[DBSK] MÙA MƯA KHÔ - CHIKA (FULL)
Những tấm biển treo dọc trên đại lộNhắc ai đi ngang dù đầy đủ lứa đôiNhắc cả những ai cô độc trong đời:“Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng”_Olga Bergoltz_…
Những tấm biển treo dọc trên đại lộNhắc ai đi ngang dù đầy đủ lứa đôiNhắc cả những ai cô độc trong đời:“Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng”_Olga Bergoltz_…
mình là Vy.sau đây sẽ là một số truyện ngắn họăc chỉ đơn giản là vài câu văn của mình và một nguời bạn của mình tên là Hân. mình mong mọi nguời sẽ thích nó, luv<3…
Tác giả: Hữu Vấn Vô ĐápRaw: Tấn GiangThể loại: Original, Đam mỹ, Lịch sử giả tưởng, Tình cảm, Kỳ ảo phương tây, Thầy trò, Cứu rỗiEditor: Thẻo | Beta: Thẻo…
Tôi thích dáng vẻ kiêu ngạo của em kể cả khi em không buông tha tôi!Chu Tử Du, em thật quá ương ngạnh!…
Lần đầu tiên viết truyện để tặng cho người ck thân yêu nhé =)))) dựa theo câu chuyện ngoài đời nên rất chân thực =)) ko hay sẽ rút kinh nghiệm sauTruyện kể về 2 nhân vật Nguyên Như và Vương Minh cùng học chung một lớp với nhau... Đọc rồi biết =))…
Tôi cứ nghĩ mình sẽ có 1 tình yêu đẹp như cổ tích, tôi cũng cứ nghĩ rằng mình dốc lòng yêu sẽ được đền đáp, tôi cứ nghĩ....tôi nghĩ.....thì ra là do tôi nghĩ......…
nguồn ảnh nền:https://pin.it/5TziVK1đây là fic ngắn về KarNagi trong này có thể sẽ có hint của một số cặp như MaeIso(Maehara x Isogai) Chihaya(Chiba x Hayami)Nakayano(Nakamura x Kayano)ai notp thì lướt qua ặtác giả:Releinawarring:occ…
Mọi thứ đều bắt đầu từ một giấc mơ hết sức điên rồ..."Tôi... muốn được yêu thương...""Giáo viên... thực tập à?" ... Tôi đã từng là một thằng nhóc sống một cuộc đời bình thường đến không thể bình thường hơn, cho đến khi họ xuất hiện và xáo trộn tất cả. Lũ Vampire đáng kiếp đó...!…
Vo...ve..s.. sì..sì..sì..viu...viu 🥰🥰…
"Sau động từ YÊU, động từ GIÚP Đỡ là một từ đẹp nhất trên đời." -Bertha von Suttneer-"Bạn không thể nói là đã sống một ngày hoàn hảo, ngay cả khi ngày hôm ấy bạn có kiếm được nhiều tiền, trừ khi bạn đã làm được việc gì đó, cho ai đó, mà người ấy sẽ không bao giờ có thể trả lại cho bạn được cái gì." -Ruth Smeltzer-…
Marine là 1 cô bé người Trái. Trong đêm sinh nhật lần 15 tuổi,cô đã đi lạc đến một thế giới khac- đó là thế giới mà các Đá quý sống dưới hình dạng con người. Cô gặp Prasiolite,cậu là một trong những Đá quý bị bắt ở Trái Đất về. Phải nói là hai người rất hợp nhau. Nhưng ở trong một thế giới mới này, cô có thích nghi được hay không?…
đắng như cà phê? không.ngọt hơn cả pavlova là tụi mình đấy! ‧₊ ᵎᵎ 🍒 ⋅ ˚✮📍:- viết theo lowercase- (thi thoảng) oochallo, đây là tuyển tập oneshot tớ viết về hai bạn nhỏ nagi seishirou và mikage reo. mỗi một oneshot có thể là một 'chiếc bánh ngọt' hoặc là 'tách cà phê'. chúc các cậu có một khoảng thời gian vui vẻ khi đến với tiệm bánh của tớ ><…
Con người ta có thể vì tình yêu mà hi sinh những gì ? Là chấp nhận kết hôn cùng một người không yêu mình. Cô có thể rất mơ mộng tin vào hoàng tử bạch mã và công chúa nhưng cô không ngốc, cô biết anh không yêu cô, biết lý do anh cùng cô hẹn hò, cũng biết luôn lý do anh cùng cô kết hôn. Nhưng biết thì đã sao chứ, biết thì cô vẫn muốn thử dùng trái tim chân thành của bản thân để khiến anh rung động.…
