Thiếu niên thần thám Địch Nhân Kiệt đồng nhân vănNhất công nhất thụPhúc hắc công X ngạo kiều tiểu thụ(Địch Nhân KiệtxVương Nguyên Phươ ng)Cái kết có hậu không thể hậu hơnCó sử dụng vào chi tiết trong lịch sử nhưng sẽ nói điêu thêm vàoMình xuất thân Việt Nam chánh gốc,lần đầu đeo 1 cái Đam phá án lại còn dài,nên các reader có thể chỉnh sửa các hạt sạn trong fic thì tác giả RẤT VUI...(ném đá nhè nhẹ ah~~)Còn mấy cái võ công bung lụa là sự tổng hợp từ bácDung=))còn chỗ mào mà reader thấy quá hư cấu...đó là do mình đang rơi vào trạng thái đầu rỗng mất rồi=))Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ…
Tác giả: 略了个鬼Nguồn: https://www.zhihu.com/question/382880947/answer/3077707789Tôi là tân nương xung hỉ của đại thiếu gia.Không ai biết rằng mỗi đêm, nhị thiếu gia trong mắt người ngoài luôn ôn nhu như ngọc sẽ cạy cửa phòng tôi, bế tôi lên giường, trong mắt hiện lên tình yêu vừa điên cuồng lại vừa bệnh hoạn, "A Nga, đừng từ chối ta."…
Một đoá hoa năm đó không kịp trao người sao đã vội tàn phai. Một lời chưa kịp nói đã vội cách xa ba trăm năm.Chỉ còn cách dùng dòng xoáy thời gian để được bên anh.…
Một bữa tối mùa xuân ở con hẻm nhỏ tại một thị trấn phía đông ở đất nước tên là Hỏa Quốc. Tiến sâu vào cuối đường có một căn nhà nhỏ, không hoành tráng, không cao lớn mà khá nhỏ, nhưng cảm giác rất là ấm cúng của một gia đình. Ở đó có một thiếu niên nhỏ khoảng bốn tuổi hơn, thân hình nhỏ, còi, da rám nắng màu nâu vàng, mặt dài, nhìn cũng khá ưa mắt. Ngồi bên trái là mẫu thân của hắn, nhìn khá là chững chạc, khoảng hơn ba mươi tuổi. Còn người ngồi bên phải hắn là phụ thân, nhìn cũng khoảng ba mươi tuổi hơn. Cả ba người đang ngồi quây quần bên nhau dưới mái nhà, trước bàn cơm tròn với các món ăn không hoành tráng, chỉ là một đĩa trứng chiên, bát canh khổ qua và một nồi thịt kho tiêu ấm nóng. Nhà thì chỉ có một phòng khách, không có phòng riêng, chỉ có bàn ăn, ba cái ghế. Còn kế bên không xa là một cái giường vừa đủ để nằm hai người lớn, miễn cưỡng có thể nằm thêm một người nữa. Trước cổng nhà là một cái sân nhỏ, vừa đủ để chứa hai cái lu đựng nước. Kế bên không xa là một núi củi khô được ủ kỹ bằng những lá chuối và bó rơm. Kế bên nhà hắn, hướng bên phải là nhà của hai vợ chồng Nguyên Nhị mà chàng thiếu niên thường hay gọi là Nguyên Thúc và Nguyên Nương. Nhà họ có vẻ khá khẩm hơn nhà của thiếu niên một xíu, đủ ăn nhiều món hơn, mưa lớn sẽ không bị ngập vì sân cao hơn. Đó có một cô bé nhỏ nhắn, khoảng bốn tuổi hơn, tên là Nguyên Bảo Bình. Nàng nho nhỏ, mặt y như búp bê sứ, rất mỹ miều, lớn lên ắt thành thiếu nữ vô cùng xinh đẹp. Còn hướng bên trái có hai vợ chồng khoảng bốn mư…
Author: Panda CowRating: K+Pairing: KiHaeDisclaimer: Các nhân vật không thuộc về tôi.Length:short fic (tầm 5 chap)Category:nhoi,hường phấn,phúc hắc công,cường thụP/s: đăng trước một chap khi nào hết lười sẽ đăng chap các chap kế tiếp =))Các readers com cho mình đi mà,không thấy com góp ý mình BUỒN:((…
