An Chi và Thanh Viễn - hai cái tên từng rất đỗi quen thuộc trong một lớp học nhỏ nơi thị trấn Vân Xuyên. Từ bạn cùng trường tiểu học, đến bạn cùng bàn suốt những năm cấp hai, họ lớn lên bên nhau với vô vàn kỷ niệm. Nhưng rồi một ngày, An Chi phải rời xa quê hương, để lại sau lưng cả tuổi thơ và một tình cảm vừa chớm nở."Tạm biệt mối tình thời niên thiếu của tôi" là câu chuyện về những rung động đầu đời - ngây ngô, vụng dại nhưng mãi không phai. Một chuyện tình học trò không có lời yêu rõ ràng, không có hứa hẹn, chỉ có những ánh mắt, nụ cười và một quyển sổ tay kèm lời tỏ tình vào phút cuối chia ly. Sau đó là câu chuyện tương phùng...…
#Skyflower#Câu chuyện được xâu chuỗi bằng từ khóa ''Lucid dream''."Xin lỗi... hay cảm ơn?Con đường đã thẳng tắp, tại sao vẫn rơi vào mê cảnh, tàn... Tại sao vẫn chệch đường ray, đi về quá khứ, tan...""Cho dù là yêu hay không yêu, hận hay không hận, dòng đời vẫn chỉ có thể cho ta chọn một kết quả: Đã yêu thì đừng hối hận, mà đã hận thì đừng nói yêu."''Anh sợ, sợ cái cảm giác mất mát này. Cơn ác mộng này đã đeo bám anh suốt gần chục năm nay, hà cớ gì, nó lại luôn mịt mờ như một làn sương như thế?...''Diệp Hy và Ảnh Dương đã cùng nhau trải qua quãng thời gian thanh xuân quý giá. Cho đến khi trải qua rồi, mới nhận thấy thời gian trôi qua quá nhanh, hình như đã vuột mất điều gì. Đã từng cùng chung bước, giờ lại khác nhau lối về. Cùng xuất phát từ một chân trời, vì sao lại dễ dàng buông tay như thế? Hai đường thẳng song song cứ thế bước đi, chỉ có thể lặng thầm nhìn đối phương mà không thể sẻ chia niềm vui nỗi buồn. Những tin đồn to nhỏ, những hiểu lầm sâu sắc, ai cũng mang trong mình nỗi hoài nghi riêng. Sau tất cả, ta lại không đủ can đảm để làm, quyết định ra đi. Biết bao tờ giấy vò đầu bứt tai mới viết được vài chữ, lại bị chính tay mình quẳng vào thùng rác. Mỗi ngày hai người đều vô tình nhìn ra lớp học đối diện, ánh mắt lướt qua dáo dác kiếm tìm bóng của một người xa lạ. Vô tình nhìn thấy, vô tình buông lời dò hỏi, rồi lại vô tình đặt cả người ấy vào trong tâm; luôn tự lừa dối bản thân nhưng thực ra là con tim mách bảo ta làm vậy. Tôi nhất định sẽ một lần nữa tìm ra bầu trời của cậu!…
Văn án:An Nguyên thích nghe nhạc indie và chơi đàn An Nguyên thích đọc sách vào những buổi chiều tàAn Nguyên thích sự yên tĩnh, nhưng không thích ở một mìnhAn Nguyên thích ngắm nhìn những chiếc lá rụng vào mùa thuAn Nguyên thích ngồi cạnh cửa sổ, cậu ấy cũng rất yêu động vậtAn Nguyên thích được giao tiếp và mở rộng vòng bạn bè------------------------Đọc truyện biết đâu lại có tình yêu!!!Gọi tôi là Cá…
