[đoản văn] mỗi ngày một câu chuyện tình yêu
mỗi ngày một câu chuyện, mỗi ngày một tình yêu.…
mỗi ngày một câu chuyện, mỗi ngày một tình yêu.…
Những bộ mà mình tâm đắc.…
Couple: Võ Hạ Vy × Lê Hoàng Nhật Anh---------------------------"Tôi bước tới,ngó đầu vào ngắm nghía xung quanh một vòng, trước mắt tôi là khung cảnh hoàn mĩ chả khác gì mấy bộ phim ngôn tình cả. Lê Hoàng Nhật Anh đang nằm gục mặt xuống bàn, đôi mắt nhắm chặt, đôi môi hờ hững, mái tóc nhẹ bay trong gió thoảng , có vẻ như đã ngủ, thật tình chả hiểu sao đến cả lúc ngủ trông nó vẫn đẹp trai, cuốn hút thế chứ, dường như trong căn phòng đìu hiu vắng bóng người, nó là thứ duy nhất rực sáng hẳn lên, đúng là người đẹp thì làm gì cũng đẹp mà.Tôi không định đánh thức nó nhưng khổ nỗi tôi để ô ngay cạnh chỗ nó, định bụng chỉ bước tới lấy cây dù rồi bỏ về, ai dè mắt tôi cứ dán chặt vào nó, chẳng mấy khi được ngắm người đẹp thế này, nhìn một chút chắc cũng không sao đâu nhỉ?Tôi rón rén lại gần chạm vào mái tóc của nó, mềm mại, mượt mà, thậm chí còn rất thơm nữa chứ, cứ như thế này thì tôi chết mê chết mệt nó mất, tôi trượt tay vuốt tóc nó lên thì đột nhiên một cánh tay giữ chặt lấy cổ tay tôi."Hạ Vy thích ngắm tao đến thế cơ à?"Nó chầm chậm mở đôi mắt ra, lim dim như đang còn ngái ngủ ngước lên nhìn tôi rồi kéo tôi lại gần nó cho đến khi mặt chúng tôi chỉ cách nhau có vài centimet. Nó hành động nhanh tới nỗi tôi còn chưa kịp phản ứng."Mày có nhiều hành động dễ thương hơn tao nghĩ."Nó cười khúc khích, tỏ ý trêu chọc, một cảm giác ấm nóng lạ kì cứ khiến tim tôi không kìm được mà loạn nhịp, tôi bối rối, cố ra vẻ bình tĩnh đáp lại:"Tao dễ thương hồi giờ mà!".--------------------------------…
Hán Việt: Bạc hà vị dữ bách điệp quần [ giáo viên ]Tác giả: Tử Đằng Vi ViTình trạng: Hoàn thànhMới nhất: Phần 42Ngày: 23/7/2020Tình trạng dịch: không có lịch ra chươngThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủngAi cũng biết, Phó Thịnh ở Tam Trung chính là người cao ngạo, cấm dục.Cậu tâm địa lãnh khốc vô tình, vô pháp vô thiên, không để phụ nữ vào mắt, cự tuyệt đủ loại mỹ nhân.Chính là một ngày, mọi người đột nhiên phát hiện, trong nhà Phó Thịnh cất giấu một cô gái xinh đẹp, ngoan ngoãn.Thế mà Phó Thịnh lại đứng giữa trời lạnh, đeo khăn quàng cổ, đội mũ lại mở cửa xe cho cô. Vẫn chờ cô ấy lên xe cho dù bàn tay cậu lạnh cóng run rẩy. Đại hội thể thao toàn trường, Úc Tiểu Hạ bị ngã, đầu gối trầy da.Tất cả mọi người đều nhìn thấy, Phó Thịnh nhìn cô gái nhỏ của anh, đau lòng đến tận xương cốt.# Đôi mắt thiếu niên sâu thẳm, vĩnh viễn chỉ nhìn em## Anh là tòa thành kiên cố, còn em phá vỡ quân lính của anh #【 Nam chính đi săn, nữ chính dễ mềm lòng】1, cao trung đến đại học, trưởng thành, thuần ngọt.2, nam chủ thiên tài khoa học tự nhiên, nữ chủ học bá, hai người song song đứng đầu toàn trường.Đại chó săn cao ngạo lạnh lùng, dễ mềm lòng và Tiên nữ nhỏ ăn nhờ ở đậu.Tag: Siêu sủngTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Phó Thịnh, Úc Tiểu Hạ…
