Anh yên ắng như vậy, tỏa sáng như vậy, nhẹ nhàng tựa ánh trăng trong lòng tôi. Nhưng hình như anh luôn cố gắng cho cô một hy vọng rồi lại tự tay dập tắt chúng.. Có lẽ anh đã thắng rồi.. nhận được tình cảm và trái tim cô, anh thẳng tay vứt bỏ. Cô đã thay đổi quá nhiều rồi, hoàn toàn chìm đắm trong sự ảo tưởng của bản thân..…
- Con ả kia, đứng lại coiiiiiii...- Điên à! Có bị hâm mới đứng lại làm mồi nhắm cho mấy ông anh đấy =))))- Con cáo già đứng lại cho taoooooooo!!!!Phải rồi, cô là 1 con cáo, một con cáo làm si mê đàn ông, sau đó, giày vò họ, và cuối cùng vứt bỏ họ như một món đồ chơi quá hạn. Nhưng đừng hiểu lầm nhé, những tên cô tiếp cận, đều là bọn cặn bã của xã hội, nên cô tự lấy danh nghĩa là "thần bảo hộ của phụ nữ" trừng trị bọn khốn kiếp ấy... Kể cũng ngầu chứ nhỉ! =))).....- NÀY TÊN ĐIÊN KIA!!!! MUỐN CHẾT À!!!!- Cô nương có gì muốn chỉ bảo tại hạ?? Ô thôi chết. Hay là tại hạ đã mạo phạm gì đến quý cô nương rồi??- Aisssss tên điên này thật sự là hết thuốc chữa rồi mà....- Cô nương nói xem tại hạ có thể làm gì để chuộc lỗi nào =))))- Anh.. Anh... Tôi sẽ BÓP CHẾT anh anh có nghe chưa!!!!!- Vậy khi nào sẵn sàng hãy báo với tại hạ, tại hạ sẵn lòng tiếp đón, thưa quý cô nương.Vậy đấy, vào 1 ngày đẹp trời thì cuối cùng cáo già cũng gặp được "đối thủ" xứng tầm có thể làm đảo lộn cuộc sống vỗn dĩ rất bình thường của cô. Liệu đây có phải là nghiệt duyên, hay là định mệnh mà sợi chỉ đỏ của 2 người đã được buộc vào nhau??....…
Anh mang đến cho cậu ấm áp, đem lại cho cậu một gia đình ngay lúc cậu lẻ loi nhất...Nhưng rồi lại thức tỉnh cậu bằng một sự thật đau lòng...kẻ đáng bị xã hội vứt bỏ luôn là cậu...."Là anh cho em mạng sống, vậy nên anh cũng có quyền lấy nó đi!"....là anh đưa em về, nên khi anh không cần em nữa thì em sẽ tự giác rời đi......em chỉ hi vọng anh được hạnh phúc....…
【 ta vẫn thực thích yếm ma văn vẻ, của nàng ngược văn thâm lòng ta, này văn ta định xem thời điểm còn ngang ngược sợ, sợ ngược già hỏa, kết quả nhìn còn đi ta còn có thể thừa nhận. Ngụy loạn luân, nam chủ là nữ chủ cậu, nhưng mà nam chủ hòa nàng không huyết thống quan hệ, bát quá hai người tuổi kém ngang ngược đại, nam chủ siêu FH hình, nữ chủ là đánh không chết tiểu cường hình, nữ chủ thực đáng thương, từ nhỏ liền phi thường đáng thương, nhưng mà vẫn thực kiên cường, rất sớm thục nhất đứa nhỏ, bởi vì thượng đồng lứa nguyên nhân từ nhỏ bị vứt bỏ, nam chủ gia vì để nàng trở về cứu nàng muội muội mới đã tìm ra nàng, đang tìm đến nàng tiền nữ chủ đã làm kỹ nữ, bất quá bán cho nam chủ lúc ấy hai người còn không quen biết nhau, ta cảm thấy nam chủ là cái la lỵ khống. Đối nho nhỏ nữ chủ đã tràn ngập dục vọng. Chuyện xưa ngang ngược phức tạp, mọi người xem xem đi. H còn ngang ngược nhiều, đề cử một chút 】…
