Giả vờ không thích
Học chung trường, chung lớp nhưng vẫn cố tỏ ra ghét nhau?Rốt cuộc còn định giả vờ đến khi nào?Nếu không có hội bạn thân ra tay liệu họ có bước đi trên cùng một con đường như bây giờ?Phải chăng, đôi khi duyên phận cũng cần một chút thúc đẩy từ những người ngoài cuộc.Ban đầu là ánh mắt ngó lơ, lời nói lạnh nhạt, nhưng rồi cũng chính những khoảnh khắc vô tình bắt gặp nhau cười, buồn lại khiến trái tim rung động lúc nào không hay.Họ chẳng hề nhận ra rằng, sự quan tâm đã len lỏi qua từng cuộc trò chuyện ngắn ngủi, từng lần tranh cãi không đầu không cuối.Chỉ đến khi bị kéo vào một trò "mai mối bất đắc dĩ", họ mới bắt đầu thấy thiếu vắng khi đối phương không còn ở cạnh.Giả vờ mãi cũng mệt, trái tim vốn chẳng giỏi nói dối.Và rồi một ngày không xa...…