Tác giả: Abs.Thể loại: Nhẹ nhàng, ấm áp và không kém phần hài hước. ^^Tình trạng: Hoàn CP: LVSSNguồn: Hgiang457Đây là bản edit ^^ có trên hoaminhcac.wordpress.com nhà tớ ^^Đây là một câu truyện vô cùng hài hước và lôi cuốn. ^^ Tuy mình chỉ ham HPSS và Snarry, cực ít đọc CP khác, nhưng phải công nhận đây là một câu truyện đáng đọc.Như tên truyện, vì một sự cố mà sau khi chết Giáo sư đã trở về năm 1933, nuôi dưỡng Tom theo cách mà người ta thường nói - duyên phận. Tom là cậu nhóc khá hư, nhưng từ khi được nuôi dưỡng, cậu ngoan ngoãn và hiền lành.Có thể nói Tom là 1 Hufflepuff ngốc có bề ngoài là Slytherin ^^, tư duy quái đản, suy nghĩ kỳ lạ, dễ lạc đường, ưa ... khóc nhè trong nhà vệ sinh. ^^…
Bất tiểu tâm liêu loan liễu ức vạn thủ tịchLàm thiên làm địa tìm đường chết thụ X phúc hắc tổng tài thâm tình công, hiện đại, tổng tài๖ۣۜHưởng thọ theo sổ tử thần: Hoàn 180 tuổi + 1 lần chết lâm sàn๖ۣۜNhử mồiXui xẻo thuộc tính điểm đầy Bạch Triết nhưng thật ra là cái đầu óc có hầm nhị hóa, giở công phu sư tử ngoạm hãm hại bạn trai cũ ca.Kết quả không cẩn thận bán đứng chính mình cái triệt để, nhưng từ này đạp thượng đỉnh cao nhân sinh,Các loại tìm đường chết sau dĩ nhiên không hiểu ra sao đem chính mình lão bản cấp vén loan thành kẹp giấy một viên ~----------Chủ CP: Làm thiên làm địa tìm đường chết thụ X phúc hắc tổng tài thâm tình côngPhó CP nhiều đến tụ tập ~ cầu thu gom cầu **! (*′? з? '*)https://khotangdammyfanfic.blogspot.com/2020/07/khong-can-than-ven-cong-ngan-ti-thu-tich.html…
Này kẻ qua đường, có muốn nghe ta kể một câu chuyện thú vị về thế giới mà yêu ma cùng chung sống với con người không? Ghé lại đây, ngồi xuống, vừa thưởng trà vừa nghe truyện. Ta chắc chắn không làm ngươi thất vọng!Lưu Ý: truyện thuộc loại tổng hợp, chỉ cần ta cảm thấy thuận mắt liền có thể tùy ý viết ra. Không phân nam - nam, nữ - nữ hay nam - nữ. Ta viết loại thanh thủy văn, sẽ không có xôi thịt, phiền cảm thông!Ngoài lề: Vì tác giả có phần yêu thích Yêu Hồ nên có lẽ sẽ có phần thiên vị hơn cho Tể Tể nhà ta.…
Tác giả: Thanh Thanh Thuỳ TiếuThể loại: Ngôn tìnhSố chương: 696Truyện mình re-up lạiVào một ngày đẹp trời, căn cứ XI tiếp nhận một "cậu bé" mồ côi. Chuyện sẽ không có gì nếu người đứng đầu căn cứ - Lệ Nam Hành không cảm thấy "cậu bé" này rất quen thuộc, còn nhìn chằm chằm con nhà người ta. Sau nhiều lần "va chạm", Lệ Nam Hành chắc chắn "cậu bé" này không phải cô gái bị anh nhìn thấy vòng một năm xưa, nhưng một vấn đề khác lại nảy sinh khiến anh phải đau đầu: Anh "cong" rồi!!! Độc đinh nhà họ Lệ tiếng tăm lừng lẫy khao khát "thịt" một "thiếu niên" chưa tròn 17 tuổi!!! Xin chào Phong Lăng, anh cùng căn cứ XI "nuôi" em tám năm rồi, giờ thì... theo anh về nhà thôi!!!…
