Thể loại: Hiện đại, cưới trước yêu sau, "chết vì mật ngọt"Câu chuyện về em - một nhà thiết kế thời trang trẻ tuổi đi du học Úc trở về nước. Vừa về đã bị bố mẹ bắt đi coi mắt rất nhiều người nhưng vẫn chưa ưng ai.Cô cũng bị bố mẹ giục kết hôn.Trong một lần em đi coi mắt vô tình nhầm người. Người đó lại chính là cô, chưa kịp tìm hiểu gì em liền đề nghị kết hôn.Cô bất ngờ nhưng liền đồng ýSau khi đăng kí kết hôn xong liền phát hiện mình đã nhầm đối tượng nhưng đã muộn rồi..." Truyện dựa trên truyện đã từng đọc nhưng nội dung sẽ thay đổi cho hợp lí hơn"…
Kiều Anh là một người có tính cách dễ thương và diệu dàng,hiền lành tốt bụng dễ bị bất nạt,và có nhiều bạn yêu thích, nhưng vì ngoại hình nổi bật của mình mà cũng có nhiều người ghét,nên cô cũng bị bất nạt vài lần,một hôm cô gặp được một người,bạn trong khá đẹp trai,và chuyện tình của cô bất đầu…
Tác giả:Dạ Vô Thanh-----Từ lúc sinh ra cho đến khi qua đời, con người trải qua một quá trình vô cùng đặc biệt. Nhưng có những ai vẫn cứ muốn sống, thi thể không muốn rời khỏi thế giới của chúng ta, và quỷ cũng cứ muốn tiếp tục hành trình trên trần gian. người làm nghề đạo sĩ thì lại phải đối mặt với việc "cắt đứt" hơi thở cuối cùng của những người đã qua đời mà không muốn đón nhận cái chết.Tuy nhiên, ai sẽ dám thực hiện việc này và liệu họ có đủ can đảm không?Trong những khu rừng núi hoang vắng, những nơi chôn cất yên tĩnh, có những nơi không muốn bị người sống đặt chân vào...…
Chuyện xoay quanh Minh, một đầu bếp có tài năng và đồng thời cũng là một tên tội phạm giết người hàng loạt; và Tú, một cô gái, chủ một tiệm bánh ngọt và cùng với đó cũng là một tội phạm buôn bán ma tuý. Trong quá trình sống và làm việc phạm pháp, Minh và Tú gặp gỡ những mối quan hệ bất ngờ làm rung chuyển con người họ, dẫn đến những thay đổi và giằng xé trong tâm can mỗi người. Câu chuyện tô vẽ nên xã hội và tâm lý của người trẻ tuổi ở thời điểm hiện tại.Hồi sau của câu chuyện có mặt thêm nhân vật chính thứ ba: Bảo, một thanh tra dân sự trẻ, mới vào nghề, sống với mục đích thực thi lẽ phải và có tâm trong công việc. Trong một lần kiểm tra vệ sinh tiệm bánh của Tú, Bảo nảy sinh những nghi ngờ. Và anh quyết định bắt tay vào, bí mật điều tra về Tú. Giữa một xã hội suy đồi trong cả đạo đức và pháp luật, một mình Bảo đứng ra đấu tranh chống lại thế lực đen bất khả xâm phạm mà Tú và Minh đã xây dựng. Nhưng với sự ranh ma và tinh vi của Tú, cùng sự hậu thuẫn ngầm đằng sau của một bộ phận chính quyền suy đồi, liệu anh ta có chiến thằng được cô không?…
Nam nhân từ phía sau mang ra một tờ giấy ném ra trước mặt nữ nhân, nữ nhân hai tay run run cầm lấy, vừa nhìn thấy, mắt rốt cuộc không nhịn được trào lệ ra ngoài. "Vì cái gì, vì cái gì muốn ly hôn?" Cô khóc, không cuống cuồng, cũng không gạn hỏi. Âm thầm như tự nói với chính mình. "Y Y mang thai con của tôi, tôi không thể nào để con của mình là con ngoài giá thú được." Nam nhân vô tình nói, từ trên cao nhìn xuống gương mặt rơi đầy lệ của nữ nhân, con ngươi đen hiện lên tia do dự, cuối cùng trầm tĩnh lại. Nữ nhân cầm tờ đơn ly hôn trong tay, bị ánh mắt bức bách của nam nhân, bàn tay cô run run, thậm chí, ngay việc cầm chiếc bút cũng khó khăn, viết xuống những dòng chữ ngoằn ngoèo khó coi.Đi ra khỏi cổng lớn, cô chỉ xách theo một chiếc vali nhỏ, tay nhẹ nhàng vỗ về bụng mình,"Thực xin lỗi, cục cưng, là mẹ vô dụng, không làm cho cha con yêu mẹ được." "Đem con đưa cho tôi." Nam nhân nghiêm mặt, lạnh như băng nhìn nữ nhân ôm đứa trẻ đáng yêu ở trong lòng. Toàn thân không ngừng run run. Nữ nhân ôm chặt đứa nhỏ ở trong lòng, lui về phía sau. Miệng cô không ngừng liên tục nói. "Không phải, nó không phải con anh, nó là của tôi, của tôi." Khi tôi yêu anh, anh không thương tôi, để đến khi anh yêu tôi, tôi đã không còn yêu anh. Lúc ấy, anh muốn tôi ra đi, tôi đi, nếu, anh muốn tôi trở về, thật có lỗi, đã đi xa rồi, trở về không được.…
Cho phép em ích kỷ một lần... chiếm chọn lấy sự ôn nhu của chị được không?Mọi thứ đều có thể... chỉ cần là em... và chỉ có thể là em thôi!Người ta đều ví người thương như mặt trời chiếu sáng cả cuộc đời của họ. Nhưng với chị, em chính là mặt trăng tròn nhất, sáng nhất... đều tồn tại dù ngày hay đêm, dẫn lối cho chị bước ra khỏi cái quá khứ mơ hồ và bên cạnh chị trong cả quãng đời còn lại.Truyện ngọt, không ngược. Thỉnh thoảng tác giả lên cơn nghiện "OTP" thì tạo mấy cái drama để hít cho đỡ thèm thôi.…