|LINH-NHi| Tình Cờ Gặp Gỡ Rồi Thương
real live…
real live…
Thời gian không giúp cho anh quên mà là cho anh một thói quen!Tập cho anh vui giữa đớn đau mà che đi nước mắt trong lòng...!!!…
Một cô gái bị bạn trai bỏ và rơi vào nỗi tuyệt vọng nhưng nhờ sự giúp đỡ của anh trai và chị gái của mình và bạn bè của cô nên cô đã vượt qua nỗi buồn này và quen được một chàng trai vô cùng đẹp trai và sau đó cô phát hiện ra đó là bạn của anh mình và là một chủ tịch của một tập đoàn lớn và bánh xe vận mệnh của cô bắt đầu từ đó…
Nữ9 là cảnh sát. Giả làm thư ký của nam9 - 1 người có chỗ đứng trong hắc đạo…
Hai con người không quen biết nhau. Họ như hai đường thẳng song song không bao giờ cắt nhau cho đến khi hai đường thẳng ấy vô tình đi ngang qua nhau. Mỗi con người mỗi tính cách riêng ...nhưng... họ đã vô tình cùng lệch nhịp khi gặp nhau. Vậy họ đã làm như thế nào để dành lấy tình yêu này? Họ liệu có kết cục ra sao? Đích đến của tình yêu này là gì? Mời các bạn cùng đón đọc câu chuyện này nhé!…
Cùng đón chờ câu chuyện trong phần "Đọc" nhé ♡Cảm Ơn M.n Rất Nhìu Vì Đã Ủng Hộ Mik♡CHÚC M.n LUÔN CÓ NHIỀU SỨC KHỎE VÀ LUÔN MAI MẮNG TRONG MỌI VIỆC GIA ĐÌNH HẠNH PHÚC NHÉ À VÀ PHẢI LUÔN YÊU ĐỜI ĐÓ NHE "YÊU M.N NHÌU LÉM"…
"Chọn một món quà tặng bạn gái đi?"- Câu nói đầu tiên của anh bắt đầu những phút gặp gỡ thoáng qua của chúng tôi.Chẳng hiểu vì điều gì mà giây phút ấy tôi lại chọn đứng lại, thay vì lắc đầu và bước tiếp.. thay vì, lựa chọn lướt qua anh.----------------------------Câu chuyện của mình không cố tình nhấn vào “họ là ai” mà chỉ là “tình yêu của họ như thế nào”Mình viết chỉ đơn giản là về duyên phận, về những con người yêu nhau. Đọc và cảm nhận của bạn như thế nào là tùy ở mỗi người. Cảm ơn đã ghé qua và thưởngthức. Đọc xong, có thể thì để nhận xét lại cho mình nhé ^_^.…
chúng ta không nói chuyện nữa …
🌸 Tác giả : Ayumi Amamiya Ngân (Song Hành Yến Nguyệt).🌸 Cặp đôi : Vương Nguyên Phương - Đồng Mộng Dao. (Thần thám kỳ tài hoặc Thiếu niên thần thám Địch Nhân Kiệt. )~~~~~~~Đời người như hoa như mộng, chỉ muốn cùng người đi ngao du ngoạn thủy, bên nhau trọn đời, sống tới đầu bạc răng long, thế mà sao duyên phận trớ trêu, nhẫn tâm chia cắt đôi uyên ương đang yêu nhau nồng đậm... Một người đã ra đi mãi mãi, đi rất rất xa. Để lại một nam nhân anh tuấn lạc giữa chốn phồn hoa đẹp đến nao lòng, cứ vô vọng chờ mong. Chấp niệm, bao giờ mới hết? Chấp niệm, bao giờ mới quên? Hồng nhan bạc mệnh, chỉ trách sao số kiếp quá khổ... Đời này chúng ta không được bên nhau như lời đã hứa, đành đợi người kiếp sau. ~~~~~Vũ lạc Trường An khiến ánh mắt người phủ sương mờ,Lòng người bỗng dưng dậy sóng là tại vì ai còn chẳng thấu sao?Chấp niệm chi luyến cõi hồng trầnYêu một đời, trọn một kiếp, mãi mãi bên nhau, cớ sao lại chẳng trọn vẹn.Lời hẹn ước năm xưa, nàng còn nhớ? Nàng ra đi để lại một người chờ nàng ngẩn ngơ.Nhớ nhớ thương thương, ký ức chưa lúc nào phai mờ. Thế mà nàng đã ngủ yên, cứ thế rời khỏi đời ta.Hẹn nhau hội ngộ ở Trường An thành, sao lại chia xaĐừng rơi lệ nữa người ơi, nàng đã đi xa rồi... [Chốn Trường An phồn hoa như mộng, gặp được nàng, yêu một kiếp, cớ sao lại chẳng thể được bên nhau trọn một đời người, cùng nhau trải qua năm tháng đến đầu bạc răng long. Có trách, trách sao duyên ta quá bạc. Một khắc nhỏ nhoi, nàng rời xa ta mãi mãi. ][Gặp được huynh, huynh bao dung…
Oneshot…
Dự Đoán Soi Cầu XSMB ngày 20-10-2023BTL : 45STL : 030XIÊN 2 :35-62LÔ KÉP : 44 55ĐỀ CHẠM : 6-2…
câu chuyện nói về 2 ng con gái rất đẹp , dễ thương , sống trong 1 gđ hp , đến 1 ngày nọ ......... gđ 2 cô bé bỗng xảy ra chuyện ......... 2 nhân cách khác bỗng thức tỉnh trong 2 cô từ đó....…
Tôi là nobi nobita1 kẻ báo thùTôi đã chìm sâu trong bóng tối vô tận....Cậu sẽ làm gì để chống lại tôi đây detective…
"Vào một buổi hoàng hôn khi hoa hải đường bay ngợp trời, phù thủy và sói nhỏ gặp gỡ nhau, kết nên tơ hồng hàng vạn kiếp."Vì mình vã pỏn và vã otp nên fic này ra đời =))))…
tôi không tin thế giới này có tình cờ hay duyên phận.. mọi thứ đều do chủ đích, mọi duyên phận hay tình cờ đều dã được tính toán sẵn.. chính là anh tình em nguyện... nếu em sợ hãi, anh không dũng cảm bước tới thì vốn dĩ không có chúng ta..…