605 Truyện
Hừng đông

Hừng đông

334 41 4

"Hôm nay luyện đề nhiều quá, tớ mệt nên gục đầu xuống bàn nằm nghỉ. Ban đầu chỉ định bụng nhắm mắt một lúc cho đỡ mỏi, nhưng lúc bạn cùng bàn lay tớ dậy, mở mắt ra đã gần 5 giờ chiều. Ánh nắng cuối ngày bao phủ THĐ trong màu hồng đỏ rực rỡ, xen lẫn mây vàng như mỡ gà. Không còn cái nóng gay gắt đặc trưng của hè Hà Nội, tớ có thể cảm nhận rõ ràng một ngày đã trôi qua như thế nào.Hè à... Ra là đã vào hè rồi đấy! Tớ chợt nhận ra thời điểm mình sắp phải chia tay với THĐ ngày càng gần. Cũng có thể sớm hơn nữa. Chia tay với bảng đen, phấn trắng, bàn ghế gỗ, thầy cô, bè bạn đã gắn bó suốt 3 năm.Và cả người mà tớ thích...Tớ gói buổi chiều tàn của mùa hè lớp 12 trong từng dòng chữ gửi đến cậu. Tớ không mong mình như ánh hoàng hôn nhuộm đỏ THĐ, chỉ mong cậu có thể nhớ đến tớ bằng lời chào tạm biệt mà mặt trời gửi đến mùa phượng vĩ đỏ rực cuối cùng của chúng ta."Quyền tắt điện thoại, lại cặm cụi ngồi làm cho xong tập đề dang dở. Mãi đến khi tiếng trống trường vang lên những thanh âm rộn rã, nó mới vội vàng cất vội sách vở bút thước vào cặp rồi đi ra nhà xe cùng lũ bạn.Điện thoại trong túi quần rung lên vài nhịp. Quyền lấy ra kiểm tra, như thói quen đã hẹn trước, Trí khôn của ta đây bình luận vào dưới bài viết của nó:"Thế cậu có định bày tỏ tình cảm với cô bạn ấy không?"Quyền khựng lại đôi chút, rồi nhanh chóng trả lời:"Chắc là... sẽ không đâu."…

CÂU CHUYỆN KHÔNG TÊN

CÂU CHUYỆN KHÔNG TÊN

4 0 1

#phần giới thiệu nhẹ #Hoàng hôn dần buông xuống sau những áng mây nhàn nhạt. Gió thổi nhè nhẹ mang theo hương lúa chín còn xót lại của những mẫu ruộng chưa kịp gặt. Trên mẫu đất cao kia Nguyệt Thương ngước nhìn theo cánh diều cao vút trên bầu trời. Cô bỗng quay sang nhìn người bên cạnh nở một nụ cười ngây thơ khẽ nói: " Sau này em trở thành nhà văn, tác phẩm đầu tiên em sẽ viết về câu chuyện của em và thầy."Người thầy vô thức nắm chặt cuộn dây, ánh mắt vẫn chăm chăm nhìn về con diều trên bầu trời ấy. Nguyệt Thương đưa mắt nhìn lên trời, ánh nắng chiều chiếu lên giương mặt xinh đẹp của cô một màu vàng nhạt. " Thầy nói xem, tựa đề của câu chuyện này là gì mới nói rõ tình cảm của em với thầy." " BỰC........" Gió chợt thổi mạnh hơn làm cho dây diều đứt. Anh quay sang nhìn cô, nhẹ nhàng vén mái tóc dài vừa bị cơn gió kia làm rối. " Tựa là.... CÂU CHUYỆN KHÔNG TÊN". Anh kẽ nói vào tai cô. " Tại sao??". Cô ngạc nhiên hỏi. " Không có từ ngữ nào có thể diễn tả hết tình cảm anh dành cho em."Câu nói của anh làm cho không khí trở nên yên lặng đến lạ. Đây là lần đầu tiên anh xưng hô với cô như vậy khiến cô có chút xấu hổ. Có thật anh thương cô nhiều như vậy không. Liệu tình cảm của cô và anh có vượt qua mọi rào cản để có thể tự do bay cao như cánh diều đó không. Trong lòng cô dấy lên hàng ngàn câu hỏi mà chỉ có thời gian mới có thể trả lời được.Hoàng hôn dần tắt nhưng xa xa vẫn còn thấy bóng lưng của hai người. Họ nắm chặt tay nhau nhìn theo con diều đã bay cao vút cho đến khi nó khuất dạng.#nguy…