Chào các bạn độc giả, mình là Lam một đứa với đam mê viết truyện nhưng lại học đồ họa. Mình thật sự đã rất lâu không viết truyện nên mình muốn viết một cái gì đó ý nghĩa một chút cũng là muốn làm thành một tản văn về những câu chuyện mình đã trải qua hay đã nghe được. Mình muốn gửi đến các bạn những câu chuyện có thể thay đổi cách bạn nhìn thế giới hoặc cũng chỉ là một mẩu chuyện nhỏ về ai đó để bạn biết thì ra thế giới ngoài kia là như thế, nó không kịch tính như những câu chuyện ngôn tình, cũng không ngọt ngào tình cảm, nó chỉ là suy nghĩ của Lam về thế giới ngoài kia. Mình cũng như các bạn, lần đầu trưởng thành, lần đầu xa nhà, lần đầu bươn chải ngoài đời tự mình đối mặt mọi thứ. Rất mong rằng những câu chuyện nhỏ của mình sẽ khiến các bạn có cái nhìn thật khác về thế giới 🥰…
Giới thiệu:Nàng đối với nhà Trần chính là công thần khai quốc nhưng đối với nhà Lý lại là tội nhân.Huệ Tông đối với nàng là chân ái nhưng nàng đối với Huệ Tông là ân hận cả một đời.Trần Thủ Độ đối với nàng là nặng tình nặng nghĩa nhưng nàng đáp lại chỉ là lạnh lẽo, quạnh hiu.Phùng Tá Chu đối với nàng là một đời sâu nặng nhưng nàng trả lại chỉ là một đoạn tình đã qua.Hồng nhan bạc phận xưa nay đều không thiếu nhưng vừa mang tội vừa mang công chắc chỉ có mỗi nàng. " Chắc chàng hận ta lắm " " Con gái ta cũng hận ta " " Họ Lý xem ta như kẻ thù " " Người ngoài khinh miệt "Lưu ý: Truyện được lấy cảm hứng từ nhân vật lịch sử, không có ý bôi nhọ hay xúc phạm tổ chức hay cái nhân nào khác. Có tham khảo từ một số nguồn tài liệu : Đại Việt sử ký toàn thư, internet......…
trước kia Nhục Cẫn luôn lơ đễnh tự hỏi rốt cuộc ý nghĩa sống là gì? hắn cứ thế từ năm 14 tuổi đã rất nhiều rất nhiều lần tự tử không thành, hắn lạc lõng không biết nên sống thế nào, không có tương lai, trước mắt đều mù mịt luôn tự hỏi không có ý nghĩa sống vậy còn sống để làm gì, nhiều lần tự tử không thành hắn tuyệt vọng sau 1 năm nữa, hắn lại muốn chăm chỉ học, học thật nhiều, học tốt học giỏi hơn, hắn chỉ muốn học và học không muốn kết bạn gì cả, học rồi lại làm gì thì hắn cũng không biết nhưng bây giờ học là thứ duy nhất khiến hắn sống tiếp, đầu năm tháng 2 thời tiết thay vì ấm áp lại oi bức lạ thường, năm đó thời tiết đặt biệt khó chịu hơn mọi năm, lại có một học sinh mới chuyển vào lớp, hắn không để ý, chỉ là khi người này chuyển vào lớp, ngồi cạnh hắn, kết bạn với hắn, làm thân với hắn, hắn lại thấy thời tiết cuối cùng cũng không còn oi bức âm ĩ nữa rồi, lại có thêm một lý do sống mới. "Hạ Chu Nhan, sau này lỡ như tớ chết đi, cậu sẽ thế nào?""Tớ sẽ cùng chết với cậu, nếu không, để cậu một mình tớ không an tâm."…
Thể loại : Hành động, trinh thám, kinh dịGiới thiệu : Em ước rằng thế giới này không còn tội phạm !Em ước rằng thế giới này không còn chết chóc hay đổ máu!Em ước rằng mình là một cô gái bình thường !Em ước rằng anh không phải người em truy đuổi! Tất cả chỉ là em ước !!!Anh cũng ước rằng thế giới không còn tội phạm để em được vui vẻ! Anh cũng ước rằng thế giới này không còn chết chóc hay đổ máu để em không phải vật lộn trong thứ máu tanh ghê rợn đó !Anh cũng ước rằng em là một cô gái bình thường để không bị cuốn vào tranh đấu, chém giết để có thể giữ mãi nụ cười vui vẻ! Anh cũng ước rằng người em truy đuổi không phải anh để anh có thể bảo vệ em khỏi giông tố của cuộc đời! Tất cả những gì em ước anh đều muốn vì em mà hoàn thành !!!~0o0~ Kính thưa toàn thể bà con họ hàng gần xa cũng như láng giềng thân thích 😂 đây là lần đầu tiên ta viết thể loại này...lần đầu tiên thật đây...!!! Bản thân ta cũng hết sức là nghiêm túc cho nên rất mong nhận được sự quan tâm ủng hộ của mọi người 😘tiếp thêm sức mạnh để ta hoàn thành xuất sắc bộ truyện này😍[ Cúi đầu] Ta xin trân thành cảm ơn [ Hôn gió ] Mãi yêu ❣…
