
Thanh Xuân-đúng hay sai?
Tuổi thanh xuân mỗi người là một cuộc chạy đua. Ta cố chạy thật nhanh..thật nhanh..vút qua cùng những bộn bề cuộc sống, những lo toan thường nhật...để rồi, sẽ có lúc, ta ngồi lại nhặt nhạnh từng mảnh vỡ-những mảnh vỡ của cuộc sống, của tình yêu mà chính ta hoặc những người khác đã vô tình làm vỡ. Sẽ có lúc, ở cuối hoặc nơi nào đó trên con đường, ta lại ngồi lại, suy ngẫm rồi tự cười-tự đau về những người ta đã thương, đang thương và sẽ không được quyền thương. Sẽ có lúc, ta vội vã phải lòng một ai đó và sẽ phải đau. Sẽ có lúc, ta sẽ vượt qua mọi nỗi đau vì một người nào đó góp mặt trong đời và rồi nhìn người ra đi. Và sợ nhất, sẽ có lúc, ta không còn dám yêu thương Nhưng từ giờ đến lúc đấy chắc còn lâu, hãy vì thứ gọi là "tuổi thanh xuân", hãy cứ yêu, yêu hết mình cho dù gặp muôn khổ đau vạ vật. Và hãy cứ tin, ở một nơi nào đó, sẽ có người đợi ta, thực sự hiểu, thực sự thương và thực sự tin yêu vô điều kiện, vô bờ bến-đến lúc đó, ta lại ước trái tim lớn thêm nữa để có thể chứa đựng cho đủ tình yêu. Đến lúc đó ta sẽ ước tâm trí lớn hơn nữa để có thể chứa đủ sự quan tâm, lo lăng ta dành cho người…

Vì sao vậy?
ngược, lovestory, sad…

Tổng Thống Cưng Chiều Vật Nhỏ Đáng Yêu
Chỉ vì một lần đi nhầm vào phòng tổng thống, cầm nhầm một tờ giấy, rồi lại.. vứt nhầm nó đi, thế là cô bị tên tổng thống ấy truy nã toàn quốc!Cận Tư Hàn có ba luật lệ: "Lúc thân mật, muốn chủ động. Cưng chiều em, không được trốn. Lúc tôi yêu, không được...... Ngừng."An Chỉ Manh muốn khóc, còn dâu con người lạnh lùng kiêu ngạo! Quyết tâm không hạ mình trước uy quyền, nhất định phải ' chạy... '.(Em trốn, tôi sủng, sủng đến mọi người hạnh phúc choáng váng, ngọt tới sâu răng, nảy sinh tính đồng lòng của mọi người)MÌNH CHỈ COVER LẠI THÔI !…