- Rinie lời anh luôn nói trong mỗi đêm dài đằng đẳng .cha cô để cổ độc xâm nhập người anh nó sẽ dần dần lấy đi sự sống của anh. Lúc anh không kìn chế anh chẳng khác gì 1 yêu quái, nợ cha con trả, sau này anh không kìm được rơi vào ma đạo giết người vô tội anh sát sinh người cô cứu người nếu cha cô đã hại anh ra như vậy điện ngục lạnh lẽo kia cô vào thay anh, cô sống yêu anh chết vẫn yêu anh - thiên địa bất nhân vĩ vạn vi sử cẩu…
Đôi tay này của tôi, chị muốn giữ lấy hay buông bỏ ?Mọi thứ sẽ không kết thúc ! Chị nguyện đợi tôi chứ ?Nhớ cho rõ. Tôi Hứa Giai Kỳ sẽ không bao giờ buông tha cho Ngô Triết Hàm chị " Chờ tôi "…
Fic cover này chưa có sự đồng ý của editor, nên sẽ bị xoá bất cứ lúc nào.Tác phẩm gốc: 误入婚途 Tác giả: Tiểu Tiểu Tiểu Tiểu Ô Quy Editor: Thiên Thiên Tác phẩm thị giác: Chủ thụ (Câu chuyện tập trung vào bạn thụ) Độ dài: 177 chương…
Đi vào thế giới hỗn loạn của người học sinh (real or unreal tác giả cũng không biết cả thay)Đôi lúc nhìn lại như một cảnh bóng ảo ảnh tồn tại trong quá khứ, hỏi sao nó lại xảy ra ở nơi mình…
Àn nhoong!!!! Đây là truyện đầu tiên của mình nên có gì sai sót mong các bạn bỏ qua. Truyện được trích một chút xíu từ truyện khác vì mình tư duy không tốt lắm. Truyện sẽ được lấy tên của các thần tượng Hàn nha. Truyện cũng có những chi tiết buồn nhiều hơn vui nha.…
Có cơ hội giúp bạn tốt hơn ,bạn có muốn thử ?"Quan hệ của chúng ta là như thế nào mà em phải nói đến chuyện tiền bạc với tôi" Câu nói của anh khiến cô bất ngờ, quan hệ của bọn họ... Thấy vẻ mặt của cô, anh cũng nhận ra cô còn bỡ ngỡ nhưng nếu không vạch rõ mối quan hệ này, anh sợ sẽ điên mất. Anh ghét những mối tình mập mờ, anh cũng không muốn cô khách sáo với anh, vì như vậy cô và anh chỉ là hai người dưng bước qua nhau. Anh tiến lên phả hơi nóng vào tai cô " Nói chuyện cũng đã nói, tìm hiểu cũng đã tìm hiểu, ăn cũng ăn chung rồi, vậy bao giờ em đồng ý ở chung với anh dưới một mái nhà" Anh đang tỏ tình với cô ư? "Là thật?""Đùa đấy, vì trong anh em và anh đang dùng chung một trái tim, một thân thể mất rồi" . Anh cười gian rồi kéo dãn khoảng cách giữa hai người mặc kệ cô đang hoá đá với khuôn mặt đỏ bừng. Tim cô lúc này đang gia tốc, sao cô có thể dễ động lòng như thế, cô là người theo chủ nghĩa lí trí kia mà, bình tĩnh...bình tĩnh..."Kí chủ, nhiệm vụ, quên hắn đi " tiếng của Tiểu Bạch văng vẳng bên tai kèm theo cả sự tức giận, nó muốn nói rằng" I don't like cơm chó", nó cần kí chủ lạnh lùng sát phạt tứ phương không dính bụi trần kia kìa, như thế mới xứng với danh xưng Tiểu Bạch bất tử của nó. Cái người máy đó đã giúp cô tỉnh táo lại, giờ nhiệm vụ là trên hết, không phải tình cảm." Anh hãy trở lại anh của trước kia đi, đừng đùa giỡn lưu manh nữa" Tư Đình cười khẩy " em quên rồi sao trước kia anh là lưu manh chính hiệu đấy" Đúng là hết nói nổi "Anh sao anh lại biến thành như vậy"…