Hiên Nhà Không Nắng
Có một mái hiên nhỏ, khi giông bão khi nắng hanh, nhưng sau tất cả - nơi đó vẫn có nhà.…
Có một mái hiên nhỏ, khi giông bão khi nắng hanh, nhưng sau tất cả - nơi đó vẫn có nhà.…
Mưa là một hiện tượng vốn rất bình thường, mỗi cơn mưa đều mang đến cho người ta những cảm xúc khác nhau, có buồn và cũng có vui. Cuộc sống con người vốn không hề bằng phẳng, ai cũng đều phải trải qua khó khăn và sau mỗi lần vấp ngã lại mạnh mẽ đứng lên. Tuổi học trò vốn là tuổi ngây thơ, trong sáng, là tuổi con người bước những bước đầu tiên trên con đường trưởng thành, khi gặp sóng gió ai có thể là người dũng cảm nhất ?…
Chỉ vì vấp chân bàn té mà cậu xuyên đến với thời đại tinh tế mới cách thời đại mà cậu sinh sống đến hơn hai thiên niên kỷ, đột nhiên cậu cảm thấy thật "be like :))"Đến khi một dòng kí ức chạy thật nhanh qua tâm trí cậu mới biết được rằng chính mình xuyên thành một thiếu gia vạn người ghét " Flynn Grosvenor " trong cuốn tiểu thuyết [Ta Tại Tinh Tế Lập Đoàn Sủng] mà mình đã từng đọc qua.Flynn Grosvenor trong tiểu thuyết là kiểu bia đỡ đạn phế vật bệnh tật quấn thân với vẻ ngoài vô cùng xinh đẹp lại không mang não ngu ngốc chuyên tìm đường chết.Vì người hắn yêu thích vị nhân vật chính kia, chính mình có vài phần nhan sắc giống cậu ta nên tự biến mình thành thế thân, trở thành trò cười của cả tinh tế.Đến khi người hắn thích và vị kia bên nhau hắn lại tìm mọi cách để chia rẻ, chia rẻ không được nữa thì giở trò bắt cóc, cho người h*m h**p sau đó còn muốn giết cả vị kia.Đổi lại kết cục gia đình thất vọng mà từ mặt, bạn bè xa lánh, vụ việc không thành còn bị người trong lòng tố cáo lên toàn án tối cao của tinh tế sau đó bị đầy đến một tinh cầu hoang vu nào đó một mình cô độc sống trong bệnh tật dày vò đến khi chết vẫn không một ai hay biết.Cậu im lặng sàn lọc những thông tin vừa chạy qua trong đầu xong lại không khỏi ngửa mặt lên trời mà thốt ra ba từ: "ha ha ha" :)Điềm tĩnh mõ có hơi hỗn thiếu gia Flynn Grosvenor X Điên cuồng chiếm hữu văn nhã Thượng tướng Dylan Egerton :))1•Thế giới này giả tưởng không có thật.2•Mọi chuyện xuất hiện trong truyện đều không có dẫn chứng, có xuất hiện đều là…
Furisaki Koharu không quan trọng lý do bắt đầu, nhưng cô cần mục tiêu để luôn phấn đấu. Là gì cũng được, một hay nhiều cũng được. Chỉ cần nó khiến cô cảm thấy những gì mình bỏ ra là xứng đáng, chỉ cần nó khiến cô an tâm và hài lòng, chỉ cần nó luôn âm thầm thúc đẩy cô tiến về phía trước.Furisaki sẽ nắm chặt lấy nó mà tiếp tục vững bước. Chẳng sợ chông gai, chẳng sợ vấp ngã, chẳng sợ đớn đau, chẳng sợ một ngày nào đó chính cô là người nhụt chí.Bởi vì cô biết, lựa chọn là ở cô, và chỉ cần cô còn mục tiêu, thì những nỗ lực, cố gắng của cô không bao giờ là vô nghĩa.Furisaki không có động lực mạnh mẽ để cố gắng trở thành anh hùng như những người