Đưa tay đây lào -------mãi bên tao mày nhớ !!!yepppppp. Một câu chuyện về cặp bff trải qua vô vàn sóng gió bão táp . Tới giừa con tác giả vẫn chưa biết cái kết của nóa sẽ thía nào đây ..... HE hay SE . ai dzaaa , thực là khó mà biết trước được . Bộ đầu tay đã là cả một bi kịch roài * khóc ròng *. Vầy nên đọc rồi cmt cho t biết nha .…
Sóng biển gợn theo từng làn gió nhẹ. Âm thanh rì rào yên bình đến lạ. Lệ Nam dựa vào vai em, cảm nhận tiếng thở đều đều chốc lại rung lên vì lạnh. Hôm nay Hoà Bình mặc chiếc váy trắng quen thuộc, Lệ Nam luồn tay ôm lấy vòng eo bánh mì của em, em thoải mái nắm lấy bàn tay cô, hay bàn tay đan vào nhau. Hoà Bình nhìn Lệ Nam, hai cặp mắt chạm nhau, im lặng. Từ đầu đến cuối, rõ ràng ánh mắt si tình ấy vẫn luôn nhìn về phía em.Cứ ngỡ chỉ một mối tình, đâu biết lại là cả cuộc đời.Đăng chỉ để thoả mãn tưởng tượng của bản thân(◕ᴗ◕✿)…
Là những mẩu chuyện được viết ra để thoả mãn trí tưởng tượng của bản thân:>> nơi mà người đọc là nhân vật chính trong cuộc tình với các nhân vật trong "Boku no hero"…
Nàng là sát thủ thuê trung tâm cao nhất sát thủ, ai ngờ bị tiểu a di hạ bộ, đem nàng ném cho xa lạ nam, kết quả có mang bảo bảo. Đương nàng muốn truy vấn tiểu a di hài tử phụ thân là ai khi, tiểu a di lòng bàn chân mạt du chạy...... Sáu năm sau, bảo bảo trời xui đất khiến bị đêm tối đế quốc người bắt đi. Rơi vào đường cùng, nàng chỉ có nữ giả nam trang làm bộ thành tài xế ẩn núp nhập đêm tối đế quốc lão đại bên người làm nằm vùng......…
Nếu bạn đọc đã từng bật khóc trước câu chuyện tình thuần khiết nhưng dang dở của Tĩnh Thu và Tôn Kiến Tân trong "Cùng anh ngắm hoa sơn tra", thì một lần nữa nữ văn sĩ Ngải Mễ lại làm chúng ta rơi lệ trước mối chân tình đậm sâu của cô nữ sinh Carol dành cho anh chàng Jason điển trai, tốt bụng trong "Dịu dàng đến vô cùng".Ở đây, bạn đọc sẽ được gặp lại nhân vật Tĩnh Thu và biết thêm phần nào về cuộc sống sau này của cô khi rời xa đất nước. "Dịu dàng đến vô cùng" xoay quanh cô gái tên Carol, một nghiên cứu sinh người Trung Quốc sang Mỹ học cao học. Qua mục đăng tin trên trang web nội bộ của Hội sinh viên Trung Quốc ở Mỹ, Carol đã được một thanh niên tên là Jason nhận ra sân bay đón khi cô đáp máy bay đến Mỹ. Ngay từ cái nhìn đầu tiên, Carol đã yêu Jason, một anh chàng điển trai, và theo cô, vô cùng dịu dàng. Ở Mỹ, Carol được Jason, Tĩnh Thu, Ngải Mễ và mọi người nhiệt tình giúp đỡ.Cô nhận ra Jason rất tốt bụng, anh yêu trẻ con và quan tâm, đối xử chu đáo với tất cả mọi người. Càng ngày Carol càng yêu anh, đến khi biết anh vẫn còn độc thân thì ý nghĩ được yêu anh, được ở bên anh luôn thường trực trong tâm trí cô, kể cả trong giấc mơ mỗi khi đêm về. Không chỉ có một mình Carol theo đuổi Jason, rất nhiều cô gái xinh đẹp, giỏi giang yêu anh nhưng Jason không đáp lại bất cứ mối tình nào. Thậm chí, con người "dịu dàng đến vô cùng" đó còn thấy sợ vì có nhiều người yêu mình, anh sợ mình sẽ làm các cô gái đau khổ và tuyệt vọng vì anh.…
