Câu chuyện tựa như một bức thư tình của một người con trai dành tặng cho cô gái nhỏ bé mà anh ta đã yêu trong suốt những năm cấp 3 và cả những khi đã chập chững bước vào đời. Liệu tiền bạc và danh vọng có khiến chàng trai hạnh phúc hay những kỷ niệm về tình yêu tuổi học trò sẽ khiến anh ta lưu luyến cả một đời, hãy cùng đón xem họ đã trải qua những gì cùng nhau và những điều chàng trai ấy muốn nói với cô gái năm xưa trong lòng mình.…
câu chuyện kể về một anh chàng tên là Hạo Thiên lạnh lùng, hc giỏi, nhà có điều kiện, trong trường có rất là nhiều người hâm mộ nhưng a ko quan tâm ai nhưng cuộc đời anh đã bị hoán đổi vì có một cô nàng nhí nhảnh , học lực kém, tên là Như Linh bị đuổi hc rất là nhiều lần và đc bố cô xin vào trường xxx rất là nổi tiếng và ngôi trường đấy là Hạo Thiên đang hc nhưng họ mặc dù có bức tường ngăn cản họ và cãi nhau họ có về với nhau ???…
Mùa thu năm ấy, em gặp anh lần đầu ở thư viện trường học. lần đầu tiên, em đem lòng nhung nhớ một người lạ mặt chưa biết tên.. Mùa thu tiếp theo, chúng ta rơi vào một mối quan hệ không thể gọi tênBốn mùa trôi qua kẻ tay, mùa thu quay trở lại... anh đã thuộc về em, thuộc về riêng em...Một sự trùng hợp khiến em yêu mùa thu, đồng thời chán ghét cái mùa dở dở ương ương này. Đó là mùa anh đến,cũng là mùa anh đi... Cũng là mùa thu, nhưng mùa thu năm ấy không thể quay lại nữa. Người lúc ấy, cũng đã đi mãi không về... Em yêu cái cách mùa thu đến, yêu cái vẻ buồn buồn mà nhẹ nhàng của mùa thu. yêu cả anh, chàng trai mùa thu của em...…
Kể câu chuyện tình yêu vườn trường của Hoa Vô Thần và anh chồng tương lai. Các bạn hãy đoán xem cô nàng Hoa Vô Thần này sẽ dùng cách gì để có được Lảo Cung của mình. Gợi ý: - Hoa Vô Thần: Nhan sắc tầm trung, học lực lên xuống thất thường, ..... được cái lắm mưu nhiều kế ( rước được Lảo Cung về nhà)- Vương Từ Trang( anh chồng tương lai): nhan sắc hàng TOP của trường, học giỏi, hòa đồng,.... quan trọng nhất là nhiều gái theo…
Một thời đẹp nhất của con người được mang tên thanh xuân...:Người nam nhân trầm mặt, ánh mắt nhìn thẳng vào người thiếu nữ. Giọng nói trầm ấm vang lên: "Đồ đệ này!" Người thiếu nữ ngoảnh mặt lại, hồn nhiên: "Sư phụ có chuyện gì muốn nói với em sao?" Nam nhân nghiêm giọng: "Tôi muốn phá luật!..." Thiếu nữ khó hiểu: "Luật?" Y tiến đến tháo chiếc nhẫn sứ trên tay đối phương thả xuống đất: "Từ nay em không cần gọi tôi một tiếng 'sư phụ' nữa...!" Cô gái ngỡ ngàng: "Tại sao?" "Tôi luôn an ủi em, dạy em làm cảnh sát hình sự và là điểm tựa cho em mỗi khi em tổn thương... Em thật sự không nhận ra sao?... Hôm nay tôi chính thức theo đuổi em...!" Thiếu nữ lạnh lời: "Không cần!..." Lòng y nặng trĩu xuống: "Lẽ nào em vẫn còn giữ quan điểm thầy - trò ấy?..." Thiếu nữ tiến gần nam nhân thêm một bước, hai bước: "Em cũng thích anh! Thích từ rất lâu... Kể từ lần đầu hai ta gặp nhau..." Bầu không khí lúc này thật im lặng, nam nhân nhẹ đưa tay ôm cô gái vào lòng, cùng lúc hoàng hôn dần buông xuống...***Tên truyện: 最美丽的春天时代Tác giả: Diệp Hạ Song Vân Quốc gia: Trung Quốc (Au Việt Nam)…