khác, nhưng cô có sự tự tin và kiên định. Thế nên cô sẽ nhặt nhạnh từng hạt vàng be bé, từng điều nhỏ có ý nghĩa với cô.Rồi, tất cả những điều nhỏ ấy, cô sẽ gom góp, đan cài tất cả lại bằng một sợi dây liên kết mạnh mẽ, bền chặt, và biến chúng thành động lực không ngừng tiến bước của bản thân.Cô không rõ vì sao mình muốn làm anh hùng, nhưng một khi đã bước chân lên con đường mình đã chọn, cô sẽ tự tìm cho mình lý do, tự hóa nó thành động lực, để tiếp tục dấn bước trên hành trình sắp tới.(Trích chương 41 "Lễ trao giải và sự công nhận")Credit bookcover: https://mobile.twitter.com/hosimorii/status/1151410092132032514…
"Yêu em thì liêm sỉ gì tầm này?"=====Đây là khi tôi lụy Nezuko quá nhiều ;
Một đề tài xoay quanh cuộc sống và những câu chuyện xảy ra của 4 nhân vật với những cá tính riêng biệt : Một Mây Mây điệu đà . Một Nắng Nắng thục nữ . Một Gió GIó hiện đại . Một Mưa Mưa kì quặc . Quán Cafe này là một ước mơ mà họ ấp ủ từ nhỏ cùng với nhau . Sau bao năm gặp lại liệu 4 người họ có gây dựng thành công ước mơ ấy. Có những lúc vấp ngã nhưng họ vẫn luôn ở bên nhau .....…
"Hiên...một chút thôi được không? hãy để em được gần anh?""Tránh ra" Thiếu niên đạm bạc quay lưng đi."Hiên, không cần lạnh lùng như vậy mà."Bóng lưng ấy lúc nào cũng ở trước mặt cô, cô chờ đến mệt, chờ đến tuyệt vọng nó cũng không quay lại."Thật xin lỗi, chỉ sợ em chỉ có thể yêu anh trong giấc mơ." Đôi mắt xinh đẹp khép lại, kết thúc mốt tình đơn phương vô vọng.-----------"Thiên! Quà sinh nhật của mình, cậu sẽ nhận chứ."Háo hức cùng chờ mong vây lấy cô gái nhỏ, cô đã tự tay đan cho hắn chiếc áo len vì sinh nhật của mình là vào Christmas.Chàng trai chỉ "À" sau đó là một hồi im lặng. Cô gái ngước mắt lên, người kia đã không còn ở đó. Cô chỉ biết ôm lấy món quà mà chạy lên xe, nhanh chóng chạy đến nhà hắn, để món quà trước cửa. Sau đó lái xe về.Ngày hôm sau, cô chạy đến nhà hắn háo hức nhìn thấy hắn đang tập cắm hoa. Tuy vụng về nhưng lại rất cẩn trọng, kế bên còn là một cái thiệp chúc mừng, cô gái nhỏ ảo tưởng hắn sẽ đưa nó cho mình. Một tuần sau, hắn đưa cho chị nàng, gương mặt ửng hồng như thiếu nữ mới biết yêu, trai tài gái sắc khiến trái tim nàng như bị cắt đôi.--------"Anh hai! Anh ba! Mau xem! Ta là hạng nhất hội họa đó!" Đôi mắt nhỏ ánh lên vui mừng, hai má bánh bao hồng nhuận, trên tay là cái bằng khen chứng minh. Hai ánh mắt lạnh lẽo như muốn giết chết nàng, dọa cô gái nhỏ xanh mặt lùi bước. Thấy người đàn ông quen thuộc từ trong xe bước ra, nàng lại vui vẻ chạy đến, chân nhỏ vấp ngã, nhưng lại nhanh chóng đứng lên. Dù tay chân cùng váy đã dơ bẩn, cô bé vẫn vui vẻ cười n.…
