Con người vẫn thường ở những năm tháng thanh xuân mơ hồ không thể phân biệt được tình cảm của bản thân, có người lựa chọn theo đuổi lại có người tìm cách trốn tránh để rồi đến một ngày khi xoay người lại thì chính là nuối tiếc là bỏ lỡ.…
Đã bao giờ bạn ngẫm về những ký ức lúc còn nhỏ, muốn có được cổ máy thời gian quay về miền ký ức xinh đẹp ấy. Hi vọng những câu chuyện sau đây sẽ phần nào đem đến cho bạn cái nhìn về mới mẻ về một vùng quê tại miền tây sông nước, và hi vọng chúng sẽ chạm đến cảm xúc của chính bạn, đưa bạn về những miền ký ức của chính bản thân mình.…
Tuổi trẻ đôi khi không phải là một câu chuyện trọn vẹn, mà là những khoảng lặng chứa đầy cảm xúc chưa kịp gọi tên. Là ánh mắt nhìn theo mà không đủ can đảm bước tới. Là một cái tên từng viết vào bìa sau cuốn vở, rồi âm thầm xóa đi trước khi ai đó nhìn thấy. Là người mà ta chưa mơ tới, nhưng mãi mãi không quên cảm giác khi ở gần. Từng điều nhỏ ấy, khi gom lại, hóa thành ký ức rực rỡ mà sau này mỗi lần nhớ đến, lòng lại nhói lên một chút - không phải vì tiếc nuối, mà vì biết rằng những ngày tháng ấy, dù ngắn ngủi, vẫn là khoảng trời đẹp nhất của tuổi trẻ.Không ai nói ra điều gì, nhưng ánh mắt mỗi lần chạm nhau lại khiến tim người kia đập nhanh hơn một nhịp. Kỷ niệm đó không cần lý do để nhớ, vì bản thân nó đã là điều gì đó quá đỗi ấm áp - như một bản nhạc quen thuộc, chỉ cần nghe lại một giai điệu cũng đủ để lòng bồi hồi.Thanh xuân ấy không ồn ào, không hứa hẹn, nhưng luôn khiến người ta muốn giữ mãi trong tim.…
Hành trình trưởng thành hoặc là buộc phải trưởng thành của tôi. Trải nghiệm năm cuối đời học sinh, tôi muốn chia sẻ cảm xúc từng ngày của mình dưới dạng hồi ký cho các bạn đồng trang lứa cũng như được lắng nghe những lời tâm tư, lo âu của các bạn. Nếu bạn cần một người để lắng nghe, hãy đến đây viết nó ra cho tôi biết. Chúng ta cùng nhau bù đắp.…
nội dung cũng như tên truyện khi không có việc gì làm con người ta sẽ tự rơi vào thế giới của chính bản thân mình sẽ suy nghĩ về tương lai về quá khứ hay hôm nay mình ăn gì cũng có thể là những người vừa lướt qua cuộc đời chúng ta họ thật đáng yêu nhưng cũng thật đáng ghét hey!!!!! mình thật sự không thích con bé đấy đây sẽ là những mẫu truyện nhỏ của những ngày thảnh thơi sinh nông nổi suy nghĩ về thanh xuân nó sẽ chỉ bình yên phẳng lặng dành cho những tâm hồn đang cần sự bình yên những người đang cảm thấy mệt mỏi với cuộc sống này họ cần một tách cà phê một quyển sách và dần đắm chím vào suy nghĩ của mình cho đến hết ngày…