Vì hắn đi về phương Bắc xa xôi, vì hắn tiết lộ thiên cơ, vì hắn họa định cả nửa giang san, đến lúc quyến luyến thâm tình mới phát hiện, hắn muốn nàng chỉ là vì "Có Hoàn dư có cả thiên hạ.". Kết tội nàng sử dụng vu thuật, nam nhân cao cao tại thượng với khuôn mặt băng lãnh tựa diêm vương đưa tay giữ lấy cằm nàng. "Bản vương hỏi lại lần nữa, đứa bé đâu?". Nàng cất tiếng cười thê lương, "Người, vĩnh viễn sẽ không biết được!". Bàn tay cứng rắn của hắn rời khỏi gương mặt nàng."Hành hình!" Hắn cả đời tung hoành ngang dọc, cả đời chỉ động lòng vì một mình nàng, cả đời vì nàng mà công chiếm giang san, yêu thương nàng tới tận xương tủy nhưng cũng lại đích thân hạ lệnh giết nàng... Nàng tinh thông kỳ môn độn giáp, am tường y thuật, hiểu rõ thiên mệnh nhưng lại không cách nào đoán định được vận mệnh của mình... Mối tình của vị vương gia cuồng ngạo phương Bắc và nữ tử khuynh quốc đã trở thành truyền thuyết. Rõ ràng là yêu sâu đậm, rõ ràng là đau đến tê tâm liệt phế...trải qua nhièu sóng gió họ sẽ ntn?…
Chỉ còn lại một cái gọi là cố mộng. Để đến khi nhớ về, đều một loại suy tư, nếu như ngày ấy không làm như vậy, liệu có phải bây giờ vẫn còn ở bên cạnh nhau?…
câu chuyện nói về tình yêu của hai chàng trai , nhưng hai người lại không thổ lộ với nhau đều để tình cảm đó chôn sâu tới tận đấy lòng, cả hai đều là học sinh năm nhất của 1 trường THPT nổi tiếng. Sau khi nhập học được 1 tuần thì nhà trường tổ chức lễ chào mình các học sinh mới vào trường và câu chuyện tình yêu của họ bắt đầu vào buổi tối khi đang tổ chức lễ hội.........…
Tác giả: Listars Cẩm Tú Gấp lại cuốn nhật ký mang theo bao hy vọng và ước mơ. Chàng thiếu niên có chút thoáng buồn. Nơi thế giới đó, có cô, nhân vật chính của câu chuyện. Anh ghi lại dòng ký ức qua từng giấc mơ mỗi đêm, bằng trái tim đã lỡ đem lòng yêu một cô gái dường như không tồn tại trên thế giới thực mà ngày ngày anh phải đối mặt với bao khó khăn ấy... Cô mở mắt sau giấc ngủ sâu, không gian xung quanh cô chỉ còn là một màu trắng xoá mờ ảo. Thế giới của cô cứ vô thức mà dừng lại theo ngòi bút của anh. Anh nhớ lại tất cả những điều dù là nhỏ nhặt, mỗi lần anh gặp cô, yêu cô, và chơi đùa cùng cô. Anh vẫn từng bước, từng bước mà tiến lên theo lời động viên thầm lặng của cô. Còn cô, dựa vào bờ vai rộng ấy mà tự nhắc mình không được chùn bước, phải thật mạnh mẽ khẳng định bản thân. Anh khóc, dù sao đó cũng chỉ là một giấc mơ được lưu lại trên trang giấy. Anh khóc, một chút nhớ nhung và một chút hy vọng. Anh khóc, không phải khổ đau, mà đó chính là giọt nước mắt của hạnh phúc. Ước mơ của anh, đơn giản mà thật hoang đường. Nhưng không, anh vì cô mà đã làm được. Giọt nước mắt in sâu vào cuốn nhật ký, anh nhẹ hôn lên, hy vọng sẽ không làm cô thất vọng. Cô cũng khóc, trong một thế giới không có thực dựa theo nét chữ của anh. Cô ngất lịm. Tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài, cảnh vật quanh cô thật kỳ lạ làm sao. Cô gặp anh. Cô không nhớ những ký ức vương lại trên trang giấy ước mơ kia nữa. Một khởi đầu mới, sự tồn tại của cô trên sân khấu hào quang này, cùng với anh.…