nơi để tôi tâm sự về những ngày học,những câu chuyện vui,buồn của tôi và các bạn của tôi,nơi để tôi lưu giữ kí ức tươi đẹp của tuổi học tròVà nếu bạn muốn hãy liên hệ với tôi và kỉ niệm của bạn sẽ được lưu giữ ở đâyRất cảm ơn vì đã ghé qua nơi đây!…
Kẻ đến người đi, thói quen khó bỏ vẫn nơi đây, vẫn là tôi vẫn trông chờ hay đang nếu kéo những gì gọi là quá khứ khi có người đã vô tình vứt đi... Còn tôi vẫn lũi thũi phía sau nhặt lại kí ức đã vỡ... Bởi vì anh...…
Người ta nói thanh xuân là để hồi tưởng là để hối tiếc nhưng tớ không can tâm vụt mất cậu giữa dòng đời này Quãng thời gian đó có cậu làm cho thanh xuân tớ trở nên trọn vẹn hơnTớ thích cậu cho dù cậu là ai có gì là quan trọng…
Chỉ vì đuổi theo một bóng người trông giống mối tình đầu mà Hứa Đình Thâm bỏ con gái 6 tuổi giữa đường.Lần tiếp theo tôi nhìn thấy con gái mình là ở trong nhà xác lạnh lẽo.Con bé bị bệnh nhân tâm thần bắt đi, bị móc mắt rồi tra tấn đến chết.Như búp bê rách bị vứt trên đường phố lạnh lẽo, không ai hay biết.-Dịch bởi Jane-…
Cậu là chân trời, nơi vừa khiến tôi cảm thấy như chẳng bao giờ có thể nào chạm tới nhưng vẫn muốn chạy theo đến cùng... Cậu đem cho tôi sự ấm áp như ngọn lửa Olympus sưởi ấm nhân gian.Chờ đợi lời hồi đáp của cậu như cách Penelope chờ đợi Odysseus suốt 20 năm ròng, như cái cách nàng khước từ 108 lời cầu hôn để hướng lòng mình về người nàng yêu... Eros và Psyche_cuộc tình đẹp nhất lịch sử Hy Lạp xa xưa, liệu tình ta có thể đẹp như thế hay không ?..…
Tạ Liên chưa bao giờ yêu Hoa ThànhNhưng không sao cả, Hoa Thành biết mình không bao giờ có thể được yêu.__________________________Tên gốc: vanish into airTác giả Gốc: xielianheavenLink Tác phẩm Fanfic gốc: https://archiveofourown.org/works/24644011Bản dịch đã được sự cho phép của tác giả.…
● Nhân vật : - Tô Chi An : một học bá ẩn mình - Trương An Chi : một cô gái hòa đồng, dễ thương và hoạt bát...Thành tích học tập chỉ xếp sau người đứng nhất....● Tác giả : Cham● Thể loại : Thanh xuân vườn trường Truyện kể về một cuộc gặp gỡ thanh xuân của " Tô Chi An " và " Trương An Chi " 2 người có cái tên gần giống nhau...Sự trùng hợp ấy có lẽ cũng là định mệnh , họ đã gặp nhau vào thời gian đẹp nhất của tuổi trẻ tuy có chút rắc rối và khó khăn nhưng họ vẫn làm bạn tốt của nhau , cùng nhau hứa hẹn thi cùng trường đại học.Nhưng mọi thứ không nằm trong tính toán và dự đoán của họ ... một biến cố đã xảy ra...…
