{ Girl love} Thương
Nếu lúc đó tớ mạnh mẽ hơn ...Nếu lúc đó mọi người chấp nhận tình yêu đồng giới....Nếu lúc đó cậu không cố tỏ ra mình ổn....Thì mọi chuyện đã tốt hơn rồi.Mong mn ủng hộ ^-^…
Nếu lúc đó tớ mạnh mẽ hơn ...Nếu lúc đó mọi người chấp nhận tình yêu đồng giới....Nếu lúc đó cậu không cố tỏ ra mình ổn....Thì mọi chuyện đã tốt hơn rồi.Mong mn ủng hộ ^-^…
" nghe bảo Tiệm trà Foresta gần trường mình có tiên tử đó !"" tiên tử? có nói quá không vậy ?"" người ta là người mẫu có tiếng bên Úc đó"" không ngờ lại gặp lại em thế này, tiên nhỏ "" tôi thấy cậu có chút quen "" bản thiết kế chỉ thật sự có hồn khi có em làm nàng thơ duy nhất "Quả truyện mới của tuiii mn ủng hộ nhé, truyện hoàn toàn từ cảm hứng bất chợt nên không biết gắn tag như nào nên anh em mình cứ thế thôi hẹ hẹ…
Truyện tự viết = fandom countryhumans.Có tham khảo 1 số truyện của ngkhac. Sẽ ghi nguồn cuối mỗi chương.Có j chx hay cho ý kiến nheCó chi tiết sẽ ko phụ thuộc vào lịch sử, nhưng ko có ý xúc phạm bất kỳ quốc gia nào…
. . .…
là môt cuốn truyện nói về tuổi teen…
Tôi vân thường tâm đắc nhất câu thơ một câu thơ: " Ngày người nào đó trên thế gian này đám cưới Có một người từ chối thức dậy lúc bình minh"lúc đọc hai câu thơ này tôi từng cười nhạo nhân vật trong câu truyện đó. Tại sao vì một người vì một mối quan hệ mà từ chối những khởi đầu mới. Mãi đến năm 20 tuổi tôi mới nhận ra rằng mình dường như lại trở thành nhân vật mình từng cười nhạo. Hoá ra yêu một người lại khiến ra đau lòng đến vậy. Tôi không biết thời điểm đó tôi nghĩ về điều gì nhưng tôi đã chọn cách giải thoát bản thân khỏi sự đau khổ ấy. Tôi chỉ biết luôn cầu chúc cho em một đời bình an không sóng gió, nếu nửa đời sau có mệt mỏi có thất bại chỉ biết nhắc em hãy ngồi nghỉ rồi đi tiếp, khi còn có thể chỉ biết dạy em cách tự mình vượt qua tất cả bởi tôi sợ rằng đoạn đường sau này tôi chẳng thể bước cùng em. - Tôi sẽ chẳng thể cùng em bước tiếp đoạn đường. Tôi chẳng thể trở thành nam chính trong câu truyện của em. Tôi chẳng còn có thể bảo vệ em trở che em bao bọc em khỏi sóng gió. Đoạn đường sau này em phải tự mình đi rồi. Tôi sẽ đợi em ở Hoàng Tuyền với hoa bỉ ngạn hi vọng khi đó em còn nhớ tên tôi. kiếp này tôi chẳng thể làm người yêu em vậy thì hi vọng chúng ta sẽ cùng chuyển thế. tôi sẽ đến một nơi khác em cũng vậy và chúng ta sẽ không làm anh em. Gửi em, cô gái của đời tôi…
Tên: Mộng Uyên ƯơngTác giả: Đường Bích ThầnTình trạng: Chưa hoànThể loại: Đam mỹ/boylove, 1v1‼️Truyện không theo nguyên tác, sẽ có nhiều nơi và nhân vật không có trong tiểu thuyết gốc. Đa phần nội dung truyện là hư cấu‼️…
Một fic nx ms ra lò ạ,mong các bạn sẽ đọc tht vui vẻ,ko toxic ko quạu nha.Nếu ảnh bìa có trùng thì xin lỗi mọi người ạ,tại tui thấy trên pinterest á.…
Văn phong rách nát dù 8,5 điểm văn tysm,này mình viết để luyện văn hoy=)))))Nếu các bạn có đọc thì đừng chê nhé,góp ý choa mình;-;…
Truyện kể về cô gái tên Tiểu Hi vừa mất cha mẹ, dọn đến nơi khác sinh sống, tưởng chừng cuộc sống yên bình, nhưng lại đầy sóng gió. Di Giai, là thiếu gia con nhà giàu nhất nơi đó, ăn chơi trác táng. Ngang ngược lộng hành, lại vô tình gặp lại và rơi vào lưới tình của cô bé ngày xưa từng cứu mình . Nhưng cô không nhận ra anh và có lòng thù ghét. Từ đây, những tình huống, tình cảm, câu chuyện, sự thật phía sau sẽ được phơi bày, liệu họ có thể Happy ending hay không ? Mọi người cùng ủng hộ cho mình nhé 😍…