Đẹp nhất của đời người có lẽ là tình yêu của tuổi xuân thì. Bởi khi đó, ta trao cho mình quyền được cuồng si và say mê, yêu hết mình bằng trái tim rực lửa của một tâm hồn trẻ trung, mang trong mình những ước mơ và hoài bão. Nhưng với tôi, tình yêu đẹp nhất là sự rung động đầu đời - ngây ngô nhưng mãnh liệt, như giai điệu trữ tình của mùa hạ sôi động. Tôi chẳng dám tự nhận mình là người có hoàn cảnh hạnh phúc như bao người. Ngay từ thuở ấu thơ, tôi đã bị mẹ ruột ruồng bỏ. Suốt mười năm sống thiếu vắng tình thương, tôi đã dần thu mình lại, sống khép nép và nhạy cảm trước mọi điều. Tôi từng nghĩ rằng cuộc đời mình sẽ mãi nhạt nhòa, lặng lẽ đi qua những tháng ngày vô vị, cho đến khi một chàng trai bước vào cuộc sống tôi. Dưới khung trời thiên thanh, nơi nắng ngược chiếu sáng, cậu thiếu niên với vẻ thư sinh, điển trai ấy đã đến bên tôi, tô điểm cuộc sống tẻ nhạt bằng những sắc màu rực rỡ. Mùa hạ năm ấy, dưới mái trường Chuyên, một lá thư tình đã hòa mình vào nắng hạ, và cũng tại nơi đó, hai con người đã sẵn sàng trao nhau tình yêu trong sáng và cuồng nhiệt của tuổi thanh xuân. Mùa hạ năm ấy, có một Lê Hoàng Gia Bảo nguyện nắm tay Nguyễn Tường Tuệ Anh đi hết cuộc đời, dù là khó khăn hay an nhàn, vẫn bên nhau mãi mãi...…
HARE14/05Kim Ngưu"Cho đến mãi sau này, mỗi người một hướng, có thể cậu sẽ không nhớ mình, hoặc mình vô tình quên đi cậu, thì mình vẫn luôn muốn gửi đến các cậu một lời cảm ơn. Cảm ơn các cậu vì đã xuất hiện trong thanh xuân của mình."…
Từ giây phút tan biến khỏi trần thế đó, cuộc đời mới của Hứa Lan Hương lại bắt đầu.Đây chính là những chương truyện kể về cô gái với nét đẹp tựa hoa lan, bên trong lí trí thực dụng là trái tim mỏng manh chờ được ánh trăng phù hợp xuất hiện khiến cô nở rộ, đem hương thơm len qua khắp những ngõ ngách, trở thành một cô gái vừa xuất chúng, vừa thanh cao và hành trình đi tìm ý trung nhân hay có thể nói là ánh trăng duy nhất của đời cô cũng như là công cuộc báo thù cho những bất công mà cô nếm phải mỗi lần vấp ngã.Bắt đầu đi từ những trang giấy vẽ màu sắc nhưng tràn ngập giả dối đến những con chữ viết ra từ tận đáy lòng. Là phóng khoáng, tự tại hay nho nhã, lễ độ, Hứa Lan Hương là một cô gái như thế nào? Cô làm sao có thể khiến một thiên tài đứng trên vạn người như Phó Tĩnh Ly yêu cô tha thiết? Làm sao có thể từ một thân mảnh mai yêu kiều mà trả thù được tên côn đồ hung hăng Tống Tinh Tùy, kẻ đã làm lỡ dỡ cả một kiếp người của cô, kéo cô vào trong bể gian truân và thù hận?Những bí mật về sự sống và cái chết, những lỗ hổng của thế giới và sự trọng sinh sẽ được giải đáp từ đây, vẽ nên những trang văn thực tế lại thơ mộng chỉ dành cho những trái tim kiên cường biết chờ đợi.Đợi cho đóa lan nở muộn kia bung cánh, đợi cho hương thơm ngào ngạt kia vương vấn đến nơi đầu mũi, đợi cho tâm hồn chẳng thể quên được dáng vẻ hoa nở dưới đêm trăng, đợi cho kiếp người viên mãn này kết thúc...…
