Trầm Vụn Hương Phai
Tác giả : Tô MịchThể loại : ngôn tình , huyền huyễn , cổ đại…
Tác giả : Tô MịchThể loại : ngôn tình , huyền huyễn , cổ đại…
Vài câu hỏi linh tinh và những câu trả lời vụn vặt.…
Là một đứa trẻ mồ côi, cuộc đời Lucy đã thay đổi khi cô bất ngờ được một gia đình họ hàng xa nhận về nuôi. Tại nơi này, cô đã gặp Kei-anh chàng sao đỏ lạnh lùng và luôn bày trò trêu chọc cô. Trong một thời gian dài, mối quan hệ của hai người không thể xác định rõ ràng là yêu hay ghét. Đêm Giáng sinh đầu tiên ở vùng đất mới, Lucy bất ngờ biết được bố mình vẫn còn sống, và ông muốn đón cô về nhà. Kể từ đây cô và những người bạn lại bị cuốn vào những âm mưu của bà gì ghẻ và người anh trai máu lạnh. Nguy hiểm nối tiếp nguy hiểm. Trong những hành trình cảm go, bên cạnh Lucy luôn có Kei và những người bạn. Họ sẽ đi đến một kết thúc đẹp, hay bị cuốn vào những trận chiến sinh tử không khoan nhường? Và mối quan hệ của họ, liệu sẽ có lời giải đáp cuối cùng?…
Author:FuyuNhư mùa đông rơi xuốnglà tên một trong 24 truyện ngắn ngọt ngào nằm trong cuốn sách. Độc giả sẽ tình cờ nhớ lại chính mình khi lật giở những trang sách mà trong đó nụ hôn đầu của người bạn trai năm nào đã khiến trái tim vụng về rộn nhịp.…
những mảnh tình vụn vặt…
Tên gốc: Nobody takes Newgate's sonTác giả: naps_and_coffeeSummary:Marco đã mất tích và Newgate đang sẵn sàng tìm kiếm cậu ta khắp bảy vùng biển.Mà tại sao Roger tự nhiên lại mở nhà trẻ cho trẻ em hải tặc thế nhỉ?…
Thật lạ làm sao, tiếp diễn sau tận cùng thế giới. Crowley đi ngắm biển.…
Tên truyện: Châm đèn soi biển xanhTác giả: Vưu Tứ TỷTag: Linh dị thần bí, ngược luyến tình thâm, kiếp trước kiếp nàyCP: Nàng giả vờ mạnh mẽ × Chàng có tính độc chiếmEditor: Củ CảiGiới thiệu: Hội nhiều chữDịch giới thiệu: KGiới Thiệu: Trường Tình là thần, vương triều đổi thay qua bao thăng trầm, vẫn kiên cường đứng vững trên Long Thủ Nguyên, vắng vẻ lặng yên.Tại đáy vực sâu thẳm ven vùng Tây Bắc, thường trông thấy thiếu niên áo trắng phía bờ bên kia.-- Mặc sức thời gian trôi đi,Đời này ta cũng không quên được người.…
bởi con đường tôi đi, là đại lộ tuổi 30 đầy vụn vỡ.…
đức duy yêu quang anhunderdog biết;gia đình biết;ekip biết;nhưng quang anh không biết....chẳng biết từ bao giờ, khi nhìn anh, em lại không thể ngăn mình thèm muốn. chẳng biết hai ta từng có mẫu thuẫn mà lòng em lại luôn nhói đau đáu.chẳng biết sao em lại chán ghét bản thân, không thể ngừng nghĩ đến cảnh anh thân mật với mình.và cũng chẳng hay những giọt nước mắt đã hoá thành mảnh vụn lấp lánh như ánh sao trời mỗi lần nhớ anh.…
câu chuyện nhỏ giữa gà và cáo.…
