| Truyện lấy bối cảnh do tác giả tưởng tượng. Thời gian, địa điểm, xưng hô, cấp bậc không theo quy tắc nhất định, sẽ giải thích trong quá trình viết |"Trước đây ngươi từng nói, đợi ngươi thắng trận trở về, đợi ngươi bình định thiên hạ, đợi ngươi lên ngôi hoàng đế... nhất định, sẽ rước ta về... ""Ngươi... Mã Gia Kỳ, ngươi lại lừa ta! "Tác giả: yurqix262Ngày bắt đầu: 29/02/2024…
TG: Thanh Thanh Hỷ TinhCP: Kỳ Hâm, Tường Lâm, Văn HiênNhân vật chính không CP:Trương Chân Nguyên, Trần HằngNhân vật phụ:Bố Lý, Phú QuýThể loại: fanfiction, bí ẩn, có yếu tố kinh dị, OOC. VĂN ÁN:Đường S trung tâm thành phố J có một cửa hàng trang sức đã tồn tại qua trăm năm. Trang sức ở đây được chế tác tinh xảo, kiểu dáng sáng tạo nhưng lại không làm mất đi phần trang nhã. Nghe nói khi đeo còn có công dụng mang lại may mắn. Bởi thế, rất nhiều người đã ghé qua tiệm trang sức này để chọn đồ.Đinh Trình Hâm, Mã Gia Kỳ, Nghiêm Hạo Tường, Trương Chân Nguyên và Trần Hằng là con của chủ nhân căn biệt thự số 11. Bọn họ không phải con ruột, mà là những đứa trẻ đặc biệt được người đàn ông mang danh "bố Lý" nhặt về - từ các "mớ hỗn độn".Bọn họ đều không bình thường. Tất cả người trong nhà 11 đều không bình thường, đương nhiên, kể cả bố Lý. "Ác ma","người hành quyết",... bạn có thể gọi bọn họ bằng bất cứ cái tên nào. "Cẩn trọng trong lời nói của bạn." "Chớ để họ nghe được những lời khiếm nhã""Cái kết sẽ ngọt ngào lắm đấy,...""Và có lẽ thêm chút tanh nữa!""Suỵt."Bọn họ là người làm công ăn lương, cũng là chủ nhân quản lí công việc. Chỉ cần bạn đồng ý trả giá, mọi chuyện đều có thể nhẹ nhàng giải quyết.Truyện 100% là trí tưởng tượng của tác giả, vui lòng không áp lên người thật, xin cảm ơn!…
Truyện Dịch Đã Được Sự Cho Phép Của Tác GiảTác Giả: into1-怕了怕了Linh gốc: https://www.douban.com/group/topic/235546928/Bản dịch thuộc về Blog Đôi bàn tay em là điều lãng mạn nhấtMọi người vào link để theo dõi những chương truyện mới nhất nhé: https://www.facebook.com/%C4%90%C3%B4i-b%C3%A0n-tay-em-l%C3%A0-%C4%91i%E1%BB%81u-l%C3%A3ng-m%E1%BA%A1n-nh%E1%BA%A5t-107146528378064/…
Tên truyện: Chuyện tình Đại ÚyAuthor: Nguyễn HyTags: [KarNagi], [Fanfiction], [nam×nam], [chiến tranh], [1-1], [Japan], [giả tưởng], [OOC].CP: Karma Akabane Karma x Nagisa Shiota.Tình Trạng: đang tiến hành.Chương: đang tiến hành (dự kiến có chương ngoại) Thả lưới: Nagisa thích uống trà đen, nhưng Karma lại chuộng cà phê hơn. Nagisa không biết hút thuốc, Karma lại sở hữu cả bộ sưu tập. Karma có một mái nhà, Nagisa cũng vậy. __________________________________Ảnh bìa: @hachiko333dr (twitter)Designer: @jiangxi_1001NOTE: toàn bộ câu chuyện được kể DỰA TRÊN TRÍ TƯỞNG TƯỢNG của writer, KHÔNG có sự kiện nào CÓ THẬT TRONG LỊCH SỬ. và truyện chủ yếu KHAI THÁC CÁC MÔI QUAN HỆ TÌNH CẢM, hoàn toàn KHÔNG LIÊN QUAN NHIỀU đến các vấn đề CHÍNH TRỊ, LỊCH SỬ, TÔN GIÁO, QUỐC GIA (...). p/s: mọi kiện cáo về vấn đề bản quyền ảnh bìa, idea, plot xin hãy liên hệ tin nhắn account @Nguyen_Anh_Hy . cảm ơn!…