Có những chuyện vụn vặt cứ ngỡ là bình thường, như đối với tôi lại là bao hạnh phúc. Tôi yêu một người đàn ông hơn mình bốn tuổi, anh luôn làm tôi cảm thấy buồn nôn khi gọi hai chữ "em yêu". Anh điển trai, ấm áp lại dịu dàng. Anh tên Đỗ Duy Chương.Trí nhớ tôi vốn kém, có rất nhiều chuyện trước đây, dù là vui buồn, hạnh phúc hay đau khổ đều bị tôi ném vào "lãnh cung" hết. Cho nên, Chương rất lo lắng việc một ngày nào đó tôi sẽ quên mất anh là ai. Kết quả, sau khi kết hôn, anh liền bắt tôi phải ghi lại những chuyện đã gặp trong ngày. Dù đó có là những chuyện cỏn con.Tôi nghĩ, anh toàn làm quá lên. Tôi khẳng định mình vô cùng khỏe mạnh, nên việc quên mất anh là không thể nào. Nếu quên đi anh chẳng khác nào tôi sẽ quên đi gia đình bạn bè và thậm chí còn không biết mình là ai hay sao? Không đời nào như thế.Tuy nhiên, chuyện ghi ghi chép chép thế này, tôi thấy cũng chẳng có tác dụng "lưu giữ" được trí nhớ của tôi bao nhiêu. Vì tôi có nhớ đâu mà ghi. Bữa đực bữa cái, ngày ghi ngày không, đến một hôm Chương bất ngờ kiểm tra, liền ôm tôi than khóc:- Em yêu, em còn nhận ra anh là ai không? Hay mình đi bệnh viện kiểm tra nhé!Đột nhiên tôi lại nhớ ra:- Chẳng phải hai hôm trước chúng ta vừa đi kiểm tra sao? Bác sĩ còn bảo anh bị máu nhiễm mỡ nữa.- Nói! Cô là ai? Vợ tôi đâu? Vợ tôi không thể nhớ được những chuyện nhỏ nhoi thế này đâu.Tôi thì thầm bày tỏ:- Với em, liên quan đến anh đều là chuyện lớn.Chương hoảng hốt hét:- Vợ tôi không biết nói lời ngọt ngào. Cô là ai? Trả vợ tôi đây!Kết quả, tôi phạt anh ra lang cang sân th…
Ý tưởng của fic thuộc về chị Nội của blog "Nhà nội của Hy Vọng và Cún", việc mình viết fic này đã có sự cho phép của chị Nội. Tên fic: (VHope) Hoa mặt trời. Tác giả: Nghiên. Giới thiệu: Trong một lần dẫn đoàn làm việc của mình đến một vùng đất xa xôi trong khu rừng Sariyeoni tại đảo Jeju để tìm hiểu về các loài thực vật cổ từ thời xa xưa, Taehyung vô tình gặp phải một bông hoa xinh đẹp với cánh hoa đỏ rực như máu và nhuỵ hoa vàng toả ra thứ ánh sáng rực rỡ như mặt trời. Bị bông hoa kỳ lạ hấp dẫn, anh quyết định đem nó về nhà để nghiên cứu. Ai ngờ chỉ sau vài ngày, trong nhà anh xuất hiện thêm một thiên thần xinh đẹp đội vòng hoa, luôn miệng gọi tên anh trìu mến: "Taehyungie~ Taehyungie~" Ngày bắt đầu: 28/06/2019. Ngày hoàn fic: updating... Nhân vật không thuộc về tác giả, mục đích viết phi lợi nhuận. Truyện chỉ được đăng tải duy nhất tại Wattpad @smilelapinjugubuss00, những trang web khác đều không phải của tác giả.…
Tên Truyện: Dì Ơi, Đợi Con Lớn Được Không?Tác giả: Phiên Nhi Liêu ( Phiu Phiu )Đã được sự cho phép của Tác GiảCover : Zizizizizi2710Từ nhỏ Trương Hân đã không thích ăn mặn , loại thức ăn hảo hảo làm cho nó ngon miệng vẫn thường là rau củ quả . Ba mẹ thường xuyên lo lắng cho việc " ăn chay trường " này của Tử Thái, họ làm mọi cách cũng chỉ để nó có thói quen ăn uống giống như một người bình thường. Nhưng hầu như đều vô vọng ...Cho đến một ngày họ có nằm mơ cũng không nghĩ ra , khẩu vị của con họ lại " mặn " đến muốn tăng huyết áp .Dùng nhiều năm để khẳng định một chân lý , họ không hề sinh ra một " Tiểu hoà thượng " , mà chỉ là chưa đủ thời gian để biến thành " Ma sói đói " .^%^%Tôn Trân Ny có một hôm gọi điện đến mách phu quân của mình , nói Trương Hân con gái tâm lý biếи ŧɦái hướng về phía Hứa Dương Ngọc Trác hô dõng dạc :" Lớn lên con muốn lấy dì "Trương Nguyệt Minh trên tay một sấp hồ sơ hảo hảo cười vui lí vẻ , thâm tâm tự khắc cho rằng Tôn Trân Ny phu nhân thật sự lo xa :" Được rồi Trân Ny ngoan ,Trương Hân của chúng ta còn rất nhỏ "…
