"Nếu cậu làm sai , tớ sẽ đợi cho đến khi nào cậu nhận ra và sửa lại thành đúng thì thôi. Này, tớ là người rất kiên nhẫn đấy.""Dù phải đợi bao lâu, dù ngược xuôi ngang dọc anh cũng không ngại chờ đợi, chỉ cần em vẫn nhớ rằng ở góc nào đó trên thế gian này, luôn có một người đợi em."Viết xong: 09/03/2020Ngày đăng lại lần thứ 5: 13/08/2024Ngày đăng lần 6: 26/09/2024Ngày đăng nhiều hơn lần 6 vài lần: 14/12/2024…
Nga có một người chị gái tên là Diệu, chị ấy gần như hoàn hảo về mọi mặt. Diệu vừa xinh gái lại học giỏi, là niềm tự hào của bố mẹ và nhà trường. Nga dù có cố gắng như thế nào cũng không thể với tới, cô chìm đằm trong sự ghen ghét dành cho Diệu. Và điều đó vô tình khiến cuộc sống của cô bị đảo trộn và ngày càng xa cách với gia đình.Cho tới khi cô gặp Hoàng Thái, một đàn anh học cùng lớp với Diệu. Anh có một đôi mắt màu tím do bị rối loạn sắc tố, đôi mắt ấy đẹp rực rỡ như những bông bằng lăng, dịu dàng và ngọt ngào, kéo Nga vực khỏi đống bùn lầy của sự đố kỵ.Tớ là người mộng mơ nên truyện cũng sẽ mơ mộng như vậy đó ><.…
Đăng nghiêng người, cứ thế ngả đầu vào vai tôi. Mái tóc mềm mại cọ xát vào cổ khiến tôi hơi ngứa. Cả người Đăng toát ra mùi hương của loại nước hoa nào đó, tôi biết hắn vừa từ đâu về. Đăng luồn hai tay qua sau lưng tôi, kéo tôi lại gần, giọng khàn khàn, hơi thở còn vương mùi rượu: "Nãy mày thấy những gì rồi?" Tôi cố vùng ra, Đăng càng siết chặt lấy tôi. Tôi giở giọng hờn dỗi: "Chả thấy gì, chỉ thấy một thằng con trai ôm ấp một đứa con gái, vui vẻ tình tứ." Đăng nhìn thẳng vào mắt tôi, hai bên má đỏ lên vì rượu: "Hiểu lầm rồi, chúng nó đẩy tao, không cẩn thận va phải thôi, còn vui vẻ tình tứ ở đâu? Mắt mày có gắn thêm bộ lọc hiệu ứng trái tim bay phấp phới à?"Tôi tủi thân: "Vòng tay này vừa ôm các em rồi, bỏ tao ra." Men rượu nồng trong đêm khuya tĩnh vắng đã làm cho mối quan hệ của chúng tôi đi xa hơn một bước. Đăng không chiều theo ý tôi, hắn cười nhẹ rồi hôn lên má tôi một cái. "Các em đâu có được thế này." Tôi giật thót, cả người nóng bừng như lửa đốt. Bộ váy mỏng manh cùng những cơn gió đêm mùa hạ không làm tôi hạ hoả tí nào. Tôi nằm trọn trong vòng tay Đăng. Một tay hắn vẫn còn ôm chặt ngang eo, một tay thì đưa lên xoa đầu tôi thật dịu dàng.…
Vệt mây nhỏ luôn mang tự ti trong mình, các bạn khác chê nó xấu xí không ra hình thù gì. Nó sống lặng lẽ, ẩn mình trong màn đêm đen kịt. Rồi một ngày mặt trời bước đến, mặt trời thích nó và nói rằng nó đặc biệt, muốn làm bạn với nó. Vệt mây nhỏ xấu hổ, hỏi tại sao mặt trời lại thích nó, có bao nhiêu đám mây mang hình dáng đẹp đẽ thế cơ mà? Mặt trời trả lời khi con người nhìn lên bầu trời, người ta sẽ chú ý đến nó đầu tiên chứ không phải đám mây nào khác.Cậu là ánh sáng soi rọi cuộc đời tớ.Cre ảnh: PinterestKHÔNG ĐƯỢC REUP, CHUYỂN VER, MANG RA KHỎI WEB DƯỚI MỌI HÌNH THỨC.…
