KookMin • Barcelona de Amor
"Có lúc em ghét anh lắm. Hửm? Hôm ấy em đứng giữa sân, trọng tài thổi còi cả hơn hai phút mà không thấy anh đâu. Em nhìn một lượt các băng ghế cũng không thấy Park Jimin tóc hồng cầm chai nước. Nên ghét lắm."…
"Có lúc em ghét anh lắm. Hửm? Hôm ấy em đứng giữa sân, trọng tài thổi còi cả hơn hai phút mà không thấy anh đâu. Em nhìn một lượt các băng ghế cũng không thấy Park Jimin tóc hồng cầm chai nước. Nên ghét lắm."…
Đến trễ ngày học đầu tiên, tôi trúng thưởng một người bạn cùng bàn vô cùng đặc biệt.✧Câu chuyện này ra đời như một cách bày tỏ tình cảm của mình dành cho Quang Hùng MasterD ♡…
lê quang hùng rất ghét những kẻ quậy phá, chuyên gây rắc rối và phiền phức;đặc biệt là trần đăng dương.0097 ✧₊⁺ trần đăng dương x lê quang hùng…
Fanfic: Jeong Jihoon - Lee Sanghyeok…
Mặc dù hai bạn trẻ không còn hợp tác với nhau nhưng mình vẫn viết về hai bạn . Vì trong tim mình hai bạn luôn như lúc mới bắt đầu. Mình mong là fanfic này của mình được bạn đọc ủng hộ.Cám ơn nhiều.…
"năm đó tôi thích người là thật, còn việc người có đáp lại hay không, không còn quan trọng nữa vì vốn dĩ thanh xuân là để bỏ lỡ" _sưu tầm_…
series oneshot ooclowercaseđăng dương và quang hùng100% sản phẩm của trí tưởng tượngvui lòng không đem nó đi đâu ngoài nơi này…
Gà bông quen rùi, vd như cô Yến bạn My thì shao heVũ trụ cúp leNhưng chíp my mãi là trung tâm của dòng chữ trong mình.…
domicmasterd ; hieugav…
Ở trong quán bar, chỉ là thuận miệng mượn lửa, không nghĩ tới đối phương lại là bạn trai cũ của mình.Trong khi trước đó, hai người thống nhất sẽ không bao giờ liên quan tới nhau.Nhưng mà, bảy năm không gặp, tên khốn này chẳng những không có dấu vết tuổi già xuống sắc, trái lại còn đẹp trai hơn trước.Nhất là khi Đăng Dương cúi đầu châm thuốc cho cậu dưới ánh đèn mờ ảo, hàng mi khẽ rủ xuống, chẳng khác nào dáng vẻ bảy năm trước hôn cậu dưới tán hoa.Nội tâm Quang Hùng: Muốn chết mà, sao cậu vẫn có chút rung động là thế nào?…
• blue: because (i) love you everyday.…
Tiệm bánh ngọt "SayHi" x Tiệm kẹo ngọt "Baocon"Hai tiệm đối diện nhau, chủ của hai tiệm cứ như chó với mèo ýƠ nhưng mà tiệm bánh ngọt lạ thậtGiữa một dàn A như thế lại lọt thỏm một bé O dễ thương quá đi ~~~"Trừ nó ra...anh cấm đứa nào bén mảng sang tiệm bên đó""Nhà bên lại phái gián điệp sang nhà mình kìa""Đằng ấy ngọt gắt quá. Không bằng đằng này""Nhà này cũng không béo bằng nhà kia đây"…
Có một thành phố mà bản đồ không bao giờ ghi lại đầy đủ. Ban ngày, nó rực rỡ như bất kỳ đô thị phồn hoa nào. Ban đêm, nó hé lộ một bộ mặt khác, nơi những kẻ bất tử, pháp khí cổ và ước hẹn bị nguyền rủa vẫn tồn tại như chưa từng phai mờ.…
‼️chuyển ver có sự cho phép của tác giả ‼️tác giả : @vunus-csclink tác phẩm gốc : https://www.wattpad.com/story/340469677?utm_source=ios&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details&wp_uname=strawbstice…
Thể loại: Original fic, hiện đại, boyband, ngược, HE,...Lạnh lùng công × đơn thuần thụTác giả: 打不倒的小怪兽Dịch giả: Thiên Chân Vô Tà (Đại khái là theo đuổi chồng đi)https://www.facebook.com/motconmeoluoibiengMột câu chuyện tự vã của Tiêu Vũ Lương. "Có không giữ mất giãy đành đạch" 😀…
Mang Tính Chất Tự Viết Tự ĐọcLần đầu nên có hơi run Sốp 23+ chưa có bồ nên còn sáng lắm và tất nhiên là sẽ khum có các tình tiết kia kia đâuAi khum thích có thể rời đi nhé…
Hành trình (cố gắng) vượt qua một mùa giải của Tuyển thủ Quốc gia môn Trượt băng Nghệ thuật Han Yujin.Và những gì em nhận được, không chỉ là một tấm huy chương.frostbitten, written by starlitpeachbản dịch đã có sự cho phép của tác giả.…
Tên gốc:Dị Nhân Của Park ChaeyoungTác Giả:NguynHng003907Thể loại:Fanfiction,Futa,H++🔞🔞🔞🔞🔞Edit:Jun_Ahnnn017…
Thể loại: girl x girl, H, HECover : Saida - Băng Và Hoả Sẽ có vài điều ko giống đời thực nha..…
"Ngàn thước tơ đỏ trên tay, trói chặt nhân duyên ba kiếp..."Tương truyền rằng có một đôi "Hoa và Lá", sinh ra để yêu nhau, nhưng trời đất lại chia rẽ. Hoa phải rực rỡ rồi úa tàn; Lá phải xanh rồi rụng xuống. Chúng chưa bao giờ được ở bên nhau trọn vẹn trong cùng một mùa... Quang Hùng , một cành lá trong thân phận người, mang ký ức ba kiếp tìm lại "người kia" - một đóa hoa từng cười với y trong giấc mộng đầu tiên. Đăng Dương , một học giả lạnh lùng ở hiện đại, đột nhiên nhìn thấy ảo ảnh mỗi khi chạm vào một cánh hoa mẫu đơn đỏ: ánh mắt ai đó gọi tên hắn trong cơn mộng dữ, giọt lệ rơi bên cầu Vong Xuyên, và một nỗi đau như đang gặm nhấm linh hồn."Là ai nói hoa và lá không thể tương phùng?""Là ai nói sinh và tử chẳng thể dính líu?""Ba kiếp trôi qua, ta vẫn luôn tìm kiếm bóng hình ấy, mãi chẳng thể quên"…