Truyện Dị Thế Song Kiều do ITS_ME_2210 sáng tác và xuất bản chỉ trên Wattpad. Truyện kể về hai cô gái trái ngược nhau về nghề nghiệp lẫn tính cách nhưng lại cùng xuyên vào một cuốn tiểu thuyết hư cấu huyền ảo. Nơi đó chỉ có kẻ mạnh mới được mọi người kính trọng. Ma pháp đấu khí vv... đủ các thể loại phi khoa học tồn tại. Một người là sát thủ vua của bóng đêm, một người lại chủ của ánh sáng nắm giữ công lý. Oái oăm thay khi xuyên vào cuốn tiểu thuyết thì một người lại vào vai nữ chính nhận được bàn tay vàng của tác giả lót đường từ A đến Z, người gặp người yêu và sau này trở thành một cường giả khiến cả thương khung nghe tên là sợ mất mật [ Tà Phượng ].. Một người khác lại không may mắn như vây. Lã Tĩnh Xuyên cô lại xuyên thành kẻ mạnh nhất nữ phụ được tác giả cho độc quyền sống đến tập cuối mới chết. lại còn chết rất thảm. Tài năng, trí tuệ của cô phút chốc bỗng trở thành đá đạp chân cho nữ chính phong quan vô hạn.Một người không muốn trở thành đá đạp chân cho nữ chính mà liều mạng trở thành cường giả. Một người lại muốn mình sống xót ở thế giới cường giả vi tôn mà trở thành cường giả. Cả hai vừa là bạn thân vừa là đối thủ. Dị Thế Song Kiều. Đến một ngày nào đó khi cả hai nhìn lại thì cả hai đã là hai cái tên khiến cả Lục Giới không ai không kính nể.…
Là list truyện đã tùng đọc của OliuKhông có spoil. Review thì chắc sương sương thôi😂 ( chắc thường xuyên không review =)))*Mục đích đăng cũng chỉ nhằm chia sẻ truyện mà mình thấy hay để mọi người cùng đọc…
Bình minh lên cô là sinh viên năm nhất ngành thiết kế đồ hoạ , chăm chút tỉ mỉ và đầy nhiệt huyết cho từng nét vẽ của mình . Hoàng hôn buông xuống là lúc cô trở thành cô chủ nhỏ của cửa hàng hoa nhí nhảnh nơi tạo ra những hạnh phúc dưới hình dạng là những đoá hoa rực rỡ. Còn anh, là một bác sĩ tài năng chuyên khoa tim mạch ,trao đi hy vọng sống cho các bệnh nhân đang chiến đấu vật vã với bệnh tật .Dù trên cùng một thành phố nhưng cuộc sống họ hoàn toàn trái ngược nhau cũng chẳng có mối liên kết nào. Cô sống giữa sắc màu của bảng vẽ và hương thơm dịu dàng của muôn loài hoa . Còn anh hàng ngày chỉ tiếp xúc với bệnh nhân , hồ sơ bệnh án phức tạp và các thiết bị máy móc y học .Liệu một ngày nào đó, trên cùng toạ độ của thành phố, họ có thể tìm thấy nhau và vẽ nên câu chuyện của mình ?…
Nàng nhìn ra Blue Poison vì sao đối với Glaucus có chút lưu ý. Glaucus nghiêm cẩn nghiêm túc, trầm mặc ít lời, có tám phần thoại đặt ở trong bụng không nói ra, có vẻ dễ dàng thất thần. Nàng hoàn toàn không có phát hiện bốn phía người đối với Blue Poison tránh thật xa, từ thể chất trên cũng miễn dịch tất cả độc tố. Skadi chỉ có thể cảm thán khả năng sự tình thật sự cũng sẽ không vĩnh viễn tàn nhẫn.Nàng rời đi Specter đã quá lâu, nhưng hoàn toàn không có từ bên trong đại dương được cái gì. Những kia vặn vẹo tại huyết dịch cùng trong gien đồ vật quá thâm ảo, quá không hiểu ra sao, Skadi nghiên cứu nhiều năm, kết luận chỉ có một, vậy thì là vận mệnh cũng không phải là cố ý. Bởi vì là vô ý, cũng không cách nào trách cứ, cũng không tìm được phương pháp, từ vừa mới bắt đầu sẽ không có lựa chọn.…