Lưu Tuyết Nhan - chàng trai 22 tuổi với đôi mắt trầm tĩnh và nụ cười dịu dàng như gió sớm. Cậu không phải người nổi bật trong đám đông, nhưng lại là người đầu tiên đưa tay ra khi ai đó vấp ngã.Sinh ra trong một gia đình lao động bình thường ở vùng quê, Tuyết Nhan lớn lên với một trái tim giàu cảm xúc và tinh thần trách nhiệm. Cậu luôn nhường nhịn em trai, đi làm thêm phụ cha mẹ từ thuở còn đi học, và mơ về một tương lai giản dị - trở thành công chức, có một chiếc bàn nhỏ nơi văn phòng, mỗi tháng đem đồng lương đầu tiên về cho mẹ.Tuyết Nhan sống nội tâm, ít nói, luôn cẩn trọng trong lời ăn tiếng nói. Cậu không hay thể hiện tình cảm ra ngoài, nhưng ai từng ở gần đều biết: cậu quan tâm đến từng chi tiết nhỏ - từ việc rót thêm nước cho bạn bè đến việc ghi nhớ lịch khám sức khỏe của cha mẹ.Cậu tin vào điều thiện, vào con người, và vào những tình cảm chân thành. Nhưng thế giới đã không dịu dàng lại với cậu.Trong một khoảnh khắc bị bỏ rơi, Tuyết Nhan đã vĩnh viễn rời khỏi cuộc đời này - mang theo cả những ước mơ chưa kịp thành hình, và một tình yêu chưa kịp thổ lộ của người ở lại.Và từ đó, cậu mãi mãi là ánh sáng dịu buồn ở trạm xe buýt năm ấy.…
"Một em nhớ đôi ta chung tình Hai em nhớ yểu điệu Ba em nhớ tiếng nói Bốn em nhớ tới người Đồng Tâm A hời a ư hời ư là i hời ư"Câu hát quan họ ngân nga phát ra từ đôi môi của người thấp hơn, Đan chẳng để tâm người kia đang làm gì, chị bước từng bước nhỏ, ánh mắt thỉnh thoảng lén nhìn đôi tay đang giữ dây súng của người bên cạnh trong lòng thầm cảm thấy an toàn." Chị biết hát quan họ sao?" Khánh cúi đầu nhìn Đan, trong đáy mắt có gì đó đang dao động, một chút dịu dàng, một chút ngưỡng mộ." Cũng biết đôi chút, bạn tôi dạy đó, thấy hay không?". Đan cho tay vào túi sờ chiếc vòng cườm nhỏ khẽ mỉm cười."Hay...Hay lắm!!". Khánh ngơ ngác nhìn nụ cười ấy, rồi vấp dây leo lúc nào chẳng hay.Đan bật cười, nụ cười rạng rỡ như ánh nắng sớm mai, không quá gay gắt chỉ là một chút âm áp dịu nhẹ. Chị chẳng thèm xem người kia có sao không mà tiếp tục quay đầu đi tiếp như thể họ chẳng mấy thân thuộc, môi hồng vẫn ngân nga câu quan họ đang dang dở."Năm nhớ người buông nụ cười nên em nhớ a hời a a tính tìnhTinh i ơ tinh tính tình tình tinh a hời a ư hời ư là ứ hời ừ...."Truyện dựa trên nhiều cột mốc lịch sử không có mục đích xuyên tạc, bàn luận hay lật sử. Truyện không mang tính chất làm tại liệu tham khảo lịch sử.…
ngày mai chỉ dài hai mươi tư tiếng, gần một nghìn rưỡi phút hay vài vạn giây.nhưng mai này của hai đứa nó dài bao nhiêu, thật khó mà đong đếm được bằng số liệu.── textfic.…
Lần đầu ta viết truyện nên có gì sai sót mong các độc giả bỏ qua cho, nếu có ném đá thì ném nhẹ tay và đừng có ném vào mặt ta nha.---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Trong một lần đi chơi cùng bạn cô cư nhiên bị vấp ngã và ........... * Tèn Tén Ten* cô đã XUYÊN KHÔNG một cách vô cùng....... LÃNG XẸT. Vậy mà xuyên đâu không xuyên lại xuyên đúng vào nữ phụ trong cuốn tiểu thuyết cẩu huyết mới đọc hôm qua. Thiên a ! tôi có làm gì nên tội đâu chớ ! VÂNG!!! và từ đây chị nữ phụ của chúng ta đã có kế hoạch là: " SẼ PHÁ TƯNG BỪNG KHÔNG CHO CÁC NAM CHÍNH CÙNG NỮ CHÍNH ĐƯỢC HẠNH PHÚC RỒI TẨU THOÁT !!!!!! Muahahahahaha!!!!!!…
