[trans] wonxin | bonfire
©️wonximLink: https://archiveofourown.org/chapters/182813421?show_comments=true&view_full_work=false#comment_1001118971Bản dịch đã có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi đâu khi chưa có sự cho phép của mình.…
©️wonximLink: https://archiveofourown.org/chapters/182813421?show_comments=true&view_full_work=false#comment_1001118971Bản dịch đã có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi đâu khi chưa có sự cho phép của mình.…
©️ room202Link: https://archiveofourown.org/chapters/186885336?show_comments=true&view_adult=true&view_full_work=false#commentstrans đã có per của tác giả, vui lòng không đem bản dịch của mình đi khi chưa cho phép.…
©️ indigoistlink: https://archiveofourown.org/works/73138281truyện có mention em Jungwon (Enhypen), ai không hợp có thể cân nhắc trước khi bấm vào đọc nhé.disclaimer: trans đã có per của tác giả, vui lòng không đem bản dịch của mình khi chưa cho phép.…
©️ markcider Summary:Sangwon và Anxin lại trở thành bạn cùng phòng trong ký túc xá ALD1, nhưng Sangwon không vui vì ban đầu Anxin đã chọn Xinlong làm bạn cùng phòng ưa thích của mình.Link: https://archiveofourown.org/works/72061616/chapters/187588051trans đã có per của tác giả, vui lòng không đem bản dịch của mình đi khi chưa cho phép.…
©️ summerviewSummary:"Sao vậy?" Anxin hơi ngẩn ra trước câu hỏi, nhưng không hề do dự khi trả lời."Dễ thôi. Vì em thích anh, hyung."Hoặc; Sangwon vốn chẳng biết mình nên mong đợi điều gì, nhất là khi chuyện đó liên quan đến Anxin.Link: https://archiveofourown.org/works/71563211disclaimer: trans chưa có per của tác giả, vui lòng không đem bản dịch của mình đi khi chưa cho phép.…
Câu chuyện vô thức bật ra khi ngồi dưới cơn mưa tại Hà Nội…
textfic ; lowercasedoux (adj) : dịu ngọt, ngọt. doux comme le miel - dịu ngọt như mật…
một chiếc oneshot được ngâm từ lâu, về vết đỏ kì lạ của zhou anxin. w: r16 (?)…
lee sangwon và sự ám ảnh của anh đối với zhou anxin…
©️ indigoistlink: https://archiveofourown.org/works/73259891disclaimer: trans đã có per của tác giả, vui lòng không đem bản dịch của mình đi khi chưa cho phép.…
Thấy đôi trẻ vui quá nên viết bậy bạ thôi hehe…
Gần đây Lee Sangwon để ý được rằng, Zhou Anxin như muốn nói với anh điều gì đó nhưng cứ mãi do dự chẳng rõ vì sao.Nhóc này thường xuyên dụi mặt vào người anh chẳng vì lý do gì cả, Sangwon biết em nhỏ khá thích skinship với những người thân thiết. Mà chắc chỉ cần được em nó coi là bạn thì sẽ được thoải mái trải nghiệm một gói "chơi vui cùng mèo" thôi. Nên kể cả khi Anxin đêm muộn vẫn lấp ló ngay cửa phòng anh, nhỏ nhẹ hỏi rằng: "Anh ơi, tối nay em ngủ ở đây nhé?", thì Sangwon sẵn sàng dang rộng vòng tay của mình, để chiếc mèo bự này sà vào lòng rồi khiến cả hai nằm chật cứng cả chiếc giường vốn chỉ để cho một người sử dụng, mà chẳng hề cảm thấy việc này có gì đáng để tâm quá nhiều.Trong những đêm cùng nép sát vào lòng nhau để chìm vào mộng đẹp ấy, Lee Sangwon chẳng hề nhận ra Zhou Anxin luôn len lén ngắm nhìn anh lâu thật lâu, và chỉ khi biết rõ anh đã say ngủ, cậu nhóc mới có gan nghịch những sợi tóc lòa xòa trên trán anh lớn để tự ru ngủ chính mình. Anxin là cái đứa không quen với việc phải nằm chung giường với người khác đó đấy, vậy mà cũng chính nó tự chui rúc vào cái giường chật hẹp này rồi mất ngủ xuyên đêm, vì lạ chỗ, lạ cả cảm giác.Zhou Anxin biết rất rõ cảm xúc của mình. Nhưng của anh thì nó không thể biết được, vậy nên em chọn thử nháy "đèn xanh" cho anh biết, còn chuyện của sau đó... Cứ để xem liệu mối lương duyên này có sâu đậm đến mức lay chuyển được anh ngốc của nó không.…
