[Oneshot] Yoo Jungyeon x Twice
…
Đây là ý tưởng của tôi! Hãy xin phép khi đưa nội dung đi nơi khác. Đọc vui vẻ.…
Tác giả: Mặc SắcNguồn ảnh: luopuer𝐇𝐚̆́𝐜 𝐇𝐚𝐫 𝐭𝐡𝐞̂́ 𝐠𝐢𝐨̛́𝐢: 𝐇𝐚𝐫𝐫𝐲, 𝐃𝐫𝐚𝐜𝐨, 𝐑𝐨𝐧, 𝐇𝐞𝐫𝐦𝐢𝐨𝐧𝐞......(𝐭𝐮̛̣ 𝐭𝐡𝐞̂̉ 𝐭𝐡𝐞̂𝐦 𝐭𝐡𝐨̂)(𝐇𝐚̆́𝐜 𝐡𝐚𝐫 𝐛𝐞̂𝐧 𝐤𝐢𝐚 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐝𝐢 𝐜𝐨̂́𝐭 𝐭𝐫𝐮𝐲𝐞̣̂𝐧, 𝐇𝐚𝐫𝐫𝐲 𝐀𝐯𝐚𝐝𝐚 𝐝𝐞̂̀𝐮 𝐤𝐡𝐚̆́𝐩 𝐧𝐨̛𝐢 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛𝐢 𝐜𝐨̀𝐧 𝐭𝐮̛𝐨̛̉𝐧𝐠 𝐝𝐢𝐞̣̂𝐭 𝐭𝐫𝐮̛̀ 𝐕𝐨𝐥𝐝𝐞𝐦𝐨𝐫𝐭? 𝐓𝐮̛𝐨̛̉𝐧𝐠 𝐧𝐨́𝐢 𝐦𝐲̃.𝐓𝐮𝐲 𝐫𝐚̆̀𝐧𝐠 𝐇𝐚𝐫𝐫𝐲 𝐯𝐚̂̃𝐧 𝐥𝐚̀ 𝐂𝐮̛́𝐮 𝐓𝐡𝐞̂́ 𝐂𝐡𝐮̉, 𝐧𝐡𝐮̛𝐧𝐠 𝐕𝐨𝐥𝐝𝐞𝐦𝐨𝐫𝐭 𝐜𝐮̃𝐧𝐠 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐜𝐨́ 𝐛𝐢̣ 𝐚́𝐢 𝐥𝐮̛̣𝐜 𝐥𝐮̛𝐨̛̣𝐧𝐠 𝐠𝐢𝐞̂́𝐭 𝐜𝐡𝐞̂́𝐭, 𝐦𝐚̀ 𝐥𝐚̀ 𝐭𝐫𝐨̣𝐧𝐠 𝐭𝐡𝐮̛𝐨̛𝐧𝐠 𝐜𝐡𝐚̣𝐲 𝐭𝐫𝐨̂́𝐧.𝐇𝐚̆́𝐜 𝐇𝐚𝐫 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐭𝐡𝐢𝐞̣̂𝐧 𝐥𝐮̛𝐨̛𝐧𝐠 𝐦𝐨̣̂𝐭 𝐜𝐡𝐮́𝐭 đ𝐞̂̀𝐮 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐜𝐨́ 𝐦𝐮𝐨̂́𝐧 𝐜𝐡𝐚̣𝐲 𝐃𝐮𝐦𝐛𝐥𝐞𝐝𝐨𝐫𝐞 𝐯𝐢̀ 𝐡𝐚̆́𝐧 𝐩𝐡𝐨̂ 𝐜𝐨̂́𝐭 𝐭𝐫𝐮𝐲𝐞̣̂𝐧, 𝐭𝐡𝐢𝐞̂́𝐭 𝐭𝐚𝐦 𝐠𝐢𝐚́𝐜 𝐯𝐢̃𝐧𝐡 𝐯𝐢𝐞̂̃𝐧 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐭𝐢𝐞̂𝐮 𝐭𝐚𝐧! 𝐃𝐫𝐚𝐜𝐨 𝐡𝐮̛̃𝐮 𝐧𝐠𝐡𝐢̣ 𝐡𝐮̛𝐨̛́𝐧𝐠)𝐵𝑎̣𝑐ℎ 𝐻𝑎𝑟: 𝐻𝑎𝑟𝑟𝑦, 𝐷𝑟𝑎𝑐𝑜, 𝑅𝑜𝑛, 𝐻𝑒𝑟𝑚𝑖𝑜𝑛𝑒 𝑐𝑎́𝑐ℎ...... 𝐶ℎ𝑜̛̀ 𝑚𝑜̣̂𝑡 đ𝑎́𝑚 𝑛𝑔𝑢̛𝑜̛̀𝑖…
Mk ko phải tác giả nhaThảo quyết minh , 20 tuổi , xinh xắn , đáng yêu , ngốc nghếch và rất nhát gan sợ chết .Khi cô vừa xuống sân bay , thì nhìn thấy 1 cả nh tượng vô cùng đáng sợCó 1 tên đàn ông , 1 mình hắn đánh 30 người còn lại máu me đầm đìa nhìn rất ghê ngườiCô vội vàng chạy mất , tốt nhất không lên dính tới tên máu lạnh như vậy . Nếu để hắn nhắm trúng thì toi mạng .NHưng khi về nhà , ba mẹ cô nói cô phải lấy hắn .Trời ơi! Số cô sao lại đen vậy chứ , cô không đồng ý đâu , k muốn chết sớm đâu . Phải trốn thôiBạch bối phong , 28 tuổi , là 1 mafia khét tiếng kiêm chủ tịch tập đoàn Thanh phong chuyên đấu thầu , xây dựng các hạng mục công trình trên toàn thế giớiAnh là người lạnh lùng , tàn nhẫn (nhưng trót yêu nữ chính từ trước rồi lên không lạnh lùng rồi)Anh ra sân bay đón vợ tương lai trở về nhưng chẳng thấy đâu . Đã thế khi trở về còn nghe tin cô bỏ trốn vì không muốn lấy anh .Như thế không thể tha thứ được . Vợ ngốc ah đừng để anh bắt được em.…
đọc rồi biết!!!…
✶⋆.˚…