Căn phòng nhỏ phảng phất mùi nắng ấm sớm mai,khung cửa sổ hiện rõ cảnh bầu trời xanh ngát.Làn khí nhẹ bay qua khung cửa làm tiếng chuông gió kêu leng keng âm thanh thật dịu tai.Trên kệ tủ của phòng còn có một quả cầu thủy tinh trang trí màu xanh lam đẹp mắt.Tại góc bàn học trong phòng.Chồng sách vở,bài tập chất đống lộn xộn.Có một cuốn nhật kí được mở ra với cây bút màu xanh xinh xắn đặt trên trang giấy trắng tinh non nớt, ghi rõ dòng chữ nắn nót,cẩn thận:[Ngày 12/6 ...không hiểu trời ngày đó đẹp tựa trong mơ.Tôi nghe nhịp đập trái tim mình rõ ràng.Tôi đã thầm mến một người.Người đó tên là Việt Trạch!]…
Lâm Phong Hàn vô cùng ghét Phạm Nhật Đăng. Một người chuyên khoa Toán, một người chuyên khoa Anh. Một người là chủ của 1 băng đảng, là 1 đại thiếu gia, là 1 tên hung hãn nhưng lại dễ xúc động. Còn người kia là Chủ tịch hội học sinh, cũng là thiếu gia, ân cần và chu đáo nhưng lại nham hiểm. Cuộc tình này sẽ đi về đâu?Lời nhắn: Đây là truyện đam mỹ đầu tay tôi sáng tác, mong mọi người ủng hộ nha…
Tình yêu có phải là tiêu chỉ duy nhất để lựa chọn tiến lên hay lùi lại?Người ta có phải sẽ chọn thổ lộ với người mình yêu thương miễn là đã chín mùi tình cảm?Hay đôi khi...người ta chẳng dám bộc bạch chỉ vì lẽ đời ngang trái...?Thành Hiệp là chàng thanh niên đang trong cái tuổi thiếu thời khôi ngô, đang đắm say trong mối tình với Hoàng Khang. Nhưng vì sự phản bội, "đôi cánh" của cậu đã bị cắt đi...Và ngay cái đêm định mệnh ấy, Hoàng Tân - một người bạn cùng trường lần đầu gặp gỡ, xuất hiện, như một hi vọng nào mới mẻ. Liệu sự tự do nơi Hoàng Tân có làm Thành Hiệp rung động?Liệu những yêu thương ấy có xóa nhòa được vết thương đã hằn sâu?Liệu hoàn cảnh bủa vây có làm Thành Hiệp tự ti chùn bước?Liệu Thành Hiệp có đủ dũng cảm để lần nữa để mình được yêu thương?…
"Huhuhu mẹ Trương anh Cực bắt nạt con.""Này sao em lại mách mẹ chứ." --------------------"Anh xin lỗi, anh đi đá bóng về muộn. Bé cưng đừng giận anh nữa nhé, anh có mua trà sữa khoai môn cho em này." ---------------------"Oaoaoa Trương ơi...""Là ai, là ai làm đây hả!?" ---------------------"Anh ơi em đau lắm.""Được rồi có anh đây, anh ở ngay đây mà." ---------------------"Trương Cực tôi đây không chống lưng cho Tả Hàng thì chống lưng cho ai?" ---------------------"Tình yêu của họ không ồn ào, gay gắt như ánh mặt trời ban ngày, mà lặng lẽ, sâu sắc như ánh trăng chiếu rọi giữa bầu trời khi về đêm. Anh là người hằng ngày âm thầm chăm sóc cho đóa hoa nhỏ bé ấy, để rồi khi đêm xuống, nó lại nở rộ thành một màu đỏ rực rỡ chỉ dành riêng cho anh và em ngắm nhìn." -------------------Trương Cực cưng Tả Hàng như cưng trứng, hứng như hứng hoa, bất kì kẻ nào dám làm em rơi một cọng tóc đều không thể sống yên ổn.…
