Vài câu chuyện nhỏ về 2 người bạn vô cùng thân thiết Quân và Thanh, xoay quanh cuộc sống nơi làng quê vùng đồng bằng Bắc Bộ.Trên cả tình bạn, cùng với đó là tình yêu quê hương, đây không chỉ là một câu chuyện đơn thuần, hi vọng các bạn có thể bắt gặp hình bóng mình ngày nào qua Quân, Thanh và nhiều đứa trẻ nông thôn khác. Tấm vé đi về tuổi thơ sẽ luôn là những kỉ niệm đẹp…
Cô gái ấy yêu chàng trai nọ, cô theo đuổi nhưng anh ta không chấp nhận. Đến khi cô từ bỏ và có một mối tình khác thì anh ta lại yêu cô và rồi.... yêu thêm lần nữa....dẫn đến mối tình tay ba ngang trái và nhiều sóng gió.…
Vũ Man Miên, một người con gái Hà thành với một tấm lòng day dứt bao tâm tư, lại gặp được một người đem lòng tương tư mình dằng dẵng bao năm dài. Luôn giữ khái niệm "yêu sớm thì con người sẽ ngu ra", ánh mắt chỉ đọng lại lời từ chối, cuối cùng vẫn thốt câu nói nặng trĩu nhưng lòng nhẹ tênh: "Em yêu anh..."Cre ảnh: Pin💗…
Chào cậu, thanh xuân của tôi.Không có chuyện tình ngọt ngào, cũng chẳng có Giang Thần hay Dư Hoài nào cả. Chỉ có một cô nàng bốn mắt, cao 1m47 bên cạnh. Cô ấy là bạn thân.Tuy nhiên, đây là câu chuyện của tôi.…
Anh Lỗi một tay xách một dây cá vừa mới mua được ở chợ, một tay xách chiếc làn đựng đầy rau củ tươi, miệng cười hớn hở. Ở trước hiên nhà, một lớn một nhỏ đang lúi húi làm việc chờ người về, Trác Dực Thần hai tay mau lẹ nhét củi vào bếp, A Hiên nhảy chân sáo đi cho đàn gà ăn. " Ta về rồi đây!!!" - Anh Lỗi giơ cao đồ mới mua, Trác Dực Thần vẫy tay chào hắn. " A!!! Sư phụ về rồi! " - A Hiên nhe răng cười toe toét. " Đi đi đi, hôm nay nấu món ngon cho hai người. " - Hắn dùng cánh tay đẩy đẩy vai Trác Dực Thần cùng A Hiên, cả ba người như trong một bức tranh đầy tươi sáng, vui vẻ cười đùa với nhau, hệt như một gia đình thật sự. Không phải, họ chính là gia đình. ______Có một chút All Thần nhưng chủ yếu vẫn là Lỗi Thần, hai nhỏ xứng đáng có một tình yêu chích bông chít chít hehheh.…
Biên huých mạnh vai Khanh, hạ giọng lấy lòng. "Lần sau ai chê tao nghèo, bẩn và thối thì mày đánh tụi nó nhừ tử cho tao, được không?"Cuối cùng cũng có câu nói trúng trọng tâm, Khanh bố thí cho Biên ánh mắt hách dịch bố tướng. "Mày là đàn em của tao, phải ngoan ngoãn để tao bảo vệ, nhớ chưa?"Biên nghệt mặt vì bị lừa, cậu ta nhào đến ôm cổ Khanh muốn vật thằng bạn thân ra đấm vài cú cho bõ tức.Trong ánh nắng chiều cuối mùa xuân, cơn gió mỏng manh mang theo hơi nước quẩn quanh thân hình hai đứa trẻ đã lên mười tuổi. Có tiếng cười giòn giã lẫn trong câu nói. "Phải chăm sóc hết đời đấy nhé!"…
Bạn thấy mình lạc giữa vô minh.Vô minh, bạn không rõ ai đã tìm ra khái niệm này, nhưng khi bạn đọc được nó từ thơ Zelda, bạn chợt hiểu. À thì ra đó là nơi tuổi trẻ mình đang chôn vùi.Đứng giữa miền miên viễn, tay với không ra khỏi tàn đêm, khung cửa chẳng thể ngăn nổi gió luồng... chỉ những cô độc, và tiếng gào thét thất thanh của đôi bán cầu não.…
Tình yêu học trò sẽ thế nào đây?Cô đã và đang mếm chải cái vị của tình đầu như thế đấy sao?Còn anh? Anh có chăng là yêu cô hay coi cô chỉ là chỗ thế chân của người cũ?Tình yêu, nó có đủ các vị: hạnh phúc có, đau thương có, vui vẻ có, buồn chán có, chán nản có và thậm chí....vẫn yêu khi biết người ta phản bội mình cũng có!Thế thì ở lứa tuổi học trò cô và anh sẽ mếm bao nhiêu vị của nó?Sẽ là một kết thúc có vị của hạnh phúc?Hay là một kết thúc vị của đau thương?…
