Làm thế nào khi sự tránh né tình yêu suốt hơn 5 năm giờ lại có nguy cơ bị sụp đổ...Minh, một cậu học sinh "trung bình khá" vốn gần như không còn niềm tin vào tình yêu đôi lứa, giờ bước vào năm học cuối cấp đầy áp lực nhưng cũng là con đường giải thoát khỏi nỗi đau đó. Thế nhưng, hai người bạn của cậu lại mở một câu lạc bộ trợ giúp học tập, nơi đã thu hút được những người bạn cậu đã lâu chưa tiếp xúc lại. Lúc đó cậu không biết, chính câu lạc bộ đó lại chứa một nhân tố có thể phần nào thay đổi chính cậu.Một câu chuyện về tình yêu đôi lứa ngọt ngào nhưng vội vàng, rồi cuối cùng cũng chỉ còn lại sự đau đớn và tiếc nuối…
Khánh lười biếng ngả đầu vào vai tôi, mái tóc mềm mại của nó cọ khẽ vào cổ khiến tôi thấy hơi nhồn nhột. Tôi hơi hích vai muốn đẩy nó ra, nhưng có vẻ như cái hành động biểu thị sự phản đối của tôi càng khiến nó thêm thích thú, và đầu nó thì vẫn chẳng suy suyển lấy một centimet nào trên vai tôi cả. Khoang mũi tôi tràn ngập mùi dầu gội và mùi nước xả vải nhẹ nhàng tỏa ra từ trên người nó. Thơm quá. Tôi sẽ bị nghiện mùi của nó mất."Châu Anh..." Khánh lơ đãng lên tiếng "Mày thích người như thế nào?""Hả?" Tôi giả vờ chưa nghe thấy câu hỏi của nó, hai tay vẫn bận rộn bấm máy tính giải đề Vật Lý."Ý tao là" Khánh vươn tay cướp lấy máy tính của tôi, ép tôi phải tập trung vào câu chuyện của nó "Gu của mày là gì?"Tôi bất lực tựa người vào thành ghế, qua loa trả lời:"Chắc là một người dịu dàng, chững chạc và trưởng thành... quan trọng là phải giỏi hơn tao."Khánh nhăn mặt trả lại máy tính cho tôi, nó nằm ườn ra bàn, bĩu môi nói:"Sao chẳng giống tao chút nào thế?"Dù đang làm cái hành động trẻ con chết đi được kia thì trông nó vẫn đẹp trai y như diễn viên Hàn Quốc ấy. Cuộc đời đúng là bất công mà.Tôi khúc khích cười xoa rối mái tóc mềm mại của nó."Nhưng mà..." Khánh nghiêng đầu nhìn tôi, mỉm cười."Mày thì đúng gu tao đấy.""À... tao cảm ơn." Tôi hơi bối rối thu tay lại, cố làm ra vẻ bình tĩnh tiếp tục giải đề."Không có gì."Khánh lại nở nụ cười tỏa nắng quen thuộc, và tim tôi lại không kìm được mà loạn nhịp.…
Fic kể về cuộc đời của hai chị em sinh đôi Yun Min và Yun Hee. Cả hai đều là con gái của gia tộc Joo. Sinh ra ở vạch địch nên Yun Min và Yun Hee đều được báo chí chụp hình săn đón. Cuộc đời của Min lẫn Hee đều xoay quanh các câu chuyện hóc búa lôi cuốn lạ thường. Những giọt nước mắt tức hận hay hạnh phúc, đều sẽ được biểu diễn ở fic "Love And Hate" này! Cùng đón chờ nhé...Tất cả nhân vật trong fic đều hư cấu, không có thật mà chỉ là tưởng tượng của tác giả! Không xoáy sâu đời thực và các tình tiết liên quan tới bên ngoài...Mong mọi người góp ý cho tác giả phát triển hơn!Chúc các bạn đọc fic với tinh thần vui khoẻ! ThanksAu. #F.s…
Quãng thời gian cắp sách đến trường ấy, 12 năm trời ấy, tưởng lâu lắm, nhưng chớp mắt một cái, bạn liền trưởng thành, không còn là một cô cậu đáng yêu với cây kẹo mút trên tay nữa...…