Thời học sinh ai mà chả từng thích một ai đó một cách cuồng nhiệt, và cũng chẳng ai có quyền ngăn cản điều đó cả. Cứ thích đi, cứ yêu đi, đây có thể sẽ là kỉ niệm khiến ta nhớ mãi trong suốt cuộc đời. Dù là thích một cách vô tình hay cố ý thì đó đều là thích, nhưng ai mà ngờ được tôi lại thích anh ta chứ?! Anh ta giàu, đẹp trai, học giỏi nhưng điều khó có thể chấp nhận nhất đó chính là anh ta như một cái nam châm vậy. Nam châm này không hút kim loại, nam châm này hút người. Các em gái đông như quân Nguyên phải xếp hàng dài để nhận một chút sự chú ý từ anh. Có thể đó là do ông trời sắp đặt, do tôi có vấn đề hoặc do...nhan sắc của anh đã mê mẩn tâm hồn tôi. Suy cho cùng thì anh đẹp trai nên anh có quyền!"Nguyễn Hoàng Gia Huy...Nguyễn Hoàng Gia Huy" Cô mỉm cười một mình "Aaa...tao sắp nhớ anh ấy đến phát điên rồi đây, khi nào mới ra chơi nhỉ?"-------------------(4/12/2023) - Ngày Quốc Tế Ôm Tự DoBìa: Pinterest…
Trường Hạ Vy nằm trong một khuôn viên rộng lớn, chia làm hai dãy nhà song song nhau, mỗi dãy có hai tầng. Một dãy là nơi tập trung các phòng giáo viên cùng những phòng học đặc biệt như Tin học, Âm nhạc và phòng thí nghiệm. Dãy còn lại là nơi các lớp học thường ngày, nơi cô học lớp 10, nằm ngay tầng một.Mỗi khi có tiết âm nhạc, Hạ Vy phải bước qua khoảng sân trường rộng rãi, nơi những tia nắng chiều lướt qua tán cây phượng già, in những vệt sáng loang lổ trên nền gạch hoa. Cô di chuyển lên lầu hai của dãy phòng đối diện, nơi có căn phòng âm nhạc với những bức tường phủ kín hình ảnh và âm thanh.Không gian ấy luôn khiến cô vừa háo hức vừa bối rối, như thể bước vào một thế giới khác, nơi Hạ Vy vô tình gặp chị, người khiến trái tim cô bỗng nhói nhẹ lần đầu tiên.*Tác giả: ẩn danh*Lưu ý: Đây là lần đầu tiên viết truyện của tớ nên sẽ có nhiều sai sót. Mong mọi người bỏ qua và giúp đỡ ạ!!…
Nguyễn Hà Nhật Minh là nam sinh vô cùng nổi tiếng ở cái đất Hà Nội, chuyên gia phá quy tắc của trường. Số người yêu cũ nhiều đến mức không thể nhớ hết, nhiều lần gây rắc rối cho mọi người, được xem là một tay chơi với hoàn cảnh không lo cơm áo gạo tiền. Nhưng ngược lại học lực của cậu chưa từng bị ai đánh bại trong suốt những năm đi học, ngoại hình cao ráo với khuôn mặt điển trai kèm theo là chút lưu manh khó đoán ấy vậy lại khiến cho nhiều nữ sinh phải đổ gục.Vũ Lê Mỹ Linh cũng là một học bá có tiếng được nhiều người ngưỡng mộ, tính cách trầm ổn, ngoan ngoãn được lòng mọi người, chưa từng một thầy cô nào phải bận lòng vì học lực. Hoàn cảnh sống bình thường, mẹ mất sớm nhưng bù lại cô cũng có một người mẹ kế rất yêu thương và chăm sóc tận tình. Ngoại hình xinh đẹp nhưng sống khép kín nên khó ai có thể tiếp cận được.Hai con người, một thành phố, một trường học, một lớp học nhưng tính cách lại đối nghịch với nhau tưởng rằng họ chỉ là những người bạn cùng lớp bình thường nhưng chẳng ai ngờ được hai con người ấy lại trở thành một phần quan trọng nhất của nhau.Chỉ vì một lần chứng kiến Nhật Minh trượt ván trong công viên, dưới ánh mắt trời dịu nhẹ ấy, sự đẹp trai ấy tăng lên gấp bội khiến Mỹ Linh như bị hút mất hồn đem trái tim trao đi cho một người ngỡ rằng sẽ mãi không bao giờ với tới đượcBước vào cửa hàng tiện lợi, Nhật Minh không nhanh không chậm đi lại lấy chai nước ngọt rồi mang lại quầy tính tiền:"Cậu cũng làm thêm ở đây sao, tính tiền cho tôi đi""Không có…