Truyện Đặc Công Hoàng Hậu là một truyện vừa hài hước lại rất cảm động, chính lối kể chuyện của tác giả Hoa Vô Tâm đã làm cho câu chuyện trở nên thực sống động và thu hút bạn đọc, không quá ủy mị cũng không quá sướt mướt, nhẹ và đủ để gây tiếng cười giải trí. Truyện là chuyện tình cảm giữa hai con người, khác cũng phải là quá khác có chăng là cả hai đều quá ngang bướng, nhưng lại vì lợi ích lẫn nhau mà buộc lòng phải dựa vào nhau. Hắn là Tứ Vương Gia diễm tuyệt nhất thiên hạ, nhân gian tuyên truyền hắn giết người, lấy mạng người khác trong vô hình. Nàng là một luồn u hồn vượt qua ngàn năm, ham ăn biếng làm lại còn giả heo xơi tái cọp già. Hắn bởi vì một câu nói phải cưới nàng, nên khuyên nàng: "Nếu không muốn gả, Bổn vương cũng không miễn cưỡng, nhưng một khi đã gả rồi, đến chỗ Địa Phủ cũng đừng oán Bổn vương không có cảnh cáo ngươi." Nàng bởi vì đi theo hắn có cơm ăn, có chỗ ở mà phải gả cho hắn, nên trả lời hắn: "Trên đường Hoàng Tuyền rất nhàm chán, nếu có Vương gia làm bạn thì nhất định sẽ không tịch mịch." Tưởng như chỉ dừng lại ở truyện xuyên không của nàng nhưng không còn có truyện tình cảm của cả hai, điều mà nàng và hắn không bao giờ nghĩ tới và cũng không ngờ nghĩ rằng mình sẽ động tâm vì đối phương, đó có lẽ là duyên phận là định mệnh hay số trời…
Năm thứ năm sau khi Tạ Trạch qua đời, tôi dẫn bạn trai mới đến thăm mộ anh.Tôi vừa đặt đồ cúng xuống, đã nghe thấy một giọng nói quen thuộc vang lên:[Bảo bối, hắn không đẹp trai bằng anh đâu.]--Truyện được reup để phục vụ nhu cầu đọc ngoại tuyến. Nếu editor có vấn đề gì mình sẽ xoá…
Nguồn : https://huthaovihuynh.blogspot.com/p/tac-gia-nhat-diep-bo-e-loai-cuong-cuong.htmlTác giả : Nhất Diệp Bồ Đề Thể loại : cường cường , sinh tử , hào môn thế gia , tình yêu và hôn nhân , hiện đại, niên thượng , HE.Số chương : 90 chính văn + 2 phiên ngoại Nguồn : Kho tàng đam mỹ - FanficTình trạng : Hoàn Tình trạng edit : Đã beta Văn án . Công chưa kết hôn , công thụ đều là lần đầu của nhau. Trương Mục vì tra công mà come out , không những không có việc làm còn bị đuổi ra khỏi nhà , vậy mà bị tra công đội cho cái mũ xanh . Cậu không còn gì cả, đến quán bar để tìm sự vui vẻ lại nhất kiến chung tình với Tiêu Tiên , từ đó bắt đầu theo đuổi mảnh liệt . Nói chuyện yêu đương rồi lĩnh xong giấy hôn thú ,Trương Mục mới phát hiện, đối tượng kết hôn của cậu quyền thế ngập trời , là hào môn thủ phủ kiêm cha của tra công . Lĩnh chứng xong , Trương Mục nghiêm túc cân nhắc : Bây giờ không kết hôn vẫn kịp sao . Vừa muốn chạy trốn lại phát hiện mình mang thai . Chỉ có thể mang theo bảo bảo chạy cùng . Tra công : ??? Tra công : Bạn trai củ bị ta đội mủ xanh đột nhiên trở thành mẹ kế làm sao bây giờ ?…
Sủng phi có bộ dáng như thế nào? Xinh đẹp động lòng người lại ngang ngược. Bề ngoài là nữ nhân hoàng thượng sủng ái nhất, nhưng thực tế lại chỉ là tấm gỗ cho chân ái mà thôi. No no no, hãy để cho Ôn thị A Uyển ta tiến công trên con đường của sủng phi đến nói cho ngươi biết thế nào mới gọi là sủng phi.…
Chúng ta ai cũng từng thích một người nào đó thế nhưng để phân biệt được đó là tình yêu hay chỉ đơn thuần là thích lại là chuyện hoàn toàn khác. Bạn có thể sẽ thích rất nhiều người nhưng bạn chỉ yêu sâu đậm duy nhất một người. Vậy giữa yêu và thích khác nhau ở điểm nào?…