Hanahaki.
Không dành cho những ngày buồn.…
Không dành cho những ngày buồn.…
Fanfic: Triển Hiên x Lưu Hiên Thừa (Triển Trí Vĩ x Lưu Tranh)Sau khi đóng máy, cây tâm nguyện của đoàn phim được quán cà phê giữ lại. Trên đó viết đầy giấy ghi chú ước nguyện của mọi người, chỉ không có của Lưu Tranh. Vậy giấy ghi chú của Lưu Tranh đã đi đâu rồi?Tag: Trước ngược sau ngọt, HE (Tui không nỡ viết BE cho 2 đứa, dù là trong Fic cũng không nỡ)Chỉ là những mẫu truyện nhỏ ngọt ngào sau khi đóng máy.…
Nh sản phẩm gảnk gỗi của pé TvT;-;…
Nghĩ về em nữa đi.…
Luca Balsa - một tên tù nhân đang được giam giữ ở nhà tù XXX đã biến mất.Không ai biết anh ta đã thoát ra thế nào hay được ai cứu, họ chỉ cho rằng anh ta đã trốn đi như một tên chuột nhắt.Nhưng đâu ai biết được, nơi mà hiện tại anh ta đang ở, còn khổ sở hơn là bị nhốt ở trong tù.Cái kẻ mà đưa anh đi, không ai khác ngoài cậu ta - Edgar Valden.Cậu ta là một tên điên cuồng, một hoạ sĩ dùng máu của kẻ khác để vẽ nên bức tranh của mình, một tên mê muội anh tới đáng sợ."Anh không nhớ tôi là ai, thì tôi sẽ ép anh phải nhớ, Luca 'Valden'~"-------------------------------------------------------------------Fandom: Identity VCouple: Edgar Valden(top) x Luca Balsa(bot)OOC!Không thích xin đừng đọc…
🚫 Đây là truyện Dlie viết nên không được đem sang chỗ khác, chuyển ver và ghi đúng tên tác giả 🚫Trong cuộc sống bộn bề tôi và anh đã gặp thấy nhau trong quán cafe ấy. Anh ấy đến làm quen và dần dần mỗi lần tôi đến quán cafe ấy thì anh ấy đều đem loại nước uống tôi thích ra. Cả hai đều có cảm ý với nhau nhưng chẳng một ai dám nói. Đến cả tên nhau cũng chả ai biết. Và còn những câu chuyện hấp dẫn phía sau nữa hay đón xem và ủng hộ truyện của Dlie nhé!!! 😊…
OOC…
Những câu hỏi nhỏ dành cho 2 bạn trẻ…
"Chúng ta yêu nhau, không phải để chữa lành.Mà để cùng nhau chìm xuống, tận đáy."Quang Anh - Họa sĩ thiên tài từng đoạt nhiều giải thưởng, sau tai nạn mất đi người thân, sống ẩn dật trên gác xép và bắt đầu nghe thấy tiếng nói trong đầu.Đức Duy - Bệnh nhân tâm thần trốn viện, từng là học sinh giỏi, hiền lành, ngoan ngoãn, nhưng sau một vụ việc không ai nhắc đến, cậu biến mất khỏi xã hội.Hai kẻ điên - một người vẽ, một người viết - tìm thấy nhau trong một căn phòng khép kín với ánh đèn mờ và tường dán đầy tranh máu.Họ yêu nhau.Nhưng tình yêu đó không kéo họ lên.Mà kéo họ xuống sâu hơn. Vào một cơn mê đẫm máu, nơi không có đúng - sai, chỉ có bản năng, chiếm hữu và khát vọng được tồn tại trong tâm trí người còn lại.Đây không phải một câu chuyện chữa lành.Không ai được cứu.Không ai tốt.Chỉ có hai linh hồn méo mó, nhìn thấy bản thân mình trong sự điên loạn của đối phương - và yêu nhau, như yêu chính phần xấu xí nhất trong mình.…
chỉ là vài đoản thơ mình viết vì suy thôi:(…
"JungKook, chúng ta chơi một trò được chứ ?""là trò gì vậy ?""yêu anh đi""em thua cuộc rồi, em yêu anh nhiều hơn em nghĩ"…
Nếu có thể, tôi muốn làm điều gì đó cho cậu...…
Có lẽ có những thứ mà suốt đời này ta căn bản là không thể nào thay đổi được : bản thân ta , tính cách hay cả lối suy nghĩ . Tớ đã rất muốn là tất cả mọi thứ của cậu nhưng .…mọi thứ mà cậu muốn tớ làm tớ lại không thể .Tớ muốn mình biến mất đi để được một lúc nào đó cậu đến hỏi :" Cậu ấy đâu rồi ?"rồi lại còn muốn cậu đi tìm tớ - một chút thôi cũng được …và đến khi gặp lại tớ , lặng lẽ thôi hãy nói :" tớ biết cậu"…
Tình yêu thoáng qua như gió mát mùa hạ. Bàn tay của họ sẽ đó để bạn nắm lấy. Thế bạn của tôi, bạn có đồng ý tay trong tay muôn kiếp muôn đời ?…
fanfic NinhDu, Revengedlove, Xuyên không, truy thê, bl…