Thể loại: Đam mỹ, Thanh Xuân Vườn Trường, Ngược, HETác giả: Socs....Ngay từ nhỏ Minh Đạt đã là một đứa trẻ lạnh lùng và thờ ơ với tất cả mọi thứ xung quanh hắn, cha mẹ hắn cũng đã quen với chuyện này...nhưng tính cách của hắn đã thay đổi kể từ ngày một gia đình gồm ba người xuất hiện và sống ở kế bên nhà của hắn. Gia đình ấy có cho mình một cậu con trai tuy nhỏ tuổi nhưng lại rất thông minh và cũng rất lễ phép với tất cả mọi người cậu tên là Duy Anh, vì sự lễ phép ấy mà khiến ai cũng yêu quý cậu. Hai nhà Minh Đạt và Duy Anh sát bên nhau nên cũng rất dễ bắt chuyện, trải qua một thời gian bố mẹ hai nhà đã rất thân thiết. Song Minh Đạt vẫn cứ tỏ ra cái nét khó gần ấy nhưng Duy Anh lại không nghĩ nhiều, ngày nào cũng bò sang nhà hắn...thành ra Minh Đạt đã quen thuộc hình dáng cậu, hắn cũng cởi mở với cậu hơn. Theo thời gian họ đã trở nên thân thiết như hình với bóng, cùng nhau đi học và cùng nhau vui chơi...Thời gian cứ tiếp diễn như thế cho đến khi Minh Đạt học đến lớp 10 và Duy Anh học lớp 6, một số biến cố đã xảy ra với nhà Duy Anh nên cậu đành phải chuyển nhà đi đến nơi khác sinh sống...do thời gian gấp rút nên cậu chia kịp tạm biệt Minh Đạt (người anh mà cậu thân thiết nhất). Đã bốn năm trôi qua, bây giờ Duy Anh cũng đã học lớp 10...tuy được học trường mới, gặp bạn mới và thầy cô mới nhưng hình bóng của Minh Đạt trong đầu cậu vẫn chưa hề phai mà còn sâu đậm hơn trước...…
Ôi, Anna thân yêu, làm sao ta có thể để em chịu đựng nỗi đau đớn và khổ cực đến nhường này? Nhìn em yếu ớt dần đi, ta thật không đành lòng. Ôi, Anna, những bông hoa anh đào đang nở rộ trên cơ thể em, tưởng như kiều diễm, nhưng lại tàn nhẫn hút cạn sinh lực của em. Chúng vươn lên rực rỡ, khoe sắc giữa bầu trời, mà nào có hay em đang dần lụi tàn. Thật đáng ghét biết bao! Ôi, Anna, chứng kiến em quằn quại trong cơn đau, ta chỉ có thể đứng đây, bất lực và nghẹn đắng. Nếu có thể, ta nguyện gánh chịu thay em tất cả nỗi đau này, chỉ mong em không còn phải chịu giày vò thêm nữa. Hazakura của em, đẹp đẽ nhưng cũng đầy tàn nhẫn. Chúng sinh ra từ em, hấp thụ từng giọt sức sống của em, nhưng đổi lại chỉ là sự héo mòn nơi em mà thôi. Thật trớ trêu biết bao!Anna Grigoriena Snitkina thân yêuAnna Dostoevskaya yêu dấu của tôi....…