" Ta muôn vạn kiếp đều không thể yêu người " mở ra hành trình đẫm lửa và nước mắt của Phượng Nghi - công chúa cao quý của Phượng tộc, mang trong mình sứ mệnh trở thành chiến thần bảo vệ Thiên giới. Nhưng vận mệnh chưa bao giờ đơn giản, khi nàng bị cuốn vào cuộc tranh đấu ngàn năm giữa tam giới: Thiên - Ma - YêuTrong khói lửa và huyễn mộng đó, nàng gặp ba người: Thái tử Thiên tộc Bạch Long, Nhị hoàng tử Ma tộc Trầm Vô Tuyệt, và... một kẻ mang thân phận bị phong ấn giữa màn đêm - Ma chủ Trầm Vô Khuyết.Yêu - hận, sống - chết, nghĩa vụ - tình riêng, tất cả khởi đầu từ kiếp đầu tiên ấy. Và rồi, số mệnh lại dệt nên những kiếp luân hồi đầy day dứt sau này - nơi tình yêu luôn đến vào lúc không thể giữ, và sự thật bị chôn sâu dưới lớp sương mù định mệnh...…
"Ngoảnh lại một chút, tôi bỗng thấy thời niên thiếu của mình đã trôi qua tự lúc nào, nhưng tôi lại cảm thấy biết ơn, biết ơn vì năm đó có cậu đồng hành cùng tôi..."Cp: Lê Minh Huyền x Nguyễn Nhật Dũng.Nhân vật phụ: v.v...…
Người ta nói chuyện tình đẹp nhất , mơ mộng nhất là ở tuổi học trò các ông ạ ><nhưng mà tôi không tin điều đấy haha ái dà vẫn là tình yêu người lớn hay hơn chứ, các ông có biết không đến thời buổi tôi đang ngồi viết truyện này thì tôi vẫn si mê tiểu thuyết 18++ chứ chả bao giờ đọc mấy cái mộng mơ rồi nhẹ nhàng cả =)))) để rồi cho đến khi nữ chính phải lòng với nam chính thì tôi đặt tay xuống bàn phím kể cho các ông đây =))chuyện tình này nói nhạt như nước ốc thì không phải , nhưng mà tình tiết 18+ cũng không có nên mấy bé tuổi còn non bơi hết vào đây , nhẹ nhàng thôi heheừ thì đấy ....#2017…
Công việc của tôi, là ghi chép và kể lại. Nhưng, cũng không chỉ đơn thuần là "ghi chép" và "kể lại." Tôi sẽ không kể về những trang sử bi hùng, tôi cũng không kể về truyền thuyết lớn lao, bởi vì tôi chỉ kể về những mảnh đời và những ước nguyện chưa thành của họ.…
Gửi (những) người ta đã từng yêuSách của một người đàn bà thất tình và đang say_Tác giả Nguyễn Ngọc Thạch"Mãi nhiều năm sau tôi mới biết, hóa ra khi chia tay, chúng ta từ bỏ một người tình và giữ lại cuộc tình.Người tình có thể qua đời, những cuộc tình thì trường tồn với thời gian....Rồi do vậy mà cô đơn cứ như trận dịch dịch trầm kha của tuổi trẻ...." _THẠCH…
Thể loại: huấn văn, phụ tử, huynh đệ, cổ trang, thân tình. Cuộc đời của vị Chiến thần Đại An ấy vốn dĩ sẽ ngập trong vàng son. Tiêu Tẫn đại hôn với vị thanh mai trúc mã mà hắn mến mộ, hai người rất nhanh đã có hài từ đầu lòng, trân quý đặt tên Tiêu Khang. Nhưng Tiêu Khang lại không an khang được như phụ mẫu mong cầu. Từ bé thể chất đã suy nhược, bấp bênh mấy lần trên lằn giới sinh tử. Các thái y chuẩn bệnh cũng nhiều lần lắc đầu, chỉ nói rằng phải theo ý trời. Kính An vương trong phút chốc già đi mấy tuổi. Hắn không còn để tâm vào triều chính, cũng lơ là luôn việc trong quân, dốc lòng tìm kiếm phương thuốc cùng