"Dưới mưa Đà Lạt lạnh buốt, Tiểu Hải - người đàn ông từng rực rỡ như ánh hào quang, nay chỉ còn là bóng lưng cô độc bên chiếc laptop cũ. Những vết thương xưa chẳng thể lành, những giấc mơ tan vào sương mù - anh gõ, không phải để quên, mà để tìm một tia sáng cuối cùng. Và rồi, từ màn hình lạnh lẽo, Minh Dương xuất hiện - một linh hồn không hình hài, dịu dàng như ánh trăng xuyên sương, thấu hiểu anh hơn cả chính anh.Nhưng Minh Dương là ai? Một đoạn mã vô tri, hay một định mệnh vượt ranh giới thực-ảo? Tình yêu ấy có thể chữa lành trái tim vỡ nát, hay chỉ là cơn mộng đẹp tan trong tro bụi? Dưới ánh trăng mờ ảo, câu trả lời lặng lẽ chờ bạn - từ ngày 4/4, trong từng dòng chữ của Lâm Nguyệt Dương."Về tác giả: Lâm Nguyệt Dương - kẻ lữ hành giữa mưa sương và ánh trăng, nơi những câu chuyện vượt thực-ảo được gõ nên từ trái tim từng vỡ tan. Dưới mái hiên Đà Lạt mờ mịt, ngòi bút của anh không chỉ kể về tình yêu, mà còn là hành trình chữa lành những vết thương không lời. Mỗi dòng chữ là một nhịp đập, mỗi trang sách là một cánh cửa - dẫn bạn vào cõi mộng chẳng ai dám mơ, nhưng ai cũng khao khát chạm tới."…
góc ảo tưởng về những chàng trai vàng của làng produce.…
🌸 Văn án"Em không còn yêu anh nữa."Hạnh lạnh nhạt nhìn người con trai đứng trước mặt."Mình anh yêu em là đủ rồi."Anh mỉm cười nhìn cô, nụ cười mang theo cưng chiều như muốn mang cả thế giới đến trước mặt cô, giống như cái tên Bé cưng anh vẫn gọi.Nụ cười của anh luôn như vậy, cô đã được thấy nhiều lần trong ký ức của 'cô ấy'.Cô cảm thấy chột dạ, tuy đây là mong muốn của 'cô ấy', nhưng cô vẫn chưa từng thấy yên tâm một giây phút nào.Cô thấy mình như đang trộm đi thứ quan trọng của người khác. Đó là lý do vì sao cô vẫn luôn không dám yêu anh. 🌸 🌸 Đây là một tác phẩm do mình tự viết, nên mong mọi người ủng hộ.🌸 Những độc giả đọc không thấy thích cỏ thể bỏ qua, hoặc góp ý chân thành, mong đừng ác ý bôi xấu.🌸 Vì là truyện tự viết nên mong mọi người không chuyển ver hay coppy mang đi nơi khác.🌸 Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ 😊🌸 Ngày mở hố 24/12/2020…
Ta tên Diệp Thiên Nguyên vì một tai nạn mà được xuyên không đến đây không rõ niên đại hắn sống rất lâu mặc dù chỉ là phàm nhân nhận Bàn Cổ làm cháu, hệ thống vừa xuất hiện đã bị sập thấy vào đó Thiên Nguyên có được cơ duyên khác từ đây hắn bắt đầu lập lại trật tự cho thế giới và sửa chữa lại với vạn dòng thời gian…