Rồi khi ngươi bước qua mười tám dặm thảo nguyên với muôn trùng gian khổ, ánh nắng của vương quốc Ướt sẽ chiếu rọi tâm can ngươi, hào quang của ngài sẽ nối gót ngươi đi tới cùng trời cuối đất.…
Giới thiệuTạ Du cùng Hạ Triều vốn là đại ca hai lầu Đông và Tây, đáng lẽ theo lệ thường nước giếng không phạm nước sông, nhưng lên đến lớp mười một, hai vị "thiếu niên phản nghịch" thuộc dạng phong vân trong trường không chỉ được xếp vào cùng một lớp mà còn trở thành bạn cùng bàn.Hai tên này rõ ràng là học bá mà lại giả vờ làm học tra, diễn ngược diễn xuôi, cứ đến kì thi là tranh nhau hạng nhất đếm ngược, ngoài mặt thì ngày nào lên lớp cũng giả vờ chơi game, tỏ vẻ không tranh sự đời, sau lưng lại vụng trộm học tập. Sau đó... hai đầu gấu trường nói chuyện yêu đương.…
Chuyện vụn vặt về những nhân sĩ nơi cổ thành của GHA. Lấy cảm hứng qua vài dòng tin nhắn tán dóc, role, dạo phường Tam Thiếu ta rảnh rỗi viết thành từng đoản văn, hồi truyện.***Bối cảnh chung:Tương Tư Thành là một thành trì trực thuộc cổ quốc Thiên Triều, triều đại không rõ ràng cũng như không chịu sự chi phối của giai cấp thống trị, theo lời lão thành chủ và những nhân sĩ đầu tiên ở đây là vậy. Nơi đây chỉ có những con người thích phiêu bạt giang hồ vô lo vô nghĩ, lỡ bước dừng chân rồi làm bằng hữu. Dám xưng một tiếng cổ quái, bản lĩnh độc nhất vô nhị hãy nói đến nhân sĩ Tương Tư thành.Với sự tham gia của các nhân vật:•Tam Thiếu trong vai Thành chủ Tương Tư thành, kiêm đương nhiệm giáo chủ Minh giáo Trương Vân Đối.• Cùng với sự góp mặt của n nhân sĩ khác___Bản quyền thuộc Tam Thiếu và nhân sĩ Tương Tư Thành.KHÔNG mang đi nơi khác.…
cô -Trương Tâm -đại tiêu thư trương gia. nhưng bị người khác hãm hại nói cô là con hoang khi cô mới về nhà chồng , cô chỉ bị họ lợi dụng trong buôn bán hắn -Mạnh Quân - tiểu tổ tông nhà Mạnh gia lạnh lùng ,ngang ngược , .....…
Stephenie - Xinh đẹp và sắc sảo•Isabella - Duyên dáng và thanh tú...Stephenie • Isabella Hai bông hoa tuyệt đẹp, thanh cao nhưng lại vươn mình trong mảnh đất khô cằn, bị tước đi quyền lợi của mình, sống trong bầu không khí ghẻ lạnh, cay độc... Quằn quại trong mảnh đất khô khốc, khi sự nhẫn nhịn đã vượt ra khỏi rào cản kìm chế của một con người... Những bông hoa sẽ vùng lên và đòi lại công bằng hay yên vị trong khổ ải trầm luân để chờ đến ngày thấp thỏm lụi tàn?…
Cô gái ấy luôn cười lớn nhất trong phòng, nhưng đêm về lại khóc nhiều nhấtkhông chỉ có vấn đề tâm lý - cô sống giữa những cơn hỗn loạn trong đầu mình mỗi ngày. Những suy nghĩ méo mó, những giấc mơ vỡ vụn, và cảm giác không ai thật sự hiểu mình... như một cái hố đen nuốt dần từng phần tâm hồn cô.Cô hay cười.Cô hay nói.Cô không biết im lặng. Vì khi yên tĩnh quá, cô nghe thấy tiếng lòng mình gào lên: "Mày chẳng đủ tốt để ai ở lại."Chỉ có An - cậu trai ít nói nhưng ánh mắt nhìn như xuyên thấu người khác - khiến cô cảm thấy bản thân không còn phải diễn nữa.…
