chả có gì đâu, văn phong không hay, thông cảm. Là NOTP thì say bye với nhau nhé, đọc rồi than này than nọ, đục khoét thuyền người ta thì đọc cái cụt c*t hay qua bộ khác về OTP của mấy người mà đọc đi. Nếu có phần không ổn trong fic đây cậu có thể cmt nhận xét. Sức mạnh char lẫn cốt truyện sẽ không giống bản gốc, tính char cũng không giống 100% cân nhắc rồi đấy. Trí tưởng tượng từ tôi, nếu trùng lặp thì tôi xin lỗi.…
Đồ chơi mèo thích nhất thường là loại có khả năng kích thích bản năng săn mồi và sự tò mò của chúng. Một trong những món đồ chơi phổ biến là "cần câu mèo" với một dây dài gắn lông vũ hoặc chuông ở đầu. Khi chủ nhân di chuyển cần câu, món đồ chơi sẽ bay lượn, nhảy nhót như một con mồi sống động, thu hút sự chú ý và khiến mèo phấn khích, chạy nhảy để bắt. Đồ chơi này không chỉ giúp mèo rèn luyện thể lực mà còn tăng cường sự gắn kết giữa mèo và chủ.…
Tên truyện: Xuân Hạ Thu ĐôngTác giả: Nhất Trản Dạ ĐăngSố chương: Full 90 chương + 3 phiên ngoạiEditer: tichnhaccocchuVăn án: Có thể ngẫu nhiên gặp được nhau trong cuộc đời rộng lớn này, là một loại duyên phận nào đó, vẫn có thể thắp sáng nhân sinh mờ ảo, chúng ta cỡ nào có duyên phận.Thi Từ cho rằng cô và Đường Chu gặp mặt lần đầu là ở nhà ăn lầu một tại đại học Nam Thành, khi đó em trai cô chỉ tay vào Đường Chu nói với cô: "Chị già! Đây là cô gái em muốn theo đuổi!"Đường Chu cho rằng nàng và Thi Từ lần đầu gặp mặt là ở trường đại học Nam Thành, buổi tối ngày hôm ấy nàng đi làm về muộn, bị xe Thi Từ đâm phải.Nhưng mà sự thực cũng không phải thế.…
Cậu Cả Họ HoàngHạ TuyếtVăn án : Ông bá hộ mong đứa con trai , lại nhờ có thầy tăng chùa nọ mách cho biết làm việc thiện nên được như ý . Bà cả vợ ông bá hộ thai nghén chín tháng , lúc đẻ cậu thì có thần tích xảy ra . Bà hự một câu sấm đánh một lần , kêu to thì sấm đánh to , kêu bé thì sấm đánh bé . Đến rạng sáng thì sinh cậu cả . Mà cậu cả vừa lọt lòng , sấm liền biến mất , mưa rào xối xả , xối cả hết cả ngày . Đến chiều hôm sau , ông bá hộ mừng được con trai liền mời cả thôn làng đến cửa nhà ông ăn tiệc . Lưu ý : Truyện mang tính hư cấu , không có chân chính mang tính lịch sử cần tra xét .…
"Nói cái quái gì vậy hả?! Cậu thật sự rời đi như vậy sao!"Hoài Kha im lặng, nước mắt bắt đầu ứa ra. Dù đau đớn nhưng cậu vẫn tiếp tục bước đi."Rốt cục suốt 3 năm qua là cái thá gì hả! Má nó!"Vẫn là chất giọng khàn đặc đó. Nếu là lúc trước, Hoài Kha sẽ cảm thấy giọng nói đó thật dịu dàng, ấm áp. Nhưng ngay lúc này, đối mặt với hoàn cảnh trước mắt, giọng nói của Hoàng Minh lại trở nên da diết và đau đớn vô cùng. Suốt những 2 năm bên nhau, chỉ vì một sai lầm mà đã coi như mọi thứ như chưa từng tồn tại. Cơn mưa ngày một lớn hơn, giọt mưa nặng trĩu lăng trên mi mắt của cả hai người, lẫn với giọt nước mắt không ngừng tuôn ra. Có lẽ ông trời cũng ủng hộ việc rời xa của cả hai nên mới đổ cơn mưa giữa tiết trời mùa đông này.Hoàng Minh vẫn đứng tại đó, lặng lẽ dõi theo bóng lưng người con trai mình yêu nhất rời đi dưới những giọt mưa. Trái tim đau đớn vô cùng, đôi mắt khóc đến đỏ hoe. Cho dù ngay lúc này Hoàng Minh có cố gắng níu kéo cậu, mọi chuyện vẫn sẽ như vậy. Nó chính xác là "sự sắp đặt" mà ông trời dành tặng cho hai người.Cứ như vậy cho đến khi mọi thứ trở về như ban đầu, trở về cuộc sống mà cả hai từng sống. Mãi cho đến 4 năm sau cuộc chia tay....…