PHẢN BỘI
xem đi ròii bt…
xem đi ròii bt…
Lấy cảm hứng từ cuộc đời của vị nữ đế có số phận bất hạnh duy nhất trong lịch sử Việt Nam, Lý Chiêu Hoàng. Do hoài niệm về những thăng trầm của lịch sử, bởi những câu chuyển xưa, thành cũ, cùng mảnh tình khuất chứa đựng cả tâm hồn thơ ngây, mảnh tình khuất ấy chứa biết bao nỗi bồi hồi xúc cảm, bởi giọt nước mắt giai nhân, mảnh tình khuất ấy quẩn quanh dấu chân quân tử. Tôi xin mượn đôi lời của vị nữ đế ấy, giúp nàng kể lại mối tình tơ, họa lại thời khắc vàng son trong từng trang sử Việt.Trần Cảnh có từng yêu Chiêu Hoàng không? Nửa đời sau của Chiêu Thánh, nàng có đôi chút tình cảm nào cho Lê Tần không?"Là ta đã phụ nàng, Thiên Hinh..." Trần Cảnh." Biên cương nghìn trùng cách trở, ta vẫn sẽ dõi theo bóng hình nàng." Lê Tần." Trở về trong tình cảnh này hay sao?" Chiêu Hoàng----🍀🔊🔖Theo dõi thêm nhiều thông tin mới tại fanpage của tác giả (tên fanpage: Thăng Long Ngày Trở Lại) Link fanpage https://www.facebook.com/profile.php?id=61562582035806&mibextid=ZbWKwL…
Cuộc sống của một cô gái và ước hẹn hồi nhỏ sống chung một làng cùng một chàng trai như lúc chàng trai 10t thì cả nhà chàng trai đó phải lên thành phố lm ăn lúc 17t thì hai ng gặp nhau như ko biết nhau chàng trai hồi đó đã trở thành thiếu gia nhà giàu và là hot boy của trường rất nhiều tiểu thư và nữ sinh bao quanh , cô ngồi cùng bn với chàng trai hồi nhỏ ấy như ko hề biết nhau . đến một ngày cô bị bn nữ trong lớp rể thì quyển sách nhật kí của cô đã dơi chúng chân của chàng trai đó , chàng trai đó mở quyển xổ ra và ngạt nhiên cô gái hồi nhỏ mà chàng trai tìm bao nâu nay đã rất gần ở bên cậu…
Teenfic, đọc xong tôi như muốn đấm vào mặt con tác giả. Và vào một ngày nọ, vía tôi thấy mình nằm sải lai trên một con đường vắng. Hoá ra là bị chụp thuốc mê mà tụi nó nhằm thành khăn tẩm độc, kết quả chết ko kịp ngáp. Đang sầu thì một thực thể tự nhận là hệ thống xuất hiện rồi thông báo tôi may mắn sở hữu gói trải nghiệm truyện thể loại teenfic. Ủa ai cần má???? Cái hệ thống đầu buầi này : ))))))))Con tác giả này sẽ tự xưng là QY…
truyện đầu…
Đông Kinh Có Chàng là một câu chuyện tình đầy thú vị giữa ba con người chốn Đông Kinh. Truyện xoay quanh những câu chuyện hài hước, những âm mưu giữa các gia tộc và chốn cung đình. "Cung đình dậy sóng, những gia tộc trong Đông Kinh cũng đừng hòng mà thoát được còng gai sau lưng!"Một người thích tranh đấu, y sẽ dốc lòng mưu toan quyền lực chẳng nể đến tình thân huống chi đối với một người con gái khác máu tanh lòng? Y sẽ nói: "Ngươi đừng chờ điều gì cả. Trước khi người khác dìm ngươi xuống, ngươi phải tự bò lên mà sống."Mai Chi không biết y sẽ như thế nào. Nàng không muốn y lạnh lùng, cô độc đến thế nên là nàng sẽ dùng mọi cách, dẫu là ngu xuẩn nhất. Y hứa với nàng sẽ cho người ấy về Đông Kinh, y đã hứa...Một cành mai sẽ chẳng đẹp nếu không có tuyết, tuyết làm nó lạnh lùng, thanh cao giữa trời đông. Nếu không có trời đông thì còn gì là mai nở?"Công tử...người về đi!"***Đó là tất cả những gì tác giả nghĩ về một câu chuyện tình bi thiết cảm động lòng người. Nhưng không, tất cả những việc ngoài mặt chỉ là một cú lừa. Xin nhấn mạnh, chỉ là cú lừa thôi!Điều quan trong phải nhắc lại ba lần: Câu chuyện lấy bối cảnh từ thế giới giả tưởng. Từ "Đông Kinh" chỉ kinh đô xưa trong một giai đoạn lịch sử phong kiến ở Việt Nam nên dễ khiến mọi người nghĩ tác giả đang viết lịch sử. Nhưng xin thưa, tác giả không viết chính sử cũng không viết dã sử, xin các độc giả đừng hiểu lầm rồi làm tác giả truyền nước biển vì sốc tim!…
truyện ngắn…
"Bỉ Ngạn hoa, một nghìn năm hoa nở, một nghìn năm hoa tàn, hoa diệp vĩnh bất tương kiến. Tình bất vi nhân quả, duyên chú định sinh tử." "Bỉ ngạn hoa, một ngàn năm hoa nở, một ngàn năm hoa tàn, hoa lá vĩnh viễn không gặp nhau. Tình bởi vì nhân quả, sinh tử do duyên định sẵn." "Bỉ ngạn hoa, vô sanh vô tử, vô khổ vô bi, vô dục vô cầu, là thế giới cực lạc quên hết thảy đau thương." "Bỉ ngạn hoa, thoát khỏi tam giới, không thuộc ngũ hành, sinh tại bờ bên kia, không cành không lá, khi nở chỉ có một màu lửa đỏ; hoa nở không có lá, có lá không có hoa; tương niệm nhớ mong nhưng không thể gặp nhau, một mình cô độc trên con đường đến bờ bên kia." "Vạn vật từ hư không mà thành, từ hư không mà có - rồi cũng từ đó trở lại hư không, từ đó rồi quay về. " "Bỉ Ngạn Hoa nguyện đọa vào U Minh Giới, năm tháng lặng lẽ mọc bên bờ Vong Xuyên, thu giữ hàng ngàn, hàng vạn ký ức những kiếp luân hồi của vạn vật. Chết là buông bỏ, không chấp niệm, không mong cầu, không còn dục vọng. Tôi nguyện mình là đóa hoa Bỉ Ngạn, nguyện đọa vào địa ngục ngày ngày tháng tháng, đời đời kiếp kiếp đứng bên bờ Vong Xuyên. "Duyên đã tận thì tình cũng hết, có kiếp này chưa chắc có kiếp sau, trả hết nợ một đời, thì không thể dây dưa thêm nữa. Vì vậy nếu yêu, xin hãy nói yêu thôi, đừng nói yêu mãi mãi."…
đọc hiểu…
Bộ truyện đầu tiên mong mọi người ủng hộ…
đọc r sẽ bt ><…
adjhvadkad…