Cứ ngỡ là tình yêu
…
Đêm buồnNghe thoảng hương hoa sứ,Một thoángtình xưa vụt mất rồi...!!!…
Thể loại: shortfic, thanh mai trúc mã, 1x1, chủ công, HELần đầu t viết fic nên ngôn từ có phần lủng củng, chưa mượt, nên cân nhắc trước khi đọc…
Như cái tên, đây là nới xàm xí, đăng những thứ như tranh, ảnh, GVMV(ai chơi Gachaverse hem?), tâm sự, T or D, bla bla bla... ai đó vứt Suria bịch muối cái♪Suria♪…
Em như gió cứ vụt tới rồi vụt đi.Suốt một năm qua việc trông chờ ngày em nhận ra tôi có lẽ quá muộn hay đã là một sự kết thúc để mở ra một cuộc đời đẹp hơn cho em và cho tôi.Mỗi khi đi bên em tôi thầm cầu nguyện điều này sẽ mãi mãi không bao giờ kết thúc.Tôi yêu em nhưng đối với tôi em như một hạt cát rất khó nắm bắt trong biển trời bao la đông ngập người này.…
tui năm nay lớp lớp 9 khá bận rộn nên ra chương hơi trễ nha=>>Có những con người bước vào cuộc đời ta không báo trước, như một cơn gió lạ giữa mùa hạ nồng nàn. Họ đến, để lại dấu chân trên miền ký ức, rồi ra đi hoặc ở lại, nhưng chẳng ai trong chúng ta còn nguyên vẹn như ban đầu.Vũ là ánh mặt trời rực rỡ, sống động và đầy kiêu hãnh. Tâm là dòng sông lặng lẽ, sâu thẳm và khó nắm bắt. Giữa họ không có một lời hẹn trước, chỉ có những lần chạm mặt vô tình, những khoảnh khắc tưởng như vụn vặt nhưng lại khắc sâu hơn bất cứ điều gì. Một cơn mưa, một quyển sách cũ, một ánh mắt thoáng qua-số phận luôn có cách âm thầm đan những sợi chỉ mong manh để kết thành một câu chuyện.Nhưng yêu thương chưa bao giờ là điều dễ dàng. Quá khứ của mỗi người như một vết cắt, và trái tim, dù mạnh mẽ đến đâu, cũng có lúc chùng xuống trước những tổn thương cũ. Có những điều tưởng chừng là định mệnh, nhưng chỉ cần một lựa chọn sai lầm, tất cả có thể vụt qua như ánh nắng cuối hoàng hônVà liệu hai con người tưởng như đối lập ấy có đủ dũng cảm để bước qua những ranh giới không?…
Tiểu thuyết lãng mạn…
Khi con người sống quá lâu dường như trường sinh bất lão như người người mơ ước,đó phải chăng là hạnh phúc???SG : Không,không phải hạnh phúc là sự dằn vặt cả thể xác lẫn tâm hồn.Chúng tôi mỗi ngày chỉ mong được chết đi. ------------------------Chúng tôi - những kẻ bị Thần vứt bỏ , sống để chờ đợi người được chọn để có thể giải thoát.P/s:tui dựa vô một bộ phim để viết truyện đóooo.Mấy bà biết tui nói bộ phim nào mà đúng hơm.…