THANH ghi
…
Hán Việt: Trọng sinh hậu ngã thành liễu tra công tha thúc đích thiên mệnh OmegaTác giả: Hắc Miêu Bạch Miệt TửTình trạng: Hoàn thànhThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Trọng sinh , Cẩu huyết , ABO , Chủ thụ , Duyên trời tác hợp , 1v1------Văn án:Đời trước, Tô Lương là một Beta liều lĩnh, câu dẫn Lục Chi Chiêu, người thừa kế Lục gia, nhưng cuối cùng chỉ nhận được một kết cục thảm hại. Sau khi mọi chuyện thất bại, Tô Lương nhận ra rằng những gì mình làm chỉ là một trò cười. Anh dốc hết mọi thứ, nhưng lại chết lặng lẽ vào ngày Lục Chi Chiêu kết hôn với người khác.Sống lại, Tô Lương đã học được cách chấp nhận số phận. Anh chấp nhận sống một cuộc đời bình lặng, là một Beta không được yêu chiều, không dục vọng, không tham cầu. Dù vậy, anh cảm thấy cuộc sống ấy cũng không tồi, vì "cá mặn" là vương đạo.Nhưng cuộc sống yên bình không kéo dài lâu, Tô Lương bị cử đến biệt viện của Lục Thái Phàn - một đại lão tàn nhẫn, giờ đã trở thành một kẻ điên vì chứng rối loạn tin tức tố. Biệt viện đó được coi là cấm địa, và chẳng ai dễ dàng ra khỏi nơi đó.Mọi người nghĩ Tô Lương là người thay thế, nhưng anh lại thấy mình không sao cả. Ít nhất ở đây, anh sẽ không phải đối mặt với cặp đôi định mệnh Alpha-Omega của đời trước.Tuy nhiên, Tô Lương không ngờ rằng Lục Thái Phàn, trong cơn điên loạn, lại ôm chặt lấy anh và cắn vào cổ.…
...Hoa rơi vô ý trên hồ, hồ lại hữu ý rung động vì hoa...Dương Ngọc Nghiên sinh viên năm nhất ngành tâm lý học. Cô trở về quê nhà sau một thời gian học hành mệt mỏi, lại không ngờ một tai nạn bất ngờ vụt đến với cô. __________Trên gương mặt diễm mỹ tuyệt luân, đang chảy dài hai dòng lệ. Thân thể mềm yếu tựa vào lòng nữ nhân bên cạnh. Ánh mắt thâm tình nhìn nàng ta vẫn đang lo lắng không nguôi. Môi đã đỏ sẫm nhưng lại không phải vì son...cố gắng thốt ra vài lời.- Dương Dương...Nàng..có hối hận không?Nữ nhân kia vì lo lắng mà gương mặt đã hao gầy. Bàn tay trắng bệch nắm chặt lấy tay nàng, không dám buông lỏng. Đôi mày chau lại đã không thể giãn ra, hai dòng lệ cũng đã gặp nhau nơi cằm nhọn, không thể khống chế nữa mà nhỏ xuống cánh hoa...- Ta trước giờ đều không biết hối hận là gì cho đến khi gặp nàng. Hối hận...vì đã yêu nàng quá trễ.~~~~~~Mọi người đọc vui vẻ ~…
Đoản là những ảo mộng của tôi về hai trẻ, đừng tưởng là thật nhé, tất cả đều là hư ảo ^_^ nếu muốn tin là thật cũng không sao...! Tác giả đã nhọc công viết thì đừng đọc chùa nhé, tội lắm.…
Nhận vận mệnh an bài, nằm bình đương người sống đời sống thực vật đích diệp chiêu mặc thư .Thân phận: bị phụ thân chán ghét mà vứt bỏ, cùng kế muội tranh thủ tình cảm đích vật hi sinh nữ xứng. . . . . .Diệp chiêu một tay lấy nội dung vở kịch mạt khai, tranh cái gì sủng? 1988 năm, kinh tế đang muốn cất cánh, nàng muốn đi thực hiện bao thuê bà đích giấc mộng.Nàng dùng một khối tiểu hoàng khương, tay không bộ bạch lang, mở ra tài phú phá con đường của.Nhiều năm sau công thành danh toại đích diệp chiêu nhận ương môi phỏng vấn.Ương môi: dưới lầu quảng trường bị bầu thành thâm thành tối có buôn bán giá trị đích thương giới, năm đó là cái đất cằn sỏi đá, ngài vì sao con mắt tinh đời cùng trung nơi này đâu?Diệp chiêu: thuần túy bởi vì tiện nghi, con mua đắc khởi nơi này.Người xem: !Ương môi: tài phú building danh xí như mây, một phòng khó cầu, nghe nói lúc ấy là điềm xấu nơi lạn vĩ công trình, ngài là như thế nào cao chiêm viễn chúc mua xuống dưới đích?Diệp chiêu: bọn họ khóc cầu ta mua đích, ta vốn cũng không nghĩ muốn mua.Người xem: ! !Ương môi: đương người khác nhảy vào phòng điền sản đích thời điểm, ngài giã từ sự nghiệp khi đang trên đỉnh vinh quang, ngược lại đầu tư hiện nay thủ phủ đích gấu mèo thông tin, ngài là khai thiên mắt sao không?…