By: ivlll@lofterOOC có, về ta.Là Chu Ôn. Làm ra vẻ hướng. Chỉ xem qua kịch.Ta lung tung rối loạn viết, nguyện ý xem đại gia lung tung rối loạn xem 👀 hảo đi.Đại mỹ nhân có thể có cái gì ý xấu đâu, bất quá là nhẹ nhàng giáo huấn một chút bắt tay duỗi sai địa phương người thôi.Không mừng chớ nhập, cảm ơn. ( hoa trọng điểm )------QT by tui. Chưa xin permission.nhìn rõ là 《Chu x Ôn》hen.Lí do tui đu Chu x Ôn, là vì vào tập 1 film, lão Ôn cho tui cảm giác 0, A Nhứ lại quá 1. Trong cuộc tình này, lão Ôn *có vẻ* vồ vập truy A Nhứ, nhưng đó là vẻ ngoài, mặt nạ lão Ôn mang lên. Rõ ràng sau này lão Ôn lại lo sợ lui về sau, tự ti ko có cảm giác an toàn. A Nhứ lại trầm ổn, tự tin hơn. Có lẽ là quá khứ tuổi thơ khác biệt, nên lão Ôn chân thật nhất là dáng vẻ trẻ con vô tư trước mặt A Nhứ, A Nhứ cưng chiều, vỗ về quan tâm, nhận định tình cảm rồi là bao dung vô hạn. Đều là 2 người tương tác qua lại, thay đổi lẫn nhau. Lão Ôn hay A Nhứ với người kia đều là mất rồi tìm lại, là ánh sáng của nhau, cứu rỗi lẫn nhau.Nhưng lão Ôn với tui lại yếu đuối hơn 1 xí (lên film phun máo nhiều quá, lại kiều lại mỹ lại dễ đẩy ngã nên tui nhìn kiểu gì cũng ko 1 đc^^) và cảm thấy lão Ôn nên càng được yêu thương bảo bọc hơn, một người cẩn trọng, vững chãi, tâm lý + tình cảm phát triển bình thường + khỏe mạnh 😅…
Tác giả: Đông Phương Tiểu Vũ.sơ lược:- nó Hoàng Kim Vũ. 16t. mới thi đậu vào lớp 10 trường Hoàng Kim high school.- hắn Trần Hoàng Đằng Phong. 26t. cánh tay trái đắt lực của nó. vừa là quản gia riêng. bảo mẩu. thầy giáo dạy kèm kim luôn người giúp việc riêng của mình nó. Ở nhà nàng là boss. chàng chỉ có thể nghe và làm theo. Đến trường nàng bất quá chỉ là cô học sinh quèn trong ngôi trường toàn tiểu thư với thiếu gia. đã nghèo còn thêm tội xấu. lúc nào trên mặt củng mang 1 cái kính to đùng. hết vấp cái này lại đến đụng chúng người kia. ngược lại chàng rất đẹp trai mà còn có hơn 10 chi nhánh Hoàng Kim tại Pháp. có thể nói không chỉ đẹp trai còn giàu sụ. vì bảo vệ nàng mới vào trường làm thầy giáo. còn huy động cả tứ đại công tử nổi danh cũng là cánh tay phải đắc lực của nàng về bảo hộ mọi lúc mọi nơi.Đại tỷ đi học có hạ mình. tập hợp những người thừa kế non trẻ có như ngôi trường của người bình thường. cái gì củng có hai mặt. rắc rối ai sẽ là người giải quyết...…
- Một phút vấp ngã mà sa chân vào chị bé mang tên Thúy Ngân . - Cũng là lần đầu viết ngôn nên ngôn từ . cách diễn đạt có thể không hay và không đúng vậy nên vẫn mong mọi người nhẹ tay.- Đến với tui là chỉ có ngọt thui vậy nên k khuyến cáo cho người thích ngược nhá . Vì tui khá bận ấy nên có thể sẽ không ra truyện đc thường xuyên . Vẫn mong là được mọi người yêu quý.…