"Chúng tôi bên nhau 6 năm, rồi lại xa nhau 5 năm, tổng cộng là 11 năm. Tại Seoul, nơi chúng tôi gặp lại nhau, giữa trời tuyết rơi, chúng tôi đã tự tay chặt đứt sợi rễ gắn kết của mình. Chúng tôi đập vỡ cỗ máy sản xuất hạnh phúc, dùng tình yêu để niêm phong tất cả.Lee Sangwon à, em cũng có một bí mật. Thật ra em đã gọi lại cho anh, nhưng anh không nghe máy. Em đã định nói với anh rằng, vào ngày trận tuyết đầu mùa rơi, mọi lời nói dối đều có thể được tha thứ.Vậy nên, vào ngày chúng ta chia tay, câu nói "Em ghét anh" mà em đứng ở cửa nói ra, là giả.Em yêu anh biết nhường nào."***tác giả: 与你共沉迷 (weibo)trans chưa có per của tác giả. tiếng Trung của mình còn hơi gãy nên bản dịch sẽ đúng khoảng 70-75%.…
"Sangwon hiong!""Sangwonie hiong!!""Wonie hiong!!!""Wonie ah~~~"...?Sangwon hơi nhíu mày, tay bẹo bên má có lúm đồng tiền như phạt yêu đứa nhỏ vừa lấc cấc không dùng kính ngữ với anh, chỉnh lại lời em:"Thêm hyung vào, đừng tưởng anh gì cũng chiều em được... Mà, sau này đừng gọi Wonie như vậy-"!!!Không biết câu nói chưa xong của Lee Sangwon đã chọc trúng sợi dây thần kinh khó chiều nào của Zhou Anxin, đứa nhỏ vùng vằng chui ra khỏi lòng ngực anh lớn khi cả hai đang đùa giỡn trên sàn phòng tập. Sangwon còn đang vui vẻ tận hưởng má mềm của mèo con bỗng bị gạt tay ra, còn chưa kịp để anh kịp hiểu gì, Anxin bật dậy ngúng ngẩy bỏ đi như điều thằng bé dỗi lắm rồi, chỉ quăng lại cho anh một câu:"Hừ, vậy thì đừng gọi em là Xinie gì gì đó nữa!!!"....?…
"Một Alpha bị hiểu lầm thành Omega, và một Beta được cho là chắc chắn sẽ phân hóa thành Alpha.An Tín, em phải biết rằng, một khi đã đem lòng yêu Lucifer thì sẽ không còn đường quay đầu."***tác giả: Jasminerhino (ao3)trans chưa có per của tác giả. tiếng Trung của mình còn hơi gãy nên bản dịch sẽ đúng khoảng 70-75%.…
"Ê biết gì chưa? Tiền bối Lee bên Slytherin đang yêu đương với thằng nhóc nhà tụi mình đó!"***tác giả: 优优优优优酱 (lofter)trans chưa có per của tác giả. tiếng Trung của mình còn hơi gãy nên bản dịch sẽ đúng khoảng 70-75%.…
Now playing: Dancing Alone by KiiiKiiiChuyến tàu chạy trên mặt biển, xuyên qua con đường nước kia, dừng lại ở ga cuối cùng trên đoạn đường ray nổi.Lee Sangwon mang theo hành lý của mình bước xuống cửa tàu, gió từ mặt biển thổi tới mang theo vị mằn mặn và mùi dầu hỏa phảng phất từ đầu máy xe lửa, thời điểm này đã vào độ cuối ngày, Sangwon đã có một chuyến hành trình dài để có thể đứng tại nơi đây. Anh khẽ hít sâu một chút, cảm nhận hương gỗ thoang thoảng qua tâm trí mình, làm dịu đi nỗi bất an trong lòng. Mắt đảo xung quanh tìm kiếm biển chỉ dẫn, Sangwon cần phải đi tới tấm biển ghi dòng chữ "EXIT" nổi bật với màu xanh trên nền gỗ cũ. Anh nhớ lại những gì mình đã ghi chú lại trong cuốn sổ tay, sẽ có người đón anh ở ngay ga tàu. Ngặt nỗi, tuy khu vực này bị chia cắt bởi một khoảng đại dương không quá lớn nhưng chẳng hề có chút không khí vắng vẻ như anh đã tưởng. Việc tìm thấy ai sẽ là người đón mình giữa dòng người tấp nập như thế này hẳn là thử thách đầu tiên trong chuyến đi này.Anh còn đang lơ đãng nhìn các bảng chỉ dẫn lối ra của sân ga thì bỗng bên tay cảm nhận được có ai khều nhẹ mình một cái."Là Lee Sangwon phải không ạ?"…
"Cậu là Lee Sang Won, đúng không?" - Ánh nắng đầu tiên rọi xuống, một nụ cười rạng rỡ, và lần đầu tiên trái tim anh lỡ một nhịp. Cuộc gặp gỡ vụng về ấy đã khắc ghi vào tim Sang Won cả đời."Thì đi đón bạn trai tan học vào ngày mưa lớn chứ còn gì nữa. Không phải lãng mạn lắm sao?" - Một tình yêu tuổi trẻ nồng nhiệt, hết mình vì nhau."Lee Sang Won. Anh nhất định phải quên em đó. Đừng có mà nhớ em nữa!" - Sắc màu thế giới lụi tàn.…
Một alpha hòa nghi và một omega mặc cảm…
Thể loại: ABOLưu ý: Truyện do trí tưởng tượng của tác giả, tính cách không dựa trên đời thật, nếu không hợp xin nhẹ nhàng lướt qua.…