Đợi Trăng Tan.Thể loại : tình cảm học đường, lãng mạn, yêu thầm, đời thường, chữa lành, HE.Tình trạng : Hoàn Thành (17 chương + ? Ngoại truyện).Bìa truyện : Gió thổi, sơn trà nở hoa.Trịnh Như Xuân có một cô bạn thân như keo sơn, có một cậu bạn mà cô thầm mến từ thuở nhỏ, có một người anh tuy không phải anh ruột nhưng lại đối xử với cô vô cùng dịu dàng.Tình cảm giữa bốn đứa trẻ ban đầu đơn thuần trong trẻo, không biết bao giờ lại đâm chồi mọc rễ, trở thành tình yêu.Xuân thích cậu bạn kia rất lâu. Cậu ấy cứ như ánh nắng mặt trời chiếu xuống nhân gian, là cơn mưa mùa xuân mà cô tình nguyện ướt đẫm.Nhưng người cô thầm thích lại đơn phương người khác. Đau lòng nhỉ, người ấy lại là bạn thân của cô.Khi biết chuyện đó, Xuân không khóc, nhưng mắt cô đã long lanh ánh nước.Cô gục đầu xuống bàn, màn đêm đen thẫm điểm một ngôi sao băng."Đừng khóc..."Bên tai cô dường như có tiếng của một chàng trai. Một câu nói, như rút cạn sinh mệnh của anh.Một ngày trời trở lạnh, bạn thân của cô nói, cô ấy đang thầm thích một người.Xuân nghĩ mãi không ra, cô đi học cùng bạn bao năm, ở bên cạnh bạn từ nhỏ đến lớn, thế mà cô chẳng biết bạn yêu ai. Bạn cô yêu ai thế? Cô hỏi bạn, cuối cùng bạn chỉ lắc đầu, cười ra nước mắt và nói với cô một câu khó hiểu."Xuân này, đã bao giờ cậu từng nghĩ, cậu có một người anh tuyệt vời nhất trên thế giới chưa?"…
"Tại sao cậu không xưng tớ với cậu giống như khi nói chuyện với Phương Chi vậy?" Tôi xoay người đi lùi, mắt nhìn cậu ấy nói lên thắc mắc của mình."Vì cậu ấy là bạn." Hải Đăng tiến nhanh lại gần, miệng nhoẻn lên cười."Còn tớ thì sao, tớ cũng là...""Còn em là người tôi yêu." Dưới hàng hoa giấy rợp sắc đung đưa, hai má tôi đỏ lựng như trái cà chua, còn cậu ấy thì tinh nghịch mỉm cười.…
Suy cho cùng, tuổi trẻ và trái tim mang lời yêu đã cho mình biết nhiều điều. Mình biết thế nào là thích một người, biết thế nào là phấn đấu hết sức, gom góp đủ dũng khí để bày tỏ lời thương cùng cậu.------------Thể loại: tình cảm, học đường (đại học)Truyện thuộc sở hữu của @PhuonggNam và chỉ được đăng duy nhất tại W A T T P A D…
Tên cũ: Đoá dành dành của riêng anh Tên mới: chắc là "Dành dành chớm hạ" đấyNgày bắt đầu lên ý tưởng và viết: 8/7/2023Ngày kết thúc: 18/1/2024Thái Nguyên ngày 08/04/2016, Trần Hoàng Việt Anh đã gặp được Trịnh Khánh Hạ của đời mình.Bìa: Lấy ảnh trên pinterest, edit by me…
bởi vì tình yêu trong ta là vô tận,🌷được hồi sinh vào 16/02/2025.- textfic xàm nho để lưu lại kỉ niệm.- lowercase.- tên truyện để tượng trưng, không liên quan đến cốt truyện lắm.- đã có sẵn couple, vui lòng không đòi tác giả đổi.- chẳng có gì ngoài dăm ba mấy chuyện lông gà vỏ tỏi xảy ra mỗi ngày của mấy đứa học sinh cấp 3.- bình luận thật nhiều để chương mới nhanh ra hơn.🌷viết bởi thiên dạ.…
Một câu giới thiệu: Ai sẽ là người thua cuộc trước?---------⚠️Warning: Teenfic motif những năm 2010, nhân vật kiểu cũ với nhiều tình tiết và nội dung không phù hợp với chuẩn mực và thời điểm hiện tại. Vui lòng cân nhắc trước khi đọc.----------Tóm tắt về bối cảnh: Một bộ teenfic với bối cảnh học đường lấy cảm hứng từ 100 motif siêu cũ và 1000 tình tiết quen thuộc từ những năm 2010, sau đó mang đi viết lại theo một cách khác vào năm 2020, với sự thay đổi về góc nhìn và tuyến nhân vật chính-phụ.Tóm tắt về nội dung: Câu chuyện tình yêu được cả thế giới ủng hộ của hai bạn trẻ 17 tuổi có cuộc đời hoàn hảo không sóng gió, nhưng bằng một cách nào đó nó lại lằng nhằng dây dưa đến 103 chương truyện.