TrangTác giả: Pearl S. BuckLỜI GIỚI THIỆUSau khi được trao tặng giải thưởng Nobel năm 1938, tên tuổi nữ văn hào Mỹ Pearl S. Buck đã trở nên quen thuộc và thân thiết với bạn đọc trên khắp thế giới.Pearl S. Buck (1892 - 1973) là một nhà nhân văn lớn.Nhân vật chính trong tiểu thuyết không phải là một bà hoàng đầy quyền uy và tham vọng như Từ Hi Thái hậu; cũng không phải là một tiểu thư khuê các, diễm kiều chốn Hoàng cung mà chỉ là một nữ tì Trung Hoa trong gia đình thương gia Do Thái giàu có.Tình yêu trong sáng giữa Trang và Đavít (con trai ông chủ) nảy sinh và phát triển cùng với tuổi thơ ấu và hoa niên của họ. Song mộng mơ của tuổi trẻ đã vấp phải những trở lực vô hình mà vô cùng nghiệt ngã của tôn giáo, đẳng cấp và thành kiến dân tộc. Bao đau đớn, dằt vặt đã vò xé cõi lòng người thiếu nữ tài sắc vẹn toàn. Nàng tìm mọi cách để bảo vệ tình yêu ban đầu và duy nhất của mình. Nàng luôn phải đối phó với những hoàn cảnh éo le, ngang trái, tạo mọi điều kiện thuận lợi nhất để được sống chung với chàng dưới một mái nhà - dù chỉ với tư cách là một nữ tì.Suốt đời, Trang âm thầm hy sinh cho quyền lợi của mọi người. Còn nàng, nàng đã tìm cho mình một nơi ẩn thân yên tĩnh, thâm nghiêm: nhà chùa, để gìn giữ trọn vẹn những kỷ niệm sâu sắc về mối tình đầu thiêng liêng - kho báu vô giá của nàng.Mối tình âm thầm mà thiết tha, cháy bỏng và thanh khiết tuyệt vời giữa Trang và Đavít là bài học bổ ích cho mỗi chúng ta. Qua mỗi trang viết, tác giả dẫn dắt người đọc đi sâu vào thế giới phong phú, đa dạng đầy hương vị ngọt…
Phoebe Atlas, một cô gái 28 tuổi đã quyết định sống độc thân đến cuối đời và đang hưởng thụ cuộc sống của mình thì đột nhiên va phải một người đàn ông lạ lùng, Elias Nolan. Cuộc sống yên bình của cô bỗng một ngày hoàn toàn bị đảo lộn. Những thứ cô đã định sẵn dần dần lệch khỏi đường ray. Anh ta như một con bug không có cách fix vậy, đã thế còn khiến cô bị cuốn theo. Quá khứ của cô, vết sẹo của cô dần bị "bug" tìm ra được. Là định mệnh sắp đặt hay lại là trêu đùa của tạo hóa?? Cô sẽ vượt qua được bóng tối của quá khứ mà bước tiếp, hay phải mang nỗi ám ảnh suốt đời khi nó lại lần nữa tìm đến??--------------------------------------------------------------------------------------Đây là một sản phẩm của sự tưởng tượng, và nó không liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào. Cảm ơn các bạn đã đọc truyện của mình. Đây là lần đầu mình viết truyện, và câu chuyện này chỉ là một cảm hứng nhất thời trong mùa dịch này thôi. Tính cách của nữ chính cũng khá khép mình (khép mình ở đây có nghĩa là ngại người lạ, chỉ có cảm giác an toàn khi ở một mình hoặc bên cạnh người thân thiết) nên diễn biến có thể hơi chậm. Do mình cũng muốn hai người tìm hiểu nhau kỹ hơn chứ không phải vồ vập rồi lại hối tiếc.Về bối cảnh của truyện thì là ở một đất nước trong tưởng tượng, ngoài tất cả các nước trên thế giới.Một lần nữa cảm ơn các bạn nếu có hứng thú. Còn nếu không thì cũng đừng ném đá mình quá nhé, mình thủy tinh tâm lắm. TT.TTCảm ơn các bạn rất nhiều và Enjoy!!…