Tiếng thét thấu tận Vong XuyênNỗi đau chôn giấu chựt trào tuôn raMa âm dày xéo thân nàngNàng đau xác thịt nhưng lòng đau hơn. Minh Tâm.Chuyện gì đã xảy ra khiến cho người phụ nữ đó đau đớn đến thế?Mọi người ủng hộ mình nha thơ mình viết dựa trên tác phẩm Hương mật tựa khói sương nên bạn nào không rõ thì hãy đọc tiểu thuyết hoặc xem phim.Nữ chính: Cẩm MịchNam chính: Húc PhượngCảm ơn.…
Han Wangho có một người bạn tâm giao, một người mà anh chưa từng gặp nhưng vẫn luôn cùng anh trải qua những giây phút quan trọng nhất trong đời. Kỳ lạ là anh chưa bao giờ gặp người ấy, cũng chẳng biết người ấy ra sao, tròn méo như thế nào…
vài dòng nhảm nhí thôi đọc thì đọc không thích thì bỏ qua đicó yếu tố liên quan đến LGBT nên ai không thích mời đi khỏi cần đọc làm gì nháchắc tầm 1 tuần tôi sẽ viết về một câu chuyện mà tôi thấy tâm đắc để đăng nhưng còn tùy tâm trạng tôi thế nào nhé nên không biết trước được đâucuối cùng thì cảm ơn đã lướt qua…
Nhân vật chính: Dương Giai Kỳ( nữ chính)và Bạch Thuận Thiên ( nam chính) Nội dung: Cô và anh cùng lớn lên trong một xóm nghèo ở Liêu Ninh. Năm đó anh lên 10 tuổi bị bệnh nặng khiến não của anh có một khối u chèn vào giác mạc khiến anh chẳng thể nhìn thấy ánh sáng. Năm đó mẹ của Dương Giai Kỳ cũng bị bệnh tim vì nhà nghèo nên chẳng thể làm phẫu thuật hay chạy chữa. Mẹ cô bà Du Triệu Y biết rõ hoàn cảnh của mình biết rõ mình không thể ở bên con gái chi bằng nhường nó lại cho người khác. Bà đã quyết định hiến giác mạc của mình cho anh để anh có thể nhìn thấy ánh sáng tiếp tục với cuộc sống tươi đẹp. Trước khi buông xuôi tất cả bà đã nhờ anh chăm sóc cô. Vì lời hứa đó anh luôn bên cô âm thầm bảo vệ cho cô. Cả hai người đều có tình cảm với nhau nhưng chẳng ai thổ lộ nó ra cũng trôn dấu sâu trong lòng mình. Đến khi cô quyết định đi lấy chồng anh cũng phát hiện rằng lưỡi tử thần chưa hề tha cho anh chẳng qua họ đến lúc mà anh muốn nắm tay ai đó đi hết cuộc đời. Ngày đó Dương Giai Kỳ vẫn luôn hi vọng anh sẽ giữ cô ở lại chỉ cần anh nói cô ở lại nhất định cô sẽ không rời xa anh. Nhưng thời gian sống chẳng còn là bao biết lấy gì để giữ cô ở lại: - Thuận Thiên ca ca sau này anh sẽ đến tìm em chứ?- Kỳ Kỳ sống tốt nhé bé conAnh quay đi bước nhanh về phía trước lòng đau như dao cắt " Dương Giai Kỳ có lẽ chúng ta không có sau này, em nhất định phải hạnh phúc nhé cô bé nhỏ của anh"✓ ĐÂY LÀ LẦN ĐẦU EM VIẾT CÓ GÌ MỌI NGƯỜI BỎ QUA VÀ GÓP Ý CHO EM NHA…
#đừngbắttuiviếtcáinàynữakhổlắmkhôngbiếtviếtcáigìcả…
Dongpyo người được cả Produce X 101 theo đuổi…
Đây là 1 câu chuyện đầu tay của tôi, to hi vọng các bạn đọc nó và cho tôi nhận xét. Truyện viết về 1 cô bé lạnh lùng mẹ mất sớm, bố lấy vợ hai. Cô hận bố vì đã không giữ lời " sẽ không lấy vợ 2 " cô không chấp nhận mẹ kế vì cô chỉ có một người mẹ. Cô sống thu mình lại với những lời chỉ trích soi mói của bạn bè xung quanh mặc dù bố cô là giám đốc của 1 tập đoàn lớn. Cô chỉ có 1 người bạn là Quân... Mong rằng các bạn sẽ đọc truyện của tôi , tôi xin cảm ơn rất nhiều ạ…