Tháng năm vội vã ấy, tôi đã gặp được một cô gái khiến tôi yêu không cần biết lý do, cô ấy cho tôi biết thế nào là hạnh phúc, thế nào là trân trọng một người. Nụ cười cô ấy tựa như nắng ấm sưởi ấm con tim lạnh giá của tôi. Tình yêu không cần cầu kỳ, miễn hai ta yêu nhau, có khó khăn mới biết trân trọng, bình yên quá hóa ra xem thường.…
Vân Ly không biết những người mười bảy tuổi trên thế giới yêu nhau như thế nào, yêu nhau kiểu gì, càng không nghĩ mình sẽ phải lòng một ai đó ở hiện tại hay tương lai. Giống như nó từng vì sự đổ vỡ của bố mẹ mà không tin vào tình yêu, cảm thấy tình cảm là thứ dễ dàng thay đổi nhất nên luôn cố gắng lẩn tránh những cảm xúc kì lạ nhen nhóm trong lòng mình. Trong đêm đen tối, bầu trời dày đặc những ngôi sao sáng lấp lánh lặng lẽ toả sáng. Có một người ngồi trên tấm thảm trải lên cỏ xanh, hai tay chống về phía sau, chân vắt chéo. Đôi mắt thâm trầm nhìn nó, sau đó khẽ cười. Giọng nói chậm rãi, trong lòng khẩn trương. Tựa như sợ ngày mai sẽ không tới, mặt trời sẽ không còn xuất hiện ở một góc phố mà bày tỏ hết những tâm tư thầm kín trong lòng mình. "Vân Ly, thật sự, mình không chỉ yêu mà còn rất thương cậu. Cậu giống như sao trên trời vậy, mình biết là nó ở trên cao rất khó hái xuống nhưng vẫn cố chấp bắc thang lên để với lấy." Mình tự hỏi, liệu có ngôi sao nào rơi xuống vì mình không? Nhưng mình đã vội gạt bỏ ngay, bởi vì ngôi sao mình mong mỏi có được xứng đáng ở trên cao và toả sáng hơn là rơi vào lòng bàn tay của ai đó.…
Đây là câu chuyện mik tự nảy ra ý tưởng và cũng là lần đầu tiên mik viết truyện nên mong các bn thông cảm cho mik nha nếu có gì sai sót thì mọi người cứ cmt cho mik bt…
Lại là fic ngược :)) về thể loại cổ trang mấy fic trước hiện đại rồi nên làm cổ trang lần trước mị hơi bị toang :vv không có lượt vote nào luôn! cái fic này tóm gọn lại là qua các lần luân hồi không kể chi tiết chỉ nói sơ sài thôi =)) _____________Trịnh Phồn Tinh: " Nếu như có kiếp sau tôi sẽ không mù quáng theo đuổi anh để nhận cái kết đắng như vậy. Quách Thừa ta hận ngươi! "..... Quách Thừa: " A Tinh, ngươi thật bất công bỏ ta lại nơi này đi trước một bước thì có gì hay chứ?! "..... Quách Thừa:" A Tinh, hứa với ta là sẽ cùng ta sống đến bạc đầu nhé?! Được không? "Trịnh Phồn Tinh:" Được! Ta hứa với huynh. "Trịnh Phồn Tinh:" Quách Thừa! Ta xin lỗi vì không thể cùng người thực hiện lời hứa đó! "Quách Thừa:" Tiểu Tinh!! Ngươi đừng đi, đừng bỏ ta ở lại đây mà. "..... " Nếu như, à thật sự là không nên có hai từ ' nếu như' để khiến người ta hối hận như thế! "…
Máy tính thành tinh công x Trạch nam trí thông minh chập chờn thụ. (Lý Mộc Liên, 00, Dương Phú × Lý Phù Dung) 1×1Nguyên tác, không chuyển ver, truyện không có não đọc giải trí.Hệ thống, huyền học, xuyên việt, đầu thai, trọng sinh, vạn nhân mê, đa vũ trụ, đa thể loại.Tác giả: LyMất niềm tin với con người, trạch nam Lý Phù Dung quyết định tham gia trò chơi thực tế ảo, giải thưởng lớn nhất của trò chơi là trở thành hệ thống sống mãi mãi trong thế giới áo và hệ thống sẽ trở thành anh sống ở thế giới con người.Để đạt được mục tiêu, Lý Phù Dung dốc hết tài sản mua tài khoản Vip, anh nhận được một hệ thống còn Vip hơn.Truyện tự sáng tác, không có logic, không chịu trách nhiệm trước pháp luật, mọi tên tuổi, bối cảnh lịch sử, địa danh nếu giống nhau chỉ là trùng hợp.Truyện đăng song song hai nơi, Wattap free nên đăng chậm hơn trang khác. Bản quyền thuộc về tác giả. Đọc truyện sớm nhất tại: https://truyenhdx.com/truyen/ai-da-khien-toi-dang-xuat/…