----------Nhân vật được xây dựng theo kiểu xưa cũ, không gần gũi và mới mẻ như những truyện được sáng tác gần đây. Danh xưng của nhân vật ở tên truyện thiên về hình tượng cool ngầu, nổi loạn hơn là về vấn đề tình cảm.-----------Hướng dẫn "sử dụng":Teenfic đời đầu hường phấn trên trời, motif cũ xa xôi hơn 10 năm trước, nhân vật phản diện và hoàn hảo, tình tiết ảo tung chảo kèm theo 7749 cái tag khác, có thể không phù hợp với số đông.Truyện được viết theo chiều hướng phim ảnh phù phiếm, tình tiết bị cường điệu hoá, drama ngập mặt, không liên hệ với thực tế.…
Tiểu thư Hứa gia lại mang họ Hàn. Tổng giám đốc Hồ thị nổi tiếng lạnh lùng, cuồng công việc lại có những lúc ấm áp đến thế. Hai con người, hai số phận. Điểm chung giữa họ là quá khứ đau thương, đầy thù hận. Sợi dây liên kết họ với nhau chỉ có thể nói là "định mệnh".…
Tên truyện: Gió hạ thổi cậu đến bên tôiTác giả: Bachlam27Thể loại: yêu thầm, học đường, ngôn tình.Yêu thầm thật ra không đáng sợ, đáng sợ là người đó lại quá nổi trội, quá xuất sắc.Cậu ấy là một học sinh ngoan, lại học rất giỏi, gương mặt sáng sủa và ưa nhìn, thậm chí còn được tuyển thẳng vào trường top đầu cả nước, có vô số cô gái để ý.Trái lại, tôi lại là một cô gái hướng nội, nhát gan. Làn da đen, mắt một mí, cặp mắt kính dày cộp càng khiến tôi tự ti hơn khi thấy cậu.Mùa hạ lại đến rồi, có lẽ khi kết thúc mùa hạ này, tình yêu thầm lặng của tôi cũng sẽ kết thúc.Gió hạ nhè nhẹ thổi, cậu đứng đó nhìn tôi khẽ cười. Trái tim tôi cũng lỡ mất một nhịp, nhìn cậu dưới gốc cây bàng lặng nghe tiếng lá xào xạc. Bức thư tình chưa kịp trao cũng theo cơn gió mùa hạ ấy mà bay đi."Không hi vọng sau này cậu thành công hay giàu có, chỉ mong rằng quãng đường còn lại bình an và hạnh phúc."…
Tôi có tiền sử về bệnh tâm lý, vì thế nên tôi sử dụng các loại thuốc an thần khá thường xuyên. Tôi cứ nghĩ đời mình sẽ chỉ có thế cho đến khi tôi gặp Mắt Kiếng - chàng thơ của tôi, người mà sẽ mãi mãi không bao giờ hướng về con nghiện này. Tình thì bại trận, gia đình thì lục đục.. Nhiều lúc tôi chỉ muốn trốn ở đâu đó và phê pha cho quên hết sự đời. Và thằng điên đó xuất hiện, loại thuốc an thần có một không hai đó thực sự đã khiến tôi quên đi hết tất cả mọi thứ.. Độ tuổi phù hợp: 17+ Warning: truyện sẽ có rất nhiều yếu tố độc hại, có xu hướng 18+, nên cân nhắc trước khi đọc. Xin cảm ơn.…
Yêu sớm, liệu có thể bên nhau đến cuối cùng? ....Một vài lưu ý trước khi đọc bộ này nhé các bạn ơi. - Truyện này tớ viết full cách đây hơn hai năm rồi, văn phong có lẽ còn non nớt, không hợp vui lòng click back, góp ý nhẹ nhàng, không buông lời sắc mỏng. - Truyện không phải dạng drama kịch tính, rất bình yên, không plot twist. - Truyện đa phần là do trải nghiệm của tớ từ những năm cấp ba, tại trường cấp ba của tớ luôn, vậy nên có thể sẽ có khác biệt giữa các vùng miền. - Đầu mỗi chương sẽ thường lặp lại câu cuối của chương trước, vì hồi xưa tớ đăng Facebook, làm thế để mọi người đọc dễ nhớ chương trước hơn, tớ chưa có thời gian chỉnh sửa lại nên cứ thế đăng luôn. - Truyện đã full, gồm 96 chương, không ngoại truyện. Xin cảm ơn các bạn đã đọc những dòng này ợ ❤️ chúc các cậu đọc truyện vui vẻeee 🥰…
