VYNTT
y8iyih…
y8iyih…
Lần đầu viết truyện có j sai thì góp ý ạ, chứ đừng chửi T_T…
Tự truyện…
My Fic : Suỵt ! I love You ( Lynh )Author : LynhCategory : tình cảm…Rating : tất cả mọi người.Statut : on – goingWarning : khôngnguon: ZF...…
Đây chỉ là tâm sự và lời chúc phúc gửi đến Trương Triết Hạn tâm can bảo bối của tôi ❤️…
dành cho cậu bạn đồng niên trắng trắng nhỏ nhỏ mà mình yêu và nhớ. yêu bạn á:》》》…
Hoa có nở sẽ có tàn còn tình bạn thì có mãi dài lâu???…
Anh chịch em…
Kochou Mizuki là con út của gia đình Kochou.Chị hai là Kochou Kanae,chị ba là Kochou Shinobu,và tôi em út Kochou Mizuki.Chị em tôi sống rất hạnh phúc bên gia đình cho đến khi gia đình tôi bị quỷ ăn thịt.…
-"Ngày đầu tiên gặp em, tôi đã biết thế nào là rung động."-"Anh đừng điêu nữa, lúc ấy chúng ta mới học lớp 6, tôi còn chẳng có nổi một tia cảm tình với anh."-"..."-"Nhưng tôi đã âm thầm thích em 12 năm rồi, suýt nữa thì em không nhận ra đấy?"-"Là do tôi..."…
Đọc đi rồi biết…
Bả vai Jihoon bật hẳn lên trước màn tuyết trắng xoá, một hình cụt của những tia sáng lấp ló phản xạ lại từ sau khoé mắt, và Kiin, mê man dưới tiết trời se lạnh, suýt nữa lầm tưởng nó là một thứ gì đó khác.translated from "reflections on a milky steed who's quite amphibious, indeed" by @kiindiff on ao3…
"Thầy, chúng ta yêu nhau đi"1 buổi sáng nọ, khi hắn đang dọn đồ trong phòng, cô học trò nhỏ đẩy cửa bc vào, hùng hồn tuyên bố. Hắn lười biếng liếc mắt, khóe môi khẽ cong lên"Tôi ko phải thầy của em""Thầy ko biết à, 1 ngày là thầy, cả đời là thầy" cô học trò vẫn ngoan cốHắn khẽ nhíu mày " ai bảo em thế?""Con bạn em" cô tươi cười đáp rồi chạy tới ôm tay hắn "em yêu thầy, làm bạn trai em đi""Tôi ko thích" hắn dùng ngón tay đẩy trán cô, xua xua tay "về đi, ở đây ko có chỗ cho em tỏ tình đâu" Cô nguýt dài 1 cái, rồi lon ton đi ra cửa, ngoảnh đầu lại, nở nụ cười gian xảo, dõng dạc nói"Mai em lại tìm thầy. Chừng nào thày kết hôn em mới từ bỏ"Hắn thở dài, khẽ bật cười trêu chọc" mai tôi kết hôn đấy…
Kiều Sa Vũ: nét đẹp kiêu sa nhưng quyến rũ, mềm mại như giọt nước, nhưng cũng mạnh mẽ như bão tố. Lưu Dật Thần: Thế giới này cậu đều không muốn, không cần. Nhưng lại lưu luyến chỉ mỗi một người."Cậu đến và đi như một con mưa nhẹ, để lại cho tớ bao nỗi phiền muộn..."Hai con người khác nhau, hai sắc tố đối lập, tưởng như không thể hoà hợp, nhưng số phận lại đưa đẩy để gặp nhau rồi quấn quýt không thể rời...…