Lữ Vân tỉnh lại sau một lần tai nạn và bị mất hết ký ức... Hai năm sau đó cậu rời xa gia đình bước ra thế giới bên ngoài.Đây là thế giới ma thuật, nguy hiểm trùng trùng, nơi cường giả sinh tồn, Lữ Vân phải trở nên mạnh mẽ để có sinh tồn ở đây...…
Một nhóm sát thủ gồm 6 người, giết chóc, quá khứ tồi tệ và dơ bẩn. Khi được cứu rỗi, họ trở thành những sát thủ tài ba, hạng S.P/s: mình có hơi thiên vị Kim Ngưu và Nhân Mã một chút nên mong các bạn đừng ném gạc nhiều quá.…
Nơi hoàng hôn những buổi chiều rợp nắngCó ai trông thấy trên ngọn đồi xa xaMột cậu bé ngồi lặng lẽ, yên bìnhKhẽ ngắm nhìn phía chân trời lộng gióVương hạt nắng cuối ngày còn đọng lạiHòa vào mây cho những bản tình ca.-Nhà lữ hành, kẻ lang bạt, người hát rong-…
Author: KinanaPairing: HunHan and othersRat: TSummary: Anh là một học sinh nổi tiếng ở trường bởi sự hòa đồng và tài năng cùng với ngoại hình của bạch mã hoàng tử. Cậu chỉ là một du học sinh người Trung Quốc hậu đậu, đã thầm mến anh. Biết được anh sống một mình, cậu liền muốn chăm sóc cho anh, mỗi ngày nhìn anh ăn món ăn mình nấu. Nhưng " Ô ô món này không được" "Không, cá khét rồi". Cậu bù lu bù loa, biết làm sao đây khi cậu không biết nấu ăn, ngay cả đồ Trung Quốc còn không nấu được thì cần chi nói đến đồ Hàn Quốc. Nhưng cậu không biết được những món ăn kinh khủng cậu nấu đã làm anh xiu lòng từ bao giờ rồi.NOTE: _Tặng cho @Pinkyehet =))) _Mong mọi người ủng hộ và cũng mong các bạn đừng đem fic mình đi lung tung :)Enjoy :)…
Một con chuột rơi vào trong lu gạo, số gạo trong lu vẫn còn một nửa, sự cố ngoài ý muốn này khiến nó vui mừng không sao tả được.Sau khi xác định là không có nguy hiểm gì, nó liền bắt đầu cuộc sống ăn rồi lại ngủ, ngủ rồi lại ăn trong cái lu gạo.Rất mau, lu gạo sắp cạn kiệt, nhưng nó rốt cuộc vẫn không thoát khỏi sự cám dỗ của những hạt gạo, nên tiếp tục ở lại trong lu. Cuối cùng, gạo đã ăn hết, chuột ta mới phát hiện rằng mình không thể nhảy ra ngoài được nữa, lực bất tòng tâm.Gợi ý nhỏ:Cuộc đời của chúng ta xem như rất yên bình nhưng thật ra khắp nơi đều đầy rẫy nguy cơ, cần phải giữ cho mình quan niệm sống ổn định, từ đó mà biết cân nhắc đến an nguy.…