Đã có một câu chuyện thiên cổ, trải dài suốt tháng năm.Không được viết lại, không ai nhắc đến, nó chỉ sống lặng lẽ nơi một căn nhà phủ rêu xanh, khuất mình dưới vòm trời cũ kỹ.Trong lòng ngôi nhà ấy, có một chiếc đồng hồ đã ngừng chạy từ hàng thập kỷ trước. Kim giờ han gỉ, mặt kính lấm bụi, thời gian như đã bỏ quên nơi ấy một nhịp thở cuối cùng.Nhưng mỗi lần mùa cũ giao mình cho mùa mới, khi gió lướt ngang qua khung cửa khép hờ, người ta nói: chiếc kim khẽ rung. Như có một kí ức xưa cũ vẫn còn day dứt, vẫn cố lên tiếng.Những câu chuyện vỡ nát từ thuở thiếu thời-vụn vỡ, nứt gãy-bỗng trở mình thành màn kịch không khán giả. Không ánh đèn. Chỉ có gió, và thời gian, ngồi lặng lẽ trong bóng mình mà xem lại.Không ai còn nhớ rõ người đầu tiên chạm tay vào mặt kính bụi mờ ấy là ai-chỉ biết, từ khoảnh khắc ấy, thời gian bắt đầu giữ lại dấu vết. Một vết gió. Một nhịp thở của quá khứ không chịu tan.Trong căn phòng nhỏ nép mình dưới bóng cây, nơi tiếng kim đồng hồ vang lên như lời thì thầm cổ tích, có một ai đó từng sống. Từng chờ. Từng bỏ lỡ.Và có lẽ... vẫn đang đợi.…
"Mười năm cách biệt, một lần bỡ ngỡQuên đi, quên đi mộng buồn bấy lâuNhưng em yêu ơi một vùng ký ứcVẫn còn trong ta cả một trời yêu"Trích - Mười năm tình cũ - Trần Quảng Nam…
Nam vừa mới tỉnh giấc, chợt cảm thấy toàn thân đau nhứt vô cùng, cảm giác như toàn bộ xương cốt trên người lúc này vỡ vụn, khiến hắn muốn động đậy dù chỉ là đầu ngón tay cũng khó khăn. Quan trọng hơn đầu hắn lúc này cũng đau dữ dội, vô số ký ức xa lạ tràn vào não bộ của hắn, khiến Nam nhất thời không kip phản ứng. Hai canh giờ sau, cảm giác đau đầu dần suy yếu, Nam lúc này dần ý thức được điều gì đã xảy đến với mình. "Ta, ta vậy mà không chết, ta vậy mà thật sự xuyên qua rồi ?"Nam lẩm bẩm trong miệng vài lần như tự hỏi, các cơ mặt vẫn thể hiện sự khó tin, cái mồm đang mở lớn cùng một thân mồ hôi lạnh cũng biết việc này khiến bản thân hắn chấn kinh vô cùng, nếu bây giờ còn đủ sức chắc hắn phải thử đấm mình vài cái thật mạnh để nghiệm chứng. Cố gắng sắp xếp vô số trí nhớ hỗn loạn trong đầu, Nam bắt đầu nhớ lại, kiếp trước hắn là một đứa trẻ mồ côi được cô nhi viện nuôi dưỡng, đến lúc Nam 7 tuổi thì có một lão đầu đến nhận hắn làm con nuôi, trở về sống cùng lão đầu theo thời gian.Nam dần lớn lên cũng biết rõ cha nuôi của mình là một quân nhân vĩ đại, cả đời ông tham gia kháng chiến, cống hiến tất cả cho quốc gia nên chẳng hề lập gia đình, khi đến tuổi xế chiều ông quyết định nhận nuôi Nam xem như có người chăm sóc khi về già.…