"Kể từ giờ phút này, em mãi mãi thuộc về tôi" Tôi, Ngô Gia Khánh, đã thầm thích một người ròng rã suốt những năm tháng niên thiếu. Đương nhiên thứ tình cảm đó là tình đơn phương, là thứ tôi không thể thổ lộ với người mình thích mà phải chôn vùi đi. Cũng phải thôi, vì người tôi thích là Trần Việt Hoàng, là một thằng con trai.________________________________________Tác giả: Nắng và mây ⛅Thể loại: boylove, HE, có H, thanh xuân vườn trường, 1×1, top chiếm hữu, ngược nhẹ, cp phụ girllove. -----------------+------------------Tác phẩm đầu tay, mong mng hoan hỉ, nhân từ cho tụi mình 1 vote hoặc góp ý nhẹ nhàng sau khi đọc nhé!🙏🙏🫰🏻( ˘ ³˘)♥…
1. Hồi còn học đại học, Chu Kinh Trạch và Hứa Tùy là hai đường thẳng song song, sẽ chẳng bao giờ có cơ hội giao nhau.Một người tùy hứng phóng đãng, luôn được đám đông vây quanh. Còn một người lại vô cùng yên tĩnh, dễ dàng bị phớt lờ đi sự tồn tại.Cô ở thư viện miệt mài làm đề thi thử, trong lúc vô tình đã nhìn thấy anh cùng người khác tình cảm mập mờ. Cô cũng tận mắt thấy anh đổi hết người bạn gái này đến người bạn gái khác.Một lần bạn bè tụ tập, Hứa Tùy uống say, ngay tại chỗ đông người khích lệ bản thân đi tỏ tình.Chu Kinh Trạch sửng sốt, sau đó anh rướn khóe môi, hờ hững nói: "Xin lỗi nhé, cậu ngoan quá rồi."2. Gặp lại nhau, anh vẫn giống trước kia kiêu căng ngạo mạn. Vô số lần cố ý vô tình chạm mặt nhau, Hứa Tùy đều đã che giấu thật kỹ những suy nghĩ vốn không nên có trước đó và giữ khoảng cách với anh.Nhưng anh lại từng bước từng bước ép tới khiến cô không còn nơi trốn tránh. Hứa Tùy bị anh ép lên tường, cô thấp giọng nói: "Tại sao lại là tôi?"Chu Kinh Trạch cúi đầu sát lại bên tai, hơi thở ấm nóng, ngữ khí xấu xa: "Chẳng tại sao cả, lúc trước là do anh mắt mù!""Biết rõ cách một khoảng trời không, nhưng vẫn đem lòng mến mộ ngày ngày gửi gắm vào trong thư." - Thư hồi âm của Keanu Reeves -Vào một thời điểm nào đó, ước mơ sẽ trở thành hiện thực!Lời của editor: Lý do mình làm bộ này vì mình quá thích truyện mà không thể đọc đc convert, mình cũng không đợi được bên chị Giang Hạ nên quyết định sẽ tự mình edit cũng coi như là cơ hội để rèn luyện thêm. Cách tốt nhất để v…
Tuổi trẻ ngông cuồng và bồng bột.Anh dù bị từ chối biết bao lần vẫn cố chấp quấn lấy đoạn tình cảm non nớt của thời niên thiếu. Liệu cô có lấy một lần rung động?Xa nhau 3 năm, thời gian không ngắn cũng chẳng dài nhưng đủ để thay đổi con người ta Trong ngần ấy năm không gặp, tự hỏi tình cảm của anh đối với cô có thay đổi hay không? Trong ngần ấy năm không gặp, tự hỏi cô có còn nhớ hình bóng của người thiếu niên ấy hay không?Cuộc gặp gỡ sau 3 năm sẽ là sự bắt đầu đầy mới mẻ.…
Tên truyện: Mười tám chiêu thức theo đuổi lớp trưởng đại nhânTác giả: Vãn Thụy Đích NgưEditor: Cookie BunnyThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Vườn trường, Thanh mai trúc mã, Song hướng yêu thầm, Nhẹ nhàng, Đoản văn, Ấm áp, 1v1, Thị giác nữ chủTình trạng bản gốc: 14 chương - HoànTình trạng edit: Hoàn toàn vănNguồn convert: @Cà phê sữa đá (wikidth)Bìa: @Thục LamNgày đào hố: 12/1/2022Ngày lấp hố: 25/2/2022-- Truyện được edit phi lợi nhuận và chưa có sự đồng ý của tác giả, được đăng duy nhất tại WORDPRESS: cookiebunnyworld.wordpress.com và WATTPAD: @banhquytho89. Đọc tại trang chính chủ và không reup!…
