ cửa sổ, đe dọa: "Oắt con, giờ chị đang giữ thân thể chú, có tin chị nhảy xuống liền không?"Hắn thành thạo rút con d ao làm bếp ra, cười khẩy: "A ngon! Vậy để anh chặt cái tay này trước!"Tôi trừng mắt, nghiến răng: "Vậy đêm nay chị đây luyện Quỳ Hoa Bảo Điển, phải tự thiến!"Hắn nhếch mép: "Được! Vậy anh tìm thằng nào xấu trai hôi hám nhất công ty cô, anh…
nàng có một sắc đẹp kiều diễm tựa Hồ Lychàng là một Vương gia lạnh lùng,gương mặt tuấn tú,chàng tình cờ gặp nàng trên đường,đem lòng yêu nàng,say mê nàng bắt về phủ làm Trác Phúc Tấn1 lòng yêu nàng hết mực,ko quan tâm thị phi bên ngoài bàn tán về 2 người. Nhưng nàng thì sao??ko hề có chút động lòng vs chàng,5 lần 7 lượt bỏ trốn khỏi phủ,tiếc là trái đất lại tròn,chàng lại bắt nàng về và nhốt trong phủ,lạnh ngoài nóng trong,Chung Quốc đã làm nàng tan chảy và đã chấp nhận mở cửa đón nhận tình cảm chàng trao. (Góc Nhảm Nhí ) Chỉ viết theo cảm xúc Nhảm nên vote hay ko vote thì tùy Nhưng vẫn viết truyện Lý do đơn giản Nằm mơ từng chi tiết Thank vì có người sẽ đọc.…
Hiên Danh Diệp Khuê - Đại Công Chúa của Thiên Long Quốc, là một trong số ít những công chúa tài sắc vẹn toàn, lại có tâm hồn thiện lương. Cũng bởi vậy mà biết bao nam nhân đem lòng say đắm, muốn được trở thành Đại Phò Mã. Đặc biệt là hai vị nhi tử của Đế Quân Phượng Hoàng Quốc: một người là Thái Tử, một người là trưởng tử - Nhị Hoàng Tử. Cũng vì trong lòng có vị Nhị Hoàng Tử kia mà Ngũ Công Chúa - vị Công Chúa không được Đế Quân sủng ái, ban đầu đã có thù hận với Diệp Khuê, nay lại càng phẫn nộ hơn. Nàng đem lòng đố kị, không từ thủ đoạn, rắp tâm chia rẽ tình cảm của tỷ tỷ... Cuối cùng mỗi người đều có mối tình đẹp, hận thù được hoá giải.…
"Đại tỷ, đại tẩu lại trốn rồi!"Khúc Y Vũ tôi có phải quá dễ dãi với chị nên chị được đà làm tới phải không? Tôi mà không giáo huấn chị đàng hoàng liền cho đám đàn em gọi tôi 1 tiếng tiểu muội! Tống Giai Kỳ chị đợi đấy.____________________________________Khúc Y Vũ và Tống Giai Kỳ vốn trước đây là thân phận học sinh - giảng viên. Thế nào 1 học sinh thuộc vào loại cá biệt như y lại cưa cẩm được giảng viên sắc nước hương trời nàng ta chứ?bộ truyện sẽ cho các con người mê girl love biết thế nào là "con sói trong yanglake lại chỉ là con cừu trong tình yêu" =)))vì là bộ đầu tay nên sẽ không tránh khỏi sai sót, lượng thứ lượng thứ :>…
" biển "biển luôn dạt dào nguồn nướcluôn là những con sóng tan tátngười ta thấy biển đẹp chứ mấy ai biết tận sau dưới đáy biển nó có gì, hay nguy hiểm gìcả bạn và tôi điều không biếtbiển được ví như tình yêu đôi lứa tuy dạt dào màu sắc nhưng khó đoán, khó tin, tuy mơ mộng nhưng nguy hiểmcó ai từng chết vì tình yêu chưa biển ?cóvậy thì biển thật đáng sợtrước khi thấy được mặt đáng sợ, ta sẽ trải qua sự xinh đẹp của nótuy khó đoán đáy biển nhưng có nhiều người vẫn chấp nhận lao mình, cho biển ôm chăm lấy mình hay saobiển là những cơn sóng tan tát vào bờ, rồi lui sâu về mặt biếnsóng của biển tát cho tỉnh những người muốn đi xa, đưa họ vào bờ nếu họ tỉnhbiển cũng sẽ cuốn những người cố chấp ra khỏi đất liềnnhưng suy cho cùng biển vẫn đẹp dã man nếu ta không chìm đắm vào biểnvậy biển có đáng sợ không ?ở đây tôi không nói về biển.…
