Qua hai đoạn thơ: " Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm Heo hút cồn mây súng ngửi trời Ngàn thước lên cao ngàn thước xuống Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi."và " Người đi Châu Mộc chiều sương ấy Có thấy hồn lau nẻo bến bờ Có nhớ dáng người trên độc mộc Trôi dòng nước lũ hoa đong đưa. "Phân tích sự sáng tạo của người nghệ sĩ trong nghệ thuật không lập lại người khác, thậm chí là chính mình của Quang Dũng.…
Thể loại : hài , huyền huyễn.Đây là câu truyện về con gái của Bồ đào trong bộ Ăn bồ đào không phun bì. Có lẽ mới ban đầu bạn sẽ không thích nữ chủ: quá tiểu bạch, quá lăng nhăng, không thích nam xứng dê xồm, nhưng hãy đọc đoạn sau đó. Đây là 1 câu chuyện cảm động, và tất cả các nhân vật đều có nỗi đau riêng của mình, và họ đều đáng được trân trọng.…
《僵尸王爷》作者:诗花罗梵Tấn Giang 2014-06-10 kết thúcTrước mắt bị thu tàng sổ:433 văn chương tích phân:7,563,817[ văn án ]Dân quốc trong năm, nghèo túng thanh niên học sinh Đường Nghị Minh, cùng đồng học Tống Chí Lương đi tới bị vây khó khăn bên trong Dự Tây 「 thực nhân thôn 」Hành vi quái đản thôn dân, thiện ác khó phân biệt cương thi, làm người ta run rẩy cổ lão truyền thuyết, trở thành này hoang vắng thâm sơn trung nguy cơ tứ phía khúc nhạc dạo……PS: Ngôi thứ nhất nhân vật chính công.Nội dung nhãn: Dân quốc cũ ảnh linh dị thần quái kinh tủng huyền nghi kiếp trước kiếp nàyTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Đường Nghị Minh ┃ phối hợp diễn: Tiết Vân, Tống Chí Lương ┃ cái khác:…
Chúng tôi không thânTên convert: Chúng ta không thânTác giả: Sừ TịchThể loại: Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Gương vỡ lại lành , Thanh mai trúc mã , Ngọt lắm ạSố chương: 38Edit by Thủy Tiên CungGiới thiệuCậu nhóc Dư Giang 8 tuổi nhìn một vòng, hất cằm về phía cô bé đứng bên cạnh: "Cậu đấy."Từ đó trở đi, Trần Ngải và cậu trở thành bạn nhảy của nhau, họ đã nhảy với nhau 7 năm rồi.Dư Giang còn hiểu rõ đường cong trên cơ thể Trần Ngải hơn cả cô, nhưng Trần Ngải lại càng ngày càng không hiểu một Dư Giang trưởng thành -- vừa coi nhau là người lạ mà ngoắt cái. . .Trên hành lang trường cấp 2, Dư Giang và Trần Ngải đi về phía nhau.Bạn học bên cạnh thúc người Dư Giang: "Ê, đó không phải cô gái nhảy với mày à? Tí giới thiệu cho tao đê."Mắt Dư Giang nhìn thẳng tắp: "Tao không quen cậu ấy."Hai người họ đi lướt qua nhau, không hề có bất kỳ hành động gì.Buối tối về tới nhà, Trần Ngải vừa mở điện thoại, tin nhắn liên tục gửi tới.--Dư Giang: Mịa, may cậu đưa bài kịp thời, không thì phải nhặt xác cho tớ rồi!Dư Giang: Trưa nay cậu ra ngoài lấy cơm hộp đúng không? Ăn ít thôi, không nên ăn đâu, không dinh dưỡng, còn béo phì.Dư Giang: Đâu rồi? Cậu đâu rồi?Trần Ngải: ". . ."Cô trợn mắt, gửi hàng chữ: "Bạn gì ơi, chúng mình không quen."***Đôi lời: Truyện ngọt :)))…
Tên truyện: Phong Lai Sơ TrúcTác giả: Tây Qua Hảo Điềm (AnNhi848)Thể loại: cổ trang, cung đấu, song trọng sinh, kiếp trước ngược, kiếp sau toàn sủng, ngược trước ngọt sau, đường trộn thủy tinh, HE. Tag couple: hoàng đế công x quý quân thụNhân vật chính: Cận Thiên Chương x Tô Duyệt (Tô Lập Huyên) Cảnh báo:• Truyện tự viết.• Công là hoàng đế. • Thế giới giả tưởng, không phân biệt nam nữ đều có thể kết hôn. • Truyện tự sáng tác, thường xuyên beta và chỉnh sửa. Giới thiệu:<<Nghiêm Diệu Dung đã viết:"Phong lai sơ trúc,phong khứ nhi trúc bất lưu thanh.Nhạn quá hàn đàm,nhạn khứ nhi đàm vô lưu ảnh.Thị cố quân tử sự lai nhi tâm thỉ hiệnSự khứ nhi tâm tùy không.Dịch:Gió qua lay trúcGió đi rồi nhưng không lưu luyến âm thanhNhạn lướt mặt hồNhạn đi mà hồ không nắm bắt hình ảnhNgười quân tử cũng vậyViệc xảy ra tâm mới tiếp xửViệc qua rồi, tâm lại thảnh thơi.Cơn gió tới thổi qua lay chuyển khóm trúc, gió đi mà trúc không giữ lại âm thanh. Khi gió xào xạc âm thanh thì trúc tiếp sử với âm thanh. Nhưng khi gió đi rồi thì trúc không cần tiếc nuối âm thanh kia nữa. Con chim nhạn bay ngang qua hồ lạnh mùa thu, nhạn qua rồi thì hồ không cần lưu luyến hình ảnh của chim nữa. Tiếp theo hai hình ảnh trên, thi sĩ kết luận: cho nên người quân tử, tức là hành giả, khi sự việc tới thì tâm đón nhận, không chờ đợi, không mong muốn trước; sự việc đi thì tâm lại rảnh rang, trống không. Sự lai nhi tâm thỉ hiện, tức là chỉ khi sự việc đến thì mới để tâm nhìn nhận, với tất cả tâm ý. Sự khứ nhi tâm tùy kh…