Lưu Giữ
All couple mà tui thích ! HE , SE , OE , BE có đủ nha :)))…
All couple mà tui thích ! HE , SE , OE , BE có đủ nha :)))…
Tên gốc: 不再见Tác giả: Lão Tần xem thiên hạ 老秦看天下Đề cử BGM: Không tạm biệt // Nhất định phải nghe khi đọc fic này.CP: Hoành ThuyếtEdit: Tô (Nini)Không gán lên người thật!Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang ra ngoài.Không đảm bảo sát 100% so với nghĩa gốc.//Câu cuối cùng cậu ấy nói với tôi, không phải là tớ yêu cậu, không phải cậu phải chăm sóc tốt bản thân mình, không phải là cậu phải quên tớ đi, cũng không phải cậu không được quên tớ.Cậu ấy nói."Này, tớ cũng muốn uống sữa óc chó."…
Câu chuyện là bài học sâu sắc về những cảm xúc mơ hồ khi yêu một người đàn ông Nhật Bản - nơi văn hóa và khoảng cách trở thành bức tường vô hình giữa hai trái tim. Thảo Linh, một cô gái trẻ đầy đam mê, đã để mình cuốn vào cơn say của tình yêu đơn phương với Masuo, người trưởng phòng nghiêm nghị và khó gần. Nhưng trong mối quan hệ ấy, cô nhận ra rằng tình yêu không phải lúc nào cũng là sự đáp lại, và đôi khi, buông bỏ chính là cách duy nhất để tìm lại chính mình. Một hành trình đầy nước mắt và sự trưởng thành, để Thảo Linh hiểu rằng giá trị của bản thân không nên bị đánh đổi bởi bất kỳ ai.…
Tác giả: 黎氏明诗- QuayBanhNocThể loại: Ngôn tình tiểu thuyết, truyện tranh chếTình yêu giữa Nhan Mạc Oa và cô nàng Phong Luyến Vãn…
" Đi lính thì đừng hẹn ước vì kỉ niệm đẹp rồi sẽ thành ký ức buồn"Nguyễn Hà Ngọc Duyên - sinh viên năm hai Trường đại học báo chí và Tuyên truyền Hà Nội, sống cùng ông trong một căn nhà nhỏ ở Hà Nội. Sau khi ông mất cô rơi vào khủng hoảng vì cô đơn, áp lực học hành và gia đình tan vỡ. Khi dọn nhà kho cũ của ông cô vô tình tìm thấy một chiếc la bàn cũ và lá thư chưa gửi.Bất ngờ cô xuyên không về năm 1971- giữa lúc chiến tranh khốc liệt. Tại đây Duyên trở thành nữ dân công hỏa tuyến, đồng hành cùng bộ đội. Cô gặp Thế Huy giữa bom đạn ,tình yêu chớm nở.Ảnh bìa truyện lấy từ RJN STUDIO.…
Liệu tình yêu cô trao đi em có muốn nhận không ?…
chuyện đầy đủ couple:)) cddgrs…
Độ dài: twoshotTình trạng : ĐÃ HOÀN THÀNH 🍓GyeongRin🍓…
"Tinh yeu dep nhu mot thien dang"🐣…
Cùng nhau đọc truyện nhaa…
Đây là tác phẩm của một bạn fan viết và mình chỉ đăng lên để mọi người cùng xem. Trích đoạn Châu Sinh Thần bị Lưu Tử Hành lừa bao vây.Nhân vật: Chiêu Diêu, Châu Sinh Thần…
Cung khóa Liên Thành chi ngốc × phải đánhTác giả: Nhỏ ngắn chânVăn án:Tô Nhị hoàn toàn không nghĩ tới chính mình sẽ chết ở một cái mười ba tuổi tiểu cô nương trong tay.Mà bị giết nguyên nhân lại là bồi nàng xem cung khóa Liên Thành thời điểm cảm khái một câu: Đều hắn sao là ngốc ×!Câu này phát ra từ phế phủ lời thật lòng hoàn toàn chọc giận tiểu bằng hữu, vì thế làm bảo tiêu Tô Nhị cư nhiên bị cố chủ cấp thống đã chết, này thật sự rất làm người ta bi thương !Có lẽ là vì bồi thường nàng, lão thiên gia làm cho nàng xuyên qua!Chính là Tô Nhị lại bị ngoạn băng: Lão thiên gia cư nhiên làm cho nàng truyền đến cung khóa Liên Thành lý! Hoàn thành bên trong lớn nhất bi kịch nhân vật —— đông Dục Tú!Mặc đến ngày đầu tiên liền gặp phải Hằng Thái đại náo Đông phủ cứu Liên Thành tuồng, đại ngu ngốc nhỏ ngốc × đủ gặt