DÁM MƠ LỚN, ĐỪNG HOÀI PHÍ TUỔI TRẺ!Những ngày mười tám đôi mươi ta đều mơ những giấc mơ lớn, đều khao khát đạp tung tất cả để bay ra khỏi vòng tay của gia đình, mẹ cha.Những ngày hăm lăm nhìn lại hình như giấc mơ đã tiêu hao đi ít nhiều... Ta chậm lại, bớt kì vọng hơn, cũng bớt nỗ lực hơn.Hình như ta không còn trẻ nữa.Để rồi những bộn bề của cuộc sống cuốn giấc mơ của bạn đi như dòng nước hững hờ cuốn trôi chiếc lá. Cứ thế, bạn vội vã trưởng thành, vội vã yêu, vội vã sống, vội vã quên đi khát khao mình từng có. Ừ thì ta lớn rồi phải không?Nhưng bạn biết không: Bung mình ra sống một đời nhiệt huyết rực rỡ hay thu mình lại bình bình yên yên nơi góc nhà...lựa chọn là ở bạn?Tuổi trẻ của bạn chẳng phải tuổi tác hay số đếm, tuổi trẻ được định nghĩa bằng đam mê, bằng ngọn lửa bằng khao khát trong bạn.Một ngày bạn còn sống với những khát vọng, còn bản lĩnh dám chọn những thách thức chính là tuổi trẻ của bạn.Trẻ mà ngu ngốc cũng được nhưng đừng bỏ cuộc.Trẻ mà sai cũng được nhưng đừng gục ngã.Trẻ mà đi chậm cũng được đi nhanh cũng được nhưng đừng quên ước mơ đời mình.Nếu tuổi trẻ chẳng có gian truân, chỉ đơn giản là ngày dài tháng rộng lẳng lặng trôi qua, là sắp đặt của mẹ cha, là an ổn sống một đời tẻ nhạt... Vậy chẳng phải hoài phí lắm hay sao?Được chắp bút bởi một trong những tác giả trẻ tài năng nhất Trung Quốc - Lư Tư Hạo, "Dám mơ lớn, đừng hoài phí tuổi trẻ" gieo vào lòng bạn một ngọn lửa nhỏ âm ỉ mà sáng trong để nhen nhóm lại những giấc mơ mãnh l…
Truyện của tôi với cô gái ấy dựa trên những gì tôi đã trải qua và thuật lại những gì tôi đã tiếc nuối nhất từ lúc còn là những cô cậu bé mới lớn đến khi trưởng thành…
Truyện kể về một nhóm bạn của Tiểu Mai gồm có Thanh Hạ , Lãnh Phong , Hứa Đạt và Tiểu Lôi . 5 người từ nhỏ đã cùng nhau lớn lên , cùng nhau đi học cùng nhau trải qua vui buồn , nhiều cảm xúc lẫn lộn . Đôi lúc có những bất đồng kiến cho 5 người phải khó xử rồi đường ai nấy đi , nhưng sau bao biến cố thì những người bạn dần dần hiểu ra và đồng cảm cho nhau và sau tất cả họ lại quay quần bên nhau như những ngày còn bé . Câu chuyện sẽ xoay quanh cuộc sống của Tiểu Mai và chuyện tình đầy ngọt nào cùng Lãnh Phong cậu bạn thuở nhỏ đầy đáng yêu và cũng đáng ghét .…
Đinh Tiễn từng bị bắt nạt và xa lánh vào năm cấp 2. Lên năm cấp 3 cậu liên tục phải chuyển trường và đó cũng chính là lý do nối hai người lại với nhau. Cùng nhau cố gắng cùng nhau học tập ." Câu chuyện của họ chính là thanh xuân của họ, câu chuyện của tôi là thanh xuân của tôi không ai giống nhau mỗi người một vẻ trăm vẻ dung hòa "…
Tình yêu non nớt là: Tôi yêu bạn bởi vì tôi cần bạn.Tình yêu trưởng thành là: Tôi cần bạn bởi vì tôi yêu bạn.Sẽ ra sao nếu như hai cô cậu oan gia ngõ hẹp đến với nhau ...???Cùng chờ đón nhé :)))…