"Nếu có một ngày nào đó...tớ nói nếu thôi nhé, cậu hoàn toàn không nhớ tớ thì sao?"Tay chỉnh dây đàn của Bình dừng lại, ngẩng đầu lên nhìn Bình An.Cô vẫn nhìn bảng vẽ trước mặt, tay thon dài cầm chiếc bút chì 2B phác những đường nét đầu tiên.Cái nhìn ngắn ngủi, Bình nhìn cây đàn trong tay, nhưng tay cậu không cử động nữa."Sẽ không, bà tớ nói không có ký ức nào có thể tan biến hoàn toàn cả, huống chi..."Không biết Bình An quay sang nhìn cậu từ khi nào, Bình nhìn cô, trên gương mặt điển trai xuất hiện một nụ cười nhẹ, cậu đặt tay lên đầu Bình An."Tớ sẽ viết riêng một bài hát tặng cậu.""Một ngày nào đó, khi bài hát được phát hành, mọi người đều sẽ nghe và biết rồi, tớ sao có thể quên cậu đây nhỉ."Ngày hôm đó, cả hai chỉ là những bạn nhỏ mới 17 tuổi ngồi nói với nhau về chuyện tương lai tại thị trấn Cát Bà thân thương, có tranh vẽ, có bản nhạc, dường như có cả hương vị của biển lẫn trong gió hè... **************Rất nhiều năm sau đó, khi mà Bình An gặp lại Bình, thị trấn Cát Bà đổi thành thủ đô Hà Nội, không còn tranh vẽ, không còn bản nhạc, cũng không còn mùi biển.Mà Bình đã thực hiện được nguyện vọng của mình, trở thành một ca sĩ top đầu trong nước, nhưng bài hát về Bình An mãi không được phát hành, dường như đã bị chủ nhân của nó lãng quên...*Lưu ý: Mọi địa điểm trong truyện chỉ có địa danh Hà Nội và đảo Cát Bà là thật, hầu như còn lại là sản phẩm tưởng tượng, đừng đối chiếu với thực tế.[📝Ngày viết: 30/12/2024.]…
Trong ký ức của Hạnh Nguyên, nơi hoàng hôn đẹp nhất là sân thượng trường trung học, là con đường mòn dọc cánh rừng xa, là cảng biển tấp nập tại một thành phố lạ. Những nơi này không liên quan gì đến nhau. Chúng chỉ có một điểm chung duy nhất: Vào những buổi chiều ấy, người ngắm mặt trời lặn cùng cô là Việt Sơn.----------Giới thiệu một cách drama:Sau khi phủ nhận mối quan hệ với cậu bạn thanh mai trúc mã, Hạnh Nguyên vô tình ngã vào vòng tay của một chàng trai khác theo đúng nghĩa đen.Trong mắt những người bạn cũ, Hạnh Nguyên và Việt Sơn không có bất kỳ liên hệ nào trong quá khứ. Chỉ có họ mới biết đây không phải là lần đầu tiên cả hai gặp mặt, không phải lần đầu tiên nói chuyện cùng nhau. Giữa hai người tồn tại một vài bí mật, đôi chút kỷ niệm và vô vàn cảm xúc về đối phương.Thời gian cứ thế trôi qua, lên đại học, Hạnh Nguyên gặp lại Việt Sơn trong một tình huống đầy khó xử, và sau đó họ làm quen lại từ đầu.----------Thể loại: Truyện teen, học đường (chắc vậy) (bối cảnh đại học xen lẫn hồi tưởng cấp 3), tình cảm, nhẹ nhàng, giàu x giàu...----------[Tác giả: Đam mê đào hố, đăng lên xí ngày đăng với tên truyện trước rồi viết tiếp sau. Bìa dùng tạm, nếu theo được thì sẽ đổi bìa. Viết chơi cho vui, chưa biết tương lai thế nào.]***(2/8/2024 - dương vô cực)…
