Nguyễn Quang Anh - giám đốc tập đoàn thời trang cao cấp hàng đầu cả nước, là người lạnh lùng, quyết đoán và thành công từ rất trẻ.Hoàng Đức Duy - bác sĩ phẫu thuật thiên tài tại Bệnh viện Trung ương thành phố, từng là người yêu của Quang Anh suốt 4 năm - từ năm lớp 12 đến khi cả hai trưởng thành.Tình yêu của họ từng rất sâu đậm... cho đến cái ngày Duy phụ trách ca mổ cho Ngọc Linh - nhưng không thể cứu cô khỏi căn bệnh hiếm gặp.…
Cảnh báo: OOC, gương vỡ tan tành, HE, ngược tâm ngược thân, cao H, H văn, cân nhắc trước khi đọc.Tên truyện: ĐỏTác giả: YueVăn Án."T...tôi ở lại...Duy...khụ khụ...d..dừng...""Quang Anh!! Cậu điên à.""Đau...đau lắm An ơi...tôi không chịu được"[...]"Các người bị điên à, không thấy con tin sắp chết hay sao mà còn lôi người ta về đồn. Gọi xe cứu thương, chăm sóc cậu ấy cho tốt"[...]"Tôi có một điều rất thú vị muốn tiết lộ cho anh biết." Hắn tiếp tục nói, còn nở một nụ cười méo mó: "Trước khi thử con chip này trên người anh, thì tôi đã từng thử một con chip khác...Cũng ở trên người anh."[...]"Chạy điiiiiii, tôi đã nói chạy đi, cậu bị ngốc à! Ức..."Đặng Thành An nước mắt giàn dụa, cậu quệt đi vết máu còn đang chảy trên má mình, quay lại cố gắng đưa Hùng đi cùng."Mẹ bọn nhãi ranh, còn không mau quay lại.""Chạyyyy!"[...]"Tiếp tục đi, đến khi nào tôi nói dừng lại, mỏi tay thì gọi người khác, đánh đến khi nào anh ta thực sự sợ thì thôi."[...]Anh ngồi quỳ dưới đất, cơ thể không chỗ nào không có vết thương, áo sơ mi trắng thấm đẫm màu đỏ của máu. Mái tóc ướt đẫm mồ hôi loà xoà rơi xuống che đi đôi mắt đỏ hoe đang ngậm nước."Ngẩng đầu lên."[...]*Chát"Mẹ kiếp, anh dám đánh tôi."*ChátHắn trả lại cho anh một cái tát, so với lực đạo anh đánh hắn thì cái tát này có vẻ đau hơn gấp mấy lần."Hức...ha...đừng...gì cũng được....đừng bắt tôi làm chuyện này..."[...]"An...An xong chưa...có...có thể nghe anh...giải thích không..." Đôi tay gầy guộc run rẩy của anh đưa lên níu lấy cổ tay áo của…
Keo chanh một loại kẹo chua nhưng lại làm nên chuyện tình đẹp.Từ một viên kẹo chanh nhưng lại yêuKẹo chanh trao tay , yêu anh đến mãi về sau.Em yêu anh đơn giản như vậy , mong anh cũng yêu em đơn giản một chút . Chúng ta cũng tạo nên câu chuyện ngọt ngào như viên kẹo chanh đầu tiên ấy nhé.…
Bản nhạc vụt tắtBộ phim kia dừng lạiSau này mỗi người sẽ có một công việc riêng,một dự định riêng và tất cả chỉ còn là kỉ niệm Kể lại một mùa hè rực rỡ với 30 con người…
• motip : xuyên không - trùng sinh, tổng tài • truyện dựa trên trí tưởng tưởng của tác giả • chuyện sẽ ra chap thất thường tại đôi lúc con tác giả lười , khuyên thật là mấy bẹn iu không nên chờ đợi gì vào con lười này đâu 🤗 truyện có thể hơn 1-2 không ra chap mới hehe[ RhyCap ] Quang anh × Đức Duy "bạch nguyệt quang của anh đâu sao không tìm, tìm tôi làm gì" "em là bạch nguyệt quang của anh mà" *"anh có thật sự yêu em không" "anh... anh không biết" *"em coi anh là gì""người anh thân thiết" *"nếu em rời khỏi tầm mắt anh mãi mãi thì anh có vui ko""em nói gì vậy!!! đừng có đùa ko vui đâu" *"anh sai rồi " "xin lỗi anh..."…
Ba năm trước, một đêm định mệnh trong bộ váy cưới đi mượn, Đức Duy tỉnh dậy bên cạnh một người đàn ông xa lạ - Quang Anh, tổng giám đốc lạnh lùng, lịch lãm, và... biến mất không để lại dấu vết.Ba tháng sau, Duy phát hiện mình có thai.Không ai tin cậu. Chỉ có An và Kiều bên cậu.Duy sinh con, đặt tên là Anh Duy, tự nuôi con lớn bằng đôi tay trắng và trái tim đầy vết nứt.Ba năm sau, ông trời run rủi cho hai người gặp lại. Một lần nữa, ánh mắt kia chạm nhau. Và lần này, Quang Anh không thể giả vờ không thấy nữa - nhất là khi thằng bé 3 tuổi nhìn anh cười và gọi:"Ba ơi, ba giống con quá à!"Một câu nói ngây ngô, kéo cả quá khứ trở về.Là định mệnh. Hay là cơ hội thứ hai?(mong mọi người ủng hộ mà không đọc thì exit chứ đừng toxic, mãi iu<3)…