Hoạ nắng màu mắt em

Hoạ nắng màu mắt em

16 1 1

Một câu chuyện tuổi trẻ, viết bởi những kẻ mộng mơ, dành cho những kẻ mộng mơ.Link podcast của câu chuyện này: https://open.spotify.com/episode/36C9br0zGTYZXnD9idgfsM?si=da7d70f54e1242a3----------------------------------Dưới ánh nắng sắp tàn buổi xế chiều, tôi ngẩn ngơ ngắm từng chiếc lá vàng cố níu mình trên cành cây vài giây trước lúc phải chia lìa. Nhìn chúng chuyển mình rơi xuống lòng đường, nhẹ nhàng thôi nhưng đủ làm người ta ta nao lòng. Tôi đưa tay đón lấy chiếc lá vàng vừa rơi như để nó nhìn thật rõ một lần nữa vòm cây cao lớn kia, nơi nó dành cả đời để nương náu. Lá xanh chen chúc nhau giành lấy ánh nắng cuối ngày, rồi lại cùng đan lấy nhau mà che chắn từng đợt gió lùa về ngang qua phố. Một kiếp lá xanh chỉ dành trọn cho cây, tới sau cùng cũng chẳng đành lòng chia xa. Mùa thu năm nay vẫn thế. Tôi vẫn ngồi nhặt từng chiếc lá vàng rơi đầy ngõ nhỏ mà nhớ khôn nguôi bao kỉ niệm thuở cắp sách tới trường. Nắng vẫn vàng. Hoa vẫn nở. Lá vẫn rụng. Vẫn khung cửa ấy. Vẫn ngọn cây ấy.Tôi hoài nghi, liệu ngày mai anh vẫn đến?------------------------------------Én, Cúc Cu, Lingg, Diễm, Tli.…

Xuyên Tận Thời Gian Để Lấy Em

Xuyên Tận Thời Gian Để Lấy Em

833 287 46

Chợt như một giấc mơ hão huyền,nơi ta có thể phiêu lưu,khám phá những màu sắc của trí tưởng tượng bay xa,thoát khỏi sự u bề của cuộc sống.Rồi ta nhận ra rằng,thực tại chính là thực tại,ta phải biết chấp nhận,đối đầu nóNước mắt,sự uất nghẹn chỉ làm ta thêm đau khổ thêm chùn bước trước khó khăn Một thiếu nữ tuổi thanh xuân căng tràn đang đối đầu với những chông gai,những khúc mắt dần hé mở để cho cô tìm kiếm,khám phá lại giá trị thật sự của bản thân mình, những gì mình bỏ lỡ,một tình yêu của sự chờ đợi và sâu sắc của một người dành cho cô.…

Con đường theo đuổi nam thần - Tống Cửu Cận

Con đường theo đuổi nam thần - Tống Cửu Cận

31,403 643 25

Truyện này kể về một nữ thần quốc dân có hơn 50 triệu fan trên weibo - Lục Chi Ưu chỉ muốn theo đuổi nam thần ngôn tình sắc lạnh lùng trong giới y học - Thẩm Trường An. Cuối cùng cũng theo đuổi mã đáo thành công sau bao nhiêu chiêu trò đủ loại, sau đó bắt đầu làm nũng, nhõng nhẽo trong lòng nam thần.Đoạn kịch nhỏ:Trước khi xác định quan hệ:Lục Chi Ưu: Bác sĩ Thẩm, em đói, em muốn ăn cơm anh nấu.Lục Chi Ưu: Bác Sĩ Thẩm, chúng ta cùng nhau chơi game đi.Lục Chi Ưu: Bác sĩ Thẩm, em mệt rồi, muốn đi ngủ.Sau khi xác định quan hệ:Thẩm Trường An: Ăn cơm thôi.Lục Chi Ưu: Em không muốn ăn cơm, em muốn ăn anh.Thẩm Trường An: Chúng ta cùng chơi game nào.Lục Chi Ưu: Em không muốn chơi game, em muốn chơi anh.Thẩm Trường An: Mau đi ngủ đi.Lục Chi Ưu: Em chưa muốn ngủ, em muốn ngủ với anh.…