Câu chuyện lấy từ đời thực của tác giả. Đây như là một quyển nhật ký để tác giả tự nhớ lại những điều mà mình đã, đang, và sẽ trải qua hay bỏ lỡ. Đây là quyển nhật ký cũng như là đứa con ruột thân yêu nhất của mình, nên vì thế ai chịu được thì đọc, ai không chịu được thì hãy thể hiện mình là người có văn hóa và làm ơn click back. Tuổi thơ, tuổi thanh xuân của mình đều được ghi lại trong câu chuyện này. Mình không yêu cầu ai cũng thích nó nhưng mình mong bất cứ ai đọ nó hãy tôn trọng tác. giả.PHẦN GIỚI THIỆU: Chúng ta là bạn, những người bạn rất bình thường, hay thậm chí là những người sơ giao. Nhưng từ một thời điểm nào đó trong quá khứ, ánh mắt của tôi lại bắt đầu dõi theo cậu. Mỗi lần ánh mắt chúng ta bắt gặp nhau, tôi và cậu lại nhanh chóng quay đầu đi, giả vờ như chưa có gì xảy ra. Cấp II, tôi và cậu cùng lớp cùng trường. Cấp III, tôi và cậu khác lớp nhưng cùng trường. Mùa hè năm 14 tuổi, tôi đã quên cậu. Nhưng một giây phút ngẫu nhiên nào đó chúng ta lại bắt gặp ánh mắt nhau. Chúng ta bỏ lỡ nhau, bỏ lỡ những tháng ngày thanh xuân tươi đẹp kia. Lúc gặp lại, chỉ có thể nói: "Chào" "Hello"…
một tiểu thư, ba mẹ mất sớm ở với ông nội. nhưng cái chết của bà mẹ bị ông nội che dấu. cô định tìm manh mối cho cái chết này. nhưng bị ép gã cho một người xa lạ ,để cho công ty của 2 bên được thuận lợi. cô quyết định bỏ trốn thì gặp một nửa của đời mình. ...…
Nếu bạn là một fan của ngôn tình, là một mọt truyện luôn đem cảm xúc của mình bày tỏ trong câu truyện đấy. Chắc hẳn bạn sẽ phải tâm đắc với một hay nhiều câu nói của nhân vật hay lời nào đó của truyện. Tôi là một độc giả, và cũng có thể nói là một tác giả thích mơ mộng không thực tế. Tại đây, tôi xin gửi cho các bạn những câu trích dẫn hay ( theo tôi vậy là hay ). Đa phần là sưu tầm, tôi có ghi nguồn truyện, các bạn có thể đọc 💜-❄…
Cô gái nông thôn mang trong mình sự hồn nhiên của tuổi thơ cùng sự bao bọc của cha mẹ để rồi sự yêu thương đó tạo ra sự ngây thơ mong ước trở thành người lớn để thực hiện ước mơ hoài bão bản thân, rồi cô ấy nhận ra để trở thành người lớn bản thân phải đánh đổi những gì, dần dần sự hồn nhiên trong cô gái không còn vẹn nguyên như ban đầu. Bước vào giai đoạn mà ai cũng trải qua áp lực và trầm cảm dần khiến cô ấy mệt mỏi càng chai lỳ cảm xúc, nhưng cuộc sống cứ thế tiếp diễn vaf muốn báo hiếu cha mẹ thì cô vẫn phải gượng mình sống sót sữa xã hội này, cùng xem những gì sẽ xảy ra với cô gái này cuộc sống này rồi sẽ đi về đâu.…
Đây chỉ là câu chuyện xây dựng lại bằng kí ức còn sót lại của mình và mình của tương lại ( nếu thấy không hợp bạn nên thoát ra và chọn truyện khác thì hơn ) 😶Truyện được mình viết ra không chỉ để cho người khác đọc mà còn để lưu giữ nhật kí lại nhưng điều nhỏ nhặt ngày bé hay sức trẻ sôi nổi của thời cấp 2 rồi đến thăng trầm khi còn là học sinh cấp 3 và sắp tới đây là môi trường mới hoàn toàn khác với cảm giác mình có trước đó . Chính là cánh cổng trường đời - Đh…
Katou Hiroshi hay Katou Yukito bị đày xuống trần gian vì dám có tình cảm với con người. Cậu từng là một thiên thần nhưng chỉ vì mắc phải sai lầm mà khiến cho bản thân bị tước đi đôi cánh cùng với việc phải chịu hình phạt : sống đến năm 30 tuổi . Hình phạt tưởng chừng vô hại nhưng ẩn sâu nó là những thử thách ch3t người trước độ tuổi 30, đặc biệt càng về sau sẽ càng khó vượt qua . Từng kiếp trôi qua cậu lại được cảm nhận mùi vị cay đắng của chữ "đời " - đã bao nhiêu lần bị tra tấn hành hạ bằng đủ thể loại hình thức - vô hình chung tạo thành cậu của ngày hôm nay : vô cảm , lạnh lùng , không ngại nhuốm máu chỉ để giữ lấy tính mạng . Mỗi lần tỉnh dậy sau cái chết của kiếp trước cậu chỉ đành bất lực "tồn tại" trong cái vỏ bọc tinh thần trống rỗng ngày qua ngày , có lẽ đã lâu rồi cậu ... chưa cảm nhận được sự ấm áp .…
Hi đây là lần đầu tiên mình viết truyện nên còn rất nhiều sai sót mong mọi người bỏ qua nhé... Mình viết truyện này dựa trên câu chuyện ngoài đời thật của mình và cũng dựa trên sau nhiều năm cày phim và kiểu mình hay mơ mộng về chuyện tình yêu. Tóm tắt nội dung truyện : Nói về câu chuyện của bạn tên Bee chuyển đến Anh Quốc học và crush một bạn tên Kyrio. Bee đã làm thế nào để trở nên thân thiết và gần gũi hơn với Kyrio thì mong mọi người hãy đón chờ câu chuyện nhé!…
Đây như một nơi để em có thể trút hết nỗi lòng mình ra. Tâm can em từ ngày gặp anh, lúc vui đến tưng tửng như người điên lúc buồn đến đờ đẫn cả người. Nhưng quan trọng nhất đây chỉ là tình cảm và cảm giác của riêng em. Đơn phương.…