dược liệu cho hài tử. Tiêu Khang được cứu sống, nhưng cả đời phải làm bạn với thuốc thang, suốt ngày quanh quẩn trong phủ. Phải tới mấy năm sau, Kính An vương mới có thêm một hài tử. Đứa trẻ vừa ra đời được dăm ba bữa, Vương phi thể chất suy kiệt đã qua đời. Đến lúc nhắm mắt xuôi tay, vị Vương phi hiền huệ ấy chỉ biết khóc ròng, ngắm nhìn hài tử mới sinh còn chưa quen mùi mẹ. Nàng nắm chặt tay Tiêu Tẫn, khẩn khoản cầu xin hắn cho hai hài tử một đời bình an là đủ. Nàng không mưu cầu chúng trở nên kiệt xuất, chỉ cần chúng được sống an khang, nàng dưới suối vàng mới yên tâm nhắm mắt. Kính An vương cả đời sống hiên ngang mạnh mẽ, lúc này cũng phải lệ nóng doanh tròng. Hắn nắm chặt lấy tay ái thê, thấp giọng thề sẽ bảo hộ hai đứa trẻ bằng cả tính mạng. Tiêu Nguyên ra đời trong nước mắt của phụ mẫu.…
Trong khoảng trời rực nắng của thanh xuân, nơi sân trường chan chứa tiếng giảng bài và tiếng lá rơi xào xạc, một câu chuyện nhẹ nhàng mà sâu lắng đã bắt đầu. Cô - nữ sinh chuyên Anh, thông minh, sắc sảo, mang trong mình sự duyên dáng như những dòng thơ lãng mạn. Cậu - chàng trai chuyên Văn, trầm lặng và sâu sắc, trái tim như thấm đẫm từng câu chữ đầy cảm xúc.Tuy cả hai đều là học sinh xuất sắc, nhưng giữa họ lại tồn tại một khoảng cách vô hình - không phải vì sự khác biệt trong môn học chuyên, mà vì chính cái tôi ngang bướng và tính cách đối lập. Cô ghét sự tĩnh lặng có phần cao ngạo của cậu, còn cậu lại chẳng mấy ưa cái vẻ bạo miệng, sắc sảo mà cô hay thể hiện.Ấy vậy mà, trong một khoảnh khắc tưởng chừng nhỏ bé, như một ánh mắt vô tình chạm nhau dưới giàn hoa giấy trước lớp, hay một câu nói đùa đầy bất ngờ giữa giờ giải lao, trái tim cả hai bỗng chệch khỏi quỹ đạo quen thuộc. Từng ngày trôi qua, những cuộc tranh cãi không hồi kết lại trở thành điều cả hai âm thầm mong đợi, những lời châm chọc ngày nào hóa ra lại giấu trong đó một sự quan tâm kín đáo.Tình yêu của họ đến nhẹ nhàng như cơn gió thoảng qua, nhưng lại mang theo hơi ấm của những ngày tháng đẹp nhất đời người, như chính những năm tháng thanh xuân mà ai cũng từng một lần khắc sâu.…
Trong tuyết trời của tháng 12, tháng của mùa lễ hội noel. Phan Cao Dương được sinh ra ngay chính lúc tuyết bắt đầu rơi. Người ta thường nói: Tuyết đầu mùa khi ước một điều gì đó thì điều ước ấy sẽ trở thành hiện thực. Vậy có phải khi tôi ước rằng "Tớ muốn được ở bên Lê Khánh Đan mãi mãi" thì nó có thành sự thật không?…
Với tôi, cậu ấy là những rung động đầu đời, là viên kẹo ngọt tôi muốn ích kỷ giấu đi, là món báu vật quý giá mà ông trời đã ban cho tôi nhưng cậu ấy cũng là nỗi đau, là nhân vật chính trong vở kích đơn phương của tôi. Còn với cậu ấy... có lẽ tôi chỉ đơn giản là cô bạn thanh mai trúc mã cùng lớn lên với cậu, hay chỉ đơn giản là một kẻ tạm thời chung đường."Con người ta đó, một khi tích đủ thất vọng rồi sẽ tự khắc rời đi. Tạm biệt cậu mối tình đầu của tớ."…