Một câu chuyện hài hước, lãng mạng kể lại mùa hè rực rỡ của một cô bé nữ sinh không tin vào tình yêu thời công nghệ, vô tình trót nảy sinh những cảm xúc rung động trước một cô gái khi lần đầu gặp mặt. Những câu chuyện xoay quanh tình bạn, tình yêu diễn tại một thị trấn nhỏ gần bờ biển đầy thơ mộng. Li kì, hài hước xen lẫn những cảm xúc của tuổi trẻ. Câu chuyện này sẽ khiến bạn nhớ về thời cấp 3 bá đạo, đầy nhiệt huyết, nhưng cũng không thiếu những lúc xúc cảm dâng trào.…
Vì một tình huống dở khóc dở cười mà tôi với hắn có biệt danh vô cùng độc.-"Đề nghị anh Bủm ăn nhỏ tiếng thôi"-"Vậy là cô Tủm cũng sắp được ăn rồi"Nhật ký nằm viện của tôi năm ấy, thật đẹp, mãi đến sau này, mỗi lần đọc lại, đều mỉm cười hạnh phúc. Viết bởi: SunẢnh bìa: Internet…
Thanh xuân như một cơn mưa rào, dù bạn bị ướt, nhưng vẫn muốn được tắm lại mãi.Có phải, bạn cảm thấy câu nói này rất đúng? Thanh xuân, đơn giản là để bỏ lỡ, bỏ lỡ người mình thích, bỏ lỡ câu chuyện còn dang dở, bỏ lỡ đường gấp khúc của tuổi xuân, chỉ vì một người...Đối với tớ, cậu là một trời kí ức đẹp, giữa cậu và tớ có một khoảng cách rất xa, xa đến mức tưởng chừng chẳng thể nào chạm tới, có đôi khi cảm thấy cậu rất gần, nhưng gần thế nào cậu cũng không cảm nhận được. Năm 17 tuổi, tớ cảm ơn cậu vì đã cho tớ một quãng thanh xuân ngây thơ, ngốc nghếch nhất. Cậu của năm đó là quan trọng nhất. Nhưng tớ của bây giờ mới là tớ tuyệt vời nhất. Kí ức năm đó tớ không bao giờ quên được, bởi vì trong đó...có cậu…
Khi bước chân ra khỏi ngưỡng cửa gia đình mỗi chúng ta phải bắt đầu một cuộc sống tự lập với đầy những trải nghiệm mới mẻ . Những khi ốm bệnh, mệt mỏi và khó khăn cũng là lúc chúng ta yếu đuối vô cùng. Để vượt qua những ngày mong manh như thế bạn có từng tự nhắn nhủ bản thân mình? Hãy xem bạn có bắt gặp chính bản thân mình trong câu chuyện của tôi? Biết đâu đấy chúng ta lại giao nhau trong những cảm xúc lạ lẫm mà thân quen này.…
"Cậu có biết không giữa những con người nổi bật, chúng ta rõ ràng có cách tỏ sáng của riêng mình, chúng ta mạnh mẽ, chúng ta can đảm, vì chúng ta còn trẻ. Dù có ở đâu, ở nơi nào, tôi sẽ luôn tìm mọi cách để thấy cậu và tôi cùng tỏ sáng dù chúng ta có cách nhau nghìn dặm."…
NHIỀU TÁC GIẢ - BLOGRADIO.VN TUYỂN CHỌNĐừng hỏi lý do cho những hành động bồng bột của tuổi trẻ. Ở giữa thanh xuân yêu đơn giản là yêu. Hết cơn yêu, người trẻ khắc sẽ cân nhắc để bước qua những đoán định đã từng là sai lầm. Để rồi sau đó, từ trong những trải nghiệm cũ kĩ, người ta lại bồng bột "theo một cách khác"…
Những năm tháng thanh xuân rực rỡ ấy có thể giống cơn mưa rào hay chuyến tàu chóng đến vội đi, nhưng nó sẽ mãi là ký ức tuyệt đẹp chẳng thể phai mờ... ❤🍀…
Khi anh tỏ tình với cô, cô chưa hẳn thích anh nhưng vẫn đồng ý.Khi cô yêu anh say đắm, anh lại dễ dàng bỏ cô đi.Hiểu lầm này, rắc rối khác, liệu cô và anh có còn quay về bên nhau ?…