Khoa, cậu học sinh nhút nhát, luôn tru trú trong nhà phải rời ngôi nhà thân yêu đến một ngôi trường rất xa để học. Ngôi trường mới của cậu được vài người đồn đại là nhà tù giam cầm thanh xuân, là nơi chôn vùi tuổi trẻ. Vì tương lai tươi sáng hơn, vì ước mơ, vì khát vọng bay cao hơn của ba mẹ mình. Cứ tưởng những tháng ngày ấy sẽ trôi qua một cách buồn chán, nhưng cậu lại gặp được người ấy...Vĩnh Tường học sinh ưu tú đứng top đầu trường× Đăng Khoa học sinh hướng nội mờ nhạt trong lớp cuối.Bối cảnh lấy cảm hứng từ trường cũ của tác giả, tất cả mọi tình tiết trong truyện là sự tưởng tượng bay cao của tác giả và không liên quan đến bất kỳ cá nhân nào.…
Liệu rằng có tháng thứ mười ba?Liệu rằng có mùa thứ 5?Liệu rằng sẽ có tuyết rơi vào mùa hạ?Mọi người đều rõ làm gì có mùa thứ năm, cũng chẳng hề có tháng thứ mười ba. Vậy còn tuyết rơi vào mùa hạ thì sao?Trên thực tế vẫn có, nhưng lại rất hiếm gặp, cũng có khi cả đời người chẳng thể có cơ hội chứng kiến khoảnh khắc ấy.Vào mùa hè năm đó, vậy mà thật sự có tuyết rơi. Một hiện tượng khó gặp thế mà tớ cũng được thấy rồi, vậy sao đến giờ cậu vẫn chưa đáp lại tình cảm của tớ? Phải chăng phải đợi đến tháng thứ mười ba của mùa thứ năm thì mới được?Thế nhưng tớ chẳng đợi nổi nữa. Mùa hè năm đó tớ cũng đã hiểu, thì ra dù tuyết có rơi vào màu hạ thì nó vẫn lạnh, nhưng có lẽ còn có thứ lạnh hơn cả tuyết, chính là trái tim của tớ vào năm đó, suýt nữa thì đã bị đông cứng thành đá.…
Đọc òi bít…
1 chút ngọt ngào…
CP Không ai dám nhìn thẳng mặt…
Học sinh mới của lớp 11A6 là nữ sinh nhút nhát, nhàm chán, luôn khép mình trước đám đông. Chính vì thế những người bạn của cô chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Nhưng có một điều mà học sinh trường Trí Chung hết sức bất ngờ, tên nghịch tử nhà cô hiệu trưởng-Vương Đăng Khôi ấy vậy lại chính là cái đuôi nhỏ luôn theo sau nữ sinh nhút nhát kia.Là kẻ coi trời bằng vung, suốt quãng thời gian đi học cậu gây ra vô số việc xấu nhưng chỉ đến khi nhìn thấy cái cau mày của Trần Lâm Uyên cậu liền biết cậu sai rồi."Trần Lâm Uyên, chỉ cần cậu chịu gật đầu thì mọi thống khổ trên đời này tôi thay cậu chịu hết, được không?"_______________________________________Thể loại: Thanh xuân vườn trường, cứu rỗi lẫn nhau, ngọt, song hướng yêu thầm, HE.[Nam chính tăng động x Nữ chính nhẹ nhàng]Tác giả: TMN*Lưu Ý: Truyện được viết để thoả mãn sở thích viết lách lúc rảnh rỗi nên lời văn có thể không được hay, cân nhắc trước khi đọc.…
Tôi yêu mùa hạ.Yêu sự tự do khi vào hạ, yêu những ngày đẹp trời của mùa hạ, yêu ánh nắng của mùa hạ, yêu tiếng ve kêu,.. và nhờ có cậu, tôi lại có thêm một lí do để yêu "mùa ký ức" này thêm nữa.…
Đơn giản là Vương Tuấn Khải và Dịch Dương Thiên Tỉ ( ' ▽ ' )ノVà kẻ thêm mắm muối tương cà là con Lười này đây (; ̄O ̄)…
Gửi lại nơi đây khoảng thời gian đẹp nhất của mỗi con người.…