Lần đầu tự viết truyện, có gì sai sót mong mọi người thông cảm. ------------------------------------Phía sau sự hào nhoáng, sang trọng bậc nhất của thành phố T là một khu ổ chuột- nơi ở của những kẻ vô gia cư, thất nghiệp bị đào thải khỏi xã hội. Hứa Tư Hạ, đứa bé lớn lên từ khu ổ chuột mắc hội chứng HSAM. Trong một lần đi làm thêm về, cứu được chủ tịch tập đoàn công nghệ H.J. Vì muốn trả ơn nên ông đã cho sắp xếp cho cô vào học ngôi trường cao trung của giới siêu giàu. Tại đây cuộc đời cô đã có nhiều thay đổi vô cùng lớn…
Ôn Ninh - cô gái nhút nhát, chăm chỉ nhưng luôn bị lu mờ giữa những người xung quanh - bỗng chốc trở thành tâm điểm khi chuyện tình bí mật với Giang Thần, học bá cao ngạo , tài giỏi, lộ ra trước toàn trường. Từ những ánh mắt tò mò, những lời đồn thổi, đến sóng gió từ gia đình, Ôn Ninh lần đầu tiên phải đối mặt với áp lực lớn nhất đời mình.Nhưng bên cô luôn có Giang Thần - người bạn trai không chỉ tuyệt đối trung thành, lạnh lùng trong vẻ bề ngoài nhưng ngọt ngào, chu đáo đến từng chi tiết trong đời sống thường nhật. Từ những lời thì thầm lúc ôn bài, những nụ hôn dịu dàng đến cả sự quan tâm ấm áp tròng bệnh viện, anh khiến cô nhận ra rằng tình yêu thực sự không chỉ là cảm giác, mà còn là niềm tin và sự đồng hành không rời.Câu chuyện không chỉ là hành trình yêu đương ngọt ngào của cặp đôi, mà còn là cuộc chiến trưởng thành của Ôn Ninh - từ cô gái nhút nhát trở thành người phụ nữ độc lập, kiên cường, đủ sức đứng vững trước mọi khó khăn, với tình yêu làm động lực để vượt qua chính bản thân mình.…
Phương Cửu Sênh năm 18 tuổi bước vào trường Đại học, lòng tràn đầy tự tin, hướng về tương lai phía trước.Phương Cửu Sênh năm 18 tuổi được ở chung kí túc xá với những cô bạn dễ mến như Dư Thi Thi, Lục Sơ Hạ, Giang Chi.Phương Cửu Sênh năm 18 tuổi lần đầu tiên gặp Lâm Thiên Nhất - vị học trưởng tài giỏi của Đại học Chiết Giang.Phương Cửu Sênh năm 18 tuổi vì một tai nạn nhỏ khiến cho cô và Lâm Thiên Nhất trở thành bạn.Phương Cửu Sênh năm 18 tuổi phát hiện bản thân có tình cảm với Lâm Thiên Nhất nhưng không nói ra.Phương Cửu Sênh năm 18 tuổi trong một lần uống say đã bày tỏ tình cảm với Lâm Thiên Nhất.Phương Cửu Sênh năm 18 tuổi nghe tin Lâm Thiên Nhất phải đi trao đổi ở nước ngoài, không khỏi buồn rầu.Phương Cửu Sênh năm 18 tuổi hứa với Lâm Thiên Nhất sẽ không quên nhau khi ở sân bay.Phương Cửu Sênh năm 18 tuổi chờ đợi Lâm Thiên Nhất trở về trong vô vọng.Ngày cuối ở trường Đại học, cũng là một ngày hè tràn ngập ánh nắng, Phương Cửu Sênh đứng dưới gốc cây phượng vĩ, thầm chờ đợi điều gì đó sẽ xảy đến. "Này, em vẫn luôn chờ anh sao?"…
