Cô tên là Minh Nguyệt là một cô gái trong Gia tộc Mặt Trời. Cô đã gần 200 triệu tuổi và có một cô chị gái Minh Tuyết hơn cô 2 tuổi. Vì Gia tộc Ác Ma và Trăng Tròn đã hợp tác và xâm chiếm thế giới phù thủy, tạo ra một làn sống kinh khủng khiến cho Gia tộc của cô phải tìm kiếm ra được chiếc vương miện, thứ được phù thủy vĩ đại cất giấu ở nơi loài người sinh sống để có thể chống lại hai bộ tộc ác độc kia. Với thân phận là phù thủy, cô phải làm thế nào để che giấu được thân phận đặc biệt của mình trước khi kiếm được chiếc vương miện ấy?…
Mùi hương hoa trà đem đến cho chàng họa sĩ những rung cảm chưa từng có. Nàng dịu dàng bước đi trên đỉnh đồi nhưng không thể lắng nghe tiếng chim ca ngàn dặm. Đôi mắt tựa thái dương làm trái tim tôi chìm đắm trong từng nét vẽ mông lung. Irisa! Nàng chìm đắm vào giấc ngủ ngàn thuHọa nàng vào nhành hoa, tôi nguyện đưa em đi đến cuối chân trời.…
- Tác giả: Anonymous- Lại một mẩu chuyện đáng yêu khác mình đọc được trên AO3. Tác giả chơi chữ "Matter" và "Mattress", mình nghĩ chắc là muốn nói về một người quan trọng vừa là nơi người kia có thể tin tưởng, dựa vào, cụ thể hơn là có người kia thì người này mới ngủ được ý =)))…
"Thật ra khuyết điểm của quyển tiểu thuyết này rất rõ ràng. Thân thế của Dư Châu Châu thật sự rất máu chó, lại gặp được Lâm Dương tốt đẹp quá mức, trải qua những cuộc gặp gỡ và chia tay quá mức tiểu thuyết. Nếu như nó có thể hiện thực một chút - ngày khai giảng đầu Lâm Dương không nhớ được Dư Châu Châu mà cậu gặp ở vườn trẻ, Bôn Bôn sẽ từ từ biến mất khỏi kí ức Dư Châu Châu, không nhớ được, không thể gặp lại....Nhưng nếu viết lại, tôi vẫn sẽ kiên trì viết lại những việc 'biết rõ không thể' này. Như Dư Châu Châu từng nói, "Cuộc sống vốn không trọn vẹn, câu chuyện không cần quá thảm hại." Cứ như là ký ức, lúc đó chua xót, chỉ cần vượt qua những thứ đó, khi nhớ lại, luôn có thể làm chúng ta cảm nhận được chút ngọt ngào. Đó là bản năng của chúng ta, để chúng ta tin rằng điều tốt đẹp nhiều hơn điều xấu xí, hi vọng nhiều hơn tuyệt vọng, cho nên mới có lý do để bước tiếp mà không dừng lại.Tôi năm đó, tại sao vui vẻ, tại sao đau buồn?Chúng ta năm đó, sẽ tính toán chi li cái gì, sẽ vui vẻ vì cái gì, tại sao lại ăn ngủ không ngon?"[T/N] Mặc dù chúng ta đều biết câu chuyện này là hư cấu, nhưng cảm xúc mà tôi và bạn cảm nhận được từ câu chuyện là thật. Vì vậy, tôi mong rằng dù bạn phải trải qua những điều thảm hại gì, dù cuộc đời bạn ngập chìm trong vẩn đục, dù là thế bạn vẫn chọn hướng về phía ánh sáng, chọn trái tim trong sáng thiên lương như cô gái nhân vật chính mạnh mẽ Dư Châu Châu - cũng là chính chúng ta khi tìm thấy bản thân mình trong câu chuyện.…
Truyện viết về 2 nhóm học sinh gồm 21 người cùng nhau đến hòn đảo Phú Quốc cho chuyến du lịch mùa hè, nhưng tại đây họ đã bắt đắc dĩ phải tham gia vào một trò chơi của những kẻ dấu mặt, lần lượt từng người một bị giết bởi sự sắp đặt của trò chơi và bởi chính bạn bè của mình, đây là hậu quả của sự ích kỉ, ranh đua và những ẩn khuất đằng sau cái chết của một người bạn bị cô lập, Hải nhân vật chính phải làm gì để đối đầu với những chuyện này?....…
/Déternite/ - một project be bé kì diệu của MattRoodvà tớ nữa nghe ngầu đét hen huhu.và vì nó đã xuất hiện trên worrdpress chung của cả hai rồi nên chắc là tớ sẽ đăng một đoạn nhỏ tý lên đây thôi. Nếu các cậu có hứng thú hãy vào blog nồi cơm của MattRood (Hôm nay đằng ấy ăn đủ cơm không?) sẽ có ngay chiếc link đến wordpress xem cho đẹp xịn nhé. Cám ơn mọi người.…