hình như tôi và cậu ta học chung với nhau từ rất lâu rồi , tự nhiên bây giờ có chút thích cậu ta rồi nhưng cậu ấy không thích tôi . 3 năm cấp chưa một giây nào tôi ngừng thích cậu mỗi nhưng giờ tôi không muốn thích cậu nữa...…
Thanh Xuân của mỗi con người đều chỉ vỏn vẹn trong vài năm. Nếu trong những năm tháng Thanh Xuân đó không gặp được người mình thương sẽ rất tẻ nhạt và buồn bã đúng không nè? Để Thanh Xuân có chút mặn mà thì phải gặp được người mình thương, phải biết thương một người là như thế nào mới thật sự là một Thanh Xuân mặn mà. Hãy vô truyện để xem xem, cái cảm giác gặp được người mình thương và cái cảm giác thương người đó sẽ như thế nào nha!?…
"Chúa hãy thanh tẩy những tội lỗi mà tôi đã gây ra, hãy rửa tôi bằng nước thánh và giải thoát tôi khỏi hố sâu của tội lỗi, làm ơn.""Con người thật ngu ngốc khi đã hại chính đồng loại của mình, chỉ vì tiền và vì những phát minh ngu ngốc đó, loài người đúng là hạ đẳng""Tình cảm là gì, nghe nói chúng rất đẹp đẽ mà đúng không? tôi không bao giờ cảm nhận được nó và những thứ tốt đẹp xung quanh nó"Vào đọc rồi biết nhé mọi người!Thể loại:-hiện đại, chiến tranh, hành động, máu mefandom:-CountryhumansTất cả đều là ý tưởng của tôi, nếu thấy nó giống một bộ truyện nào khác thì xin lỗi.truyện Viết ra để thoả mãn con người điên khùng của tôi nên nếu nuốt không nổi thì out hộ…
[Hân hạnh chào mọi người ở bên nick Wtt này, Tôi sẽ tiếp tục truyện AllNam, tiếp tục ở cốt truyện thứ 2 còn ai muốn về coi kiếp 1 thì có thể tìm lại nick cũ bên MG để coi nhé, Còn tên gì thì... Ai biết thì đưa đi chứ tôi mâts acc đó rồi 💅 , Nhưng mà cũng không khuyến khích đọc để hư mắt đâu :))), Truyện đó từ thời tôi còn newbie nên viết sơ sài lắm, Còn việc nếu ai thấy chap tuyển mem thì lơ đi, Vì Group bây giờ rã rồi, Và... Đừng mong truyện này tôi sẽ viết H như truyện trước.Thân.][Cốt truyện]Tôi tỉnh lại ở một căn phòng xa lạ so với lúc trước, Từ khi viên đạn đó bay thẳng qua đầu tôi, Trước khi cảm thấy đau thì tôi đã chết vì tổn thương phần đầu rồi, Chỉ nghe được loáng thoáng tiếng ai khóc, Và một người phụ nữ đứng trước mặt tôi, Bà tuy toàn thân màu trắng hư vô nhưng tôi lại cảm thấy quen thuộc, Như đã từng gặp qua rồi, Bà bận áo vải nhiều chỗ Khâu vá, Và chiếc nón lá quen thuộc, Tôi đã nhận ra người phụ nữ này."Mẹ?"Tôi đi lại gần người mà tôi gọi là "mẹ" Ảo ảnh kết thúc, Tôi mở mắt ra và nhìn thấy mình nằm ở một nơi khác.…
hello mọi người,đây không hẵn là 1 fic mà chỉ là nơi bày tỏ những điều mình đã và đang chịu đựng hằng ngày và mình nghĩ đôi lúc 1 trong số chúng ta cũng bị vậy,chúng ta đã chết đi từng chút từng chút một như thế nào?…
Ây dà,thôi,vào phần giới thiệu nhân vật nhaKAWAII KANA:Là 1 cô thư kí tài năng.16 tuổi nhưng đã được nhận vào làm việc tại tập đoàn nhất nhì Nhật Bản.Tính tình lạnh lùng,thuộc dạng ăn miếng trả miếng.Hơn cả hotgirlAKASHI SEIJUROU:Là chủ tịch công ty Akashi và hiện giờ đang là sếp của Kawaii.Điều đặc biệt ở đây giữa anh và Kana đều có 1 điểm chung là TÓC CẢ 2 ĐỀU 1 MÀU ĐỎ CHÓI,tính tình thì y như cái tựa rồi…