Tôi chỉ là một học sinh còn cắp sách đến trường, còn những thiếu sót và mảng kiến thức, mong mọi người có thể chỉ bảo.Do đây là lần đầu tôi gửi những áng văn của tôi lên trên đây và truyện được xây bởi nhân sinh quan và thế giới quan của tôi, cụ thể là về cộng đồng LGBTQ+ , nên những ai có những định kiến, những nhận định không tốt đẹp về cộng đồng thì có thể bỏ qua. Và tôi cũng xin chào và xin đón nhận những lời đóng góp của những người sẽ ở lại và bước vào thế giới văn học của tôi. -----------------"Sao cứ phải thuận theo những dòng chảy của biển khi tôi chẳng phải sinh ra để ấn mình dưới làn nước." -----------------…
Author: Horang_shii1Translator: ChanchanMỗi chap là 1 câu chuyện khác nhauBản dịch đã được sự cho phép của tác giả Link truyện gốc mình sẽ để trong từng chapNhững câu chuyện xoay quanh Soonyoung (Hoshi) và các thành viên Seventeen không chỉ kể về những khoảnh khắc vui vẻ hay thành công trên sân khấu, mà còn khắc họa sâu sắc tình bạn, tình anh em và hành trình vượt qua thử thách cùng nhau.Là trụ cột của nhóm, Hoshi luôn cháy hết mình với đam mê, nhưng đằng sau nụ cười rạng rỡ là những áp lực vô hình, những lúc mệt mỏi và hoài nghi về bản thân. Tuy nhiên, anh không bao giờ đơn độc-Seungcheol luôn nhắc anh rằng anh không cần gánh vác mọi thứ một mình, Jeonghan là chỗ dựa vững chắc, còn Seungkwan và Seokmin mang đến sự động viên bằng nguồn năng lượng tích cực....Dù đối mặt với khó khăn, chỉ trích và áp lực, họ chưa bao giờ dừng lại. Chính nhờ tình cảm gắn kết, Hoshi đã tìm lại niềm tin vào chính mình. Và khi ánh đèn sân khấu bừng sáng, họ không chỉ là những nghệ sĩ tỏa sáng mà còn là những người anh em thực sự, luôn sát cánh bên nhau.…
* Nhân vật chính: An nhiên * Tư Tĩnh * Nhân vật phụ: Mặc Phong, Ngạo Minh, Tống Diệu và Điền Vân Dạ Tuyết, Bảo Ngọc, Tiểu ThúyAn nhiên nhan sắc tầm thường, tính cách cổ quái dễ thân khó gần, làm người ngay thẳng, một lòng hướng thiện chỉ làm những điều mình cho là đúng. Cả cuộc đời không cầu người yêu một lòng một dạ đợi chờ tri âm.Tư Tĩnh không hội đủ tiêu chuẩn đẹp trai, nhà giàu, học giỏi. Tạm gọi dễ coi dễ nhìn, lạnh lùng nhưng so với bao người cũng cho là có chút can đảm.Vì sao anh đến một đất nước xa lạ không thể định trước ngày sẽ trở về cố hương.Mặc phong ta thương người con gái ấy, ta muốn che chở cho cô ấy , muốn cho cô một nơi trú chân bình yên thế nhưng hình dáng Tiểu nhiên dịu dàng, ấm áp nay đã tan theo hư ảo chỉ còn một người ta không thể nhận ra.Ngạo Minh: Lần đầu gặp cô ấy rơi nước mắt, muốn an ủi nhưng không biết nói gì. Lần nữa gặp lại là một hồi chuyện cười, lần nữa gặp lại nhờ nhìn người ấy mà cảm thấy được an ủi, đã xác định sẽ truy người làm vợ ta thế nhưng người lại biến mất không có dấu vết gì. Gặp thêm một lần nữa người thẳng thắn thật dễ thương thế nhưng cũng hiểu là không có cơ hội, phải đi thôi.Những con người nhờ nhân duyên mà từ những nơi xa xôi tại nơi này gặp được nhau. Cuối cùng là ai vì ai mà sẵn sàng trả giá...…