JunHao's Stories
moonjunhwi and seomyungho cute little things…
moonjunhwi and seomyungho cute little things…
Author: Tiewlynh_Thể loại: Thanh xuân.Từ Minh Hạo nhân lúc nghỉ hè, có cơ hội được về quê thăm ông bà. Mường tượng những ngày tháng nhạn nhạ, phiêu phiêu tiêu soái của mình khiến Từ Minh Hạo phấn khích không thôi. Nhưng rồi, mới ngày đầu đã va phải cái tên Văn Đại Ca khiến cho chuỗi ngày an ổn của cậu bị xáo trộn. " Ở đây gặp tao là phải chào , láo nháo tao đập chết."Mỏ hỗn x Mỏ hỗn…
Truyện đầu tiên TT…
Tác giả: lynlovemyselfChuyển ver: LinĐộ dài: 12 chapBản gốc: hoànBản CV: hoànCouple: Junhao, Wonsoon, CheolHoonAi dị ứng với thể loại boy love, anti SEVENTEEN xin vui lòng clickbackChuyển ver đã có sự cho phép của tác giảVui lòng không mang ra khỏi wattpad…
"Tuấn Huy...""Hửm?""Em thích anh...""... "_________________Tình yêu là một loại tình cảm khiến chúng ta không thể kiểm soát được…
em chính là hiện thân của paris, hiện thân của những hân hoan trào dâng và những ái tình ngọt ngào miên viễn trong anh.…
Hai con người vô tình bị cuốn vào lời nguyền của một con yêu quái từ ngàn năm trước. Điều gì vẫn đang chờ đợi họ trên chuyến hành trình đầy gian nan này đây?…
Hình ảnh trên bìa chỉ mang tính chất minh họa =))))))))))Warning: OOCXin lưu ý là tuổi của các nhân vật trong fic này đều bằng nhau.Nhân vật: lớp trưởng x vận động viên điền kinhP/s: fic dựa theo bộ phim cùng tên của TQ, ra mắt năm 2021…
lần đầu viết textfic, có sai sót mong mấy bồ bỏ quacó lowcase, beepbeepcảm ơn đã đọc fic của tui…
[ wonhui ] do hai người dùng có 'mối quan hệ phức tạp' cho hay.…
Nếu một ngày, mối quan hệ của chúng ta trở thành phương sách cuối cùng của Tháp Thánh thì liệu sư tử trắng có còn nguyện ý bảo vệ cho thỏ tai cụp không?…
Fanfic: Xiềng xích ký ứcAuthor: dd啊_Trans: TouTouBeta: TouTou【Tổng tài x Diễn viên】Note: Bản dịch chỉ chính xác khoảng 70-80% và đã được cấp phép bởi tác giả.NHÂN VẬT TRONG TRUYỆN CHỈ THUỘC VỀ TÁC GIẢ.…
Anh - một người hoàn hảo , xuất chúng , tựa như đại dương xanh bao người ao ướcTôi - chả là gì , không nhan sắc , không tài năng . Cớ sao lại trèo cao mơ tưởng về anh như thế ?........" Anh như là đại dương xanh ngắt khiến bao người ao ướcCòn em là đám lá khô rơi lặng yênÁnh nắng đến vây quanh anhCòn nơi em tàn tro quấn lấy Em như là ngàn sao biến mất khi huy hoàngCòn anh là bình minh đem theo trong tim muôn vàn rực rỡTa vốn không thuộc về nhau, sinh ra đã là thứ đối lập nhau"Trích từ " sinh ra đã là thứ đối lập nhau "--------------Ý tưởng nãy ra từ một đêm nằm nghe nhạc . Chắc do tớ có trí tưởng tượng cao quá nên những bài hát tớ nghe thì tớ đều tự tưởng tượng cậu chuyện nào đó và " Không Cùng Một Thế Giới " cũng vậy.…
Làm sao để nói ra đây....…
Năm đóEm rời đi vì không muốn bản thân thêm đauAnh không cản trở vì những thú vui nhất thờiEm vẫn chưa thể quên được hình bóng ấyAnh dằn vặt bản thân vì đã để em rời đi…
lấy cảm hứng từ bài 'thẩm vấn bản thân -12th' nhạc phim 'hứa với em phù sinh nhược mộng - letting you float like a dream'.lowercase…
Dạo này tui thấy thuyền bè có mặt của Junhui căng buồm mạnh lắm, thuyền của Tám cũng không kém cạnh, nhưng mà Chinaline của chúng ta thì nhỏ giọt :'( Tui tự hỏi nếu như thật sự hai đứa nó là thật (nếu như, nếu như, là nếu như) thì sẽ như thế nào? Tui viết cái này, chủ yếu là về đục thuyền nên sẽ không vui vẻ gì đâu :( Lúc đầu chỉ định viết oneshot thôi nhưng cuối cùng lại thành n shot mất dòi :v Vì lúc ra ý tưởng fic này tui có nhiều chuyện không vui nên cũng chả thể viết cái gì hường phấn hết trơn :'( Tạm thời tui định sẽ ra 1-3 đoản chính của JunHao, 1 hoặc 2 tản mạn gì đó có Meanie, JunWon với GyuHao và cả JunHao luôn (tất nhiên là hổng có couple nào HE đâu) :v Vậy nha, chúc mọi người đọc fic vui vẻ, quên chắc không vui nổi đâu :vWarning: như đã nói ở trên, không có gì vui vẻ hết, SE đó nha mấy chế, hãy cân nhắc trước khi đọc. Tui không chịu trách nhiệm nếu coan tim của mấy chế bị tổn thương hay xót xa đâu à :v-Aimee-…
couple chính: najunvì mình thích ship ngang ship ngược nên tự làm fic tự đọc :>>không yêu xin đừng buông lời cay đắng.…
Những dòng chữ gửi em, gửi anh, gửi cho chúng ta...Nhớ thương, thả chữ.... Khi nào nhớ họ sẽ ngoi lên…