hái, đơn giản là khiêu chiến Tô Nhị tính nhẫn nại!Cho đến lúc này hậu, nàng mới hoàn toàn tỉnh ngộ: Lão thiên gia nhất định là xem này đàn ngốc × không vừa mắt, làm cho nàng mặc đến đánh người !Này tuyệt bích là công quyền tư dụng!Nếu thiên ý như thế, ngốc × không đánh, quả thực có lỗi với Hoàng Thiên Hậu Thổ!Nội dung nhãn: Kịch lịch sử xuyên qua thời không cung đình hầu tước tam giáo cửu lưuTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Đông Dục Tú (Tô Nhị) ┃ phối hợp diễn: Cung khóa Liên Thành chúng ┃ cái khác: Nữ bảo tiêu mặc thành đông Dục Tú…
🌟🌟🌟🌟🌟🌟🌟…
Võ Tòng Tân Truyện 18+…
Tên gốc: Thử lại lần nữaTác giả: Lâm Quang HiThể loại: Hiện đại, đam mỹ, HE, Tự bẻ cong mình, Thụ Truy CôngCp : Jaehyun × Jungwoo Truyện chưa có sự cho phép của tác giả, đề nghị không mang lung tungChuyện chỉ mang tính chất hư cấu, vui lòng đừng đặt nặng…
Về Tưởng Văn Húc và Hạ Tri Thư. Với tất cả yêu thương cùng trân trọng.…
Author: Linh Nhược LanRating: PG-13Pairings: TaegiT/N: Lúc nào đầu chuyện mình cũng lảm nhảm thế này nè! Thật ra fic này mình từng đăng lên ở nhiều nơi rồi. Vì cứ đọc đi đọc lại cũng không hài lòng về nó lắm, nên cứ phân vân mấy lần không biết nên đăng lại nữa không,. Nhưng nó coi như cũng chính là bộ kỷ niệm đầu tiên trong sự nghiệp viết lách của mình, vì thế mà mình lấy lại đôi chút kỷ niệm cho riêng bản thân, tất nhiên là mình đã sửa lại đôi chút haha. Vì nó nội dung cũng khá đơn giản, không ngược, không phức tạp hóa vấn đề. Nên mọi người cứ đọc nó với một tinh thần thật thoải mái nhé! ^_^…
Kí ức là những chuyện đã qua đi mà thực chất là ở lại trong ta. Chúng ta đi qua kí ức để tiếp tục chuyến hành trình cuộc đời. Kí ức mỏng mảnh mơ hồ đôi khi gãy vụn rời rạc, quặn xói chất tụ thành triền cảm nghiệm tiếp nối, dai dẳng theo thời gian, đậm ngắt theo ngọt bùi cuộc sống, thẳm sâu theo những vết hằn bi hoan chất đời, để rồi trở thành người bạn kín cậy theo ta đến tận cùng chôn sâu... biến tan vào hư vô sương khói. Tình trong "Kí Ức Của Mưa" là những cội tình gần gũi mà thiêng liêng nhất của mỗi người: Tình cảm gia đình, Tình bạn hữu, Tình yêu đôi lứa, Tình yêu thiên nhiên tươi đẹp. Tất thảy "HỌ" đan hòa, tranh đấu trong bà mẹ tình yêu chân thụ vĩ đại nhất - "Tình yêu cuộc sống". Kí ức không lặp lại mà nó náu nương ẩn khuất đâu đó để rồi sẽ trỗi dậy như khi đủ gió thì mưa, đến kì thì hoa nở, mùa đi thì hoa lại rụng... rơi rụng vào trong quên lãng của nhân sinh. Mưa chảy xuôi còn kí ức thì chảy ngược, cái lặng nhìn về những sự đã ngang qua cuộc đời... Nhìn vào kí ức là soi vào tấm gương quá vãng đa chiều, lục lọi, chiêm tường chính ta ở những tháng năm bao la vùng vẫy. Một chuyến đến nhân gian, ai nỡ hững hờ lãng đãng như một hình hài di động chờ ngày tàn tháng lụn, vì thời gian là hữu hạn cho đặc ân diệu tuyệt đó. Tận cùng của đời người nói theo cách nào đó chính là chiều sâu của kí ức... Viết tặng những ngày tháng có Ta ở trên đời!…
25/12, ngày bão về Hồ Chí Minh, được nghỉ học nên rảnh nợ viết cái oneshort xàm này thôi. Nói chung là quà mừng giáng sinh.Muốn một chút nắng trong ngày mưa bão lạnh căm, cũng như cho một thiên thần ra đi trong đêm tuyết trắng rơi đầy.…
Đọc đi cuốn lắm…