Văn án:Hắn là vật nguy hiểmcp: Thâm Bạch vs Lâm UyênHai người mảnh nhỏ đoạn:Công: Ta là Thâm BạchBên cạnh: Ách ...... có họ sâu sao?Thâm Bạch ^^: Có nga, « hiện đại Hán ngữ từ điển », thứ3090 trang thượng đếm ngược đoạn thứ hai.Người khác đều cho rằng là sự thật, chỉ có Lâm Uyên sau đó thật sự đi tra.Nhưng mà, cũng không có. ? ? ? ?Nội dung nhãn: Niên hạ ảo tưởng không gian đô thị tình duyên nhân duyên gặp gỡ bất ngờLục soát chữ mấu chốt: Nhân vật chính: Lâm Uyên, Thâm Bạch ┃ phối hợp diễn: Phùng Mông, Diệp Khai, Tông Hằng ┃ cái khác: Người trong thànhTác phẩm đẩy mạnh: Sinh trưởng ở địa phương với Sơn Hải trấn thanh niên Lâm Uyên là một danh tiểu trấn quan trị an, sinh hoạt ở nơi này cư dân khoái hoạt lại An Khang, mọi người an cư lạc nghiệp. Lâm Uyên chưa hề nghĩ tới thế giới bên ngoài, hắn cũng vẫn cho là thế giới này chính là hắn trước mắt nhìn đến bình thản, có lẽ còn có một chút không thú vị. Thẳng đến có một ngày, trấn trên cư dân bắt đầu ném kê, vứt bỏ kê là bị không cách nào bị người dùng mắt trần có thể thấy "Quái vật "Bắt đi . Trên thế giới này, có hắn không thể nào hiểu được sinh mệnh tồn tại, mà hết thảy đáp án đều chỉ hướng thế giới bên ngoài ......Văn chương tuân theo tác giả Nguyệt Hạ Tang nhất quán cách viết, dùng mười phần thông thường cách viết, viết một mười phần không hằng ngày, nhưng là tràn ngập không biết lại thú vị thế giới phát sinh cố sự. Đi theo tác giả, đến dị thế giới lữ hành đi !…
Tui viết để thoả mãn trí tưởng tượng nên hơi ảo nha.- Nói không với cẩu huyết, não tàn, trang bức vô não.Main cô nhi, thiên tài, không ngựa giống, cẩn thậnThiên tài Tô Luân mang theo [kỳ tích] xuyên không đến thế giới toàn dân thức tỉnh thời đại.Kết quả đã thức tỉnh song năng lực: [Toàn tri]; [toàn năng]Tại đây, tà thần nỉ non, cổ lão và cấm kỵ ngự trị trên cao, chí cao hội nghị chư vương phóng xạ đa vị diện, vực sâu nhìn chăm chú,...Thức tỉnh giả đa dạng: ma pháp, tu tiên, võ đạo, ngự thú, lĩnh chủ, máy móc,...Hạch tâm thức tỉnh giả: tính toán, số liệu, tư duy, thần bí.…
tác giả: Onithể loại: Hành động, huyền ảo, ABO, ngược sủng , niên thượng, siêu cường phiêu lưu, He Văn án: Đôi cánh tự do ta bị ngươi lưu lại mà bẻ gãy, nỗi tịch mịch u sầu này ta không chịu được nữa...Ngươi để trong người ta hai sinh mạng nhưng cũng không màng để ý ...loại như ngươi không có tư cách được nhận lại. Con ta !! Ta nuôi Loại ngươi chết tâm đi!!…
Mục Liễm Hạ cảm giác hắn này một đời, giống như là chê cười — tin nhầm người, cũng bị người tin nhầm.Cha mẹ hắn, hắn thiên chân, hắn tự cho là đúng tình yêu, hắn cuối cùng tôn nghiêm cùng kiêu ngạo, còn có cho tới nay giống tín ngưỡng giống nhau tồn tại — hắn ca ca……Đều bị hắn tự tay hủy.Thiếu niên mi nhãn lãnh liệt, ngữ điệu vắng lặng,“Đường Dục Phong, hòa ta cùng nhau xuống địa ngục đi.”Sẽ không bao giờ, cho ngươi lợi dụng ta đi thương tổn gia nhân của ta.Tự trời cao rơi xuống, vốn tưởng rằng đây là chung kết, lại không nghĩ rằng từng không chịu nổi hòa thương đỗng đúng như phù sinh nhất mộng, không đấu vết.Mục Liễm Hạ phía trước từng nghe nói, nhân tại tử phía trước trong nháy mắt hội nhớ tới rất nhiều chuyện, cả đời này việc cấp bách năm tháng cho dù là vụn vặt đoạn ngắn cũng sẽ nhất nhất hiện lên, sau đó dừng hình ảnh tại nhất vướng bận hòa để ý một cái chớp mắt, chết đi.Nếu này thật là thượng thiên thương xót ta, khiến ta tại chết đi nháy mắt đại mộng một hồi, kia này nhất định là ta đời này làm qua tối mỹ hảo mộng cảnh .Hắn rốt cục có thể ở này hắc ám tối nghĩa thời gian phía trước, lại gặp này nhân.– mười lăm tuổi Mục Hướng Thu, hắn ca ca.…
Đây là một câu chuyện nói về công việc làm bảo vệ đêm ở một cửa hàng mang tên Freddy Fazbear's Pizza!!!Dựa trên một trò chơi mô phỏng, truyện kinh dị dành cho tất cả mọi người, không phân biệt tuổi tác, giới tính.…