Hôm nay là ngày thứ 226, chị ấy nhớ lại tôi.Hôm nay là ngày thứ 226, chị sẽ không quên em ấy nữa.Chị ấy là vợ của tôi, là người tôi yêu suốt đời này.Tác giả: Ng'bthgNhân vật chính: Đồng Ánh Quỳnh - Minh Hằng____________________P/s: Nội dung không xảy ra trong đời thực và hoàn toàn là tưởng tượng của tác giả!…
Tác giả: Mặc LinhLinh Quỳnh vì kiếm chút thu nhập thêm, vào trò chơi thể nghiệm sự hố, mệt đến chết đi sống lại cũng không được bao nhiêu tiền, dự định làm xong một phiếu cuối cùng liền thoát hố. Kết quả hố không có lui được, ngược lại vào hố lớn hơn nữa......Linh Quỳnh: Nhớ năm đó ta cũng mỗi ngày ở trên giường lớn mấy trăm mét tỉnh lại, 100 người hầu đang đứng chờ mặc quần áo cho ta......Hệ thống: Tỉnh! Ngươi 1m² cũng không có.Linh Quỳnh: A! Phàm nhân chính là ghen ghét mỹ mạo của ta, không có cách nào, ai bảo ta có tiền như vậy.Hệ thống: Tỉnh!Nhìn xem số dư còn lại trong thẻ của ngươi!! Ngươi nghèo đến mức màn thầu còn không thể ăn.Linh Quỳnh: Ta đã từng đánh khắp thiên hạ vô địch thủ, lãnh hội thế gian vô địch tịch mịch......Hệ thống: Tỉnh!Ngươi trước tiên từ dưới đất đứng lên!Linh Quỳnh: Ta người gặp người thích, hoa gặp hoa nở......Hệ thống: Tỉnh!!Nam nhân của ngươi muốn treo!Linh Quỳnh: Dìu ta đứng lên, ta còn có thể cố gắng.…
Nhân vật chính của chúng ta là Mạnh Tiếu Thiên, anh là một nhân viên văn phòng làm việc cật lực cho một công ty bất động sản và là một fan cuồng của các thể loại truyện tu tiên, trong một lần đang nghiên cứu thị trường, anh bị đột quỵ và chết, sau đó được xuyên không sang một thế giới tu tiên. Sau khi xuyên không anh có một thứ đặc biệt tồn tại trong cơ thể mình đó chính là tiểu vũ trụ. Câu truyện của anh cùng với năng lực đặc biệt bắt đầu từ đây.…
Tên: Kẻ chạm đến ánh sángThể loại : hậu tận thế, nữ cường, dị nhân, giả tưởng, huyền huyễnVăn ánTận thế đã qua 200 năm, con người xây dựng lại cuộc sống dưới những mái vòm khổng lồ và dần quên đi thế giới hoang tàn ngày trướcLịch sử vẫn lưu giữ mơ hồ về dị nhân, những chiến binh siêu nhiên từng bảo vệ nhân loại Khi bóng tối từng bao trùm mọi hy vọng. Họ chiến đấu trong bí mật, lặng lẽ lui vào bóng tối khi thế giới dần phục hồi. Qua thời gian, họ bị xem như huyền thoại, là điều cấm kỵ. Dù tồn tại âm thầm, dị nhân phải che giấu thân phận, để lại trong ký ức loài người hình ảnh mờ nhạt của những người bảo vệ bí ẩn..." Này, tôi thích cậu" cô nói trong khi ngắm hoàng hôn trên đỉnh núi Hắn chỉ nhìn cô mà cười dịu dàng, nhưng không nói gì. " Nói gì đi chứ, cậu không thắc mắc à?"" Ừm..có chút"" Vậy cậu có thích tôi không"...Qua một lúc lâu, lâu đến mức cô nghĩ mình đã bị từ chối " Ừm, tôi thích em"Hắn nói cùng với một nụ cười nhẹ, cả hai sau đó cũng nhìn nhau mà cười…
Vì sao Ôn Nhược Hàn lại tẩu hoả nhập ma?Vì sao Ôn Nhược Hàn lại đồ sát bách gia?Vì sao Ôn Nhược Hàn muốn đứng đầu tiên môn?Vì....hắn muốn tìm một bóng người.........người hắn đặt ở nơi sâu nhất trong tim....nhưng tìm hoài cũng không thấy....…