Tôi đã sống, sống với những nỗi buồn không mang tên, với những lần chênh vênh một mình ên quạnh quẽ. Hồn nhiên và tuổi trẻ đã nhiều lần bị mài mòn bởi thước đo thời gian. Để rồi thế giới đã từng tươi đẹp trở nên sầm uất, đượm buồn trong đôi mắt lúc nào không hay. Mọi thứ nhẹ nhàng lướt qua và âm thầm để lại trong tôi một cái nhìn lắng đọng và vô thức tôi đã viết thành thơ. Nhiều lần như thế, tôi dần bị cuốn theo thời gian, xa cách với thế giới ngoài kia ồn ào, náo nhiệt. Chợp mắt một lần thôi cũng khiến tôi lạ lẫm với cuộc sống so với những người trẻ. Rồi chợt nhận ra, hình như mình đã già..Những cuộc đua và thú vui của cuộc đời trên đà vô vị. Trong tôi chỉ còn là khoảng trống của thời gian, chỉ là ký ức những tháng ngày tươi đẹp ướm màu rêu phủ. Tôi không tiếc những gì mình cho đi, tôi không trách những lần mình vấp ngã, và cũng không hề gì sau những lần bị bỏ lại. Thế giới đã và đang trở nên đơn điệu hơn, mộc mạc hơn trong mắt tôi. Mọi thứ đó hình thành nên tôi ngày hôm nay, và tôi sẽ luôn chấp nhận điều này. Tôi không ẩn dụ, tôi không lảng tránh, tôi sẽ không làm gì khác bản thân này. Tôi là chính tôi, người khác nhìn vào, nói chuyện với tôi sẽ biết là tôi đó, không ai khác. Hiển nhiên tôi cũng không chắc bản thân mình có vừa ý mọi người không, nhưng điều đó sẽ thật ngớ ngẩn nếu tôi bận tâm.Như con sóng bạc đầu không lối thoát, dù có giông bão đến đâu cũng không làm tôi thay đổi được.Ngày vừa chớm hết trầm ngâm không tiếng gióMột vầng trăng khuyết đang bỏ ngỏ cho ai…
Nếu mệt quá thì về nhà con nhé! là một cuốn nhật kí tự sự nỗi lòng của một người con xa nhà xa quê hương xa những thứ quen thuộc để rồi vài lần vấp ngã đầu đời để trưởng thành mới hiểu ra rằng nhà là nơi tuyệt vời nhất mà ta có…
Diệp Trường Sinh 1 đại ma đầu trong vạn giới chuyển giới trùng tu trấn áp vạn cổ…
Cô... một tiền bối có kinh nghiệm dày dặn nhưng lại vấp phải muôn vàn trắc trở trong showbiz. Việc chấm dứt hợp đồng với công ty chủ quản cũ khiến cô có một thời gian dài để nghỉ ngơi trước khi chuẩn bị quay lại guồng quay của công việc, vì vậy cô chọn Busan làm nơi đi du lịch...Cậu... một hậu bối có cả tuổi đời và tuổi nghề nhỏ hơn cô nhưng lại có những bước đi vững chắc trong sự nghiệp. Hiếm khi cậu được nghỉ xả hơi dài dài sau album mới phát hành, cậu tranh thủ về quê thăm gia đình tiện đi dạo quanh thư giãn...Một hồi gặp mặt, cô và cậu bỗng dưng từ quan hệ tiền bối và hậu bối lại tiến tới cuộc hôn nhân chóng vánh... Liệu cả hai có nảy sinh tình cảm hay chỉ là bèo nước gặp nhau rồi mỗi người mỗi ngả?…