link fic gốchttps://www.wattpad.com/story/289425097?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=piggiee_chewe&wp_originator=2G6coqhb0M4T6RqC2PVu02gTuYBovyJTn4lbWdSsfacv13ixDPwoKyitpBmTLYMvXmQS3R3RgluaX4KKg5Ki5W4a5bW4mYehefN6Rv0AGVR5VCv%2BW948paojZ%2F6iw%2FHh❗fic cover chưa có sự cho phép của tác giả(Au: TranNguyen140499 )…
Văn ánNay công tác khó tìm, cơm khó ăn, tiền lương khó lấy, phòng khó cung ứng.Muốn có công việc ổn định, e rằng chỉ có con đường duy nhất là thi nhân viên công vụ.Trăm ngàn đại quân trên cùng một cây cầu độc mộc, khó tránh khỏi sẽ có một hai kẻ trượt chân rơi xuống nước.Nhưng mà, ta không sợ, máy thời gian sẽ giúp ta qua trót lọt.Nào ngờ hình như lúc này máy móc vận hành có hỏng hóc, đùng một cái về tới cổ đại.Được rồi, dù sao hiện đại cổ đại cũng giống nhau, nhân viên công vụ đều là công việc ổn định.Hơn nữa, vẫn là công việc ở Khai Phong phủ của lão Bao gia, ta liền cố gắng làm đi.…
Văn ánNay công tác khó tìm, cơm khó ăn, tiền lương khó lấy, phòng khó cung ứng.Muốn có công việc ổn định, e rằng chỉ có con đường duy nhất là thi nhân viên công vụ.Trăm ngàn đại quân trên cùng một cây cầu độc mộc, khó tránh khỏi sẽ có một hai kẻ trượt chân rơi xuống nước.Nhưng mà, ta không sợ, máy thời gian sẽ giúp ta qua trót lọt.Nào ngờ hình như lúc này máy móc vận hành có hỏng hóc, đùng một cái về tới cổ đại.Được rồi, dù sao hiện đại cổ đại cũng giống nhau, nhân viên công vụ đều là công việc ổn định.Hơn nữa, vẫn là công việc ở Khai Phong phủ của lão Bao gia, ta liền cố gắng làm đi.…
Tui là rất mê các fic đồng nhân , có những fic rất hay đc tui lưu vào danh sách đọc Nhưng đến một ngày tui nổi hứng muốn đọc lại và BÙNG.... mấy fic ấy mất tích. Bị chính Au gỡ và tui buồn nhiêu chút (┬┬﹏┬┬)Thế nên , tui coi đây như là một nhật kí đọc fic của tui , ghi lại các fic tui thấy cực kì hay và phòng trường hợp một ngày nó bị khai tử 🥲…
Văn ánNay công tác khó tìm, cơm khó ăn, tiền lương khó lấy, phòng khó cung ứng.Muốn có công việc ổn định, e rằng chỉ có con đường duy nhất là thi nhân viên công vụ.Trăm ngàn đại quân trên cùng một cây cầu độc mộc, khó tránh khỏi sẽ có một hai kẻ trượt chân rơi xuống nước.Nhưng mà, ta không sợ, máy thời gian sẽ giúp ta qua trót lọt.Nào ngờ hình như lúc này máy móc vận hành có hỏng hóc, đùng một cái về tới cổ đại.Được rồi, dù sao hiện đại cổ đại cũng giống nhau, nhân viên công vụ đều là công việc ổn định.Hơn nữa, vẫn là công việc ở Khai Phong phủ của lão Bao gia, ta liền cố gắng làm đi.…
• Tác giả : DrayLiang• Pairing : Cung Viễn Chủy trung tâm• Cảnh báo: OOC! Mọi tình tiết đều là tưởng tượng! Tư thiết rất nhiều!• Bắt đầu viết : 07/11/2024• Tình trạng : Đang tiến hành• Số chương : ???• Kết cục: Chưa rõ sẽ được triển khai dần[ Cốt truyện được chia làm 3 phần: - Phúng Điều Lạc: Chủy xuyên tới ĐMQL- ??? : Thần xuyên tới VCV- ??? : Đại kết cục ] DO NOT REPOST!" Cung Viễn Chủy náo loạn Đại mộng quy ly rồi. Phải làm sao đây??? "…