Em có một giấc mơ, đó là mỗi sáng thức dậy được nhìn thấy anh nằm bên cạnh, chỉ cần nhẹ nhàng bình lặng, sống một cuộc sống hài hòa. Không có thế giới điên đảo này, không có môn toán cao cấp, không có kì thi đại học năm ấy, cũng không có suy tính gì về tương lai. Một lúc nào đó, em mong được nhìn thấy anh.Rồi em cũng đã thấy, thời gian lúc đó muốn ngưng đọng lại, đông cứng như tảng băng, nhưng anh lướt qua em, rồi đi mất. Có lẽ, ai cũng vậy. Cũng nên có cuộc sống riêng, công việc bận rộn phải làm. Thực sự em không là gì, không là ai mà để có quyền sáo trộn thứ đã vốn đi vào quỹ đạo, một lí lẽ bình thường của thế giới này.Chúng ta không ai đúng, không ai sai, chỉ có mối tình đầu trong mỗi người luôn là tín ngưỡng đẹp nhất, luôn là hoàn hảo, hoàn hảo đến mức ai cũng muốn gìn giữ không cho thứ gì khác vấy bẩn, sẽ rất để tâm đến tình cảm đối phương, để tâm từ những thứ nhỏ nhặt. Em nghĩ, nếu đổi lại, hai chúng ta yêu hai người khác đã không cố chấp như vậy, chúng ta sẽ dễ dàng chấp nhận con người họ hơn, dường như thể chỉ cần bên nhau là đủ, không cần một tình yêu nồng cháy hay sâu nặng gì nữa hết. Lúc nghĩ vớ vẩn em lại tự hỏi, chúng ta có thể lại nắm tay nhau nữa không? Nhưng em bỗng dưng lại cảm thấy ớn lạnh. Có thể nhiều khả năng là không thể, và cũng không nên là như vậy nữa rồi. " Tạm Biệt"-------------…
ĐẠI HỌA SĨ (大畫家)Tác giả: Thuyên ThạchThể loại: đô thị, hiện đại, ly kìVăn án:Van Gogh: Tôi ước mơ về hội họa, tôi vẽ lấy giấc mộng của mình.Phương Dật: Tôi ước mơ về hội họa, nhưng kinh nghiệm của người khiến người khác phát sợ. Tôi sẽ không vẽ giấc mơ của tôi, mà chỉ khắc họa những kích động tức thời trong chính con người mình. Mã Đế Tư: Tôi đã sớm đạt tới kĩ năng thuần thục, thế mà hôm nay tôi phải nghiên cứu một chút thủ đoạn biểu diễn, cứ như chính mình phải học lại. Phương Dật: Tôi đem tài năng tài cao cho những ai khó chạm đến được, nhiều khi tôi phải kiềm chế không được thể hiện loại tài năng này, thậm chí là khoe khoang nó. Đến nỗi biểu hiện thủ đoạn sao? Đối với tôi mà nói đó là thủ đoạn đi liền với hội họa.Mong nhận được sự ủng hộ của mọi người.…
Thể loại: Boylove, ngọt, sủng, từ áo đồng phục đến áo cướiBút danh: G.Mike Đây là câu chuyện về hai chàng trai, gặp gỡ nhau, yêu nhau từ trung học, cho đến khi họ cùng nhau về chung một nhà. Hoàng Minh Vũ: Một đứa trẻ bị cha mẹ vứt bỏ trước trại trẻ mồ côi ngay từ khi mới lọt lòng. Hai tuổi, cậu được một gia đình trung lưu nhận nuôi. Là một người nhiệt huyết, năng lượng dồi dào, tuy nhiên hơi nhu nhược, cam chịu.Trần Gia Huy: Con nuôi trong một gia đình giàu có, được ba mẹ chiều chuộng hết mực. Tính cách lạnh nhạt, hiếm khi hứng thú với bất cứ thứ gì hay bất cứ ai. Là một người có nhan sắc cấp cao, coi trọng năng lực.…