Mã Gia Kỳ thế mà lại là mèo có phải Đinh Trình Hâm tôi bị dụ rồi không. Tôi là Mã Gia Kỳ là phu phu lâu năm thế mà cho đến bây giờ tôi mới biết một bí mật động trời chồng tôi là mèo đã thế còn là một con mèo đen hèn chi hắn tỏ ra rất cảnh giác với mấy con mèo lởn vởn đến cạnh tôi. Mã mèo con cao lãnh anh mau biến lại thành người rồi nói là em đang mơ đi mà. Chúc MN đọc truyện vui vẻ.…
Tên: [Kỳ Hâm] Côn Đồ XómTác giả: G05Thể loại: Hài hước, ngọt, trúc mã, học đường, fanfic, sói con nguy hiểm Mã vs bé con ngây thơ đáng yêu Đinh, ...Lịch đăng: Tùy tâm trạng tác giả :))Văn án:Tên côn đồ xóm chính xác là một oắt con tự xưng danh. Vừa bướng bỉnh, vừa nghịch ngợm, chuyên đi bắt nạt con nhà người ta.Một ngày nọ,Nhóc con trúng sét ái tình và đổ trước sự dễ thương của bé Đinh.Từ đấy, nhóc ta don't care cả thế giới ôn nhu với mình em. Nhóc quyết định cải lão hoàn đồng...à không, là cải tà quy chính, làm lại cuộc đời. Trở thành con ngoan trò giỏi, làm một người tốt để theo đuổi được bé Đinh.…
'Peter Pan mặc màu lá đỏ của mùa thu. Một màu đỏ chói chang'Nghiêm Hạo Tường chợt nhận ra là mình đang nói đến người kia, Peter Pan trong bộ đồ lá đỏ năm ấy.Cái cảm giác tội lỗi trong Nghiêm Hạo Tường dần biến mất. Cậu không nghĩ mình đã lừa Lưu Diệu Văn. Cậu đang nói thật. Rất thật. Từng lời nói của cậu đều dựa trên một kí ức đã từng sống. người ấy và Peter Pan. Người ấy có đôi mắt của một đứa trẻ, khi soi mình vào, có thể sẽ không bao giờ hiểu được nhưng sẽ mãi yêu. Người ấy có nụ cười của một đứa trẻ, dù chỉ dùng để giấu đi nỗi đau của mình, nhưng vẫn trọn vẹn làm ấm lòng người khác. - Chú đã tới Neverland? - ...ừm... - Chú gặp những đứa trẻ bị thất lạc? - Ừm... Nghiêm Hạo Tường nhớ cái 'Neverland' nhỏ ồn ào đến đau đầu trong cái phòng học 12A ấy; 'những đứa trẻ' phấn khích vì hàng loạt kế hoạch điên rồ của nhóm mình. Những ngày tháng sống vì một giấc mơ, mặc cho những người ngoài luôn cười sau lưng. - Peter Pan của chú...có giống như trong truyện...mãi chỉ là một đứa trẻ không? Nghiêm Hạo Tường không biết phải trả lời Lưu Diệu Văn như thế nào. Cậu nhìn thằng nhóc chăm chú, nhưng tâm trí bên trong rối bời kí ức. Ừ. Hóa ra kết thúc không khác nhau là mấy. Peter Pan của cậu, cũng sợ không bay được nữa, sợ bị bắt phải lớn. Cậu lớn lên. Những đứa trẻ năm nào, giờ cũng đã lớn. Tất cả trao bản thân cho số phận và thời gian. Nhưng người ấy thì không. Nó thách thức, nó đấu tranh với tất cả. Cuối cùng, nó đã thắng. Không ai bắt được nó phải lớn nữa.…