Gửi thời thanh xuân ngây thơ tươi đẹp là bộ phim được chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của nhà văn Triệu Kiền Kiền, kể câu chuyện của cô nàng hậu đậu Trần Tiểu Hy và anh chàng kiêu ngạo gian xảo Giang Thần, từ thanh mai trúc mã đến khi lỡ lạc mấtác phẩm Gửi Ký Ức Đẹp Đẽ Đơn Thuần Của Chúng Ta của tác giả Triệu Kiền Kiền thuộc thể loại ngôn tình hiện đại, nhẹ nhàng, thanh mai trúc mã, gương vỡ lại lành.Phim ảnh và tiểu thuyết tình cảm đều gọi những cặp nam nữ lớn lên bên nhau từ thuở ấu thơ là "thanh mai trúc mã", hơn nữa còn chia thành hai loại thường gặp nhất. Một loại là tương thân tương ái, giữa hai người nảy sinh tình cảm thân thiết như ruột thịt, cùng nhau đào tổ ong vò vẽ cùng nhau bị ong chích, cùng nhau trộm khoai lang cùng nhau ăn đòn, tháng tháng năm năm qua đi bỗng nhiên quay đầu mới phát hiện tình bằng hữu đã sớm nảy nở trở thành tình yêu. Một loại lại là nhìn nhau đã thấy ghét cay ghét đắng, giữa hai người chỉ có ăn miếng trả miếng, từ xa trông lại chỉ hận không thể xông lên cắn xé đối phương, có cơ hội liền xì van xe đạp của hắn, sau khi lớn lên mới đột nhiên phát hiện, a, hóa ra đây lại là người tôi yêu.Đáng tiếc tôi và Giang Thần trong truyện hot này đều không nằm trong hai loại trên, năm tháng đằng đẵng trôi qua, tôi và cậu ta chỉ đơn thuần là hàng xóm đối diện nhà nhau. Mỗi ngày ở phía bên kia cậu ta luyện đánh đàn piano leng keng leng keng, ở phía bên này tôi chăm chú xem phim hoạt hình Maruko. Mỗi lần vô tình quên mất bài tập về nhà, tôi đều chạy sang ấn chuông cửa nhà Giang Thần,…
"Sao em học tệ dữ vậy em? Con trai cô toàn tự học ở nhà, vậy mà mới đạt giải học sinh giỏi nhất thành phố. Em mà là con dâu cô, chắc cô phải lên chùa để cầu bình an quá." Kể từ lúc nghe cô Thoả nói câu này, tôi biết mục tiêu của mình không phải là con điểm mười môn Anh Văn.Mục tiêu của tôi, chính là Nghiêm Trường Toản. Không đâu xa, con trai cô Thoả chủ nhiệm.--------Tác giả: Nai ConNgày xuất phát: 12/09/2024…
Giới thiệu: Hoàng An bắt đầu cuộc sống cấp 3 ở trường THPT Nguyễn Huệ, ngôi trường trọng điểm của thành phố chỉ xếp sau trường chuyên. Cô học cùng lớp 10A7 với người bạn thân của mình là Hoa Anh.Ở đây cô đã làm quen được nhiều bạn mới như Nhật Khôi, Gia Nguyên, Vũ Khang và nhiều nhân vật chưa được xuất hiện nữa. Sẽ có một tình yêu lãng mạn hay những tiếc nuối đang chờ Hoàng An ở thời gian này?Tương lai chưa biết trước được điều gì nhưng chắc chắn chúng ta sẽ đi cùng nhau, cùng nhau trưởng thành.Trích đoạn:"Tiếp theo đến lớp phó học tập, có ai xung phong không?" Thầy Phong hỏi.Gia Nguyên đã nhanh tay cầm tay cậu bạn của mình lên: "Thầy ơi, em đề cử Nhật Khôi."Người bên cạnh không kịp phản ứng, cũng bị cậu ta giữ chặt bằng hai tay không nhấc xuống được: "Cậu muốn chết à?" Quay sang trừng mắt nhéo mạnh."Được, vậy để Khôi làm lớp phó học tập, hàng ngày đi thu bài tập ở nhà của các bạn trong lớp mang đến văn phòng cho thầy nhé." Thầy Phong không để cậu có cơ hội từ chối. "Tiếp theo đến lớp phó kỉ luật.""Tôi đang giúp cậu đấy thôi, thấy cô bạn Mỹ Linh từ nãy đến giờ cứ thỉnh thoảng lại liếc mắt đưa tình với cậu. Hai người một thủ khoa, một á khoa xứng đôi vừa lứa vậy còn gì?" Gia Nguyên nháy mắt vừa cười vừa nói: "Đây là có hội tốt để tiếp cận người đẹp, cậu hiểu không?""Biến."Coi như đã trả thù được vừa nãy, Gia Nguyên hớn hở cười.…