Đôi lời của mình : bìa truyện là couple Mewgulf mình chỉ lấy làm ảnh minh hoạ thôi ạ, không liên quan đến nội dung truyện đâu nhé ! Tránh trường hợp các bạn nói mình treo đầu dê bán thịt chó thì tội mình ạ :(Chuyện tình giữa cậu thiếu gia nhà không có tiền mà chỉ có rất rất nhiều tiền :)) tính tình " ngoài lạnh trong nóng " - Lâm Thiên Vũ và cậu trai xinh đẹp như hoa - Lam Vân Hi. Lâm thiếu gia là hình mẫu lí tưởng của biết bao nhiêu cô gái, là idol của các trường đại học. Sở hữu ngoại hình đẹp như tượng điêu khắc, gia thế cực khủng, thành tích học tập đáng ngưỡng mộ và năng khiếu âm nhạc trời phú.Lam Vân Hi, một cậu trai nhỏ nhắn xinh xắn, nhan sắc cậu được đánh giá là " tiểu thần tiên " hay " sinh ra để làm thụ " =))Chào mừng các bạn đến với hành trình bẻ cong Lâm Thiên Vũ của bé Hi nhà mị nhéeeeeee…
Gửi tặng thời thanh xuân của em và anh.Bạn đã bao giờ tự hỏi lòng mình, "mối tình đầu" của mình là ai hay chưa?Với mỗi quan niệm, mối tình đầu là người đầu tiên ta yêu hết lòng hết dạ hay mối tình đầu là người mang danh "người yêu" đầu tiên của bản thân. Nhiều người cho rằng mối tình đầu như cánh gió đầu xuân vội đến vội đi, dù mới mà rétLần đầu yêu một người, khóc cười vui buồn giận dỗi đến mức hội bạn bè phải an ủi, viện cớ lý sự chỉ để gặp người trong lòng. Đó là câu chuyện của cô gái mới lớn Đào Ninh trong "Chấp niệm của em". Sau này dù có ra sao cô bé nhỏ của chúng ta vẫn sẽ khắc cốt gương mặt của chàng thiếu niên năm nào.…
E hèm... Một câu chuyện ngọt ngào xây dưng dựa trên mấy tình tiết thường ngày cẩu huyết trên lớp ta và được biến hóa thành một hũ mật ong thơm mịn ฅ'ω'ฅ…
Vào hai năm trước, gia đình Đào Mạn Yên đột ngột chuyển đi thành phố khác sinh sống. Cô không có thời gian kịp chào tạm biệt Giang Trì Viễn, đây là điều để lại trong lòng người học bá lạnh lùng đó một khoảng trống qua hai năm vẫn chưa có lời giải đáp.Hai năm sau cô lại trở về chốn ấy, được nhập học vào khối 11 lớp A1 trường Trung Học Đông Hoài. Lại được giáo viên chủ nhiệm phân ngồi vào vị trí cạnh Giang Trì Viễn nhưng cô lại vờ như chưa từng quen biết cậu.Nhưng làm sao cậu có thể quên được ánh mắt từng khiến cậu rung động cả một mùa hè năm mười bốn tuổi?Một người giả vờ đã quên. Một người giả vờ không để tâm.Rốt cuộc là thời gian trôi qua... hay tình cảm vẫn chưa từng rời đi?…
Lúc nhỏ, đã không biết bao lần tôi đòi mẹ sinh ra cho tôi thêm một người anh trai. Nghe kì lạ nhỉ, tôi là con một trong gia đình giờ làm sao lấy đâu ra một người anh trai được. Lúc đó tôi cũng chưa nhận thức được cái việc đòi hỏi của mình hơi sai sai. Nhưng bằng một cách thần kì nào đó, mong muốn của tôi đã thành hiện thực. Một ngày nọ, tôi gặp Khánh An, người "anh trai" mà tôi hằng mong ngóng. Kể từ ngày hôm ấy, một trái tim nhỏ đã bị đánh cắp để rồi sau nhiều năm, thứ tình cảm ấy vẫn luôn đau đáu trong tim...."Vợ ơi, ôm anh đi""Anh trai xin tự trọng, lời hứa trẻ con lúc đó không tính""Nhưng em vẫn còn giữ tín vật định tình của anh mà...'"Lâu rồi không còn nhớ nữa""Vậy bây giờ anh cầu hôn lại có được tính không?""..."…