Dạ tiệc, nàng - một luật sư trẻ, chủ động dùng nhan sắc dụ hoặc một gã thiếu niên, thu thập thành công chứng cứ có lợi giúp thân chủ giành được chiến thắng tại toà.Bốn năm sau... Nàng đã trở thành một luật sư danh tiếng, cùng người bạn trai luật sư tạo nên một cặp đôi vàng khiến bao người phải ao ước. Gần đến ngày kết hôn, nàng nhận lời trở thành cố vấn pháp luật cho một tập đoàn nổi tiếng thế giới. Thương giới mạo hiểm, những sóng gió nơi kinh doanh sòng bạc đều được nàng khéo léo hoá giải, cuối cùng gặp được ông chủ giấu mặt đằng sau bức màn bí mật.Dưới ánh đèn mờ ảo, người đàn ông dáng vẻ tao nhã, ngang tàng như chim ưng, toát lên sự cao quý của huyết thống cùng vẻ sắc sảo khó giấu, từng cử chỉ của hắn đều khiến nàng cảm nhận sâu sắc sức mạnh của quyền lực. "Luật sư Lạc quả nhiên danh bất hư truyền, tiếp theo xin mời cô tìm kiếm một chứng cứ khác." Khoé môi hắn nhếch lên một nụ cười mang hàm ý vô cùng sâu xa, từng chữ thốt ra, "Một chứng cứ...chứng minh...cô thật hèn hạ!"…
Tác giả: Paul Amadeus Dienach.Lời mở đầu:Lời giới thiệu thường cố gắng trình bày những tinh túy của một cuốn sách, nêu bật những yếu tố quan trọng nhất trong câu chuyện bạn sắp đọc. Nhưng lời giới thiệu này của tôi thì không. Thay vào đó, tôi sẽ kể cho bạn nghe câu chuyện về quá trình ra đời của văn bản độc đáo này, về hành trình của nó từ những năm 1920 cho đến tận hôm nay.Đây là cuốn sách chứa đựng nhật ký của một người đàn ông chưa bao giờ có ý định công bố những lời tâm sự của mình ra thế giới. Nó ghi lại một trải nghiệm chưa từng được chia sẻ bởi nỗi sợ bị chế giễu và hoài nghi. Khi bạn dần khám phá cuốn hồi ký cá nhân này, lý do của bí mật sẽ sớm sáng tỏ - tác giả đã thừa nhận rằng mình đã sống ở tương lai và trở về thời đại ban đầu của mình, Trung Âu thế kỷ 20, để ghi lại một cách chi tiết, phác thảo chính xác những gì đã xảy ra trong chuyến hành trình đó.Nhân vật chính thực sự của câu chuyện có thật và đáng kinh ngạc này là hai người: Paul Amadeus Dienach, tác giả, người thừa nhận đã sống ở tương lai; và George Papahatzis, cậu học trò chuyên ngành tiếng Đức của Dienach, người được ông giao lại những ghi chép của mình - chính là cuốn nhật ký bạn đang cầm trên tay hôm nay.…
... Thế giới này cũng thật bất công. Cùng là con người, mà cứ phải phân ra thành "đáng sống" và "đáng chết", "đáng được cứu" và "không đáng được cứu". Cùng là con người, mà có kẻ sinh ra đã được bao bọc trong nhung lụa, có kẻ lại cả đời chưa một lần được ngơi tay hưởng thụ. Cùng là con người, mà tình yêu thương nhận được, lại hoàn toàn không giống như nhau... Nhưng có lẽ, bất công nhất lại là, khi rơi vào khôn cùng tuyệt vọng, có những người vẫn mạnh mẽ kiên cường dấn bước, vẫn cố mỉm cười dù con tim đang nát vụn, lại có những kẻ chỉ có thể mặc cho mình bị sóng gió vùi lấp, mặc cho đêm đen nhấn chìm bản thân, gục ngã một lần lại vĩnh viễn không gượng dậy nổi. Thử hỏi... như vậy có coi là công bằng không? Có thể coi là bình đẳng không?... Có những kẻ, cả đời chưa một lần phải đau đớn, lại có những người, cả đời chỉ toàn hai chữ "đớn đau". Đó vốn là điểm khác biệt lớn nhất giữa chúng tôi. Tôi, một số 0 to tướng giữa cuộc đời, và cậu ấy, một Thiên sứ tuyệt đẹp với vầng hào quang chói mắt. Ngoại hình giống y như đúc, cung cách nói chuyện cũng khó có điểm khác biệt, nhưng hoàn cảnh và tính cách của chúng tôi lại trái ngược hoàn toàn. Cậu ấy có một gia đình hạnh phúc, có tương lai, có nụ cười và hy vọng; còn tôi, đến cả nước mắt để khóc... cũng chẳng còn nữa rồi... Tôi và cậu ấy tựa như ngày và đêm, ánh sáng và bóng đêm, mặt trời và vầng trăng khuyết. Trái ngược hoàn toàn, từ đầu đến cuối, mặc cho cái biệt danh "cặp song sinh định mệnh" của chúng tôi. Phải vậy không?...…