Quỷ rừng U Minh bắt đầu với gia đình ông Hai Sửu, một tá điền chân chất sống cùng vợ và hai đứa con ở vùng đất Tân Mỹ. Cuộc sống tưởng chừng yên bình của họ bỗng thay đổi khi lão phú hộ Bá - một kẻ giàu có nhưng tham lam và độc ác - xuất hiện. Sau một cuộc gặp gỡ đầy cạm bẫy, bà Hai bị tấn công và phải đối mặt với sự đe dọa từ lão Bá, người thề sẽ trả thù gia đình họ.Trước mối nguy hiểm quá lớn, cả gia đình ông Hai phải bỏ lại nhà cửa, tài sản và rời xa quê hương để tìm kiếm sự an toàn. Nhưng điều họ không ngờ đến là khi bước vào rừng U Minh, nơi ẩn chứa những bóng tối và bí ẩn xưa cũ, cuộc chạy trốn của họ không chỉ đối mặt với con người tàn ác mà còn với những thế lực huyền bí, khó lường.Câu chuyện dẫn dắt người đọc vào một hành trình đầy căng thẳng, nơi ranh giới giữa thực và ảo, giữa sự sống và cái chết trở nên mờ nhạt. Liệu gia đình ông Hai có thể thoát khỏi cơn thịnh nộ của lão phú hộ, hay họ sẽ bị nuốt chửng bởi những điều bí ẩn trong lòng rừng sâu?…
Một con bé chả biết gì về thời giới bên ngoài tính cách công chúa lại gặp phải một người chị lớn hơn mình hai tuổi làm cho thay đổi suy nghĩ lệch lạc của mình và thay đổi luôn cả cảm giác khi ở gần chị.…
Tác giả: Bạch Vân Phi Vân Thể loại: Hệ thống, 1 x 1, ốm yếu mỹ nhân (ngụy) thụ x trước ôn nhuận như ngọc sau thành đại ma đầu công, khoái xuyên, xuyên thư, chủ thụ. Trước khi chết, Giang Lăng bị buộc định một hệ thống Hồng Nương. Hệ thống Hồng Nương: Ký chủ, nhiệm vụ của ngươi chính là sắm vai các loại nữ phụ ác độc, tác hợp nam nữ chính, xây dựng một xã hội hài hòa.Giang Lăng: Cảm ơn, tôi là nam.Sau đó, hắn xuyên không, bị buộc phải bước lên con đường giả gái.Họa quốc yêu phi cùng con gái tướng quân tranh đoạt lãnh khốc vương gia. Nữ ma cà rồng cùng thiếu nữ nhân loại tranh đoạt công tước ma cà rồng.Tiên tử bạch liên hào cùng yêu nữ ma đạo tranh đoạt tiên quân ôn nhuận.Nữ tổng cùng nữ chính tiểu bạch hoa tranh đoạt tổng tài bá đạo........................Giang Lăng: Tức giận a, nhưng vẫn phải tiếp tục mỉm cười.Hệ thống Hồng Nương: Phát điên quỳ gối trước mặt ký chủ: Vì sao nam, nữ chính lại không tới với nhau? Vì sao nam nữ chính lại thành fan của ngươi? Ký chủ rác rưởi, ngươi hủy đi tuổi thanh xuân của ta!…
Một cô gái là sinh viên năm 4 khoa du lịch vì muốn mình không bỏ lỡ thanh xuân đã công khai theo đuổi anh hàng xóm đẹp trai đối diện phòng mình, tuy nhiên cô lại không biết được thân phận thật sự của anh ta. nhiều tình huống xảy ra giữa 2 người đã giúp họ như có sợi dây gắn kết, liệu chàng trai có thật sự động lòng với cô, liệu cô có dũng cảm chấp nhận thân phận đặc biệt của anh và sống cùng anh hạnh phúc?…
Nữ chính:moji Tính cách:hiền lành,tốt bụng,hoà đồng,là học sinh giỏiGia thế:nghèo khó,có một người em trai đang nằm ở bệnh viện cô làm tại một quán cà phê để kiếm tiền chữa bệnh cho em trai mình Nam chính:jihooTính cách:lạnh lùng,trùm trường,Gia thế:giàu có bố làm chủ tịch ở các công ty giàu nhất đất nước,có nỗi ám ảnh khi trời mưa tới là anh hét kinh khủng vì mẹ anh bị tai nạn giao thông trong buổi tối mưa nên đêm nào mưa là đêm đấy phải có quản gia trông trừng Phản diện: Eunhui Tính cách:chảnh choẹ,kiêu ngạo,điệu đàGia thế:thua gia thế jihoo một bậc…
Không phải tình yêu, cũng không phải là tình bạn Mình và cậu ngồi cùng bàn,ba năm. Bóng dáng của cậu và bụi phấn đan xen vào nhau, đen trắng rõ ràng, luôn xoay tròn trong trí nhớ của mình. Bọn họ hỏi vì sao mình nhớ cậu rõ ràng đến thế.Mình chỉ nói, không rõ nữa, mọi thứ giống như sổ thu chi, tỉ mỉ cặn kẽ, không thể sai sót. Mình không nhớ rõ bọn mình đã từng nói những gì, làm những gì, cũng không rõ rốt cuộc là ai đã lén trộm bánh Chôcopie của ai. Thế nhưng, mình nhớ rõ cậu. Mình nhớ rõ ba năm ấy, dù cho mình nhìn về hướng nào thì trong ánh mắt vẫn tràn đầy hình bóng cậu. (Trân trọng gửi bài viết này,tới cậu - người ngồi cùng bàn.)…