Tên fanfic: Anh và Người đóPairing: Vạn Cẩm Vinh và Chân LongTác giả: Là tui. Vẽ bìa cũng là tui, des chữ cũng là tui :')))))Nguyên tác: Hung trạch bút ký (Nhị Thập Tam). Đã được xb 2 quyển ở VN dưới tên Những ngôi nhà ma ám.Disclaim: Ngoại trừ người qua đường, các nhân vật đều thuộc sở hữu của tác giả Nhị Thập TamThể loại: nam x nam, đời thường, ngọt ngào ấm áp (hầu hết), sau khi ngược bể đầu thì HE ^^Trích đoạn:"Anh từng nhìn người kia từ tràn đầy sức sống trở nên tuyệt vọng cùng cực, bị sợ hãi ăn mòn. Từng nhìn y cố hết sức cứu người, không chấp nhận bên nào phải hi sinh; cũng từng nhìn y đào huyệt chôn cả thế gian vì thù hận. Người kia từng tốt đẹp, từng bị hủy hoại, từng vùng dậy, từng buông xuôi, cuối cùng chọn rời đi. Dù chết đi sống lại không biết bao lần, anh chưa bao giờ quên hình ảnh người đó. Chưa bao giờ... ngừng yêu người đó."…
Thiên Hạ Đệ Nhất Trang kết thúc mở ra rất nhiều mắt xích mới. Đoàn Khai Phong phủ hiện nay khởi hành đến Tương Dương và gặp đại boss- Tương Dương Vương.Liệu Bạch Ngọc Đường có phải chịu cảnh vạn tiễn xuyên tâm như trong lịch sử?Liệu Kim Kiền có thay đổi được lịch sử?Máy thời gian của Kim Kiền đã hoạt động, quyết định của nàng sẽ ra sao? Liệu Tiểu Miêu có thể khiến Kim Kiền ở lại bên mình không?Mời đến với án cuối cùng, kết thúc 8 năm đằng đẵng vừa quá- TƯƠNG DƯƠNG ÁN…
Nội dung là hoàn cảnh sau khi kết thúc bộ truyện ĐKPPLNVCV của tác giả Âu Dương Mặc Tâm a ////w\\ Vẫn mong nó không kết thúc nên viết fanfic luôn nhằm thoả mãn nhu cầu bản thân ;;;w;;; tất nhiên là tui sẽ chém rồi thêm 1 em nhân vật có thể coi là nhân vật chính. Biết văn phong mị không hay nhưng vẫn bất chấp coi sao ;;;;;; Ai ya nói thật ngay từ đầu tui chỉ muốn Kim Kiền quay về ấy khi đọc cái kết như đâm vào tim.... đọc tới phần ngoại cuối truyện mới lỏng người a ;;;;w;;; Cân nhắc trước là phải đọc hết bộ Đến khai phong phủ của Âu Dương Mặc Tâm trước thì mới đọc fanfic này nha !!…
Sấm chớp dật mạnh là Jimin giật mình khóc lớn thu hút sự chú ý của cái người bên kia đường đang nhìn chầm chầm vào bé và cậu nhóc tóc nâu nằm cạnh."Taehyung sii, tôi cúp máy đây. Gặp cậu sau.""Yoongi à, sao vậy,anh....." người ở đầu dây bên kia chưa kịp nói hết đã bị cái anh tên Yoongi ngắt máy giữa chừng. Anh ta cất điện thoại vào túi rồi vội mở căng chiếc ô bước sang bên kiađường với vẻ hối hả."Nhóc con, em không làm sao chứ? Sao 2 đứa lại ở đây?" Anh hỏi tới tắp bé tóc hồng rồi xoa đầu nhóc tóc nâu, không thấy có tiếng trả lời. Anh chỉ quyết định trong vài giây rồi ôm chiếc thùngđứng dậy rồi đi về hướng nhà mình. Trời lúc ấy vừa tạnh mưa, bầu trời nhuốm một màu vàng hạnh phúc.Since 5/2017…
Văn ánNay công tác khó tìm, cơm khó ăn, tiền lương khó lấy, phòng khó cung ứng.Muốn có công việc ổn định, e rằng chỉ có con đường duy nhất là thi nhân viên công vụ.Trăm ngàn đại quân trên cùng một cây cầu độc mộc, khó tránh khỏi sẽ có một hai kẻ trượt chân rơi xuống nước.Nhưng mà, ta không sợ, máy thời gian sẽ giúp ta qua trót lọt.Nào ngờ hình như lúc này máy móc vận hành có hỏng hóc, đùng một cái về tới cổ đại.Được rồi, dù sao hiện đại cổ đại cũng giống nhau, nhân viên công vụ đều là công việc ổn định.Hơn nữa, vẫn là công việc ở Khai Phong phủ của lão Bao gia, ta liền cố gắng làm đi.…